Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 295

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 3 - Chương 72: Cảm giác bị theo dõi

Rồi, vậy là đã tống cổ được lũ phá rối đi.

Giờ thì có thể toàn tâm toàn ý thưởng thức Ma Thuật Thần Thánh rồi.

Buổi Thánh Xan Thức bắt đầu, cha xứ cất lời cầu nguyện.

Mọi người cũng nhắm mắt, đồng thanh khấn vái.

Tôi cũng nhắm mắt làm theo cho phải phép, dù thật lòng chẳng có hứng.

Thời khắc buồn ngủ đó cuối cùng cũng kết thúc, bánh mì và rượu nho được dọn ra.

Trong lúc mọi người đang dùng bữa, thì Escher và Saria cùng bước vào lễ đường trong tiếng nhạc piano dịu dàng.

“A, chị Escher kìa.”

“Cả chị Saria cũng có mặt. Chắc sắp bắt đầu buổi hòa nhạc rồi.”

Ngay lập tức, cả đám đang ăn uống rôm rả cũng trở nên rộn ràng.

“Uầy, chờ mãi mới tới khúc này đấy!”

“Tôi tới đây chủ yếu là để nghe 2 cô bé ấy biểu diễn thôi!”

“Hôm nay cũng chơi một bản đỉnh cao cho tụi tôi nghe nhé!”

Trước những tiếng cổ vũ nồng nhiệt, Escher lễ phép cúi đầu.

Còn Saria chỉ liếc một cái rồi đi thẳng đến bên cây đàn piano.

Trong khoảnh khắc thoáng qua đó, tôi có cảm giác 2 người họ cùng liếc nhìn mình.

“Vậy thì, kính chúc quý vị có một buổi thưởng thức âm nhạc tuyệt vời như mọi lần.”

Ngay khi lời chào vừa dứt và Escher khẽ ho 1 tiếng, cả khán phòng liền rơi vào im lặng tuyệt đối.

—♪

Tiếng đàn piano vang lên trong không gian tĩnh lặng đến mức, phải một lúc sau người ta mới nhận ra nó đã bắt đầu.

—♪

Kế đó là giọng hát.

Bản nhạc của Saria rất tuyệt, nhưng giọng ca của Escher cũng không hề thua kém.

Hai luồng âm thanh hoà quyện vào nhau, tạo nên một sự hoà hợp tuyệt diệu.

—♪

Dù tôi không có tí hứng thú nào với âm nhạc, cũng phải nổi da gà vì màn biểu diễn này.

Không còn ai tiếp tục dùng bữa nữa.

—♪

Một giọt nước mắt lăn trên má Ren.

Cô bé không phải là người duy nhất bị cảm động đến phát khóc.

Có không ít người cũng lặng lẽ lau nước mắt bên trong lễ đường.

“Cái quái gì đây… ghê gớm thật… xúc động quá đi mất…”

Grimo cũng phát ra tiếng mũi nghèn nghẹt đầy xúc cảm.

Ừ, đúng là biểu diễn đỉnh thật.

Nói là âm nhạc có thần ngự trong đó cũng chẳng quá chút nào.

“…Hm?”

Tôi chợt nhận ra một thứ ánh sáng nhạt đang bao phủ cơ thể mọi người.

Có vẻ họ đang được chữa lành thương tích.

Ma thuật trị liệu?

Không… hơi khác thì phải.

Đây là Ma Thuật Thần Thánh sao?

Giờ nghĩ lại thì, đám người tụ tập hôm nay hình như ai cũng có vết thương nhẹ.

Ra là họ đến đây để nhận phúc lành à.

Tôi vận dụng Ma lực Tập trung và dõi theo nguồn sáng.

Có thể thấy rõ một vùng bán kính chục mét quanh Saria đang được phủ bởi một luồng ma lực có khả năng hồi phục.

Nhìn kỹ, ánh sáng ấy có dạng hạt giống như tuyết, mỗi hạt bám lên cơ thể người sẽ phát huy tác dụng trị thương trong thời gian ngắn.

Nhưng mà cái ma trận thuật thức kia… trông không giống mấy thứ thường thấy.

Khi nhìn qua dòng chảy ma lực, tôi thấy các ký tự ghi trên thuật thức là một dạng ngôn ngữ ma thuật hoàn toàn xa lạ.

Bảo sao lúc trước tôi chẳng phát hiện được.

Chữ viết chưa từng thấy thì có khác gì hoa văn thêu trên thảm đâu chứ.

Nghe nói Ma Thuật Thần Thánh có nguồn gốc từ thời xa xưa, là sức mạnh thần ban cho con người chỉ vì… thích vậy thôi.

Có khi đó là lý do ngôn ngữ cũng thuộc về một thế giới khác hẳn.

“…Hm? Gì đây… cảm giác bị ai đó dòm ngó…”

Tôi khẽ cau mày.

