Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 296

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 3 - Chương 92: Trận chiến với Giáo hoàng (3)

“Băng Tuyết Cương Nha”, tam trọng niệm chú kết hợp thủy, thổ và phong kích hoạt bằng ma lực tập trung.

Tôi kết tụ những cơn bão băng tuyết thành một cột xoáy nhỏ, nén lại thành lưỡi roi băng sắc như thép, lạnh giá tột cùng.

Vòng xoáy băng vẽ thành hình xoắn ốc, gào thét như rắn độc trườn mình giữa gió rét.

“――Lên nhé.”

Tôi vung tay.

Dòng băng như chiếc roi sống động quất thẳng về phía Guitane.

Chỉ trong chớp mắt, nó đã nghiền nát khiên ma lực mà hắn dựng lên, xuyên thẳng qua và xé toạc cánh tay phải của hắn.

“Nuguuh!? Tay... tay phải ta không thể tái sinh ư!?”

“Muốn vô hiệu khả năng tái sinh của sinh vật hệ Slime thì chỉ cần đóng băng là được! Lẽ nào ngài Lloyd lại không biết điều đơn giản như thế!”

Jihriel hét lớn.

Cơn bão băng cuộn mình quay về dưới sự điều khiển của tôi, lần này nhắm đến cánh tay trái.

Guitane do dự không dám dựng chắn, vội lách người né tránh.

Tuy né được phần lớn, nhưng phần bắp tay vẫn bị cắt sượt qua, vết thương liền đông cứng lại.

Tôi không ngừng thúc ép, liên tiếp điều khiển dòng băng tấn công như mưa bão.

“Đợi, chờ đã! Bảo dừng lại cơ mà! Có biết quanh đây có bao nhiêu người không hả!? Cậu là hoàng tộc, là người có trách nhiệm bảo vệ dân chúng đấy, biết không!?”

“Gì chứ? Ta có để ý đấy. Ngươi không thấy tôi đang cố tấn công những chỗ không ảnh hưởng tới ai à?”

“Vì bọn ta đang vắt chân lên mà chắn hộ đấy!? Đừng tưởng là không biết ơn!”

Đúng vậy, những lúc đòn tấn công suýt trượt ra ngoài tầm kiểm soát, chính Grimo và Jihriel là người đã chắn hộ tôi.

Nếu không trúng thì không sao cả.

“Gugu… được lắm. Nếu vậy thì ta sẽ lấy người làm lá chắn!”

Bất ngờ, Guitane lao thẳng vào đám đông.

Hắn túm lấy cổ áo một đứa trẻ đang ngã ngồi vì sợ hãi, lôi về phía mình và dùng nó làm con tin.

“Thằng khốn! Đến trẻ con mà cũng dám dùng làm khiên chắn hả!?”

“Uooh!? Biết thế sao còn tấn công tiếp!?”

Cần nói rõ:

Tôi chỉ nhắm vào chân hắn thôi, để không gây nguy hiểm cho đứa trẻ.

Nhưng khi tôi điều khiển bão băng nhắm lên cao hơn, Guitane liền đưa đứa trẻ lên làm lá chắn.

Tôi khẽ nhấp lưỡi rồi thu dòng băng về.

“Lloyd-sama! Với đứa bé trong tay, chúng tôi không thể bảo vệ nó một cách chính xác được đâu!”

“Và nếu bị trúng đòn của ngài thì cả chúng tôi cũng không chịu nổi đâu! Bị lấy làm con tin thế này thì bó tay rồi!”

Phải.

Trong tình huống này mà vẫn tấn công thì chỉ làm người vô tội bị liên lụy.

Tôi đành ngưng thi triển Băng Tuyết Cương Nha.

Vòng xoáy băng tan biến như sương khói, hòa vào không khí.

“Fu, fufu, hahahahaha… Xem ra ngươi không đến mức ngu ngốc mà đánh luôn cả đứa bé. Thật nhẹ nhõm khi biết ngươi vẫn còn chút nhân tính.”

