Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

(Đang ra)

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

雅楽多

Tasuki Tenma bỗng dưng nhận thấy mình đang đứng trên một đồng cỏ trải dài quá tầm mắt. Có ai đó đã triệu hồi cậu đến thế giới khác cùng với kỹ năng siêu cấp gian lận.

5 19

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

25 56

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

9 25

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

7 21

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

142 1225

Volume 1: Tôi nghĩ sẽ rất khó để giải quyết vấn đề [Chương 1 - 30] - Chương 29: Muốn lấy lại danh tiếng bị bôi nhọ

“R-rất vui được gặp chị ạ!”

““Ờ, ừm. Rất vui được gặp em.””

“Chị hội trưởng đẹp thật đấy... cả Shiraki-senpai nữa…”

Chị em nhà Ichikawa được mời đến ăn tối theo đề nghị của chúng tôi.

Cô em gái, Nagomi-chan, có tính cách hoàn toàn trái ngược với chị mình.

Cô bé ăn mặc kiểu gyaru với mái tóc nhuộm nâu. Tóc được buộc đuôi ngựa lệch sang bên trái, khẽ đung đưa.

Gương mặt khá giống Aoi-chan, là một cô gái xinh xắn mang vẻ ngây thơ trẻ con.

Mặc dù trang điểm khá dày, trông như đang cố giấu vẻ ngây thơ ấy.

Chỉ có điều, bộ ngực đó lại chẳng giống chị mình chút nào.

Phải nói là thuộc tộc phẳng lì, đến mức từ “phẳng như đá” là cách miêu tả chính xác.

Ngay lúc đó, Nagomi-chan để ý đến Aki-kun.

“À, người ở trong bếp là ai vậy ạ?”

Có lẽ do đang tập trung nấu ăn nghiêm túc, chỉ cần nhìn mặt thôi cũng khiến người khác cảm thấy ngưỡng mộ.

(Chết rồi, phải lòng mất rồi? Phải rồi nhỉ? Trông đẹp trai thế cơ mà.)

Thế này thì nên cảnh báo trước cho chắc ăn.

Tôi quyết định lên tiếng trước khi hội trưởng phản ứng.

“Đó là hôn phu của chị, Nagakura Aki.”

“Ể? H-hôn phu?”

“Đúng vậy.”

“Hai người đang hẹn hò ạ?”

“Ừ, có thể nói thế.”

Chỉ vậy thôi mà trông em ấy như mất hết tinh thần.

“Con bé này dễ phải lòng người khác lắm. Xin lỗi nhé, Saki-san.”

“Không sao đâu, tớ không để tâm đâu.”

...Nói thế thôi, chứ thật ra cũng có hơi để tâm. Chỉ là tôi không muốn gây thêm kẻ thù không cần thiết.

“Lần trước thấy một senpai mình thích thì lại là biến thái, lần này thì đã có chủ rồi…”

“Đụng đến gã biến thái đó thì sẽ thành như chị, nên dừng lại đi.”

“Nhưng em vẫn thấy việc chị được khai sáng là điều đáng khen.”

“Sao chứ!?”

“Vì chị vốn chẳng có tí hơi hướng nữ tính hay quyến rũ gì, giờ lại có thêm một chút rồi còn gì.”

“Gọi là quyến rũ sao…”

Ờ thì, đúng là cũng có thể nhìn nhận như vậy.

“Cả chuyện tự xử một mình cũng chưa từng làm nhỉ, Aoi-chan?”

“Ừ. Theo nghĩa đó thì cũng có chút công lao đấy. Dù cách làm thì không đáng khen chút nào.”

“Cả hai người luôn à!?”

Khi bọn tôi đang trò chuyện một cách sống động như thế thì...

“Tớ là con trai đấy nhé?”

Aki-kun từ trong bếp, với vẻ mặt không biết giấu đi đâu, lên tiếng góp ý.

Trong không gian toàn con gái thì nói chuyện mặn mòi cũng là chuyện thường mà.

Còn con trai thì thường nói mấy chuyện đó ở bất cứ đâu cũng chẳng ngại.

“Ờ thì, mong là cậu có thể bỏ qua nhé. Kiểu như đạn lạc ấy mà.”

“Ờ... em sẽ bỏ qua vậy.”

Tuy vậy, nhờ lời nhắn nhủ của hội trưởng mà Aki-kun đã quyết định phớt lờ.

“Đạn lạc là sao ạ?”

“Aoi-chan chắc hiểu mà. Kiểu như ‘hạ cánh không mong muốn’ lên đồng phục ấy.”

