Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 295

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 3 - Chương 84: Đi ăn pancake nào!

"Chính là chỗ này đó! Pancake ở tiệm này ngon lắm luôn ấy!"

Vừa chạy nhanh dẫn đầu, Escher vừa hớn hở nói.

"Bánh được nướng kiểu đặc biệt nên mềm xốp cực kỳ, sau đó xếp chồng lên nhau. Rồi phủ 1 lớp kem tươi béo ngậy đã đánh bông, rưới thêm siro mật ong ngọt ngào, cuối cùng là phủ dâu tây lên trên! Một món pancake tuyệt hảo đấy nha! Fufufun~"

Nhìn cô nàng vừa tươi cười vừa ngân nga, đủ biết đang háo hức cỡ nào.

Thấy Escher vui vẻ đến vậy, tôi cũng bắt đầu cảm thấy đói bụng không chịu nổi nữa.

"Em cũng mong chờ lắm!"

Ren chưa từng được ăn pancake, ánh mắt sáng rỡ như sao.

Dưới sự dẫn đường của Escher, bọn tôi đến một quán cafe nằm hơi lệch ra khỏi trục đường chính.

"Ui trời, đông thật đấy."

"Vâng, xem ra sẽ phải đợi kha khá đây."

Trước cửa quán là một hàng người dài dằng dặc.

Tấm bảng ở cuối hàng thông báo thời gian chờ là 2 tiếng.

"Ừm… muốn ăn thật đấy, nhưng đứng chờ 2 tiếng thì hơi căng."

"Thường thì không đông thế này đâu mà… chán quá đi."

Escher phụng phịu ra mặt, trông rõ là thất vọng.

"Giờ tính sao đây? Mọi người có phiền nếu phải xếp hàng không?"

"Đã tới tận đây rồi thì tôi muốn ăn chứ."

Tôi quay sang hỏi ý kiến thì ba người kia đồng loạt gật đầu.

"Tôi chỉ cần nghe theo ngài Lloyd thôi. Hơn nữa, tôi cũng muốn học thêm công thức nữa ạ."

"Nhiều người chịu xếp hàng như này chắc món ngon lắm! Tôi phấn khích ghê luôn!"

"Không sao mà. Đông vậy thì mình cứ tám chuyện, 2 tiếng sẽ trôi vèo thôi."

"Gâu!"

Xem ra ai cũng đồng ý, thế là cả nhóm bắt đầu xếp hàng.

"...Ơ?"

Tôi chợt để ý những người xung quanh đang nhìn về phía này xì xào.

"Này này, có phải là ngài Lloyd không?"

"Hả!? Là cái người từng hộ tống đệ nhị hoàng tử, ngài Albert ấy hả!? Người thuần hóa ma thú, rèn được ma kiếm, gần đây còn dẹp phản loạn và được phong đất ấy!?"

"Chính xác luôn! Cả cô hầu gái kia nữa, tôi từng thấy rồi! …Này, hay là nhường hàng đi?"

"Ừ nhỉ, dù sao thì người ta cũng là nhân vật sẽ gánh vác tương lai của vương quốc Saloum. Bị để mắt thì rắc rối lắm."

Mấy người trong hàng cứ rì rầm rì rầm, rồi chẳng hiểu sao bắt đầu lặng lẽ rút lui.

"À… tôi nhớ ra là có việc rồi!"

"Đúng đúng, đi mua đồ trước đã ha!"

"Ủa chết, tôi cũng có việc!"

"Tôi nữa!"

"Cả tôi nữa!"

Từng người một lẳng lặng rút khỏi hàng như nước triều rút.

…Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

"Ơ, mọi người đi hết rồi… tức là giờ chúng ta ở đầu hàng, phải không nhỉ…?"

"Chắc thế đó. Đói rồi, vào luôn thôi."

Chẳng biết chuyện gì nhưng nhờ vậy khỏi phải chờ lâu, lời gì nữa.

Cả đám bước vào quán, tiếng chuông leng keng vang lên như chào đón.

Bên trong quán được làm bằng gỗ, bày biện khéo léo và trang nhã, tạo cảm giác rất ấm cúng và hiện đại.

"Quán xinh thật đấy."