Guitane cười khô khốc, mồ hôi lạnh rịn ra 2 bên thái dương.

Câu nói ấy… nghe cứ như đang mỉa mai tôi vậy.

“Ra là vậy, ngươi đúng là phi thường hơn ta tưởng. Còn nhỏ như vậy mà ma thuật đã đến mức độ này. Bảo sao Jihriel-sama lại xem trọng ngươi đến thế. Nếu không xử lý từ sớm, e rằng sau này cậu sẽ trở thành hiểm họa với ta mất.”

Cánh tay phải hắn bỗng nổi lên những khối u nhấp nhô rồi từ đó hiện ra một cái đầu rồng.

“Chết tiệt… đó là Black Dragon! Chủng rồng mạnh nhất Ma giới đấy! Mà hắn cũng tạo ra được luôn à!?”

“Hẳn là lấy được từ lũ Ma tộc từng mang nó đến đây… Có vẻ như hắn đã tận dụng triệt để quyền lực Giáo hoàng của mình rồi…”

Black Dragon là một sinh vật cực kỳ hiếm gặp, gần như không xuất hiện ở đại lục.

Chỉ một tiếng gầm của nó cũng đủ khiến mọi sinh vật run rẩy.

Một hơi thở phun ra có thể thiêu rụi cả một ngôi làng.

Nếu hắn mà phóng Long Tức ngay tại đây… nơi này sẽ thành địa ngục.

“Kukuku… ban đầu ta cũng chẳng muốn dùng đến chiêu này. Nhưng tất cả là tại ngươi! Ngươi mạnh quá đấy. Giờ thì chết đi. Quỳ gối trước quyền năng của ta và tan biến không để lại chút tro tàn nào!”

Ma lực hội tụ về con rồng, hàm nó há ra, hơi nóng đỏ rực rò rỉ ra từ cổ họng.

…Chết tiệt, mà nếu dùng Long Tức thật thì thành phố này coi như đi đời.

Phải làm gì đó…

Đúng rồi.

Còn một cách.

Chiêu mà Galilea từng nói về ma thuật thần thánh, một cách dùng kỳ quặc.

Lúc đó tôi chẳng hiểu để làm gì, nhưng giờ thì hiểu rồi.

Được rồi, chơi luôn.

Chưa thử bao giờ nhưng không còn lựa chọn nào khác.

Tôi tập trung ma lực vào đầu ngón tay.

Luồng sáng thần thánh tụ lại, tỏa ra ánh chớp chói lòa.

“Ma… Ma Thuật Thần Thánh à!? Hah! Dù ngươi có dùng bao nhiêu lần đi nữa, cũng vô ích thôi!”

“■■■――”

Tôi ép tốc độ niệm chú đến cực hạn.

Vừa kịp.

“――Kết liễu đây!”

Miệng rồng há rộng, ngọn lửa đỏ rực phun trào.

Cảnh tượng trước mắt trắng xóa trong tích tắc.

“...Tạm biệt, thánh đường của ta. Đáng tiếc thật, nhưng nhân cơ hội hỗn loạn này ta sẽ rút lui cùng toàn bộ thành quả nghiên cứu.”

Guitane lẩm bẩm, vừa bước đi thì chợt khựng lại.

Ánh sáng tan đi.

Trước mắt hắn là tôi vẫn sống, không hề hấn gì.

“C… Cái gì…!? Không thể nào… Không chỉ ngươi, mà… tại sao… cả đám dân, cả nhà cửa xung quanh… không ai bị thương, không thứ gì sứt mẻ…!?”

—Đúng vậy.

Lẽ ra chỉ một cú Long Tức cũng đủ để xóa sổ cả khu vực này, biến nơi đây thành biển lửa.

Ấy vậy mà mọi thứ vẫn y nguyên như cũ.

Tín đồ xung quanh thì mặt ngơ ngác, không biết chuyện gì vừa xảy ra.

“Ừm, thành công rồi.”

Tôi thở phào nhẹ nhõm, bước chậm về phía Guitane.