Rõ ràng có ai đó đang nhìn chằm chằm vào tôi từ đâu đó.

Cảm giác này không xuất hiện trước khi buổi biểu diễn bắt đầu.

Và rõ ràng nó không đến từ bất kỳ ai trong phòng lễ.

Nếu tôi không sử dụng Ma lực Tập trung thì chắc chẳng cảm được gì.

Tôi thử mở rộng phạm vi cảm nhận… nhưng vẫn chưa lần ra được nơi phát ra ánh nhìn đó.

Tuy nhiên, tôi bắt đầu cảm nhận được một chút ma lực lẫn trong ánh nhìn ấy.

…Và rồi, tôi lần ra được.

Hừm, lượng ma lực này không tầm thường.

Nhưng mà ở đâu cơ chứ?

Vị trí thì vẫn chưa xác định được.

Tuy vậy, nếu theo dấu lượng ma lực còn sót lại trong ánh nhìn đó, thì có thể dùng làm điểm neo để thực hiện dịch chuyển không gian.

Dù chưa điều khiển được hoàn toàn, nhưng nếu đã có dấu hiệu rõ ràng thì dịch chuyển chính xác không phải là không thể.

“Ren, xin lỗi nhé, tôi phải đi một chút.”

“Ể? Đ-đi đâu vậy, Lloyd!?”

Tôi chỉ kịp nói vậy rồi lập tức khởi động thuật thức dịch chuyển.

Mắt tối sầm lại, một cảm giác lơ lửng bao trùm toàn thân.

Dù đã từng vài lần thử dịch chuyển không gian, tôi vẫn chưa quen được cái cảm giác khó tả này.

…Lần này có vẻ hơi lâu.

Chắc là khoảng cách khá xa.

Hơn nữa, cảm giác này… hơi lạ so với mọi khi.

Giống như đang nhảy qua một vực sâu nào đó.

Một lúc sau, cảm giác lơ lửng tan biến.

Có vẻ tôi đã hạ cánh rồi.

Khi mở mắt ra… trước mặt tôi là một thế giới trắng xoá.

“…Đây là đâu vậy trời.”

Tôi đã tới, nhưng cũng chẳng biết mình đang đứng ở đâu.

“Chậc… chỗ gì mà thấy ghê rợn thế này. Cái không khí này đúng là không hợp với loại như tôi chút nào…”

Grimo lầm bầm khó chịu.

Dưới chân tôi là những tầng mây bồng bềnh, xung quanh không hề có vật cản, chỉ có bầu trời xanh ngát trải dài bất tận.

Nếu nói đây là “trên mây” thì chắc cũng không sai.

Nơi này khiến tôi tò mò cực kỳ.

Nhưng trước tiên phải tìm cho ra kẻ vừa dòm ngó mình đã.

Tôi đảo mắt quanh khu vực thì thấy một thanh niên mặc áo choàng dài kiểu châu cổ.

“Hmm~ fufufu~ đúng là giọng của Escher-tan là vô đối! Khi hoà giọng cùng Saria-tan thì đúng là bản nhạc thánh thần luôn~”

Tên đó cười sặc mùi biến thái, mắt vẫn dán chặt xuống hồ nước dưới chân.

Mái tóc dài tới thắt lưng màu vàng kim, đôi mắt xanh biếc, làn da trắng như sứ, mọi thứ ở hắn đều trong suốt đến mức phi thực.

Nhưng điều nổi bật nhất là đôi cánh sau lưng và vòng hào quang trên đầu, đúng là thiên sứ thật.

“Ờ… anh gì ơi…”

“Gì đấy? Như ngươi thấy thì ta đang bận.”

Tôi lên tiếng gọi, hắn cau mày quay sang.

Rồi chớp mắt vài cái, bắt đầu nhìn tôi từ đầu xuống chân như quét mã vạch.

“C-c-cái gì!? Ngươi là… người trần sao!? Sao một con người lại xuất hiện trên Thiên giới được chứ!?”

Hắn giật mình nhảy lùi lại một bước lớn.

“Thiên giới à? Nếu tôi nhớ không lầm thì đó là nơi mà thần và thiên sứ, sứ giả của thần cư ngụ, theo giáo lý nhà thờ đúng không?”

“Khụm! Chính xác là như vậy! Nơi này là Thiên giới. Và ta là thiên sứ Jihriel, sứ giả trung thành của 64 vị thần Thiên giới!”

Ồ, vậy là thiên sứ thật à.

Không ngờ lại gặp ở đây.

Mà nghĩ lại, có ma nhân thì cũng chẳng lạ gì khi có thiên sứ tồn tại.

“Con người kia, nơi này không phải chốn phàm nhân có thể tự ý bước vào. Ngươi đã dùng thủ đoạn gì để xâm nhập thần vực này?”

“Tôi lần theo một luồng ma lực rất mờ ẩn trong ánh nhìn của anh, Jihriel rồi dùng dịch chuyển không gian để đến đây.”

