“VUOOOOOOOO!”
Ghoul gầm lên điên cuồng.
Có vẻ nó đang nổi đóa vì bị xâm phạm lãnh địa.
Dù tỏ ra khó chịu với ánh sáng của 『Dương Quang』, nhưng trông vẫn chẳng bị tổn thương mấy, cơn giận còn lấn át cả đau đớn.
Ghoul tiến lại, từng bước nặng nề dội vang lòng cống.
Ren và Sylpha lập tức đứng chặn trước mặt tôi.
“Lùi lại đi, Lloyd!”
“Xin hãy giao chuyện này cho chúng tôi.”
Ừm, để 2 người họ xử lý vậy.
Dù sao tôi cũng muốn thử vài thứ.
“Này, 2 người dùng cái này đi.”
Tôi đưa cho họ thanh kiếm ánh sáng được tạo ra bằng 『Quang Vũ』.
Sylpha cầm kiếm dài 2 tay, còn Ren là 2 thanh đoản kiếm, đều song kiếm.
“Đây là… ma kiếm sao? Không ngờ ma thuật còn làm được cả thế này.”
“Wa, thanh kiếm nhẹ ghê! Mà chắc nữa, cứng như thép luôn.”
“Đây là một loại Ma Thuật Thần Thánh. Tôi muốn xem thử trong chiến đấu thực tế thì nó hiệu quả đến mức nào.”
“Rõ rồi. Đi thôi, Ren.”
“Vâng!”
Sylpha và Ren cùng thủ thế, xông thẳng về phía Ghoul.
“Shaaaah!”
Vút!
Ghoul vung móng vuốt sắc bén chém xuống, nhưng Ren né một cách nhẹ nhàng.
“Không được né, Ren.”
“Hả!?”
Ren tròn mắt trước lời nhắc bất ngờ.
“Né thì làm sao thử độ bền của kiếm được. Cứ đỡ thử mà xem… như thế này.”
Sylpha vừa nói vừa đỡ thẳng đòn bằng kiếm ánh sáng.
Một nhát chém khô khốc, móng vuốt của Ghoul bị chặt phăng.
“VUOOOAAA!?”
“Độ sắc rất tốt. Cường độ cũng đủ. Một thanh kiếm tuyệt vời đấy, Lloyd-sama.”
“Tốt quá rồi.”
Sylpha đã xác nhận thì chắc chắn dùng được.
Tôi nhặt móng của Ghoul lên xem thì thấy vết cắt có dấu hiệu bị cháy xém.
Hồi nãy thiêu Slime cũng thế, có vẻ Ma Thuật Thần Thánh mang đặc tính sinh nhiệt rất mạnh.
“Hiểu rồi… Lloyd muốn xem thanh kiếm này làm được những gì, đúng không?”
Ren gật gù sau khi nhìn cách Sylpha chiến đấu.
“Thế thì nếu tôi truyền độc của mình vào kiếm thì sao nhỉ? Lloyd cũng muốn xem đúng không?”
“Làm được à?”
“Chắc được. Thử nha!”
Ren tập trung khí lực, một làn khói đen bốc lên trong lòng bàn tay rồi lan vào thanh kiếm, khiến lưỡi kiếm ánh sáng chuyển sang màu xanh dương.
“Ooh, ấn tượng thật đó Ren. Cô kiểm soát tốt đến vậy rồi à?”
“Ehehe, nhờ Lloyd chỉ dạy đó!”
Ren ưỡn ngực đầy tự hào.
Kiếm ánh sáng là một khối ma lực tạo thành từ 『Quang Vũ』.
Vì là ma lực cô đọng nên có thể pha trộn thêm ma lực hệ khác để tạo thành biến thể mới.
Nói cách khác, đây chính là một dạng ma thuật tổng hợp.
Dù không cần dùng ma trận hay chú ngữ, chỉ cần phối hợp trực tiếp các loại ma lực khác nhau là có thể tạo hiệu ứng tương tự.
Lối tư duy này đúng chất “phi truyền thống”, chỉ người không bị giới hạn bởi kiểu mẫu pháp sư mới nghĩ ra được.
Dù vậy, việc này không hề đơn giản.
Phải hiểu cực kỳ sâu về năng lực của bản thân thì mới có thể trộn được ma lực vào thứ đã thành hình như kiếm ánh sáng.
Có vẻ những ngày huấn luyện kiểm soát ma lực và kỹ thuật vận ma đã bắt đầu cho ra trái ngọt rồi.
Tốt lắm, tốt lắm.
“Giờ tấn công đây… đỡ này!”
Ren tung đòn.
Lưỡi kiếm chém trúng Ghoul, đánh văng nó ra xa nhưng chẳng gây sát thương đáng kể.
“Ơ? Vừa nãy chém đứt mà, sao giờ lại không ăn thua?”
“Chắc do độc của cô làm đục mất ánh sáng thánh trong kiếm rồi.”
Trong các loại ma thuật, Ma Thuật Thần Thánh đặc biệt kén chọn.
