Rời khỏi Hội mạo hiểm giả, bọn tôi hướng về cầu Dane, nơi gần nhất được ghi nhận có xuất hiện Ghoul.
“Không thể tin nổi là lại có ma vật lén lút trà trộn vào trong thành phố thế này…”
“Thật ra thì ma vật vẫn thường ẩn nấp trong phố đấy. Nếu em sinh ra ở khu ổ chuột thì chắc cũng từng thấy mấy con nhỏ nhỏ như chuột hoặc côn trùng rồi nhỉ? Ở vùng này thì có Slime và Chuột Khổng Lồ là điển hình.”
“Em có thấy mà… Hả!? Đợi đã, Chuột Khổng Lồ là… ma vật á!? Nói dối! Em… từng ăn mấy con đó rồi đấy…”
Nghe Sylpha nói vậy, Ren tiu nghỉu hẳn.
Giờ nhớ lại mới thấy, cô bé từng kể từng phải bắt chuột ăn vì đói khát.
Mấy con ma vật loại nhỏ như thế, dù là ma vật thật nhưng vẫn có thể sống lẩn khuất trong thành phố, nhất là những con yếu.
Tôi nhớ cô tiếp tân từng bảo rằng mấy mạo hiểm giả mới vào nghề thường bắt đầu từ việc dọn chuột và slime trong cống rãnh.
“Tuy nhiên, chuyện Ghoul, ma vật mang thuộc tính bất tử xuất hiện trong thành là điều cực kỳ hiếm. So với mấy con cấp thấp, chúng có sức chiến đấu cao hơn nhiều. Phải xử lý thật nhanh chóng mới được.”
“Khu quanh cầu Dane có nhiều người sinh sống lắm… Mình phải cố gắng hết sức để bảo vệ họ nhé, Lloyd!”
“Gâu!”
Shiro cũng sủa vang đầy khí thế.
Đám Ghoul lần này là tài liệu quý để làm thí nghiệm.
Tôi không có ý định để con nào thoát cả.
Sau một hồi đi bộ, bọn tôi đến được cầu Dane.
Dòng sông lớn chảy xuyên qua thành phố, và cầu Dane là cây cầu chính bắc qua đó, tuyến đường huyết mạch cho người và hàng hóa qua lại.
Cầu lúc này vẫn đông đúc, người người xe ngựa tấp nập.
“Hmm… Nhìn sơ thì không có gì khác lạ. Vẫn giống như khung cảnh thường ngày thôi.”
“Nhưng so với thời gian này mọi hôm, người đi lại ít hơn hẳn. Và… không khí có phần u ám, như đang bị đè nén…”
“Uu… u…”
Shiro cũng gầm nhẹ đồng tình.
…Có gì đó lạ lắm.
Tôi gom ma lực lại, tập trung quan sát xung quanh.
Ngay lập tức tôi phát hiện dấu vết của thứ gì đó không phải con người đã từng đi qua đây.
Dấu vết đó kéo dài về phía bờ sông.
“Thử xuống dưới đó xem sao.”
Bọn tôi men theo bờ sông, lần theo dấu vết và tiến đến ngay dưới gầm cầu Dane.
“Lloyd-sama, nhìn kìa.”
“Ừ, cửa cống à.”
Ngay dưới cầu là một cái đường hầm lớn, rộng toác ra như một cái miệng đen ngòm.
Đây chính là đường ống xả thải khổng lồ của hệ thống thủy đạo thành phố.
Nước từ các cống ngầm trong thành đều đổ về đây, và không gian bên trong đủ lớn để ma vật có thể trú ngụ.
Dấu vết cũng kéo sâu vào trong, không nghi ngờ gì, đây là hang ổ của bọn Ghoul.
“Xem ra tụi nó đang ở bên trong rồi.”
“Được rồi, tôi đi thay đồ đây!”
Nói xong, Ren nhanh chóng cởi bỏ bộ váy hầu gái, thay bằng trang phục bó sát tối màu.
Đây là bộ đồ nhẹ nhàng linh hoạt mà cô bé từng mặc khi còn ở Hội sát thủ.