“A-À, ý là vụ nhìn thấy quần lót em rồi tự xử ấy hả…”

“Không ngờ hắn làm đến mức đó đấy, gã thủ quỹ kia…”

Tôi không hiểu lắm nên đứng dậy đến gần Aki-kun để hỏi.

Sau đó đứng cạnh thì thầm vào tai anh ấy.

“Vụ đó nghĩa là gì thế?”

“À, là chuyện cậu nói 'tự xử một mình' đó. Không chỉ con gái, con trai cũng làm.”

“À... là chuyện đó à?”

“Này, cậu đang nhìn đi đâu thế?”

“Thì ra là vậy.”

Nghĩa là Aki-kun cũng là con trai bình thường.

Tôi không biết cụ thể là làm gì, nhưng chắc cũng không khác mình mấy đâu nhỉ.

“Saki-san? 'Thì ra là vậy' là sao?”

“Đối tượng tưởng tượng khi làm chuyện đó chỉ được là tớ thôi đấy nhé?”

“Đương nhiên rồi. Ai lại đi tưởng tượng người khác chứ.”

“Tốt rồi. Vì tớ cũng chỉ có mình Aki-kun thôi.”

“Ừ... ừm.”

Tôi hài lòng quay lại phòng khách.

Ở đó, Aoi-chan đang bị trêu theo một kiểu khác.

“V-vậy... chị gái em là?” - Nagomi hỏi.

“Giỏi chịu đựng thật đấy? Đó chẳng phải hành vi biến thái à?” 

“Giống như lúc bị sàm sỡ trên tàu điện hoặc xe buýt vậy.” 

“Em chưa từng bị sàm sỡ bao giờ.” 

“Chị cũng vậy. Chắc vì bọn chị trông khá trầm lặng?” 

“Có thể lắm. Chị em cũng nhút nhát nữa.”

“Ugh... Chính vì thế mà lần nào cũng bị nhằm vào lúc chỉ có hai người trong lớp, lúc mà câu lạc bộ kèn đang tập nữa chứ. Em đã nghĩ không biết bao nhiêu lần là mong họ dừng chơi nhạc…”

Thì ra không phải bị trêu chọc, mà là đang được hỏi chuyện đã xảy ra suốt một năm qua.

“Đã có chuyện gì xảy ra vậy?”

“À, chuyện này thì khó mà kể đi kể lại nhiều lần được.”

“Bọn em đang nghe lý do chị gái bị 'khai sáng' ấy mà.”

“Lý do? Ý là sao mà cậu ấy trở nên nhạy cảm à?”

““Ừ.””

Đến mức này thì cũng khó mà tiếp tục hỏi.

Dù sao cũng chẳng nên khơi gợi lại ký ức xấu.

Hội trưởng thì không nói, nhưng chắc Nagomi-chan chỉ tò mò thôi.

Lúc đó, hội trưởng ra hiệu cho Aoi-chan.

“Nói ngắn gọn thì, ban đầu hắn chỉ xoa đầu. Sau đó, vài ngày một lần lại chạm vào lưng, ngực, bụng…”

Sau khi Aoi-chan gật đầu, chị ấy tiếp lời.

“Trước khi động đến chỗ chính thì đụng vào mông. Khi định chạm vào trực tiếp thì chị em phản kháng lại.”

Nghe nói sau khi bị phản kháng thì hắn chỉ nhắm vào ngực và mông.

Nghe đến đó là tôi nổi hết da gà.

“Kiểu này thì... muốn đẩy hắn vào ổ gay thật đấy.”

“Chị cũng nghĩ vậy. Dù trường mình không có loại người như thế thì vẫn đáng lo.”

Đúng lúc đó, Aki-kun từ bếp xen vào với vẻ mặt đầy khó chịu.

“Mọi người đang nói chuyện gì vậy?”

“Chuyện gì là chuyện gì chứ?”

“Tên đó cần phải bị trừng phạt thích đáng.” 

“Chị gái em đã phải chịu khổ rồi. Nghe xong quá trình cũng chẳng vui vẻ gì được.”

“Không, tớ đang nói đến Ichikawa-san đấy.” 

““““Hả?””””

“À, là người chị ấy.”

“À, cứ gọi bằng tên cũng được mà.”

“Xin lỗi, tớ không dễ gì gọi tên được... sợ lắm.”

Sợ là nói tôi sao!?

Mà... cũng đúng thôi.

Tôi từng yêu cầu cậu ấy gọi người khác bằng họ mà.

“Đúng kiểu bị vợ đè đầu cưỡi cổ rồi nhỉ?”