"Vâng, mong chờ món pancake ghê. Giờ ngồi đâu nhỉ… Ơ!? Saria!?"

Theo hướng nhìn của Escher, có một cô gái đang nhồm nhoàm ăn pancake.

"Ủa, ao Eher với Noid ại ở ây ậy?"

"…Đừng nói khi miệng còn đầy bánh chứ, Saria."

Saria, 2 má phồng lên như sóc vì bánh nhai nhồm nhoàm khiến Escher chỉ biết thở dài.

Saria nuốt bánh, uống 1 ngụm cà phê lớn, sau đó dùng khăn lau miệng.

"—Phù. Có chuyện gì vậy Escher? Cả Lloyd các em cũng ở đây nữa."

"Chuyện là…"

Escher bắt đầu kể lại mọi chuyện.

Saria lắng nghe, thỉnh thoảng khẽ gật đầu.

"Ra là vậy, có ma vật xâm nhập vào nhà thờ. Và đây là bữa cảm ơn à."

"Vâng, mọi người đã cứu mạng tôi mà. Còn Saria, đang sáng tác sao?"

"Ừ. Dùng não nhiều là lại thèm đồ ngọt thôi. Mà đúng lúc nghỉ ngơi luôn."

Trên bàn còn đặt bản nhạc viết dở, cạnh đó là quản gia kiêm vệ sĩ trong bộ đồ đen luôn tháp tùng Saria, dù sao chị ấy cũng là công chúa mà.

"Cuối tuần có buổi diễn mà. Tôi đang viết bài mới. Nhưng giờ mệt rồi, nghỉ cái đã. Mấy cậu cũng ngồi đi. Nhân viên ơi, làm ơn mang thêm 5 cái ghế nhé!"

Saria ra hiệu một cách rất chuyên nghiệp.

Cô ấy đúng kiểu người hay điều phối.

"À này, mấy cậu lần đầu ăn pancake ở đây phải không? Vậy thì nên ăn loại truyền thống trước. Cho tôi gọi thêm 4 phần nữa nhé. Còn 1 phần deluxe siêu to đầy trái cây… đúng chứ, Escher?"

"Sariaaaaa!!"

Escher đỏ bừng mặt kêu lên.

Dù bị gọi món hộ tùm lum, nhưng thôi kệ, có kén chọn gì đâu.

"Thôi nào, ngồi xuống nhanh đi. Đừng đứng như trời trồng nữa. Đồ uống thì ai thích gì gọi cái đó. Ở đây trà với cà phê đều ngon hết đấy."

Với khí thế không thể chối từ, cả nhóm đành ngồi xuống.

Một lát sau, mùi thơm nức mũi bay đến bàn.

"Xin lỗi vì để quý khách đợi lâu. 4 phần truyền thống và một phần deluxe siêu to kèm trái cây đây ạ."

"À… cái phần đầy trái cây đó là… của tôi ạ…"

Escher ngượng ngùng giơ tay, mặt hơi đỏ.

Ngay trước mặt cô, phần pancake khổng lồ được đặt xuống bàn.

To thật.

Gấp 3 lần phần của tụi tôi.

"Uwaa~ Trông ngon ghê luôn á~!"

"Thôi, tranh thủ ăn khi bánh còn nóng đi nào. Sylpha, Ren, đừng khách sáo gì hết. Lloyd, em không phiền chứ?"

"Tất nhiên rồi. Hai em cũng ăn cùng luôn nhé."

「Vâng! Vậy thì... mời cả nhà dùng bữa!"

Tôi cắt bánh pancake thành từng miếng nhỏ rồi đưa vào miệng.

Ngay khoảnh khắc ấy, cảm giác mềm mại lan tỏa khắp đầu lưỡi.

Phần bánh mềm đến mức khó tin, như thể tan chảy trong miệng vậy.

"Uwaa! Cái gì thế này!? Ngon quá đi mất!"

"Ừ, tôi chưa từng ăn món tráng miệng nào mềm thế này luôn đó. Cảm giác mới lạ thật đấy."

"Không biết là họ làm theo công thức gì nhỉ... Tôi muốn hỏi thợ bánh ngay lập tức luôn."

