Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 296

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 5 - Chương 131: Bị giành mất binh lính

“C-chuyện to rồi, Lloyd!”

Hôm sau, tôi tỉnh dậy bởi tiếng gọi hốt hoảng của Ren.

Trông cô ấy cực kỳ hoang mang.

“Chào buổi sáng, Ren. Có chuyện gì vậy?”

“…Khoan, trước hết rửa mặt đã.”

Ren đưa tôi một chậu nước, tôi múc nước vã lên mặt rồi lau khô bằng chiếc khăn mềm.

“Nếu để mặc là Lloyd sẽ ra đường với bộ dạng bù xù mất thôi. Giờ thì bôi kem dưỡng da, chải tóc nữa…”

Ren vội vàng giúp tôi chỉnh trang gọn gàng.

“Thế không phải đang gấp lắm à?”

“Phải rồi! Hôm qua Lloyd được bổ nhiệm làm phó quan đội của ngài Albert đúng không? Tôi nghe tin liền cùng chị Sylpha đi xin được nhập vào đội Lloyd. Nhưng lúc hỏi thăm mấy người trong đội, bọn tôi mới biết gần như toàn bộ binh lính đã chạy sang chỗ một người tên là Sias rồi!”

“…Ý cô là sao?”

“Tôi cũng không hiểu! Nghe vậy là chị Sylpha lao ngay đi đâu mất, mà ngài Albert thì bận túi bụi nên không tìm được. Tôi thật sự rối lắm rồi…”

“Thôi, cứ thử triệu tập binh lính lại xem sao.”

Tốt nhất là hỏi trực tiếp những người có mặt tại chỗ.

Thế là tôi lập tức cho gọi toàn bộ binh lính dưới quyền đến tập hợp.

Nhưng...

“Chỉ có chừng này thôi à.”

Chỉ độ hơn chục người có mặt, ai nấy đều nhìn tôi đầy áy náy.

“Ít quá nhỉ… Lúc họp trước có tới 300 người kia mà. Giờ chưa tới 10% là sao.”

“Mà nhìn tụi này cũng toàn gầy gò yếu đuối không à. Bộ mấy người này tính ra trận thiệt á?”

Grimo và Jihriel tha hồ buông lời chê bai.

Quả thật, tôi cũng chẳng cảm nhận được tí ma lực nào từ nhóm người này.

Nói thật thì chắc đây là những người yếu nhất trong đội Albert rồi.

Dù vậy, cần phải hỏi cho rõ tình hình trước đã.

Tôi gọi một người trong số đó lại.

“Sao chỉ có ngần này người đến vậy? Anh Albert nói sẽ chuyển một nửa binh lính cho tôi chỉ huy mà.”

“À… cái đó thì…”

Mấy người lính đưa mắt nhìn nhau đầy lúng túng.

Sau một hồi do dự, người trẻ nhất trong nhóm bị đẩy ra làm đại diện.

“Ờm… Thật ra là thế này, thưa ngài Lloyd. Mấy người còn lại… đều đã sang chỗ ngài Sias cả rồi ạ.”

“Ý cậu là sao?”

“Vâng, sau buổi tập hợp hôm trước, bọn tôi định ra thành tìm lính đánh thuê như kế hoạch. Nhưng lúc đó ngài Sias tới và nói sẽ giới thiệu lính đánh thuê với giá rẻ nếu về phe ngài ấy. Dù bọn tôi mang danh quý tộc, nhưng phần lớn cũng chẳng dư dả gì. Thành ra ai cũng đổ xô về chỗ ngài Sias hết.”

“Vậy mấy cậu ở lại là vì sao?”

“Ờ thì… thật ra là bọn tôi bị ngài Sias nói thẳng là không cần…”

Cậu lính trẻ cười gượng, còn mấy người phía sau thì lườm cậu ta như kiểu “nói nhiều quá rồi đó”.

Ra là vậy.

Sias giành binh bằng cách đề nghị điều kiện tốt hơn, khiến đám lính đáng lẽ về phe tôi quay sang theo hắn hết.

“Chơi dơ vãi… Biết là không đấu nổi Lloyd nên hắn ta mới chơi trò giành người trước à!”

“Muốn độc chiếm công trạng, nên mới giở trò cản chân đồng minh. Loài người thật là nực cười…”

Grimo và Jihriel phẫn nộ gào lên, nhưng riêng tôi thì thấy chuyện này lại khá hợp ý mình.

