“Galilea! Này, Galilea ơi!”
Giữa không gian yên ắng của dinh thự, tiếng gọi của tôi vang vọng khắp nơi.
Một lúc sau, cánh cửa ở cuối hành lang mở ra, Galilea bước ra trong bộ dạng ngái ngủ.
“Fuwaaa… Ai mà nửa đêm nửa hôm la lối om sòm vậy trời… Ủa!? Là ngài Lloyd à? Có chuyện gì vậy? Mà cô gái đó là ai?”
“Cô ấy tên là Lamia. Có vẻ như từng bị hợp thể với ma vật. Tôi muốn nhờ anh chăm sóc cô ấy giúp.”
“Ch-chào buổi tối…”
“Hợp thể với ma vật á? …Uoh! Thật luôn!? Phần dưới là… rắn!?”
Galilea nhảy dựng lên như gặp ma, còn Lamia thì cuống cuồng cúi gập người xin lỗi.
“Xin lỗi! Thật sự xin lỗi! Tôi hứa sẽ không gây rắc rối đâu, xin hãy cho tôi ở lại! Tôi… không còn nơi nào để đi nữa…”
Thấy cô cứ cúi đầu không ngừng, Galilea vội xua tay trấn an.
“À không, không, đừng để bụng. Tôi chỉ hơi hoảng thôi. Lamia, phải không? Cô cứ yên tâm, tôi sẽ lo cho cô tử tế.”
“Th-thật ạ!?”
“Tất nhiên rồi. Thực ra tôi cũng là ‘Kẻ bị nguyền rủa’. Từ nhỏ đã bị mọi người xa lánh vì năng lực kỳ dị. Tôi hiểu cảm giác đó. Miền đất này được lập ra để những người như chúng ta có thể sống yên ổn. Tạm thời cô cứ ở lại trong dinh thự, tôi sẽ sắp xếp một phòng riêng. Nếu cần, tôi còn có thể nhận cô làm quản gia nữa. Cô chỉ cần mặc váy dài là che được phần dưới thôi.”
Nghe Galilea nói vậy, mắt Lamia rơm rớm lệ.
“Cảm… cảm ơn ngài! Cảm ơn thật nhiều… Tôi không biết phải nói sao nữa…”
“Thôi nào, đừng khách sáo. Người gặp khó thì giúp, đó là chuyện thường tình thôi!”
Galilea vừa nói vừa đặt tay lên vai Lamia, cười hào sảng.
Đúng là anh ta đáng tin cậy.
Tôi yên tâm giao Lamia cho anh ta rồi.
Tôi đang gật gù hài lòng thì Galilea lén nghiêng đầu thì thầm vào tai tôi.
“…Lloyd-sama, lần này ngài hơi quá rồi đấy. Hợp thể người và ma vật luôn cơ à?”
“Này, anh nghĩ tôi làm chuyện đó đấy à?”
Tên này bị gì vậy trời?
Tôi lườm 1 cái thì hắn giật mình, tự đập vào đầu mình cái bốp.
“Ahahaha, xin lỗi! Vì là Lloyd-sama nên tôi lỡ nghĩ thế! Nhầm rồi nhầm rồi!”
“Thật là, đúng là cái miệng vô duyên. Tôi mà đi làm thí nghiệm lên người chắc?”
“…Không phải trước giờ chúng ta toàn làm mấy chuyện y chang thế à…”
Galilea lầm bầm cái gì đó trong miệng.
“Gì cơ?”
“Không, không có gì cả! Thôi nào Lamia, chắc cô mệt rồi nhỉ? Tôi dẫn cô đi nhận phòng nhé.”
“V-vâng…”
Galilea quay người dẫn Lamia đi vào trong dinh thự.
Nhưng tôi gọi lại.
“Này, khoan đã.”
“Có chuyện gì thế?”
“Tôi muốn đưa cái này cho Lamia.”
Tôi mở túi, lấy ra một xấp tài liệu dày cộm.
“Cái này là…?”
“Tôi lấy từ phòng thí nghiệm lúc nãy. Có thể trong đó ghi lại cách để cô ấy trở lại hình dạng cũ.”
Bên trong đống tài liệu là đủ loại ghi chép chi tiết về việc hợp thể giữa ma vật và con người.
Nếu nghiên cứu kỹ, biết đâu sẽ có manh mối.
Thế nhưng Lamia chỉ nhìn sơ qua đã tái mặt, khẽ lắc đầu.
“Tôi… tôi không hiểu gì cả… chẳng hiểu họ viết cái gì luôn…”
“Sao lại nản chí sớm thế? Cô từng dùng được ma thuật trong lúc chiến đấu với tôi, đúng chứ? Tức là cô từng là pháp sư. Mà pháp sư thì phải là người khao khát tri thức. Cho dù mất trí nhớ, cho dù nhút nhát, nhưng khát vọng khám phá tri thức thì vẫn còn đó.”
Cô nhìn tôi, ánh mắt bắt đầu dao động.
Rồi cô cúi đầu, nhìn xuống phần thân rắn của mình, đôi mắt ngân ngấn nước.
Cuối cùng, sau một thoáng trầm ngâm, Lamia siết chặt tay lại.
“Tôi sẽ làm…! Tôi phải tự lo cho bản thân mình chứ! Không thể cứ mãi thế này được!”
“Đúng vậy. Nhưng yên tâm, tôi sẽ giúp hết sức. Có gì cứ hỏi.”
“Tôi cũng vậy! Cần gì cứ nói nha, Lamia!”
Được tôi và Galilea động viên, Lamia cúi đầu thật sâu.
“Vâng! Mong được 2 người giúp đỡ!”
Tốt rồi, có vẻ cô ấy đã hạ quyết tâm.
Nếu cô ấy chịu nghiêm túc nghiên cứu, tôi cũng sẽ thu được nhiều thông tin về kỹ thuật hợp thể với ma vật.
Tốt lắm.
“À mà này Lloyd-sama, tôi có chuyện về Ma Thuật Thần Thánh muốn báo…”
Galilea gọi tôi lại ngay khi tôi định quay về.
“Tôi vừa thử dùng Ma Thuật Thần Thánh lên một tên tội phạm. Có vẻ nó có hiệu quả gột rửa tâm trí của kẻ xấu. Tên đó trở nên tử tế đến mức phát ớn.”
“À, cái đó thì tôi biết rồi. Tôi từng thử.”
“Ha, đúng là Lloyd-sama. Nhưng mà… cái này thì ngài biết chưa?”
Galilea ghé sát tai tôi thì thầm điều gì đó.
“! Cái đó thì tôi chưa nghe bao giờ…”
“Thế mới đáng nói chứ. Dù chưa biết dùng làm gì, tôi vẫn muốn báo ngài trước.”
“Tốt lắm, cứ tiếp tục điều tra. Và nhớ trông chừng Lamia giúp tôi nhé.”
“Yên tâm đi!”
Tôi vỗ vai Galilea cảm ơn, rồi thi triển dịch chuyển không gian, quay trở về lâu đài.