Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

164 4466

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

42 252

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

81 2787

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

(Đang ra)

Vị Thần Ngủ Say Trong Sóng Biển Mênh Mông

安田 のら

Tuy nhiên những tháng ngày yên bình không kéo dài được lâu, và Akira, cậu bé không mang trong mình dấu hiệu của tinh linh kể từ khi sinh ra, quyết định bước chân lên đường phiêu lưu để hiểu rõ hơn về

1 1

WN - Chương 12:Sao con gái lại dễ thân nhau thế nhỉ?

“Chloe-chan nè, chuyện mẹ của cậu và bố của Masaki kết hôn là thật hả!?”

“V-vâng…”

Vừa bước vào phòng khách, Kasumi đã nắm lấy vai Nanase-san và chất vấn. Bị khí thế của Kasumi áp đảo, Nanase-san chỉ biết gật đầu lia lịa, giọng nho nhỏ đáp lại.

“Kasumi, cậu làm Nanase-san sợ đấy. Buông em ấy ra đi.”

Nghe tôi nói, Kasumi như giật mình, vội vàng buông tay khỏi vai Nanase-san và xin lỗi, rồi ngồi xuống ghế sofa.

Cũng dễ hiểu thôi nếu Kasumi bối rối. Ngay cả tôi, khi lần đầu gặp mặt Nanase-san ở buổi ra mắt, cũng thấy sốc đến mức lọt vào top 3 cú sốc lớn nhất cuộc đời.

“Chloe-chan sống chung nhà với Masaki á? Chẳng khác gì nhốt sư tử và thỏ vào cùng một cái lồng ấy!”

Ý cậu ấy chắc là nói tôi là sư tử còn Nanase-san là thỏ ,chắc là vậy..Nhưng với chuyện xảy ra tối hôm qua, nếu phải so sánh thì vai trò có khi ngược lại mới đúng ấy. Dù sao thì, có nói ra chắc cũng bị mắng là nói nhảm thôi, nên tôi im luôn không nói gì cả.

“Cậu lo xa quá rồi. Tớ đâu phải là kiểu người nguy hiểm như thế đâu.”

“Ai mà biết trước được gì chứ. Một đứa con trai ở tuổi này chưa từng có bạn gái, mà đột nhiên phải sống chung với một cô em gái dễ thương như Chloe-chan… nhỡ đâu bản năng sinh lý đàn ông trỗi dậy thì sao?”

Tôi chẳng hiểu sao mà Kasumi lại nắm rõ cái chuyện “tuổi của tôi lại bằng số năm ế” của tôi như lòng bàn tay nữa. Mà chắc do hai đứa hay chơi chung với nhau thôi.

“Juumonjigaoka-san, Yotsumoto-kun không phải là người xấu đâu.”

“Cứ gọi tớ là Kasumi được rồi. Họ tớ dài quá mà. Với lại, qua thời gian chơi chung, tớ cũng biết Masaki không phải người xấu. Chỉ là… giờ thì chắc chưa dám làm gì mà thôi, chứ tương lai thì chưa chắc đâu nha.”

“Không phải chuyện dám hay không. Tớ với Nanase-san là người trong nhà rồi. Là anh em, nên sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu.”

“V-vâng…”

Nanase-san đáp lại bằng giọng nhỏ nhẹ, vẻ mặt hơi lúng túng khiến tôi thấy mình vừa lỡ lời gì rồi.

“Nhưng mà, Chloe-chan này, nếu cậu thấy có gì không ổn, cứ chạy sang nhà tớ trốn cũng được. Mà không cần chuyện gì to tát đâu, muốn đến chơi cũng được nữa. Nhà tớ rộng lắm, chuẩn bị phòng riêng cho cậu cũng không thành vấn đề đâu.”

