Cuộc đời tôi đã thay đổi: Sau khi tôi bị phản bội và buộc tội oan, cô gái xinh đẹp nhất trường lại trở nên thân thiết với tôi~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

117 1057

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Đang ra)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

11 22

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

26 128

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

149 2322

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

122 1989

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

86 1253

Light Novel - Tập 1 - Extra - Original SS E-Book: Thời gian bắt đầu chuyển động

Trans + Edit: M1NO

-----------------------

Chủ Nhật: Góc nhìn của Ai Ichijou

Sau bữa trưa, chúng tôi cùng nhau đi ngắm đồ ở các cửa hàng. Lâu lắm rồi tôi mới đi mua sắm cùng ai đó—chưa kể còn lại là một chàng trai nữa chứ. Chỉ mới tuần trước thôi, tôi còn chẳng thể mường tượng ra được chuyện này.

Xem phim từng là cách để tôi thoát khỏi thực tại. Trong hai tiếng đó, những thước phim sẽ đưa tôi đến với một thế giới khác, xa rời những đấu tranh kinh khủng của cuộc sống hàng ngày. Đó là lý do tại sao tôi yêu thích chúng. Nhưng xem phim cùng senpai thì lại khác. Dĩ nhiên, những thước phim này vẫn đưa tôi đến với một thế giới khác, nhưng lúc này không phải là sự trốn tránh—mà là một thứ cảm xúc gì đó thú vị. Khi ở bên cạnh anh ấy, tôi có cảm giác như chúng tôi đang cùng nhau du hành đến một nơi nào đó và cùng nhau đắm chìm vào câu chuyện vậy. Thật sự rất phấn khích luôn ấy.

Khi chúng tôi trò chuyện về bộ phim vừa xem, tôi cảm thấy như một phần trong mình được cứu rỗi. Chỉ cần biết rằng có ai đó hiểu mình, chỉ cần chia sẻ cảm xúc với ai đó thôi cũng đủ đẻ khiến lòng tôi nhẹ nhõm thêm phần nào rồi.

Có lẽ, điều tôi luôn tìm kiếm là một người ở kế bên, một người có thể thực sự hiểu tôi. Kể từ khi gặp senpai, tôi dần hiểu rõ bản thân mình hơn. Sau sự việc ấy, tôi đã đánh mất chính mình, và điều đó khiến cho mọi thứ trở nên quá sức chịu đựng với tôi. Đó là lý do tại sao tôi đã từng nghĩ đến cái chết.

Tôi liếc nhìn sang bên cạnh và thấy một vài thú nhồi bông được trưng bày bên ngoài một cửa hàng đồ tạp hóa. Hầu hết đều là những nhân vật xa lạ, nhưng có một con thu hút sự chú ý của tôi. Nó thực sự rất dễ thương—dễ thương đến mức khiến tôi cảm thấy hơi ngượng ngùng khi thừa nhận rằng mình thực sự muốn có nó.

“Em thích món gì à?”

Tôi giật mình khựng lại. Sao senpai lại có thể nhận ra chỉ với một cái liếc mắt nhỏ của tôi như thế cơ chứ? Tôi chưa bao giờ đi mua sắm cùng với con trai trước đây. Đây là buổi hẹn đầu tiên của tôi...

"Vâng..."

Tôi ngạc nhiên lắp bắp và không biết phải trả lời thế nào. Anh ấy nhận ra điều đó và mỉm cười dịu dàng với tôi.

“Có phải món đồ trong cửa hàng kia lúc nãy không? Nếu em muốn xem kỹ hơn, cứ nói cho anh biết nhé. Dù gì thì chúng ta cũng đang cùng nhau đi mua sắm mà.”

Senpai hiểu mình đến mức nào vậy? Chuyện này kỳ lạ quá— dường như chỉ có anh ấy mới làm được điều đó thôi. Có lẽ, chỉ một chút thôi, tôi có thể cho phép mình dựa vào anh ấy.

“Cửa hàng ở phía đó...”

Anh ấy gật đầu ân cần, và chúng tôi cùng nhau bước vào cửa hàng.

***

“Anh chắc chứ? Anh đã trả tiền vé xem phim rồi, giờ lại còn mua thú nhồi bông cho em nữa.”

Khi chúng tôi bước chân ra khỏi cửa hàng, tôi ôm chặt chiếc túi giấy đựng chú thú nhồi bông mà senpai mua cho.

“Không sao đâu. Dù gì thì em cũng đã luôn giúp đỡ anh mà.”

Đây là món quà đầu tiên mà tôi nhận được từ một người con trai.

“Cảm ơn anh. Em sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận.”

Tôi cố tình không nhắc đến chuyện món quà đầu tiên ấy. Dù sao thì Senpai cũng đã cho tôi rất nhiều thứ theo nhiều cách khác nhau rồi. Chúng tôi lại cùng nhau dạo bước và tiếp tục buổi hẹn của mình.