Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

(Đang ra)

Để trở thành cô bạn thơ ấu mà cậu sẽ hối hận cả đời

SF永远

Chúc mừng. Bạn đã tạo nên nhân vật chính mạnh nhất, người sẽ xoá bỏ mọi điều xấu xa một cách tàn nhẫn

22 185

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

2 5

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

5 5

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

150 1504

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

134 1197

Chỉ mình tôi biết rằng cô lớp trưởng của lớp tôi từng là một idol chuunibyou

(Đang ra)

Chỉ mình tôi biết rằng cô lớp trưởng của lớp tôi từng là một idol chuunibyou

Miikami Kota

Và thế là... để biến Nagi thành một hội trưởng đúng nghĩa, cuộc tái xuat dưới sự chỉ đạo của Reo chính thức bắt đầu!

12 38

WN - Lời mở đầu

“Điều gì là quan trọng nhất trong cuộc đời của một học sinh trung học?”

Nếu có ai đó hỏi tôi như thế, tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng:

“Sống mỗi ngày một cách yên ổn, không gây nổi bật theo hướng xấu không gây rắc rối cho bất cứ ai.”

Nghe thì khá nhạt nhẽo đấy, không mục tiêu, không ước mơ gì. Nhưng để sống được như thế trong xã hội hiện đại đâu phải là chuyện dễ dàng.

Chỉ cần sơ suất một chút thôi, dù có được yêu mến đến đâu cũng có thể bị kéo vào một drama từ trên trời rơi xuống.

Sớm muộn gì cũng nhận ra rằng, những ngày bình yên mới là thứ đáng trân trọng nhất.

Tránh rắc rối không có nghĩa là phải lẩn khuất như cái bóng trong góc lớp như không tồn tại.Phải quan sát kỹ xung quanh, cư xử khéo léo, làm gì cũng vừa phải, không quá sắc sảo cũng không quá mờ nhạt.

“Lý do tôi luôn cẩn trọng trong cuộc sống học đường, là vì tôi biết…có những người, dù chẳng làm gì đặc biệt, chỉ cần sống như bình thường thôi cũng đủ khiến mọi chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát.”

Nếu phải đưa ra ví dụ thì…

Một cô gái, xinh đẹp đến mức khiến người đi đường ngoái nhìn không dưới ba lần.

Hay cô bạn thời thơ ấu giàu có, sống trong ngôi nhà có cả võ đường riêng ngay giữa thành phố.

Hoặc một cô bạn có tính cách như tomboy trong lớp luôn được các nữ sinh cổ vũ như một idol.

Còn tôi thì sao? 

Tôi có khuôn mặt hơi lạnh lùng, thân hình thì vạm vỡ.

Nếu không cẩn thận, chỉ cần sơ xuất nói chuyện với các kouhai thôi là tôi đã bị hiểu lầm là đang đòi tiền bảo kê rồi.

Nói chung, muốn sống yên ổn thì không thể cứ sống buông thả được.

Ngay cả tôi, người luôn cố gắng giữ cho mọi thứ bình yên, cuối cùng cũng không thoát khỏi cơn rắc rối bất ngờ ập đến.

Bố tôi tái hôn, và thế là tôi có một người em gái kế.

Mà trớ trêu thay em ấy lại học cùng lớp với tôi.

Đã vậy, còn là một mỹ nhân nổi bật đến mức mỗi ngày đều có người tỏ tình không ngớt.

Với mấy thằng con trai trong lớp thì đây chắc là như mơ giữa ban ngày.

“Nhưng với tôi, tất cả chỉ như những ngày giông bão mà thôi.”

Với đám con trai trong lớp, giờ nghỉ trưa cũng chỉ là một buổi trưa bình thường như bao ngày khác.

“Còn với tôi, Yotsumoto Masaki kẻ đang vướng vào một mớ rắc rối,thì giờ nghỉ trưa hôm nay có thể xem là khoảnh khắc được mong chờ từ lâu.”

Dù nói vậy, cũng chẳng có sự kiện đặc biệt nào xảy ra vào giờ nghỉ trưa cả.

“Chỉ là… tôi đã tiêu tốn quá nhiều năng lượng cho buổi sáng đầu tiên nhập học cùng ‘thành viên mới trong gia đình” của mình là cô em gái kế, Nanase Chloe. Chỉ mới nửa buổi học thôi mà tôi đã kiệt sức hoàn toàn.” đến mức giờ chỉ muốn ngã gục xuống ngay tại chỗ.”

Nanase-san một cái tên nổi tiếng khắp trường.

Em ấy có mái tóc vàng óng dài mượt, buông xuống tận lưng. Đôi mắt xanh lục như ngọc lục bảo, to tròn và long lanh như mắt của một chú mèo con đáng yêu. Thêm vào đó, đôi môi hồng như màu anh đào càng làm nổi bật làn da trắng mịn như tuyết.

