Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

(Đang ra)

I Got Transported to Another World, but Who Even Summoned Me? ~ Abandoned and Alone, I Use My Cheat Skills to Live Freely ~

雅楽多

Tasuki Tenma bỗng dưng nhận thấy mình đang đứng trên một đồng cỏ trải dài quá tầm mắt. Có ai đó đã triệu hồi cậu đến thế giới khác cùng với kỹ năng siêu cấp gian lận.

5 19

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

25 54

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

9 25

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

7 21

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

142 1223

Volume 1: Tôi nghĩ sẽ rất khó để giải quyết vấn đề [Chương 1 - 30] - Chương 17: Đành phải để mọi chuyện diễn

Sáng hôm sau, tôi thức dậy như thường lệ, chỉ chuẩn bị bữa sáng rồi đi chạy bộ.

Lộ trình chạy bộ là từ chung cư tới bờ sông nằm phía đối diện trường học. Từ bờ sông băng qua khu phố buôn bán gần đó, men theo sân thể dục của trường rồi quay trở lại.

"Ha, ha, ha, ha, ha..."

Thỉnh thoảng tôi liếc nhìn đồng hồ, điều chỉnh tốc độ nhanh chậm, vừa hít thở bầu không khí buổi sớm vừa suy nghĩ về lịch trình hôm nay.

(Khi về tới nhà, tôi tắm rửa, hâm nóng bữa sáng, sau đó là...)

Nghe nói từ hôm nay Saki cũng sẽ đi học cùng tôi, nên chắc cô ấy sẽ dậy sớm hơn mọi khi.

(Bình thường thì tránh nói chuyện ở trường, nhưng chuyện đi cùng nhau tới trường thì lại khác, cô ấy đã nói vậy mà...)

Rốt cuộc là tôi đã chiều theo sự ích kỷ của Saki, người chỉ đơn giản là muốn dành thêm thời gian ở bên nhau.

Với tôi thì cũng chẳng có gì để phàn nàn, nhưng vẫn thấy hơi sợ phản ứng của mấy thầy cô vốn đến trường từ rất sớm.

Họ có khi sẽ phàn nàn gì đó với Saki.

(Với lại, chắc chắn tóc tai tôi cũng sẽ bị soi mói. Có khi họ sẽ nói tôi chính thức thành tên cá biệt rồi cũng nên)

Nếu đến mức đó thì tôi sẽ phản bác lại: "Thế mấy đứa nhuộm tóc vàng chóe, hay lũ gal thì tính sao?"

Nhưng nếu tôi phản bác thì họ sẽ lại bảo "cãi lại là không được", thế nên cũng phiền phức thật.

Đặc biệt là thầy giáo dạy Toán phụ trách kỷ luật học sinh, ông ấy có cái nhìn thiên vị về mọi thứ mà.

(Trường tôi đã đặt quy định về ngoại hình khá nghiêm ngặt, nhưng dường như giáo viên còn chẳng biết đến điều đó)

Hay đúng hơn là chẳng phải không biết mà là giả vờ không thấy?

Chứ lúc nổi cáu thì gào rú kinh khủng lắm.

Đối với những đứa học sinh không dám phản bác hay ý kiến thì càm ràm đủ điều, còn với mấy đứa dám cãi lại thì lại yếu xìu.

Đối với những học sinh mà họ xem thường thì lại tỏ ra mạnh miệng một cách vô ích, phiền phức cực kỳ.

(Cứ như chó ấy. Chỉ cắn những học sinh mà nó xem là thấp kém hơn mình, chứ còn gì nữa)

Ngẫm ra thì ông giáo kỷ luật đó tên là Inuzuka Ikuo (犬束幾雄), nghe vậy lại thấy hợp ghê.

(Mà khoan... thế này chẳng phải là màn debut muộn ở cấp ba à? Chắc sẽ bị chọc quê mất. Phiền thật...)

Tôi nhìn vào hình ảnh của mình phản chiếu trong gương cầu ở góc đường rồi thở dài.

Tôi đã thay đổi ngoại hình để xứng đôi với Saki, nhưng cảm giác như sắp rước thêm phiền toái vào người.

"Giờ thì đành trông cậy vào lớp trưởng thôi vậy"

Dù nghĩ vậy là hơi hèn, nhưng người duy nhất biết tôi đang hẹn hò với Saki hiện giờ chỉ có Kashiwamochi thôi.

À mà, tối qua Alex cũng đã nhắn tin báo là cậu ta bắt đầu chính thức hẹn hò với Kashiwamochi rồi.

(Tôi đã nghĩ là mối quan hệ của họ sẽ phát triển nhanh, nhưng không ngờ là nhanh tớ vậy)

Ngay sau khi kết thúc ca làm thêm, cậu ta đã đưa Kashiwamochi về căn hộ của mình... và làm luôn chuyện đó, nên tôi buộc phải nhắn lại mắng cậu ta là "vội vàng quá rồi đấy".

