Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 295

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 3 - Chương 73: Giao chiến với Thiên Sứ

“Haaaaaah!”

Jihriel vung thanh kiếm ánh sáng chém thẳng xuống.

“Heh, cái kiểu ra đòn gì thế kia? Chậm đến mức ruồi đậu còn kịp bay đi! Phải không Lloyd-sama!”

Thật vậy, chậm một cách tệ hại.

Ngay cả tôi trong trạng thái thường cũng dư sức né tránh.

Tôi rút thanh Hấp Ma Kiếm ra khỏi vỏ.

Đây là một ma kiếm đặc biệt có thể hấp thụ, lưu trữ và phân tích mọi dạng ma lực.

Nếu kiếm ánh sáng của Jihriel cũng là một dạng ma thuật, thì chỉ cần chặn lại, kiếm của tôi có thể phân tích được cấu trúc thuật thức bên trong.

Tôi đưa kiếm lên đỡ nhát chém, choanggg!, một tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, kèm theo tia lửa bắn tung tóe.

“Được rồi! Vậy là lấy luôn được thuật thức từ kiếm ánh sáng rồi nhé!”

…Lẽ ra là vậy.

Nhưng có gì đó không đúng.

Không thấy dấu hiệu ma lực bị hút đi.

“Ra là thế… Kiếm ánh sáng kia vì đã vật thể hóa hoàn toàn nên bị tính là đồ thật. Kiếm của mình không hấp thụ được.”

“Ngươi đang lẩm bẩm cái gì đấy!? Haaaah!!”

Tôi đỡ đòn rồi lập tức lùi về phía sau.

Dù sao Hấp Ma Kiếm là một bảo vật quý giá, chẳng thể để gãy gọn như chơi chém nhau trong vườn trẻ được.

Vậy là tôi tạm thời phong ấn nó, đút lại vào vỏ.

“Hửm? Hết trò rồi à?”

“Đùa à? Giờ mới bắt đầu thôi.”

Cái kiếm ánh sáng đó, nếu tự tạo ra được thì tiện thật.

Khác với hấp ma kiếm đắt đỏ như của tôi, cái kia vừa dễ tái tạo lại còn dùng tùy ý, ứng dụng vô số.

Đối thủ đang hăng máu, cũng tiện để tôi thí nghiệm một chút.

“Mà này Grimo, ngươi từng bảo thiên sứ không có thực thể nhỉ? Vậy giữa ngươi và Jihriel, ai trâu hơn?”

“Ừm… có lẽ ngang cơ… à mà không, chắc tôi nhỉnh hơn một chút… chắc vậy…”

Ra là ngang tầm.

Thế thì tôi có thể dùng vài ma thuật mạnh mà không lo người ta bốc hơi.

“Giờ đến lượt tôi. 『Viêm Liệt Hỏa Cầu』!”

Tôi niệm chú thi triển ma thuật hỏa hệ cao cấp, Viêm Liệt Hỏa Cầu.

Quả cầu lửa bùng cháy bay về phía Jihriel.

“Guh… Ma thuật lửa!? Uoooh!”

Jihriel cố chặn lại bằng kiếm ánh sáng, cuối cùng cũng xóa được ngọn lửa.

Hừm, có vẻ hơi yếu đi chút, nhưng kiếm ánh sáng này vẫn chịu được ma thuật cấp cao đấy.

“Haa… haa… đ-đúng là ma thuật mạnh đấy. Không hổ danh kẻ đã đặt chân vào Thiên giới. Nhưng chỉ vậy thì chẳng thể phá hủy nổi ‘Quang Vũ’ đâu!”

“Vậy à? Tốt lắm. Vậy thì『Tiêu Nhiệt Viêm Nha』!”

Lần này tôi dùng đến ma thuật hỏa hệ tối thượng, Tiêu Nhiệt Viêm Nha.

Ngọn lửa khổng lồ được nén lại bằng thuật thức, cô đặc thành hình dạng dễ chặn bằng kiếm rồi phóng thẳng về phía Jihriel.

“Nuguh!? C-cái gì thế này… sức mạnh khác hẳn… Guaah!?”

Jihriel vung kiếm chặn đòn, nhưng bị sức mạnh và tốc độ ép ngược ra sau, bay văng đi.

Thanh kiếm ánh sáng cũng bị nghiền nát thành từng mảnh.

Hừm, hơi yếu thật đấy.

Không chịu nổi ma thuật tối thượng à.