“Đừng có lại gần! Thêm một bước nữa, ta sẽ giết đứa bé này ngay lập tức!”

“Vô ích thôi. Chịu thua đi, Guitane.”

“Ngươi tưởng ta chỉ hù dọa sao!?”

Guitane gào lên rồi cào móng vuốt sắc nhọn lên cổ đứa trẻ trong tay.

Hắn chắc hẳn nghĩ máu sẽ phun ra nhưng…

“…Ể? Gì thế này… chuyện gì đang xảy ra vậy…?”

Đứa trẻ vẫn hoàn toàn bình an vô sự.

Chỉ biết ngơ ngác nhìn tôi và Guitane.

“Không… không thể nào!? Tại sao!? Sao ta không thể cứa nổi dù chỉ một vết…!?”

Lý do rất đơn giản.

Ngay trước khi hắn tấn công, tôi đã kích hoạt một thuật thức lên cơ thể đứa trẻ.

“Trị Dũ Quang”

Dù là chữa thương, nhưng nó không giống các ma thuật trị liệu thông thường.

Thay vì phát ra ánh sáng chữa lành ngay lập tức, nó dán một thuật thức lên vùng cơ thể cần bảo vệ, rồi trong khoảnh khắc bị tổn thương, nó sẽ ngay lập tức phát động và hồi phục phần đó.

Vì thế nên dù bị cứa cũng chẳng rướm máu.

Cứ như thể… không hề có vết thương nào được tạo ra.

Nói cách khác, nó giống như dán một miếng cao dán lên người, chỉ có điều bất ngờ là “Trị Dũ Quang” lại thuộc cùng hệ hiện hóa giống như “Quang Vũ” vậy.

Và nếu tấn công trúng đúng vị trí đã dán thuật thức “Trị Dũ Quang”, thay vì gây sát thương, đòn đánh sẽ hồi phục cho đối phương.

Theo lời Galilea, họ đã phát hiện ra hiệu ứng này trong một lần huấn luyện chiến đấu.

Nếu dùng đúng cách, chiêu này có thể vô hiệu hóa hoàn toàn đòn tấn công của kẻ địch.

Dù vậy, nếu đối thủ đủ bình tĩnh, họ sẽ nhanh chóng nhận ra.

Và việc gỡ bỏ thuật thức này cũng không hề khó.

Nên nó chỉ hiệu quả khi đối phương đang hoảng loạn hoàn toàn, như bây giờ vậy—

“Không thể nào… không thể nào, không thể nào Không Thể Nào KHÔNG THỂ NÀO!”

Guitane gào lên, hoảng loạn, bối rối, hỗn loạn, lắc đầu như điên dại.

Trong lúc đó, tôi đã ẩn mình bằng cắt tín hiệu ma lực, lặng lẽ áp sát phía sau hắn.

Và tôi thi triển:

“Cực Quang”.

Một chùm sáng rực rỡ bùng phát, bao trùm lấy thân hình đồ sộ của Guitane.

“Kuh…!? Kết… kết giới…!”

Hắn định dựng kết giới lên, nhưng chính vết thương do “Băng Tuyết Cương Nha” sượt trúng khi nãy vẫn còn đóng băng.

Do đó một vài bộ não trong cơ thể hắn đã tạm ngưng hoạt động.

Và nhờ vậy, tôi nhanh hơn hắn.

“GAAAAAAAAAAAH!”

Toàn thân Guitane giật bắn lên như bị điện giật.

Hắn gào thét, rồi khụ ra một làn khói trắng mờ tan trong không khí.

“Hay lắm! Xong rồi, Lloyd-sama! Tên đó… trợn trắng cả mắt luôn rồi!”

“Luồng tà khí trong người Guitane đang được tịnh hoá. Lúc tỉnh lại, hắn sẽ trở về với con người thật của mình.”

Guitane ngã vật xuống sàn, bất tỉnh.

Khuôn mặt vặn vẹo lúc nãy giờ đây đã dịu lại, như thể đang chìm vào một giấc ngủ yên bình.