Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 296

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 3 - Chương 93: Tôi sẽ mang Giáo Hoàng về.

Có lẽ vì thấy Guitane đã bị hạ gục, những tín đồ nãy giờ nín thở dõi theo trận chiến cũng bắt đầu rì rầm lên tiếng.

“Cái con quái vật đó… nó chết rồi sao…? Nó không còn động đậy nữa…”

“Nhưng tiếng hét ban nãy, chẳng phải là của Giáo Hoàng sao?”

“Không đâu, không thể nào… Dù sao thì cậu nhóc đó là ai vậy? Nhìn quen lắm, cứ như đã thấy ở đâu rồi…”

…Ừm, cứ nấn ná ở đây thì bắt đầu gây chú ý rồi.

Tốt nhất nên rút lui sớm thì hơn.

“À, suýt nữa quên. Phải mang theo hắn nữa chứ.”

Tôi đã mất công tịnh hoá hắn cũng vì việc này mà.

Tôi nắm cổ áo Guitane đang ngất xỉu, kích hoạt pháp trận dịch chuyển không gian rồi lập tức biến mất khỏi hiện trường.

Điểm đến là dinh thự Lãnh chúa Lordost.

“UOOH! Lloyd-sama!? Lại đến nữa sao!?”

Galilea hoảng hốt hét lên khi thấy tôi xuất hiện và còn đang khỏa thân.

Có vẻ vừa mới tắm xong, người anh ta vẫn còn bốc hơi nghi ngút.

“Yo, Galilea. Lại gặp anh sau một ngày.”

“...Thật tình, lúc nào cũng đột ngột thế này… Tên đó là đồng bọn của Lamia à? Để tôi đi thay đồ cái đã, đợi xíu nha.”

Có vẻ đây là lần thứ hai nên anh ta cũng không sốc lắm.

Tôi tiễn Galilea đang hấp tấp đi thay đồ, rồi quay sang đánh thức Guitane.

“Dậy đi, Guitane.”

“Ư… Đây là đâu…? Ta… đã làm gì vậy… hả!?”

Guitane giật mình choàng dậy, rồi ngay lập tức quỳ mọp xuống trước mặt tôi.

“X-xin thứ tội! Ta… ta đã phạm phải tội lỗi tày đình…!”

Hắn đập đầu xuống đất không ngừng, như thể muốn bào mòn cả sàn nhà bằng trán mình.

“Dám kết hợp người với ma vật, một hành vi ngạo mạn coi thường cả thần! Đã thế còn dùng thứ sức mạnh ấy để cải tạo bản thân, bắt trẻ con làm con tin, suýt chút nữa thì phá hủy cả thành phố… Ôi trời ơi, ta đã định làm chuyện tàn độc nhường nào…! Lloyd-sama, ngài đã ngăn cản cơn điên của ta. Cảm tạ ngài… thật lòng cảm tạ…!”

Guitane vừa cúi đầu vừa run rẩy, nước mắt lã chã.

Có vẻ vụ tịnh hoá đã giúp hắn hoàn toàn tỉnh ngộ rồi.

“Guitane, có vẻ ngươi đã biết hối cải.”

“Ha… haah…! Jihriel-sama…! Tôi thật là vô lễ khi dám…”

“Đừng xin lỗi ta, mà hãy cúi đầu trước chủ nhân của ta, Lloyd-sama đây.”

“Mày tưởng mình là ai mà phán như đúng rồi vậy hả…”

Grimo cạnh bên không quên chọc một câu.

Tôi vẫy tay cười cười với Guitane đang dập đầu như muốn khoét cả đất.

“Thôi, nếu đã biết lỗi thì được rồi. Nhưng thế này thì nói chuyện không tiện, ngẩng mặt lên đi.”

“V-vâng…!”

Guitane ngước mặt lên, trông vẫn còn e dè.

Thân thể hắn vẫn mang hình dạng quái vật, nhưng nét mặt thì như vừa được trút bỏ xiềng xích u mê.

“Lloyd-sama! Tôi mang Lamia đến rồi đây!”

“C-chào mọi người…”

Galilea quay lại, đã thay đồ chỉnh tề, dắt theo Lamia bên cạnh.

Thấy cô, Guitane liền biến sắc, mặt tái xanh như tàu lá.

“C-cô là…! Xin lỗi! Ta… đã làm điều không thể tha thứ! Ta không biết phải nói gì mới phải…!”

“Ể… ể…? Ch-chuyện gì vậy…?”

Lamia bối rối trước cảnh Guitane rơi nước mắt và dập đầu liên tục.

“Tên này là Guitane. Chính hắn là người đã biến cô thành ra như vậy. Nhưng giờ thì hắn có vẻ đã hối lỗi.”

“Thật lòng xin lỗi… Ta không biết phải làm sao để chuộc lại lỗi lầm này…”

Guitane vẫn cúi rạp đầu xuống.

Lamia im lặng một lúc, rồi dịu dàng lên tiếng:

“Ờm… Guitane-san. Làm ơn, ngẩng mặt lên đi.”

“Ơ… vâng…”

Khi Guitane ngẩng lên, Lamia mỉm cười với hắn.

