Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đối thoại

(Hoàn thành)

Đối thoại

メトロノーム

Rồi một chuyện xảy ra. Một điều tự nhiên tất yếu phải tới.

1 2

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

143 1248

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

189 1476

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

85 1184

Câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa tôi và đàn chị xinh đẹp, sống không lành mạnh và hút thuốc lá rất nhiều

(Đang ra)

Câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa tôi và đàn chị xinh đẹp, sống không lành mạnh và hút thuốc lá rất nhiều

Kametsu Tomohashi

Nam sinh cấp ba Enoki Yuito luôn cảm thấy mình lạc lõng giữa xã hội.Cậu làm thêm trong 1 cửa hàng tiện lợi, thầm thương trộm nhớ một sinh viên đại học.

9 58

Phần 1:Tôi, người đã tán tỉnh em gái kế lúc nào chẳng hay. - Chương 24:Tự nhiên bảo là quà sinh nhật thì tôi biết phải làm sao đây?

Tôi nằm dài trên giường, lướt điện thoại tìm thứ gì đó thú vị thì thời gian đã trôi qua lúc nào không hay. Dù vậy, vẫn chưa tìm ra món nào ưng ý cả.

 Tôi quyết định ra bếp kiếm gì đó uống giúp thay đổi bầu không khí hiện tại. Đúng lúc ấy, Misaki-san cũng đang rót nước vào ấm đun, có vẻ mẹ cũng định pha gì đó uống.

“Masaki, con cũng uống trà không?”

“Vâng ạ. Con vừa nghĩ muốn uống gì đó nên ra đây, may quá gặp mẹ luôn.”

“Con muốn uống trà nguyên chất? Hay pha thêm sữa?”

“Vậy mẹ pha cho con loại có sữa nhé.”

Tôi ngồi xuống bàn ăn, chờ trà được pha xong.

“À, con cảm ơn mẹ về chuyện quà sinh nhật ạ. Ngày mai con định đi mua cùng Chloe-san.”

“Không có gì đâu mà. Nhà mình đã bảo là sẽ tổ chức sinh nhật tử tế rồi mà.”

Mẹ lấy tách ra khỏi tủ, chuẩn bị sẵn túi trà cho từng cái.

“Mấy năm trước, vào ngày sinh nhật con chỉ được nhận tiền tiêu vặt gấp đôi thôi, nên khi Chloe-san hỏi muốn gì, con không biết trả lời sao luôn.”

“Thật hả!? Hồi mẹ bằng tuổi con, thứ gì mẹ cũng muốn nên mới khổ sở không biết chọn cái nào đấy chứ. Có lẽ bây giờ tụi con không còn ham muốn vật chất nhiều như tụi mẹ hồi xưa nữa nhỉ.”

“Cũng có thể ạ. Có lẽ con thấy hài lòng với những gì mình đang có thôi.”

“Nếu vậy thì sao con không chọn thứ gì đó có ý nghĩa kỷ niệm một chút?”

“Kỷ niệm ạ…”

Từ đầu đến giờ tôi toàn nghĩ theo hướng tìm thứ gì đó đánh vào lòng ham muốn, chứ chưa từng nghĩ đến một món quà mang ý nghĩa kỷ niệm.

Tiếng chuông báo nước sôi vang lên. Hương trà thơm lừng lan tới tận chỗ tôi ngồi khi rót nước vào tách. Sau khi lấy túi trà ra, Misaki-san thêm sữa đã hâm nóng bằng lò vi sóng vào và mang đến cho tôi.

“Của con đây.”

Tôi cúi đầu cảm ơn, rồi nhấp một ngụm nhẹ.

Bình thường, tôi hay lấy sữa lạnh trong tủ ra pha luôn nên trà thường nguội và không ngon mấy, nhưng hôm nay sữa đã được làm ấm trước nên vị trà thật thơm và dễ uống.

“Nếu là món có ý nghĩa kỷ niệm thì biết đâu con sẽ tìm được món gì đó thật sự phù hợp. Con sẽ suy nghĩ thêm thử xem sao.”

“Được rồi, hai đứa cứ từ từ tìm cho ra món gì đó thật ưng ý nhé. Mà nhớ trông đợi bữa tối mai đó nha. Mẹ sẽ đi mua loại thịt thật ngon về làm bít tết.”

…Phụt…!!!

Tôi suýt phun cả ngụm trà ra ngoài trước lời tuyên bố đầy bất ngờ của Misaki

Dù tôi đã dặn là giữ kín chuyện đó, nhưng có vẻ nguyện vọng ăn bít tết của tôi đã bị tiết lộ mất rồi.

“À, à không, chuyện đó… thật ra… Con đúng là có nói muốn ăn bít tết, nhưng mà không có ý là muốn nhận nó làm quà sinh nhật đâu ạ…”

“Không sao đâu. Con không cần ngại. Con thích sốt gì nào? Hành tây, wasabi, hay chanh?”

“Vậy… hành tây ạ. Nhưng mà, con nói thật là… chuyện con chọn bít tết làm quà sinh nhật chỉ là hiểu lầm thôi ạ.”

“Fufu, Masaki à, con thật sự nói muốn nhận bít tết làm quà sinh nhật à? Tại vì Chloe chỉ bảo là con muốn ăn bít tết vào bữa tối sinh nhật thôi đấy chứ.”

Ôi không, tôi tự mình khai hết luôn rồi. Giờ thì chẳng khác nào thừa nhận đã yêu cầu được tặng… một phần bít tết nướng vào ngày sinh nhật.

Thật sự chỉ muốn chui xuống hố cho rồi…

Tôi không thể chịu nổi cảm giác xấu hổ nếu tiếp tục nói về bít tết nữa, nên quyết định đổi chủ đề.

“À mà, Misaki-san, sáng mai mẹ có việc ra ngoài phải không ạ? Mẹ đi đâu vậy?”

“Ừ, là một nơi vừa gần mà vừa xa đó...”

Bình thường não tôi vốn chậm chạp, vậy mà lúc này lại hoạt động cực kỳ nhạy bén. Ước gì nó cũng làm được như thế trong lúc thi cử.

“Ý mẹ là――”

Tôi định hỏi tiếp thì Misaki-san đã đưa hai ngón tay bắt chéo thành hình chữ X như lúc chiều, rồi mỉm cười một cách khá buồn.

“Masaki này, không nói ra thành lời cũng là một nét tinh tế của người lớn đấy.”