3 người họ đều rạng rỡ, vừa ăn vừa trầm trồ.

Shiro cũng vẫy đuôi phấn khích, ra hiệu muốn ăn nên tôi bẻ cho nó 1 miếng.

"Gâu!"

"Rồi rồi, ngon chứ hả?"

Shiro gặm ngấu nghiến đầy thích thú.

Là ma thú nên món gì nó cũng ăn được cả.

"Uưư~ Đúng là bánh pancake ở đây ngon nhất luôn mà~"

Escher vừa ăn vừa cười hạnh phúc.

"Úng mông! Man mếch múng mà mon mịt mời mà."

Saria cũng nói gì đó, miệng thì nhồi đầy bánh như con sóc.

Tôi chẳng hiểu chị ấy nói gì, nhưng nhìn gương mặt là biết đang rất mãn nguyện rồi.

"Fuhaa~! Ăn đã đời thật đó!"

Bánh khá đầy đặn, chỉ một cái thôi mà đã no căng bụng.

Tôi quay sang nhìn Escher, người đã ăn gấp 3 tôi, vừa ngạc nhiên vừa có phần nể phục.

Bắt gặp ánh mắt tôi, cô nàng vội vàng quay đi, hơi lúng túng.

"À, mà Saria này, buổi biểu diễn cuối tuần này tổ chức ở đâu nhỉ?"

"Ừm, ở trụ sở chính của nhà thờ đó. Hôm trước lúc biểu diễn xong, tôi còn nói chuyện với Giáo hoàng mà."

"Giáo hoàng…!"

Nghe đến từ đó, cả nhóm đồng loạt nín thở.

"…Tên chủ mưu đứng sau vụ đưa ma vật vào nhà thờ và cả hệ thống cống ngầm, nếu là tín đồ hay người thuộc nội bộ thì cũng không có gì lạ. Và nếu quy mô hành động lớn thế này, thì kẻ đó chắc chắn phải có quyền lực không nhỏ. Ví dụ như… Giáo hoàng chẳng hạn."

"Nhưng chẳng lẽ Giáo hoàng lại là kẻ chủ mưu…? Không thể nào… chắc là vậy…"

"Dù sao thì cũng phải xác minh đã. Hay là có người đi cùng đến buổi hòa nhạc xem sao?"

"Vậy để em đi cùng nhé."

Tôi giơ tay không chút do dự.

Nếu Giáo hoàng thật sự là người đứng sau, mà lại cố tình tránh mặt thì sẽ rất khó tiếp cận.

Còn nếu là ma vật cải trang hay đang bị nhập thì tôi chỉ cần dùng ma thuật thần thánh tấn công, thế nào cũng sẽ thấy phản ứng.

Mà nghĩ lại, đã là Giáo hoàng thì chắc cũng là cao thủ nhỉ.

Nếu có đụng độ thì lại càng hấp dẫn.

"Ơ, Lloyd cũng tới hả? Vậy hát cùng chị luôn đi?"

"Trời ơi! Ý hay đấy! Cùng song ca với chị nhé!"

Saria và Escher nhìn tôi cười tươi như hoa.

"Ơ, khoan đã, em thì…"

"Thôi nào, đừng ngại ngùng. Hay là vầy đi, Lloyd, em làm tiết mục mở màn cho bọn chị nhé. Quyết định vậy đi. Chị sẽ sắp xếp luôn!"

"Đúng đúng, ý kiến hay đó! Mà yên tâm đi, từ lâu chị đã nhìn thấy tài năng của Lloyd rồi. Giờ là lúc để ra mắt đấy! Không cần lo lắng gì hết, có hai tụi chị hướng dẫn thì kiểu gì cũng thành công rực rỡ cho xem!"

…Chẳng hiểu sao, tôi bị kéo vào làm tiết mục mở màn cho 2 cô nàng lúc nào không hay.

Không có cơ hội nào để từ chối luôn.

Đúng là sức ép áp đảo.

"Thôi, không còn thời gian đâu. Về luyện tập thôi!"

"Tiền ăn đây nhé, để lại trên bàn nè~"

Và thế là, bị 2 người lôi đi lôi lại, tôi rời khỏi tiệm pancake trong tiếng thở dài bất lực.