Cựu Sát Thủ Chuyển Sinh Thành Tiểu Thư Quý Tộc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

(Đang ra)

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

右薙 光介

Một câu chuyện fantasy "livestream mạo hiểm" nơi nam chính rời đội chứ không bị trục xuất, và hướng tới một cái kết hạnh phúc—bắt đầu từ đây!

239 3136

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

2 11

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

2 7

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

226 3255

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

66 1322

Chủ Nhật Vắng Bóng Chúa

(Hoàn thành)

Chủ Nhật Vắng Bóng Chúa

Irie Kimihito

Nhiều năm sau ngày mẹ mất, lời hứa ấy dường như đã ứng nghiệm. Một kẻ lạ mặt tự nhận là Hampnie Hambart đã đến và nhuộm máu cả ngôi làng.

117 4

Tập 01 - Mở đầu

Mở đầu

Tôi không có tên. Người ta chỉ gọi tôi bằng một con số: 9956.

Ký ức đầu tiên của tôi là về cuộc sống trên những con phố bẩn thỉu của khu ổ chuột. Một người đàn ông sẽ tìm đến tôi, tôi sẽ giết kẻ mà gã chỉ định, và rồi gã sẽ đưa tiền cho tôi.

Tôi đã sống như thế trong một thời gian dài.

Tôi chưa bao giờ cho rằng giết người là xấu. Đó chỉ là một phương tiện để sinh tồn. Thật lòng mà nói, tôi cũng chẳng có lý do gì để muốn sống sót cả.

Nhưng cũng chẳng có gì khiến tôi muốn chết.

Tôi sống vì tôi đang sống. Tôi không chết vì tôi vẫn đang sống.

Khi đói, tôi ăn. Tôi kiếm tiền vì không có tiền thì không thể mua đồ ăn.

Chỉ có vậy thôi. Gần như là một loại bản năng.

Và, cứ tiếp tục sống như thế, tôi nhận ra mình đã trở thành một sát thủ khá nổi tiếng.

Một ngày nọ, tôi nhận được yêu cầu ám sát hoàng thái tử.

†††

“Ta sẽ không để ngươi đụng đến ngài ấy.”

Một hiệp sĩ đang bảo vệ người mà tôi đang cố giết. Hắn ta cũng rất giỏi.

“Cần thiết, ta sẽ cùng ngươi xuống mồ để bảo vệ ngài ấy.”

Gã này nói mấy thứ kỳ lạ thật. Vứt bỏ mạng sống của mình vì người khác sao?

Lối suy nghĩ của hắn tôi chẳng thể nào hiểu nổi. Cả đời này tôi chỉ sống cho bản thân mình mà thôi.

Tôi chỉ làm công việc của mình.

Tôi vung lưỡi đao để hoàn thành yêu cầu, dù biết rằng đối thủ tài giỏi đến mức tôi khó lòng sống sót trở ra. Nhưng sự thật đó lại chẳng gợi lên chút cảm xúc nào, cứ như thể là chuyện của ai khác vậy.

Tôi không sợ chết.