Với số lượng binh đông như hôm qua, lại là người tôi không quen biết, bảo tôi chỉ huy thì chắc rối tung.

Ngược lại, nhóm nhỏ này trông có vẻ hiền lành và tự ti, tôi nghĩ mình dễ điều khiển hơn đấy.

“Ơ… thế chúng tôi… sẽ ra sao ạ? Không có binh thì chắc bị giải tán rồi đúng không?”

“Không sao cả, không thành vấn đề. Từ giờ trông cậy vào mấy cậu nhé.”

Tôi mỉm cười đáp lại người lính đang run rẩy hỏi.

Không hiểu sao, nét mặt họ lại lộ vẻ thất vọng.

“Nh-nhưng mà đi đánh trận với chừng này người chẳng khác nào tự sát… Không phải vì sợ, nhưng thế này thì làm sao bảo vệ được ngài cho trọn vẹn…”

“Không cần lo đâu.”

Một giọng nói đanh thép vang lên.

Quay đầu lại, tôi thấy Sylpha đang đứng đó.

“Sylpha! Cô đi đâu nãy giờ vậy!?”

“Chủ nhân của ta, ngài Lloyd đây, là người vĩ đại. Ngài ấy đã chuẩn bị cả nhân lực cho những tình huống thế này từ trước rồi.”

…Cô đang nói cái gì thế?

Tôi và Ren nhìn nhau, chẳng hiểu ra sao, còn Sylpha thì đang say sưa nói bằng gương mặt đầy ngưỡng mộ.

Ngay sau đó, một bóng người to lớn xuất hiện phía sau cô ấy.

“Heh, nghe chuyện thú vị quá nhỉ, ngài Lloyd.”

Là Galilea, gã đầu trọc lực lưỡng.

Hắn từng là thủ lĩnh của hội sát thủ, hiện đang giúp tôi cai quản lãnh địa.

“Lâu rồi không được đánh đấm, tự dưng nhớ nghề ghê. Bỏ bọn tôi ở lại đi đánh trận một mình, ngài lạnh lùng thật đấy.”

Người phụ nữ tóc dài uốn lượn phía sau Galilea chính là Talia.

“Kukuku, dù có chẳng vui gì thì thà làm việc cho cậu còn hơn bị lũ quái vật xé xác ngoài kia.”

“Tôi rất vui… khi được chiến đấu bên ngài Lloyd.”

Gã trùm áo choàng đen là Babylon, còn tên mặt nạ quạ là Crow.

Tất cả bọn họ đều từng thuộc hội sát thủ, giờ theo chân Galilea hỗ trợ tôi.

Hình như lần này cả nhóm kéo đến đầy đủ.

“Mọi người… đến giúp tôi thật sao?”

“Heh, được trả nợ cho ngài Lloyd thì đâu có thời gian rảnh mà nằm phè đâu.”

Ren vui mừng đến độ đi bắt tay từng người một.

“Bọn chị cũng đến rồi nè!”

“Gâu! Gâu!”

Xuất hiện dưới hình dạng sói khổng lồ là Đệ lục công chúa Alieze.

Bên cạnh cô là Shiro, cùng hai bé Shiro con mới lớn.

“Chà chà, quên bọn tôi thì không được đâu đấy.”

Tiếp theo, một cậu nhóc trông y chang tôi xuất hiện, Ydd.

Nó là homunculus tôi từng tạo ra, sau này được Galilea và nhóm cưu mang vì nhiều lý do.

“C-cả bọn tôi cũng sẽ chiến đấu!”

“Vì ngài Lloyd, dù thân này có nát vụn cũng chẳng hối tiếc.”

Đứng cạnh cậu là Lamia, cô bé mặc váy dài, và Guitane, gã to con trùm kín người trong áo choàng dày.

Cả hai đều mang trên người vết tích ma hóa, nên luôn dùng quần áo để che giấu cơ thể biến dạng.

“Bọn chị cũng tới rồi đây. Một trận chiến quy mô thế này thì ma thuật thần thánh của tụi chị chắc cũng hữu dụng, đúng không? Dù thật ra chị cũng không rõ lắm.”

“Đây hẳn là ý muốn của Thần. Được hỗ trợ Lloyd-kun thế này, chị vô cùng vinh dự.”

“Chị Saria! Cả Escher nữa sao!?”