“Gu… ngươi… thật không đơn giản… Nhưng ta là sứ giả của thần! Không thể ngã xuống tại đây được! ‘Quang Vũ’… dù có gãy bao nhiêu lần, ta vẫn có thể tái tạo nó!”

Lúc nãy còn mạnh miệng nói không gãy được mà…

Jihriel niệm chú, và thanh kiếm ánh sáng lại tái sinh.

Không phải tạo mới, mà là tái sinh.

Chắc mỗi lần chỉ có thể tạo ra 1 thanh.

Nhưng nếu đã dùng được nhiều lần, thì rõ ràng là một loại vũ khí dùng rồi bỏ, cực kỳ tiện.

“……Tại sao mặt ngươi lại tươi như thể đang đi dạo công viên vậy?”

“Thì vui mà. Nào Jihriel, cho tôi xem thêm mấy loại Ma Thuật Thần Thánh khác đi.”

Tôi vẫn chưa hiểu hết đặc tính của kiếm ánh sáng.

Tôi còn muốn xem thử giáp và khiên thế nào, hay có tạo được vũ khí khác không.

Xong rồi còn phải kiểm tra mấy loại Ma Thuật Thần Thánh khác nữa chứ.

Thú vị thật đấy.

Hào hứng chết đi được.

Nghĩ đến đó thôi đã khiến môi tôi bất giác nhếch lên.

“Ngươi… đúng là con của quỷ…”

Chà, bị gọi ghê thật… nhưng mà kệ.

“Nào, tiếp tục thôi.”

Tôi nhếch miệng nói, rồi lại lao vào giao chiến với Jihriel.

■■■

“Zehi… zehi… C-cái ma thuật vừa rồi… là quái gì vậy…”

Chẳng rõ đã đánh nhau bao lâu, Jihriel giờ đã thở dốc, gục xuống đất.

“Ủa, vậy là hết rồi à? Tôi còn muốn tiếp tục nữa mà.”

“Ta… ta chịu rồi… muốn xử sao cũng được…”

Vậy sao…

Tôi còn chưa phá nổi 10 bộ vũ khí tạo từ ‘Quang Vũ’ cơ mà.

Cứ tưởng lượng ma lực tiêu hao ít, nên thiên sứ sẽ trụ được lâu hơn chứ.

“Bọn tôi là sinh thể phi vật lý mà. Dùng ma lực là yếu đi ngay. Tôi, một Ma nhân còn có thể hút ma lực từ môi trường xung quanh, nhưng bọn thiên sứ thì không làm được đâu.”

“Ra vậy. Nghĩ lại thì ‘Quang Vũ’ cũng không phải loại phóng thích ma lực mà là hiện hình trực tiếp.”

Triệu hồi vũ khí chỉ cần làm một lần là xong.

Còn chữa trị cũng chỉ là rải hạt sáng có năng lực phục hồi.

Khác hướng, nhưng nhìn chung là ít hao tổn ma lực.

“Này Jihriel… cơ thể anh đang dần trong suốt rồi kìa.”

Tôi thấy cơ thể Jihriel mờ dần như sắp tan biến.

“Đã bảo là ta cạn sức rồi mà… Hình như tiêu hao quá mức. Nhưng ta đã dốc toàn lực, không còn gì tiếc nuối. Hãy vượt qua xác ta mà bước tiếp đi…”

“Khoan, anh sắp chết thật á!?”

Thế thì nguy rồi.

Tôi mới chỉ được xem tí tẹo về Ma Thuật Thần Thánh thôi mà!

Chưa đủ đâu!

“Phải rồi, nếu truyền ma lực vào thì…”

Tôi vội chạy lại gần Jihriel, đặt tay lên người anh và truyền ma lực vào.

Cơ thể đang mờ dần của Jihriel lập tức khôi phục lại rõ nét như ban đầu.

“Ngươi… tại sao lại cứu ta…?”

“Sao à… thấy người sắp chết thì cứu thôi, còn hỏi gì nữa.”

Chưa kể nếu anh mà chết thật thì tôi lấy đâu ra người dạy Ma Thuật Thần Thánh?

“Cứu người sắp chết là chuyện đương nhiên, à… Fuh… Vậy mà ta lại vừa mới định giết ngươi xong…”

Jihriel nghe xong câu trả lời của tôi thì khẽ cười.

Không hiểu sao lại cười.

Chuyện đó buồn cười lắm à?