(Cậu ta bảo "hợp nhau nhất từ trước tới nay". Như thể được sinh ra chỉ để dành cho Kashiwamochi vậy)

Sau đó, Alex còn đưa Kashiwamochi về nhà và chào hỏi mẹ cô ấy, đủ hiểu cậu ta nghiêm túc đến mức nào.

Nghe nói mẹ của Kashiwamochi lúc đầu cũng bất ngờ, nhưng thấy Alex là một thanh niên khá tốt nên cuối cùng đã chấp nhận.

(Có khi nào sẽ thành hôn nhân quốc tế thật không ta. Dù không phải con trai trưởng, nhưng chắc cậu ta cũng sắp nhập tịch thật rồi)

Tôi hỏi về chuyện "định làm gì khi ra trường", thì cậu ta hùng hồn đáp là "gia nhập đội bóng rổ Nhật Bản!", rồi còn bảo sẽ gia nhập ngay câu lạc bộ bóng rổ ở trường đại học ngay bây giờ nữa.

Dù là người có kinh nghiệm thì tôi cũng không nghĩ việc được nhận dễ đến thế.

(Mấy CLB thể thao trường đại học nghe nói rất khắt khe về trên dưới. Một kẻ phóng khoáng như Alex liệu có chịu nổi không?)

Về trình độ thì đúng là không ngoa khi gọi cậu ta là "đẳng cấp hàng đầu", nhưng phong độ khá thất thường.

Nếu chuyện tình cảm thuận lợi thì phong độ sẽ lên, còn nếu cãi nhau thì sẽ tụt dốc.

(Nếu đến mức đó thì tôi với Saki sẽ phải ra tay hòa giải giúp cậu ta và Kashiwamochi mất)

Thời điểm nguy hiểm nhất là giai đoạn nhàm chán sau yêu đương.

Bạn gái cũ của Alex cũng đã ngoại tình vào đúng thời điểm đó.

(Nghĩ vậy mới thấy, Saki liệu có trải qua giai đoạn đó không nhỉ? Khó tưởng tượng ghê)

Dù sao thì, cô ấy là người đã âm thầm nuôi dưỡng tình cảm với tôi suốt 17 năm.

Ngay cả lúc tôi suýt chút nữa rời xa, cô ấy vẫn luôn giữ vững tình cảm dành cho tôi.

(Còn từng hỏi tôi chuyện với bạn gái cũ đã đi đến mức nào nữa mà)

Tôi chỉ mới dừng lại ở mức hôn thôi. Không thể đi xa hơn được vì cứ thấy hình ảnh Saki hiện lên trong đầu.

Nghe vậy xong, dù mới vừa ăn xong món nem cuốn, cô ấy vẫn hôn tôi.

Đôi môi có mùi tỏi của cô ấy chạm vào môi tôi.

Nụ hôn đó đúng là có vị... nem cuốn.

(Yêu thương, và là tình yêu nặng trĩu. Tôi phải thật cẩn thận để không khiến Saki ghen mới được, thật sự đấy)

Vì nụ hôn đó mang theo trọn vẹn cảm xúc mãnh liệt đến mức cô ấy chẳng còn màng tới sĩ diện nữa, nên tôi chẳng thể nào quên được.

Tôi đi ngang qua khu trường học và lướt qua những học sinh đang đi tập buổi sáng.

"A, người đó... đẹp trai ghê"

"Ai vậy? Mình đâu có thấy người đó trước giờ đâu?"

"Anh ấy mặc đồng phục thể dục trường mình mà, đúng không?"

"Nhìn màu sắc thì chắc là... năm hai à? Chưa từng thấy cái mặt đó luôn đấy"

Phải rồi, hôm nay tôi không còn bộ đồ sạch nào nên đã mặc đồng phục thể dục của trường.

(Tiết thể dục cũng phải tới thứ ba tuần sau, chắc do tôi chủ quan quá)

Ở trường tôi, học sinh năm nhất mặc màu xanh lam, năm hai màu xanh lá, năm ba màu đỏ. Màu sắc của đồng phục được phân biệt rõ ràng như vậy.

Chất lượng của bộ đồ thể dục thì tốt đến mức khiến người ta tưởng là đồ của trường tư, nên mặc hoài cũng không hư hỏng gì.

Vì vậy nên hàng năm đều phải mua thêm vài bộ, còn những đứa có anh chị thì sẽ mặc lại đồ cũ.

Dù là nam hay nữ thì mẫu mã cũng giống nhau, có điều mấy cậu em mặc lại đồ chị để lại thì phần ngực sẽ hơi bị chật.

