Cuộc đời tôi đã thay đổi: Sau khi tôi bị phản bội và buộc tội oan, cô gái xinh đẹp nhất trường lại trở nên thân thiết với tôi~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Amalgam Hound

(Đang ra)

Amalgam Hound

Midori Komai

Một con chó trung thành hay một cỗ máy tàn bạo? Amalgam: những vũ khí chiến lược đáng sợ được phái tới tiền tuyến của các cuộc chiến. Là chỉ huy của một đơn vị điều tra đặc biệt với nhiệm vụ săn lùng

9 231

Make Dark Fantasy Great Again

(Đang ra)

Make Dark Fantasy Great Again

제팹가격인상니은

Tại sao lại là trò chơi ấy nhỉ? Chắc không thể nào thế giới này là cái trò chơi chó chết ấy đâu ha…

4 51

Thay đổi cuộc đời: Sau khi tôi bị phản bội và buộc tội oan, cô gái xinh đẹp nhất trường lại trở nên thân thiết với tôi~

(Đang ra)

Thay đổi cuộc đời: Sau khi tôi bị phản bội và buộc tội oan, cô gái xinh đẹp nhất trường lại trở nên thân thiết với tôi~

D

Trong lúc tuyệt vọng nhất, Eiji lên sân thượng để tránh ánh mắt soi mói. Ở đó, cậu gặp một nữ sinh khóa dưới đang đứng bên mép lan can, có ý định kết thúc cuộc đời mình.

2 3

Chuyển sinh thành binh sĩ!? ~Người đàn ông được tụng xưng là Xích Tử thần~

(Đang ra)

Chuyển sinh thành binh sĩ!? ~Người đàn ông được tụng xưng là Xích Tử thần~

Shiriken

Ma thuật có tồn tại, nhưng nhân vật chính không thể sử dụng. Đây là thế giới nơi mà thánh thần và bạo lực đều tồn tại.

41 6215

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

270 3608

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

(Đang ra)

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

漢唐歸來

“Cứ lảm nhảm mấy điều vô nghĩa đó đi và tôi sẽ…”

76 3583

Light Novel - Tập 1 - Extra - Original SS E-Book: Thời gian bắt đầu chuyển động

Trans + Edit: M1NO

-----------------------

Chủ Nhật: Góc nhìn của Ai Ichijou

Sau bữa trưa, chúng tôi cùng nhau đi ngắm đồ ở các cửa hàng. Lâu lắm rồi tôi mới đi mua sắm cùng ai đó—chưa kể còn lại là một chàng trai nữa chứ. Chỉ mới tuần trước thôi, tôi còn chẳng thể mường tượng ra được chuyện này.

Xem phim từng là cách để tôi thoát khỏi thực tại. Trong hai tiếng đó, những thước phim sẽ đưa tôi đến với một thế giới khác, xa rời những đấu tranh kinh khủng của cuộc sống hàng ngày. Đó là lý do tại sao tôi yêu thích chúng. Nhưng xem phim cùng senpai thì lại khác. Dĩ nhiên, những thước phim này vẫn đưa tôi đến với một thế giới khác, nhưng lúc này không phải là sự trốn tránh—mà là một thứ cảm xúc gì đó thú vị. Khi ở bên cạnh anh ấy, tôi có cảm giác như chúng tôi đang cùng nhau du hành đến một nơi nào đó và cùng nhau đắm chìm vào câu chuyện vậy. Thật sự rất phấn khích luôn ấy.

Khi chúng tôi trò chuyện về bộ phim vừa xem, tôi cảm thấy như một phần trong mình được cứu rỗi. Chỉ cần biết rằng có ai đó hiểu mình, chỉ cần chia sẻ cảm xúc với ai đó thôi cũng đủ đẻ khiến lòng tôi nhẹ nhõm thêm phần nào rồi.

Có lẽ, điều tôi luôn tìm kiếm là một người ở kế bên, một người có thể thực sự hiểu tôi. Kể từ khi gặp senpai, tôi dần hiểu rõ bản thân mình hơn. Sau sự việc ấy, tôi đã đánh mất chính mình, và điều đó khiến cho mọi thứ trở nên quá sức chịu đựng với tôi. Đó là lý do tại sao tôi đã từng nghĩ đến cái chết.

Tôi liếc nhìn sang bên cạnh và thấy một vài thú nhồi bông được trưng bày bên ngoài một cửa hàng đồ tạp hóa. Hầu hết đều là những nhân vật xa lạ, nhưng có một con thu hút sự chú ý của tôi. Nó thực sự rất dễ thương—dễ thương đến mức khiến tôi cảm thấy hơi ngượng ngùng khi thừa nhận rằng mình thực sự muốn có nó.

“Em thích món gì à?”

Tôi giật mình khựng lại. Sao senpai lại có thể nhận ra chỉ với một cái liếc mắt nhỏ của tôi như thế cơ chứ? Tôi chưa bao giờ đi mua sắm cùng với con trai trước đây. Đây là buổi hẹn đầu tiên của tôi...

"Vâng..."

Tôi ngạc nhiên lắp bắp và không biết phải trả lời thế nào. Anh ấy nhận ra điều đó và mỉm cười dịu dàng với tôi.

“Có phải món đồ trong cửa hàng kia lúc nãy không? Nếu em muốn xem kỹ hơn, cứ nói cho anh biết nhé. Dù gì thì chúng ta cũng đang cùng nhau đi mua sắm mà.”

Senpai hiểu mình đến mức nào vậy? Chuyện này kỳ lạ quá— dường như chỉ có anh ấy mới làm được điều đó thôi. Có lẽ, chỉ một chút thôi, tôi có thể cho phép mình dựa vào anh ấy.

“Cửa hàng ở phía đó...”

Anh ấy gật đầu ân cần, và chúng tôi cùng nhau bước vào cửa hàng.

***

“Anh chắc chứ? Anh đã trả tiền vé xem phim rồi, giờ lại còn mua thú nhồi bông cho em nữa.”

Khi chúng tôi bước chân ra khỏi cửa hàng, tôi ôm chặt chiếc túi giấy đựng chú thú nhồi bông mà senpai mua cho.

“Không sao đâu. Dù gì thì em cũng đã luôn giúp đỡ anh mà.”

Đây là món quà đầu tiên mà tôi nhận được từ một người con trai.

“Cảm ơn anh. Em sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận.”

Tôi cố tình không nhắc đến chuyện món quà đầu tiên ấy. Dù sao thì Senpai cũng đã cho tôi rất nhiều thứ theo nhiều cách khác nhau rồi. Chúng tôi lại cùng nhau dạo bước và tiếp tục buổi hẹn của mình.