“…Ta thua rồi. Ngươi là Lloyd, đúng chứ? Được thôi, ta sẽ truyền dạy Ma Thuật Thần Thánh cho ngươi.”

“Thật á!?”

“À, nhưng trước đó phải ký kết khế ước với ta. Đưa tay ra nào.”

Tôi làm theo, đưa tay ra như được bảo.

Jihriel liền nở một nụ cười đầy ẩn ý nơi khóe miệng.

“Fufufu… Cái cậu Lloyd này, ma lực cao đến mức chẳng giống người thường, lại còn là hoàng tử, đã thế còn có khuôn mặt non nớt. Quả là cơ hội ngàn vàng để ta hạ giới! Ta, một thiên sứ vốn không được phép rời khỏi Thiên giới, nhưng nếu viện cớ khế ước để chiếm hữu thân xác của cậu ta, thì xuống trần cũng có ai cấm gì đâu! Mà cậu này còn bị ma nhân nhập nữa chứ? Quá tiện luôn! Nếu có chuyện gì thì cứ đổ hết cho tên Ma nhân kia là xong! Một cơ thể hoàn hảo đến thế thì còn gì bằng! Trên Thiên giới chán ngấy rồi. Xuống dưới đó, mình sẽ được gặp Escher-tan, Saria-tan, và bao nhiêu nhân vật yêu thích khác! Nufufufufu… Trước giờ chỉ được ngắm từ xa, giờ thì có thể cảm nhận hơi thở thật gần… mà biết đâu còn được… nắm tay nữa thì…”

Jihriel vừa lẩm bẩm vừa đặt tay lên tay tôi.

…Cảm giác hơi khó chịu, nhưng nếu để học được Ma Thuật Thần Thánh thì đành nhắm mắt cho qua.

Ngay khi tay chúng tôi chạm vào nhau, một luồng sáng chói bừng lên bao phủ khắp nơi.

“Uoooooo! Thời đại của ta tới rồi đâyyyyyy!”

Cùng tiếng gào đầy hưng phấn của Jihriel, tôi cảm nhận có gì đó lạ lắm đang chui vào trong người mình.

Và rồi—

Khi mở mắt ra, tôi thấy… một cái miệng mọc ở lòng bàn tay trái.

Hàm răng trắng bóng, đều tăm tắp, sáng loáng cứ như quảng cáo kem đánh răng vậy.

Xem ra khế ước đã hoàn tất.

“Ơ, cái quái gì thế nàyyyyyyyyy!?”

Bỗng Jihriel thét lên.

“Sao thế Jihriel? Chẳng phải khế ước thành công rồi à?”

“Không thể nào… rõ ràng là ta đã nhập vào cơ thể ngươi… Vậy mà sao lại chỉ nằm gọn trong… lòng bàn tay!?”

Có vẻ không nghe thấy tôi, Jihriel lại lầm bầm một mình.

“Gyahah! Này thằng thiên sứ ngu ngốc, xem chừng tính toán của mày vỡ mộng rồi nhỉ! Nhìn cơ thể thằng nhóc này đi! Ma lực trong người nó vượt xa mức thường! Cỡ mày thì cùng lắm chiếm được lớp da tay là hết cỡ rồi!”

“Ra là vậy… Lúc đầu ta còn thắc mắc sao Ma nhân như ngươi lại có thể trú trong người phàm… Hóa ra chính ta cũng lâm vào cảnh tương tự… Một thiên sứ như ta lại chẳng giành nổi quyền kiểm soát, bị đẩy ra ngoài và kết cục chỉ còn là một sử ma như tên ma nhân kia sao… Nhưng ta chưa bỏ cuộc đâu! Sớm muộn gì ta cũng sẽ chiếm trọn cơ thể này! Và khi đó, ta sẽ tự do tận hưởng thiên đường nơi hạ giới!”

“Hah! Còn lâu nhé, vì ước mơ đó là của tao! Tao sẽ thực hiện nó trước!”

“Ngươi nói gì đấy, tên Ma nhân hạ đẳng!?”

“Mày nói gì đấy, thằng thiên sứ thối tha!?”

Grimo và Jihriel lại cãi nhau loạn cả lên.

Lắm lời thật đấy.

Mà cũng chẳng rõ 2 đứa nói gì vì đều phát ra từ bàn tay trái.

Dù gì đi nữa, tôi đã học được Ma Thuật Thần Thánh.

Giờ thì quay về nhà thờ thôi.