Đó là Đệ tứ công chúa Saria, cùng với Escher, giáo hoàng đương nhiệm.

Cả 2 sở hữu năng lực đặc biệt: thánh thuật hòa nhạc, có thể chữa trị qua tiếng đàn và lời hát.

“Lloyd-san phải tiếp tục toả sáng với tư cách mạo hiểm giả chứ! Nếu bây giờ tôi đầu tư một chút thì sau này… ắt sẽ được trả gấp bội… đúng không nhỉ? Dù sao thì! Đây là yêu cầu cá nhân của tôi! Mọi người, hãy lập công thật nhiều vào!”

“Oooo—!!”

Katarina, cô tiếp tân của hội mạo hiểm giả cũng dẫn theo một nhóm đông đảo mạo hiểm giả khác.

Tính sơ qua thì gần trăm người, đủ để triển khai đội hình điều khiển Binh lính ma lực của tôi.

“Nhiều người vì Lloyd đến thế… Chị Sylpha, hóa ra chị đi gọi mọi người giúp à!”

“Ừm. Vừa nghe chị nhờ, ai cũng lập tức đồng ý. Tất cả đều nhờ nhân đức của ngài Lloyd cả. Tuy nhiên, theo tin tức chị nắm được thì phe Sias đã tuyển được gần một vạn lính đánh thuê. Nếu so về số lượng thì bên ta vẫn còn rất thua thiệt…”

“Không sao đâu. Chuyện đó tôi lo được.”

Nói rồi, tôi bắt đầu triệu hồi Binh lính ma lực.

Một vạn đơn vị hiện ra, kín đặc cả quảng trường, khiến ai nấy đều sững sờ.

“C-cái này là gì thế…?”

“Binh lính tạo từ ma lực. Tôi có thể triệu hồi tối đa một vạn. Mọi người sẽ dùng chúng để chiến đấu.”

“Thật là… một loại ma thuật quá kinh khủng… Một đại ma thuật có thể làm thay đổi lịch sử! Tôi vẫn luôn biết người là người đặc biệt, nhưng đến mức này thì… đúng là, đúng là không hổ danh ngài Lloyd!”

Sylpha xúc động nắm chặt lấy tay tôi.

A… tiêu rồi.

Có lẽ tôi làm quá đà mất rồi.

Đang cố nghĩ cách đánh trống lảng, thì chợt nhận ra Ydd đã đứng cạnh mình từ lúc nào.

Nó nhìn tôi bằng ánh mắt đầy hàm ý, rồi hướng về phía Sylpha mà nói:

“Fufu, ngầu ghê phải không? Thật ra, thuật này là công trình nghiên cứu chung của tôi và Lloyd đó.”

“À, ừ, đúng vậy! Phải nhờ vào kiến thức giả kim cực kỳ chuyên sâu của Id Ydd mới có thể hoàn thiện ma thuật này đấy! Haha… hahaha…”

Tôi lập tức bám lấy chiếc phao cứu sinh mang tên Ydd.

Phù… hú hồn.

Suýt nữa thì bị hiểu lầm là tự mình sáng tạo toàn bộ ma thuật khủng khiếp này.

Mà đúng là, làm đến mức này rồi thì không thể vờ làm pháp sư tầm thường được nữa.

“Ra là vậy… Nhưng dù thế nào, đây vẫn là một kỳ tích. Ngài Lloyd quả thật rất phi thường.”

Xem ra Sylpha cũng chấp nhận lời giải thích đó. Chắc vậy.

“Cảm ơn nhé, Ydd.”

“Lloyd vẫn vô tư quá đấy. Lạ là đến giờ vẫn chưa bị phát hiện. Nhớ cảm ơn tôi tử tế vào.”

Ydd mỉm cười đắc ý.

Là homunculus do tôi tạo ra, nhưng khoản giao tiếp ứng xử thì rõ ràng nó giỏi hơn tôi nhiều…

“À mà, giờ nghĩ lại thì…”

Tôi đưa mắt nhìn quanh, bỗng nhận ra một người lẽ ra rất hay xuất hiện trong những dịp thế này lại không có mặt.

Một cô gái mạo hiểm giả đến từ phương xa, hiếu kỳ vô đối, sử dụng “Khí” để chiến đấu, người ấy là…

“Này Sylpha.”

Có vẻ đoán được điều tôi định hỏi, Sylpha khẽ lắc đầu.

“Cô bé ấy… Tao… vẫn chưa đến.”