(Bị lộ ra là năm hai thì cũng đành chịu, nhưng tôi nghĩ việc không có bảng tên lại có lợi cho tôi trong trường hợp này.)

Tôi băng qua khu vực gần trường học vốn đang náo nhiệt và quay về gần chung cư.

Và ngay lúc đó, người mà tôi không muốn gặp nhất lại đang đứng ngay trước lối vào chung cư.

"Cậu là...? Năm hai... đúng không?"

"Chào buổi sáng"

"À, ừ, chào buổi sáng..."

"Vậy tôi xin phép"

"Khoan đã-"

Tôi chỉ chào hỏi rồi mở cửa tự động, đi thẳng vào bên trong.

Vốn dĩ thì tôi còn phải làm công việc lau dọn khu vực sảnh nữa, nhưng hôm nay chắc không làm nổi rồi.

Vì đằng sau tôi giờ đây đang là hội trưởng hội học sinh với khuôn mặt ngơ ngác, đứng chôn chân tại chỗ.

"Phòng quản lý à? Cậu là người nhà của bác quản lý sao?"

Cô hội trưởng này cứ hễ có dịp là lại rủ rê tôi... vào hội học sinh.

(Tôi sẽ giúp cậu cải tạo lại bản thân. Để làm được điều đó, trước tiên hãy vào hội học sinh và thay đổi hình ảnh đi - hình như là cô ta từng nói vậy thì phải)

Cô ấy không tin những lời đồn đại trong trường, mà luôn thẳng thắn chỉ trích thái độ của tôi.

(Thầy giáo phụ trách kỷ luật cũng từng bảo tôi đừng giả vờ làm học sinh cá biệt mấy lần rồi)

Vì cô ta nhìn thấu bản chất của tôi nên thành ra lại là kiểu người mà tôi sợ nhất.

Chuyện này Saki cũng không biết.

Lúc tôi đang ăn trưa một mình thì cô ta cứ mò đến bắt chuyện, cực kỳ khó chịu.

Nếu là phó hội trưởng Kotori Yuu thì lại dễ xử hơn, vì cô ta nhìn tôi bằng cặp kính định kiến nên tôi không phải đối phó nhiều.

(Cô tiểu thư đó... tại sao lại chọn vào học ở một trường công lập thế này chứ?)

Một hội trưởng hội học sinh khó hiểu đến mức chính tôi cũng không thể đoán được suy nghĩ.

Tiện thể nói thêm, hội trưởng có mái tóc đen dài, ngoại hình xinh đẹp nổi bật.

Đôi mắt của cô ấy hơi xếch lên, thường nhắm hờ, nhưng khi mở to thì lộ ra con ngươi màu xanh ngọc bích. Người nào đã từng nhìn vào mắt cô ấy thì kiểu gì cũng bị "đứng hình".

Nói vậy không phải ví von đâu, là vì họ bị vẻ đẹp đó làm cho chết trân đấy.

Nghe đâu, bố cô ấy là người Nhật, mẹ thì đến từ Bắc Âu.

Vóc dáng thì nổi bật với bộ ngực căng tròn làm bung áo blazer và cặp mông đầy đặn làm váy ngắn bị đội lên.

Eo thì nghe bảo rất thon - chính cô ấy tiết lộ với tôi như vậy.

Tôi còn từng thắc mắc tại sao lại kể chuyện đó với tôi nữa cơ.

Về sở thích thì, cũng do cô ấy tự khai ra, là thích chơi game online.

Dù trong trường thì nghiêm túc như thế, nhưng ở nhà lại là game thủ thứ thiệt nên tôi chỉ biết ngẩn ngơ hỏi: “Đây mà là sở thích nhẹ nhàng à?”

Người ta hay nói "đừng trông mặt mà bắt hình dong", câu đó chắc là dành cho người này thật rồi, nghiêm túc luôn ấy.

“Cô ấy bắt đầu công việc từ sáng sớm vậy à…”

Từ hôm nay, học sinh năm nhất cũng bắt đầu đến trường, chắc cô ấy đang đứng ở đây để chuẩn bị cho hoạt động chào hỏi buổi sáng.

Chắc là đang chờ phó hội trưởng tới.

***

Sau khi tắm xong và chuẩn bị bữa sáng, Saki đến nhà tôi.

"Chào buổi sáng!"

"Chào buổi sáng. Hôm nay cậu cũng tràn đầy năng lượng nhỉ."

"Đương nhiên rồi!"

Cô ấy dường như cũng dùng chìa khóa của mình để tự mở cửa giống như hôm qua.

"Ủa? Quản lý đâu rồi?"

"Do cái vụ hôm đó, cô ấy làm việc đến tận sáng luôn. À, mà cũng bị khiếu nại nên chắc có muốn cũng không ngủ được."

"Khiếu nại á?"