Thật lòng mà nói chỉ riêng khuôn mặt của em ấy thôi cũng đã đủ khiến người khác phải ngoái đầu lại nhìn rồi.

Tuy nhiên, bên cạnh vẻ ngoài dễ thương ấy, em ấy còn sở hữu một vóc dáng khiến người ta không thể rời mắt. Dù thân hình khá mảnh mai, nhưng vòng một lại đầy đặn đến mức chiếc cúc áo sơ mi đồng phục của em ấy trông như sắp bật tung ra bất cứ lúc nào.

Nói thế nào nhỉ, Nanase-san có thể được gọi là một mỹ nhân hội tụ đủ ba yếu tố đỉnh cao: tóc vàng, vóc dáng loli, và vòng một siêu khủng bố…

Mà nói đi cũng phải nói lại,Nanase-san sở hữu vẻ ngoài không giống người Nhật cho lắm…chắc là vì cô ấy là con lai, trong người có một phần dòng máu ngoại quốc

Thôi thì tranh thủ ăn hộp bento mà Nanase-san đã chuẩn bị cho tôi. Phải hồi phục cả thể xác lẫn tinh thần cái đã.

Tôi vừa lấy hộp bento ra khỏi cặp và bắt đầu mở nắp thì…

Khoan khoan.

Cái gì đây? Cảm giác như có ánh mắt đang thiêu đốt tôi vậy.

Tôi ngẩng đầu lên, nhìn về phía chỗ ngồi của Nanase-san, ngay trung tâm lớp học.

Ể? Em ấy đang nhìn chằm chằm qua đây luôn!?

Cảm giác như tôi còn có thể nghe thấy tiếng gầm gừ vọng từ phía đó…

Khó ăn thật sự khi bị nhìn kiểu đó đấy.

Lại còn nhìn lộ liễu vậy, người ta mà để ý là tiêu đời luôn đấy…

Tôi khẽ lắc đầu, rồi cũng nhìn lại em ấy để ra tín hiệu: “Đừng nhìn qua đây nữa.”

Nanase-san mỉm cười nhẹ rồi đưa tay tạo thành hình tròn giống như ok

…Ồ, tín hiệu đã được truyền đi rồi. Tốt quá. 

Việc tôi và Nanase-san là anh em kế hiện tại vẫn là một bí mật tuyệt đối không ai biết 

Nếu chuyện này bị lộ, những ngày yên bình của tôi coi như xong luôn mất.

Chỉ có duy nhất một người trong lớp biết chuyện này đó là cô bạn thời thơ ấu ngồi bên cạnh tôi, Jumonjigaoka Kasumi.

“Ê này, cái hộp bento đó chẳng lẽ là…”

Kasumi liếc từ hộp bento của tôi sang phía của Nanase-san, ánh mắt nửa tò mò nửa trêu chọc.

“Ấy đừng có nhìn chằm chằm qua bên đó nhiều quá! Người khác sẽ để ý mất!”

Tôi hoảng hốt lấy tay xoay đầu Kasumi trở lại.

Nếu bị lộ rằng đây là bento do Nanase làm, coi chừng nó có thể sẽ bị bọn con trai đem ra đấu giá online mất!

‘’Ổn mà, chỉ nhìn chút thôi. Nhưng mà hộp bento nhìn ngon thật đấy.”

“Không không, bento của cậu nhìn sang xịn mịn hơn nhiều”

“Đấy, chính vì thế mà tớ mới nói cậu không hiểu gì cả.”

…Ờ thì, hiểu gì mới được chứ?

Thôi kệ. Dẹp chuyện này sang một bên, ăn hộp bento này cái đã.

Tôi đưa miếng trứng cuộn mềm mịn lên miệng. Vị dashi thanh nhẹ hòa cùng chút ngọt dịu từ lớp gia vị từ tốn lan tỏa khắp đầu lưỡi.Trong khoảnh khắc tôi đang tận hưởng trọn vẹn hương vị và cảm giác hạnh phúc ấy…

Khoan..! Ánh mắt này là sao!?

Không cần đoán cũng biết Nanase-san lại tiếp tục nhìn tôi chằm chằm nữa rồi.

Tôi đã nói rồi mà! Nhìn như thế thì thế nào người ta cũng nghi ngờ mất!

Hả? Khoan đã nào… Vậy thì cái hình tròn em ấy làm bằng tay lúc nãy là đang phản hồi cho cái gì cơ chứ?

Chết rồi… tôi có linh cảm Nanase-san lại hiểu nhầm chuyện gì đó nữa rồi.

Rốt cuộc mọi thứ thành ra như thế này là sao chứ…?

Để hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra, chúng ta phải quay lại khoảng một tháng trước.