Shiro thì vung đuôi phấn khích, trông cũng sẵn sàng lắm rồi.
“Khoan đã Ren, mặc bộ đó mà chui vào cống thì bẩn hết đấy.”
“Tôi đã chuẩn bị đồ có thể bẩn được rồi mà?”
“Dù là vậy, đỡ được tí nào hay tí đó. Sylpha, Shiro, 2 người lại đây.”
Tôi niệm chú, một làn sáng dịu bao phủ lấy cả 3 người.
Phong hệ ma thuật, “Vi Phong Kết Giới”.
Ma thuật tạo một lớp không khí siêu mỏng bao quanh cơ thể, giúp bảo vệ da và quần áo khỏi bị bẩn.
Cống rãnh kiểu này có thể chứa đủ loại vi khuẩn nguy hiểm, nên phòng bệnh là ưu tiên hàng đầu.
“Wa, cái gì đây!? Cảm giác như có một lớp màng không khí bao lấy người ấy!”
“Lớp khí đó được nén lại và xếp chồng, nên kể cả nước bẩn hay bùn cũng không lọt vào được. Di chuyển cũng không bị cản trở.”
“Tuyệt vời thật… Hèn gì mỗi lần Lloyd-sama ra ngoài đều sạch sẽ trở về, thì ra là nhờ loại ma thuật này.”
Sylpha gật gù đầy cảm phục.
Đây là một trong số các kết giới tự động mà tôi lúc nào cũng duy trì.
“Nhưng nhớ nhé, đây không phải kết giới phòng thủ, nếu trúng đòn mạnh là vỡ ngay. Tôi cũng có kết giới bảo vệ riêng rồi, nhưng tốt nhất vẫn tránh đụng phải vật sắc nhọn.”
“Hiểu rồi ạ!”
“Vâng, tôi sẽ chú ý.”
“Gâu!”
“Rồi, vào thôi.”
Tôi dẫn Ren, Sylpha và Shiro tiến vào đường cống.
Triệu hồi ánh sáng ma lực để soi đường, cả bọn men theo lối nhỏ bên cạnh dòng nước đục ngầu.
Chuột và côn trùng lập tức tránh xa khi thấy bọn tôi tiến tới.
Mùi trong này phải nói là kinh khủng, toàn bùn, nước thải, khí hôi thối.
Nhưng nhờ có Vi Phong Kết Giới, tôi vẫn hít được không khí trong lành như ở ngoài trời.
“2 người vẫn ổn chứ?”
“Nhờ có ngài mà tôi thấy ổn lắm.”
“Ừm! Không sao đâu!”
Sylpha và Ren cùng gật đầu.
Tôi hỏi cho chắc thôi chứ nhìn sắc mặt thì không có gì bất thường.
Shiro thì đi trước dẫn đường, trông cũng thoải mái lắm.
Này này, đừng có chạy trước quá chứ.
“Đây chính là ‘Vi Phong Kết Giới’ của ngài Lloyd… Quả là thoải mái vô cùng. Cống ngầm mà cứ như đồng cỏ mát mẻ vậy. Tôi từng đi cùng vài tổ đội có pháp sư dùng kết giới tương tự, nhưng không khí thì vẫn ngột ngạt, lại dễ rách phải niệm lại liên tục, rất phiền toái. Chắc họ nghĩ không liên quan tới chiến đấu nên bỏ qua luyện tập rồi. Nhưng đúng là ‘Thần ở trong chi tiết’. Chỉ với một ma thuật nhỏ mà thấy ngay đẳng cấp của ngài Lloyd là cao đến nhường nào…”
“Lloyd đúng là siêu thật. Mình cũng phải cố thể hiện mới được! Rồi Lloyd sẽ khen mình cho mà xem… Ehehe.”
2 người họ cứ thì thầm to nhỏ gì đó phía sau.
Tuy hơi mơ màng, nhưng chắc vẫn ổn.
Mà dù có gì bất ngờ, Shiro cũng sẽ báo ngay, nên tôi không lo lắm.
Cứ thế, bọn tôi lặng lẽ tiến sâu vào lòng cống ngầm…