“Nhà Kasumi-san ở bên cạnh… À, thì ra cái biệt thự to đùng đó là nhà cậu sao…”

Biệt thự gia đình Juumonjigaoka thực sự rất lớn. Dù gọi là “nhà bên cạnh”, nhưng thực ra phải băng qua cả một con đường, diện tích thì gấp cả chục lần nhà tôi. Địa chỉ đáng lẽ kiểu như “1-chome, 2-ban, 3-go”, nhưng nhà Kasumi thì chỉ có “1-chome, 2-ban” là hết nghĩa là cả khu đó là đất nhà cậu ấy. Nhìn từ ngoài với hàng rào trắng cao vút kéo dài, người ta còn tưởng đấy là chùa hay nhà cổ đang được bảo tồn ấy chứ.

“Chỉ là một căn nhà cũ kỹ mà rộng thôi. Tất nhiên, không cần phải trốn gì đâu, cứ đến chơi là được. Mà nếu là Chloe-chan thì ở lại qua đêm cũng hoàn toàn hoan nghênh luôn nhé.”

Vừa nó chuyện , Kasumi vừa nháy mắt với Nanase-san đầy thân thiện. Nhìn cảnh đó khiến tôi cũng nhẹ nhõm phần nào. Hai người vốn không thân thiết trong lớp nên tôi đã lo không biết họ có hợp nhau được không, nhưng có vẻ chẳng cần phải lo nữa. Nhìn từ góc độ “người anh”, tôi thấy cũng vui lắm chứ.

"Cảm ơn cậu. Mà nè, Yotsumoto-kun chưa từng ngủ lại nhà Kasumi-san bao giờ à?"

“Chưa bao giờ. Mấy chuyện như bạn thơ ấu rủ nhau ngủ lại hay tắm chung ấy à, tụi này không có đâu. Với lại, anh chỉ quen Kasumi từ khi dọn về đây sống, tức là từ hồi lớp ba tiểu học mà thôi .”

“Ừm, đúng là chưa từng ngủ lại. Nhưng hồi cấp hai có lần tớ chơi game ở phòng Masaki tới tận đêm khuya, lúc về thì bị ông nội mắng cho một trận nhớ đời.”

“Phải đấy, lúc đó tớ cũng bị ông Genryuu mắng te tua.”

Ông nội của Kasumi ông Genryuu là kiểu ông già cực kỳ nghiêm khắc. Tính ông nóng nảy, mà một khi đã tức giận thì thật sự rất là đáng sợ. Mặc dù lúc ấy tôi có nói với ông là sang nhà Kasumi chơi, nhưng việc học sinh cấp hai về nhà lúc đêm khuya rõ ràng không thể tha thứ được rồi.

“Tớ chưa từng làm mấy chuyện như vậy nên thấy ghen tỵ quá.”

“Chloe-chan chưa từng qua đêm lại ở nhà bạn sao?”

“Tớ cũng có chơi chung với bạn bè vào giờ nghỉ hay sau giờ học, nhưng qua đêm lại thì chưa bao giờ. Có lần bạn tới nhà tớ chơi rồi cùng nhau làm bánh thì có.”

“Chloe-chan thích làm bánh à? Nếu thích thì lần sau qua nhà tớ làm chung nhé! Masaki chỉ biết ăn mà thôi chứ không bao giờ chịu làm đâu.”

“Tớ thích lắm! Nhất định phải cùng làm nhé!”

Hai người con gái bắt đầu ríu rít trò chuyện như đã thân nhau từ đời nào, để lại tôi hoàn toàn bị ra rìa.

Thề luôn ,con gái đúng là hay thật. chỉ trong chớp mắt là tìm được chủ đề chung để nói chuyện ngay rồi.

Nhận ra mình vẫn chưa mang trà ra mời Kasumi dù gì cũng là khách tôi liền đi vào bếp để pha trà.

『1丁目2番3号』(1-chome, 2-ban, 3-go) Đây là cách ghi địa chỉ kiểu Nhật Bản, theo hệ thống phân lô rất đặc trưng của nước họ.