Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Những Nhân Vật Mạnh Nhất Thế Giới Ám Ảnh Tôi

(Đang ra)

Những Nhân Vật Mạnh Nhất Thế Giới Ám Ảnh Tôi

Kim Kokkiri

Rốt cuộc, không chỉ anh trai phản diện mà cả những kẻ mạnh nhất thế giới này đều bắt đầu ám ảnh cô!

3 13

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

156 437

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

48 273

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

38 393

Tập 1 - 5-6: Nắng, Đôi Khi Mưa Rào, Rồi Lại Giông Bão

Ở phần bình luận có link bài hát tác giả đề cử nghe khi đọc. Vốn dĩ là đề xuất cho vol 2, nhưng thôi kệ đi.

=================================

"Kurimoto-kun, chào buổi sáng!"

Sáng hôm sau...

Sau khi kết thúc buổi tập sáng của cậu lạc bộ điền kinh, tôi một mình tiện đường ghé vào nhà vệ sinh, rồi đang trên đường đến lớp học thì bất chợt, một giọng nói sảng khoái vang lên từ phía sau lưng tôi. Tôi quay đầu lại, nhẹ nhàng đáp lời người chào.

"Ừm, chào buổi sáng, Yamada."

Yamada chắc cũng vừa mới kết thúc buổi tập sáng, mùi xịt khử mùi và khăn ướt khử mùi đậm đặc trên người cô ấy bay đến. Ngoài cửa sổ, là một bầu trời trong xanh như thể đã làm đổ chai siro Hawaiian Blue.

"Mới đó mà lại gặp cậu rồi."

Yamada vừa nói vậy vừa mỉm cười. Trên gương mặt cô ấy dường như lộ rõ vẻ mệt mỏi, chẳng biết có phải là ảo giác do ánh dương chói lọi từ ngoài cửa sổ hắt vào hay không nữa? Tôi và Yamada sánh bước trên hành lang.

"À đúng rồi... Tôi có mang theo cuốn sách mà tôi nói sẽ giới thiệu hôm qua này. Quyển tiểu thuyết ngôn tình lần trước cậu đọc cũng khá thú vị đấy, nhưng cái kiểu hơi buồn đó có lẽ không hợp với cậu lắm... nên tôi đổi quyển khác. Bây giờ đưa cho cậu được không?"

Tôi vừa nói vừa hỏi cô ấy. Nhưng Yamada lại lộ ra vẻ áy náy nói.

"À, xin lỗi. Quyển đó của tôi vẫn chưa đọc xong..."

Cô ấy rũ vai, trông hơi thất vọng. Quả nhiên, trông mệt mỏi tiều tụy vô cùng.

Mặc dù cô ấy đã khéo léo che giấu bằng lớp trang điểm, nhưng đôi mắt cô ấy trông có vẻ đờ đẫn, có lẽ là do thiếu ngủ.

"Không sao. Mấy chuyện sách vở không vội được... Hình như cậu có vẻ không được khỏe? Hay có việc gì bận rộn à? Nếu vậy thì đừng cố gắng quá sức."

"Cũng không phải vậy..."

Yamada ấp a ấp úng đáp, ngón tay nhẹ nhàng nghịch lọn tóc đuôi ngựa. Thời gian im lìm lặng lẽ trôi qua.

"...Kurimoto-kun."

Yamada dừng bước.

Tôi cũng dừng lại theo, nhìn cô ấy. Cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi, trong đôi đồng tử u ám không giống con người cô ấy mọi ngày, chợt lóe lên một tia sáng quyết tâm.

"Giờ nghỉ giải lao trưa nay, cậu có rảnh không?"

Khoảnh khắc tiếp theo, những lời Yamada thốt ra còn khiến tôi ngạc nhiên hơn cả mấy cái plot twist từ mấy cuốn tiểu thuyết dở ẹc.

"Tôi có chuyện muốn nói với cậu... Chỉ hai chúng ta thôi."