“Nếu là bị Saki đè thì tớ rất mãn nguyện.”

“...Không biết nên vui hay không đây.”

Chuyện đó thì để sau đã.

“Với tớ, hắn có ra sao cũng không quan trọng. Tớ chỉ thấy khó chịu khi phải nhớ lại chuyện đó thôi.”

“““À...”””

“Thật lòng thì rất khó chịu. Nhưng nếu cứ giữ trong lòng thì còn mệt mỏi hơn, nên nói ra được chút cũng thấy nhẹ nhõm.”

“Ừm, vậy là cậu đã chuẩn bị tâm lý rồi.”

“Đúng vậy. Mỗi lần nhớ lại thì vẫn thấy khó chịu, nhưng không tránh được.”

“Ra là vậy…”

Đúng là không biết phải phản ứng sao cho phải.

Nhưng cũng đúng thôi, đối tượng là một tên cặn bã đã làm ra chuyện không thể tha thứ.

Thậm chí tôi còn nghĩ cần phải có “kế hoạch trả thù lần ba”.

Lần một là xóa trang web đen, lần hai là tung tin đồn quay lén.

Giờ cho dù hắn có nhận ra và cố gắng dập lửa thì cũng vô ích.

Mạng lưới truyền miệng của con gái không chỉ gói gọn trong trang web ngầm đâu.

Lúc đó, Aki-kun lấy điện thoại ra.

“Tớ có người quen. Không chắc người đó sẽ hành động, nhưng cứ thử xem.”

Cậu ấy nói lời đầy ẩn ý rồi gửi tin nhắn đi đâu đó.

“Người quen?”

“Là một tên gay chuyên nhắm vào mông con trai.”

“““““!!?”””””

Tại sao Aki-kun lại biết một người như vậy?

Chẳng lẽ... cậu ấy từng bị nhắm tới sao?

“Cậu ta mới nhập học năm nay.”

“Nh-nhập học...? Vậy nghĩa là…”

“Có thể là bạn cùng lớp với em ư?”

“Đúng đó. Nếu là học sinh năm nhất thì khả năng cao là vậy.”

Không ngờ lại có người như thế trong lứa đàn em của Aki-kun.

“Nhưng không phải là đàn em hồi cấp hai đâu.”

“Vậy hai người quen nhau kiểu gì?”

“Kể ra thì dài, nên tạm gác lại đi.”

Nghe đâu hai người quen nhau trong một sự kiện bóng rổ, đối phương là một nam sinh nhỏ hơn một tuổi.

Khi đang luyện tập, Aki-kun để ý thấy ánh mắt cậu ta cứ dán vào mông nên tra hỏi, và phát hiện ra cậu ta là gay.

Trừ khoản đó ra thì cậu ấy là một cầu thủ xuất sắc, nên hai người thỉnh thoảng vẫn luyện tập chung vào ngày nghỉ.

Cậu ta xuất thân từ một trường nam sinh tư thục.

Vào được trường hiện tại nhờ học bổng đặc cách.

“Từng bá đạo ở trường nam sinh, giờ chuyển sang trường khác để tìm bạn trai à?”

“Cầu thủ bóng rổ được tuyển đặc cách... Vậy là người đó sao. Lại thất tình nữa rồi…”

“Em đúng là cô gái đa tình thật đó, Nagomi-chan.”

“Với đám con gái khát trai trong lớp em thì chắc là có cửa đấy.”

“Cũng đúng. Gương mặt và tính cách đều tốt.”

“Có điều hơi ngốc.”

“Gọi là não cơ bắp cũng được nhỉ.”

Mà nói thật, việc có một tên não cơ bắp trong lớp khối tự nhiên cũng thấy kỳ rồi.

Bọn họ chuyển lớp chỉ vì theo đuổi tôi thôi, nên cũng chẳng trách được.

Tôi đột ngột chuyển từ khối xã hội sang khối tự nhiên, và bọn họ - mấy tên hot boy đầu óc rỗng tuếch - vội vàng chuyển theo.

“Đi giao lưu nhóm thì hơi khó, nhưng giới thiệu thì được đó?”

“Thật ạ!? Chị giới thiệu giúp em với, senpai!”

“Ừ. Hôm nào em đến lớp chị, chị sẽ giới thiệu.”

“Cảm ơn chị nhiều lắm ạ!”

Với tụi tôi thì chỉ có thể làm đến thế thôi.

Cũng không có mấy ấn tượng tốt về tụi khối xã hội nữa.

À, trừ Aoi-chan ra.

Sau đó một lúc, bữa tối cũng được hoàn thành.