“Dịch chuyển không gian!? Ta biết có một số nhân loại có thể sử dụng loại ma thuật đó, nhưng nơi đây là Thiên giới, một chiều không gian hoàn toàn tách biệt với thế giới loài người! Không có một lượng ma lực phi thường thì tuyệt đối không thể vượt qua được bức tường chiều không gian… Không thể tin nổi…”

Jihriel bắt đầu lẩm bẩm như thể đang rơi vào khủng hoảng cá nhân.

“Giờ ngẫm lại thì, lúc dịch chuyển, cảm giác đúng là khác với mọi khi… Hóa ra đó chính là bức tường không gian à?”

“Với người có cơ thể vật lý như nhân loại thì vốn dĩ chẳng thể vượt qua được ranh giới giữa các chiều. Chỉ có thiên sứ, ma nhân hay linh thể, những kẻ không mang thực thể mới có thể tự do qua lại. Mà nói thì nói vậy, chứ Lloyd-sama có mật độ ma lực dày đặc như thế… sống sót được cũng chẳng có gì quá lạ.”

“Gì cơ, tay ngươi… có… miệng!? Ngươi là… ma nhân!? Rốt cuộc ngươi là thứ gì vậy!?”

“À phải rồi, tôi chưa giới thiệu. Tôi là Lloyd De Saloum, đệ thất hoàng tử của Vương quốc Saloum, đồng thời là một pháp sư. Jihriel, tôi tới đây là để xin anh dạy tôi Ma Thuật Thần Thánh. Vì vậy, tôi cần sự giúp đỡ từ một thiên sứ như anh.”

Mặc dù thực ra đến được đây hoàn toàn là tình cờ.

Nhưng dựa vào lời lẩm bẩm của Jihriel cùng với phát biểu trước đó của Escher, tôi có thể đoán chắc rằng Ma Thuật Thần Thánh đúng thật là được ban xuống từ các thiên sứ, không chỉ là lối nói ẩn dụ.

Nói cách khác, nếu được Jihriel công nhận, tôi cũng sẽ có thể sử dụng Ma Thuật Thần Thánh.

Và nếu vậy thì khỏi cần dây dưa với mấy công việc phiền phức của nhà thờ nữa.

“…Ra là vậy, ngươi đến tận Thiên giới chỉ để học Ma Thuật Thần Thánh sao. Ta thừa nhận rằng, ta có thể truyền dạy Ma Thuật Thần Thánh cho con người. Nhưng điều đó chỉ dành cho những ai ta công nhận. Một kẻ tự tiện xông vào Thiên giới, đã vậy còn chứa ma nhân bên trong cơ thể thì ngươi nghĩ ta sẽ truyền dạy Ma Thuật Thần Thánh cho ngươi à!? Ta sẽ tha mạng cho lần này. Hãy quay về Nhân giới ngay lập tức!”

Xem ra… không dễ ăn chút nào.

Nhưng tôi cũng chẳng thể dễ dàng rút lui như vậy.

“Phải làm gì thì anh mới chịu công nhận tôi?”

“Đúng là một tên lì lợm đáng kinh ngạc… Được thôi. Theo luật của Thiên giới, kẻ không được mời mà còn cố chấp xâm phạm… Sẽ bị loại bỏ bằng sức mạnh!”

Ánh sáng rực rỡ bắt đầu hội tụ quanh cơ thể Jihriel.

Chỉ trong chớp mắt, một bộ chiến giáp hoàn chỉnh bằng ánh sáng gồm kiếm, khiên và giáp bao phủ toàn thân anh ta.

“Ooh! Đó là Ma Thuật Thần Thánh à!?”

“Chính xác. Đây là Quang Vũ. Bộ thần khí ban xuống bởi các vị thần, có khả năng xuyên thủng ma lực và xua tan bóng tối. Dù đối thủ là phàm nhân, ta cũng sẽ không nương tay.”

Cảm giác đó không giống kiểu triệu hồi thông thường.

Thứ này là ma lực hóa vật thể tức biến ma lực thành hình dạng cụ thể.

Cũng giống với loại thuật trị liệu khi nãy…

Ma Thuật Thần Thánh đúng là thường nghiêng về hướng thực thể hóa ma lực.

Nếu nắm được cách vận dụng, thì tiềm năng ứng dụng phải nói là khổng lồ.

“Vậy thì, nếu tôi thắng… anh sẽ dạy tôi Ma Thuật Thần Thánh chứ?”

“Ngươi không chỉ không run sợ, mà còn cười hớn hở ư…? Chẳng lẽ ngươi là con của ác quỷ!? Chúa ơi, xin ban cho con sức mạnh—!”

Vừa dứt lời cầu nguyện, Jihriel đã lao thẳng đến với thanh kiếm ánh sáng chĩa vào tôi.