"Chính là bà chị già ở chỗ làm thêm của cậu gọi lên đấy."

"À, à~... Hể? Bà cô đó mà cũng gửi khiếu nại hả?"

"Ừ. Chắc là đang trút hết căng thẳng ở chỗ làm lên Sae-san đấy."

"Ugh... Vô lý hết sức, nhỉ?"

"Đúng là thế thật.."

Phải, bà cô nghiện rượu ấy đã làm việc đến tận khi tôi vừa thức dậy nên sáng nay không ăn cùng chúng tôi.

Tôi chỉ cần làm sẵn bữa sáng rồi để trong tủ lạnh, bà ấy sẽ tự hâm nóng và ăn nên cứ kệ cũng được.

"Còn cơm hộp nữa. Giá thì bằng với suất ở căn-tin trong trường."

"A, cảm ơn nhé. Trông ngon quá chừng luôn!"

"Nếu cậu không chê đồ thừa thì cứ ăn thử đi?"

"Tớ rất muốn!"

Bữa sáng hôm nay gồm: canh miso với hành lá, cá hồi nướng, trứng ốp-la, salad và cơm trắng.

Còn cơm hộp thì tôi đã chuẩn bị từ trước: karaage cay, trứng cuộn, hamburger đậu phụ và salad khoai tây.

Phần lớn các món phụ này đều là đồ làm sẵn, chỉ cần gắp vào hộp cơm là xong.

Không thể nào rảnh rỗi tới mức sáng sớm mà còn làm karaage được.

Chỉ có món trứng cuộn là tôi mới nướng sáng nay thôi.

"Món karaage này ngon tuyệt luôn!"

"Đó là vì sau khi chiên xong, tớ đem ngâm trong sốt doubanjiang đấy."

"Ra là vậy hả. Với cả món trứng cuộn này cũng đẹp mắt ghê!"

"Tớ làm kiểu dashimaki đấy."

"A, hèn gì. Tớ còn cảm nhận được mùi katsuo (cá ngừ) nhẹ nhàng nữa."

"Cái đó là hana-katsuo đấy."

Sau bữa sáng, tôi chỉ rửa bát đĩa rồi nhét hộp cơm vào cặp.

Tôi vào phòng của bà cô nghiện rượu rồi để lại một mảnh giấy.

"Có chuyện gì sao?"

"Tớ ghi chú lại những thứ sẽ cần cho bữa trưa."

"Ghi chú?"

"Ừm. Không làm vậy thì bà ấy sẽ ăn sạch mọi thứ trong tủ lạnh mất."

"A, ăn sạch luôn á?"

"Vì món nào cũng có thể làm mồi nhắm rượu được mà."

"Giờ nghĩ lại thì tất cả các món ăn đều hợp với rượu ha."

"Tại vì đó là món ăn với cơm mà. Chứ nếu nêm nhạt thì..."

"Ăn không nổi luôn."

"Chính xác."

Nghĩ đến sức khỏe thì ăn nhạt cũng tốt, nhưng tôi đã cân bằng khẩu vị khi nấu rồi.

"À mà, tớ còn để thêm món tráng miệng trong hộp cơm đấy."

"Món tráng miệng?"

“Cậu sẽ ngạc nhiên khi mở nó ra."

"Là món khiến tớ bất ngờ á?"

"Không, đúng hơn là sẽ khiến mấy bạn cùng lớp cậu bất ngờ ấy."

"Mấy bạn cùng lớp bất ngờ?"

Món tráng miệng là bánh ngọt tự làm. Nó cũng là món để thay vị sau khi ăn xong.

Tiếng thở nhé, sợ ông nào lại kêu tiếng cười Chắc vụ mất đồ ở chỗ làm thêm của Saki - trans đoán gà chiên xù kiểu Nhật gà chiên xù kiểu Nhật nước sốt đậu nước sốt đậu là một món trứng tráng của Nhật Bản, được thực hiện bằng cách cuộn vài lớp trứng chín là một món trứng tráng của Nhật Bản, được thực hiện bằng cách cuộn vài lớp trứng chín] cá bào khô dạng mảnh mỏng, còn gọi là katsuobushi (một nguyên liệu rất phổ biến trong ẩm thực Nhật, làm từ cá ngừ bào khô), thường dùng để làm nước dùng dashi hoặc rắc lên món ăn. Thay đổi vị giác sau khi ăn món chính, để miệng trở lại trạng thái “trung lập” trước khi ăn món khác, thường dùng món nhẹ, ngọt, chua nhẹ hoặc mát (như món tráng miệng, trái cây, trà...),... Thay đổi vị giác sau khi ăn món chính, để miệng trở lại trạng thái “trung lập” trước khi ăn món khác, thường dùng món nhẹ, ngọt, chua nhẹ hoặc mát (như món tráng miệng, trái cây, trà...),...