Chỉ cần thay đổi sơ suất chút thôi là hiệu quả sụt giảm thấy rõ.
Do trộn thêm độc khí nên đặc tính không phát huy hết, dẫn đến hiệu lực suy yếu rõ rệt với Ghoul.
“Muh… Thế mà tôi tưởng hay…”
“Không, nhờ vậy mà tôi nghĩ ra cách thú vị hơn đấy.”
Tôi niệm chú, tạo ra một thanh kiếm ánh sáng khác bằng 『Quang Vũ』.
Sau khi truyền ma lực, lưỡi kiếm chuyển sang màu tím.
“Giống hồi nãy…? Nhưng Lloyd-sama, ngài không sợ đi lại vết xe đổ của Ren sao?”
“Cứ xem đi.”
Tôi cầm kiếm tím, đâm thẳng vào Ghoul.
Ngay tại điểm tiếp xúc, các vết nứt lan rộng như mạng nhện.
“GA...A…!?”
Ghoul rít lên trong đau đớn, rồi bắt đầu sụp đổ như đất khô nứt toác.
“Sao… sao lại vậy!?”
“Tôi chỉ trộn vào đặc tính của hệ độc thôi.”
Mỗi hệ ma thuật đều có đặc tính riêng:
Lửa thì lan nhanh, băng thì đông cứng, gió thì di chuyển tốc độ, còn độc thì ăn mòn từ điểm nhiễm lan ra toàn bộ.
Tôi chỉ lấy đặc tính đó và gắn vào kiếm ánh sáng.
Như vậy thì không ảnh hưởng đến bản chất của Ma Thuật Thần Thánh.
“Ra là… thứ này chẳng khác nào một loại ‘độc hệ Thánh’, đúng không ạ? Không ngờ Ma Thuật Thần Thánh còn có thể dùng kiểu này… Ma thuật của loài người thật là phi thường… À không, chắc chỉ có ngài Lloyd mới làm được điều đó…”
“Ma Thuật Thần Thánh vốn được mấy vị thần tạo ra để áp chế Ma giới. Đúng là cực kỳ hiệu quả khi đối đầu phe bọn ta, nhưng chính vì thế nên chẳng ai sáng tạo thêm gì cả, mãi dậm chân tại chỗ. Mà nếu cứ để Lloyd làm bậy làm bạ kiểu này, sớm muộn gì nó cũng phát triển tới mức khiến thần giới phát hoảng… Nếu mà mấy ông thần đem mấy ‘Ma Thuật Thần Thánh nâng cấp’ này về thì bọn Ma giới chắc lăn ra xùi bọt mép. Nhưng mà… chắc lúc đó tao chiếm được cơ thể này rồi nên cũng chả liên quan gì. Heh.”
Jihriel và Grimo lại bắt đầu thì thào mấy câu chẳng hiểu ra làm sao.
Tạm thời có thể khẳng định:
Ma Thuật Thần Thánh vẫn còn tiềm năng khai phá theo hướng không ai từng nghĩ đến.
“Gâu gâu!”
Tiếng Shiro vang lên từ phía xa.
Ồ, có vẻ cậu nhóc lại đuổi thêm ma vật đến rồi đây.
“Hmm? Kỳ lạ thật…”
Tôi cảm thấy có gì đó sai sai, nhưng vẫn tiếp tục dõi mắt chờ xem thứ gì sẽ lao ra từ trong đường hầm.
Nhưng không phải chuột.
Thứ lao ra đầu tiên lại là… Shiro.
Ủa?
Có chuyện gì vậy?
Ngay giây tiếp theo, thắc mắc của tôi đã được giải đáp.
“VUOOOAAA!”
Một bầy Ghoul ầm ầm lao ra như lũ lụt.
“Trước kia cũng có báo cáo người ta nhìn thấy Ghoul trong thành phố. Vậy có nghĩa là dưới cống chắc hẳn đang ẩn náu một số lượng kha khá.”
“N-Nghĩa là… còn nhiều hơn thế này nữa sao!?”
Bị bầy Ghoul vây quanh từ mọi hướng, cả Ren và Sylpha đều phải chậm rãi lùi lại.
Dù bản thân tôi thì đang mừng thầm vì có nguyên một bầy để làm mẫu thử nghiệm, nhưng đúng là hơi nguy hiểm thật.
Vì có Sylpha ở đây nên không thể dùng đại ma thuật phạm vi lớn, mà nếu cứ chiến đấu bình thường thì vi phong kết giới cũng có thể bị phá vỡ.
Mà như thế thì… quần áo tôi sẽ bị dơ.
Không thể để chuyện đó xảy ra được.
Tôi cần nghĩ ra cách chiến đấu hợp lý.
Ngay lúc đang suy nghĩ thì từ một trong các đường hầm vọng lại một giọng nói:
“Ủa? Sao Lloyd các người lại ở đây vậy a?”
Ngó đầu ra khỏi cửa cống là… Tao.