“Ngon quá!”

“Saki-san thật may mắn khi gặp được một người tốt như vậy.”

“Em cũng nghĩ vậy đó. Cảm giác như má mình sắp rớt ra luôn rồi.”

“Thịt được hầm kỹ quá trời luôn!”

“Vì lần này tớ dùng nồi áp suất để hầm mà.”

"Thảo nào nãy cậu cứ ở lì trong bếp."

"Phải xả áp suất nữa mà."

Bữa tối hôm nay cũng rất ngon.

Ngon là thế, vậy mà cô quản lý chẳng chịu ra khỏi phòng.

Khi bọn tôi đến có thấy bà ấy ló mặt ra một chút, rồi lại quay vào trong ngay.

“Mà quản lý đâu rồi nhỉ?”

“Đang cắm đầu làm đống giấy tờ đó. Để phần là bả tự ăn thôi.”

“Giấy tờ là về vụ gì thế?”

“Kiện tụng đó. Vụ kia với vài vụ khác nữa.”

“Vụ kia là vụ nào?”

À, nhắc mới nhớ - hội trưởng đâu có biết vụ đó.

“Vì hội trưởng cũng là người có liên quan nên kể cũng không sao.”

“Đúng rồi. Là người trong cuộc kiêm người chịu trách nhiệm mà.”

“Nghe vậy thì có vẻ chẳng lành rồi?”

Aki-kun bắt đầu kể lại mọi chuyện.

Dù có Nagomi-chan - người ngoài cuộc ở đây, nhưng giờ cũng chẳng tránh được.

“Một hành vi vi phạm điều khoản sử dụng sao…”

“Dù đã bị đóng rồi, nhưng hắn vẫn cố duy trì nó bằng mọi cách mà.”

“Phía bên kia nói gì?”

“Vì thiệt hại họ phải chịu là quá lớn, nên kiểu gì họ cũng không tha.”

“Thiệt hại?”

“Việc vi phạm điều khoản sử dụng xảy ra quá nhiều, đến mức họ phải dừng công khai dịch vụ. Thiệt hại nặng hơn cả khoản lời dự kiến.”

“Nghe mà thấy... tội thật.”

“Dù có đề phòng kiểu gì thì vẫn có đứa tìm ra kẽ hở mà đâm vào.”

“Em cũng bị đâm đó? Không phải bởi người em thích thì cũng vậy thôi.”

“Không cần tự châm chọc bản thân vậy đâu?”

Thật đấy.

Aki-kun cũng chẳng biết phải phản ứng thế nào cho đúng.

“Còn cả vụ video thư nữa, cũng đã bị phanh phui rồi.”

“Ể? Vụ đó cũng bị lộ ra rồi à!?”

“Ừ. Có vụ kinh khủng lắm.”

Chỉ cần nghe vụ đó thôi là tôi thấy giận sôi cả người.

Nghe đâu cha của kẻ đó là nhân viên bưu điện, đã chiều theo đòi hỏi ích kỷ mà mang phong bì thư về cho nó.

Vì không thể làm vậy nhiều lần nên có vài lần hắn ta đã mở phong bì ra, lấy nội dung bên trong.

“Thằng khốn đó!?”

Nó nghĩ phong bì của người ta là gì chứ?

Cha nào con nấy đúng là chẳng sai mà!

“Chắc chắn chính hắn ta sẽ làm bộ là không biết gì rồi trốn thôi.”

“Thậm chí với cả người nhà mà cũng xử lý kiểu thằn lằn chặt đuôi... đúng là không thể chấp nhận nổi.”

“Senpai đó tệ thật đấy nhỉ?”

“Chị từng nghĩ hắn là ác quỷ, nhưng giờ thì vượt xa cái đó luôn rồi.”

Những thứ đó chắc chắn sẽ bị lôi ra nếu khám xét nhà.

Hắn có thể sẽ đổ thừa cho cha mình là đồ biến thái để chạy tội cũng nên.

(Phải chăng vì thế mà hắn cứ bám theo mình dai dẳng đến vậy...)

Họ đang bàn chuyện mặc dù Nagomi thất tình, nhưng cậu đàn em đẹp trai này có thể trở thành đối tượng mơ ước của các bạn nữ khác trong lớp Nagomi Cô ấy tự giễu bản thân, cho rằng mình cũng từng bị "xâm phạm" hay rơi vào tình huống tương tự như chị gái (Aoi), dù là ở mức độ khác. Và dù có bị bởi ai đi nữa, nếu không phải người mình yêu quý thì cũng là tổn thương