“Đúng là… trở thành thế này khiến tôi rất buồn. Tôi cũng có giận ông. Nhưng có giận cũng chẳng thay đổi được gì cả… Nên nếu ông thực sự muốn chuộc lỗi, thì xin hãy giúp tôi trở lại cơ thể ban đầu được không? Một mình tôi chắc không làm nổi… nhưng nếu có ông giúp, tôi tin là mình sẽ làm được.”

“Nhưng mà…”

Guitane lộ vẻ đắn đo.

Đúng là chuyện đó không hề đơn giản.

Cơ thể Lamia hiện giờ chẳng khác nào một chiếc bình chứa hỗn hợp hai loại chất lỏng.

Tách ra không khéo sẽ gây ra tổn thương nghiêm trọng.

Việc phân tách hoàn toàn gần như bất khả thi.

Tuy nhiên, không có nghĩa là vô vọng.

Bởi bất cứ thứ gì được tạo ra bằng thuật thức, đều có thể được gỡ bỏ bằng thuật thức.

Vì thuật thức là luật của thế giới này.

Cũng như việc mặt trời mọc đằng đông, lặn đằng tây, hay sóng biển vỗ bờ và sinh mệnh có khởi đầu lẫn kết thúc, chúng không tốt cũng chẳng xấu, chỉ đơn giản là tồn tại.

Dù rối ren đến đâu, nếu kiên nhẫn gỡ từng nút một, chắc chắn sẽ tìm lại được hình dạng ban đầu.

Trên lý thuyết là vậy.

Tôi lên tiếng, hướng về phía Guitane đang bối rối.

“Này Guitane, dù ngươi có nói bao nhiêu lời hay ý đẹp thì Lamia cũng không vì thế mà được cứu. Nếu muốn chuộc lỗi, hãy chứng minh bằng hành động. Dốc toàn bộ kiến thức ngươi có, đem toàn bộ thành quả nghiên cứu của mình ra dùng, giúp Lamia khôi phục lại như cũ mới gọi là chuộc lỗi thực sự, đúng không?”

“Vâng… đúng như ngài nói…”

“Vậy thì hãy tận tâm tận lực vì Lamia. Đó là con đường duy nhất cho ngươi chuộc lại lỗi lầm.”

Guitane siết chặt nắm tay, mắt rưng rưng.

Nét mặt hắn tràn đầy quyết tâm, như thể vừa tự mình nhận lấy một sứ mệnh thiêng liêng.

“...Lamia-san. Dù có phải đánh đổi tất cả, ta cũng sẽ đưa cô trở lại. Có thể sẽ mất nhiều thời gian. Nhưng ta xin thề, nhất định sẽ làm được! Vì vậy… xin hãy vững vàng chờ đợi!”

“Vâng! Tôi cũng sẽ cố gắng hết sức! Chúng ta cùng nhau quay về làm người nhé!”

“Ôi trời… Cô còn nói lời dịu dàng với kẻ như ta nữa sao… Cảm ơn… cảm ơn cô nhiều lắm…!”

Guitane và Lamia nắm tay nhau, lời hứa phục hồi vang lên chắc nịch.

Tốt lắm, như vậy cũng đồng nghĩa với việc mảng nghiên cứu ma vật của tôi sẽ tiến triển vượt bậc.

Tất nhiên là tôi không định tự đem thân đi lai với ma vật, nhưng qua quá trình thuật thức hóa, biết đâu lại khám phá ra điều thú vị.

Vả lại, chính bản thân Guitane cũng có thể tạo ra vô số “nguyên liệu hiếm”.

Nhờ thế, những ma cụ mà trước giờ tôi chưa thể làm vì thiếu vật liệu, giờ đã có thể bắt tay thực hiện.

Fufufu…

Nghiên cứu ma thuật sắp thăng hoa rồi đây!

“Lloyd-sama đúng là phi thường thật. Tôi cũng chẳng dám nói ai, nhưng cả Lamia lẫn Guitane về cơ bản đều gần như ma vật cả rồi, mà ngài chẳng hề tỏ ra do dự, lại còn thản nhiên thu phục họ làm thuộc hạ nữa chứ… Chậc, đúng là người có tấm lòng rộng lớn. Vì có một người như ngài nên bọn tôi mới muốn đi theo đến cùng đấy. Kẻ bất tài Galilea này, xin tiếp tục cống hiến hết mình!”

“Có những kẻ sau khi được tịnh hoá rồi hối cải lại vì quá dằn vặt mà tự kết liễu đời mình. Vì thế, để Guitane không rơi vào tình cảnh đó, ngài đã để hắn tiếp tục sống bằng cách giao cho hắn một mục đích, bắt đầu chuộc lỗi. Không chỉ tha thứ bằng lời nói, mà còn suy nghĩ cho cả con đường về sau của hắn… Thật là một tấm lòng vĩ đại, thưa ngài Lloyd.”

“Thuật thức ép hợp thể sinh vật à… Nếu biết tận dụng tốt, thì kể cả cái chết cũng có thể vượt qua, thậm chí đạt đến bất tử cũng nên. Cái vụ lần trước suýt toi mạng vì chủ quan, xem ra mày cũng rút kinh nghiệm kỹ lắm đấy chứ. Hay đấy, Lloyd. Gehihi.”

Ba người bọn họ lại bắt đầu lẩm bẩm gì đó, nhưng mà… quen rồi nên chẳng cần bận tâm làm gì.

Dù sao thì mọi chuyện đã kết thúc êm đẹp rồi nhỉ.