"Vậy nên, lần này tôi sẽ thử chế tạo một loại hợp kim hoàn toàn mới."
Tôi đang ở xưởng rèn của Dian, hiện giờ không có ai, và đã gọi một người giúp việc đến hỗ trợ.
Cô gái nhỏ có mái tóc tím ngắn, làn da rám nắng và đôi mắt tròn lấp lánh ấy tên là Ren.
Cô từng thuộc về một hội sát thủ, nhưng sau nhiều biến cố thì giờ đang là hầu gái của tôi.
"Hợp kim á? Nhưng cái đó... làm sao mà chế tạo được? Tuy không biết gì, nhưng nếu có gì tôi giúp được thì cứ bảo nhé."
Ren nghiêng đầu ngơ ngác hỏi, tôi liền đáp lại:
"Sẽ dùng năng lực của cô."
Năng lực của Ren là biến đổi ma lực thành độc tố, nói cách khác, cô có thể thao túng những vi chất vô hình để tạo ra vật chất mới.
Nghĩ rộng ra thì năng lực đó không chỉ dừng lại ở việc tạo độc, mà nếu kiểm soát tốt thì có thể tạo ra nhiều loại chất khác nữa.
Nhờ quá trình huấn luyện của tôi, hiện tại cô bé đã có thể tạo ra một vài loại dược phẩm đơn giản.
Nếu tận dụng năng lực ấy đúng cách, thì việc tạo ra hợp kim mới không phải là bất khả thi.
“Ehhh... nhưng mà... chuyện đó khó lắm. Tôi chưa từng làm bao giờ…”
“Không phải cô từng nói sẽ làm mọi thứ vì tôi à?”
“U…! Ờ thì… đúng là vậy nhưng mà…”
Ren nhăn mặt lại, như thể đang kháng cự, nhưng rồi cũng buông 1 tiếng thở dài như thể chấp nhận số phận.
“...Haa, được rồi. Tôi hiểu. Nhưng mà tôi không thể tạo ra kim loại đâu nhé?”
“Không sao. Thứ tôi cần không phải cô tạo mà là đo. Cô vẫn thường liếm dung dịch để xác định thành phần mà, đúng không? Giờ cũng làm vậy, nhưng là đo độ cứng của những kim loại này rồi ghi lại số liệu giúp tôi.”
Tôi vừa nói vừa đưa cho Ren một loạt tấm kim loại.
Muốn chế tạo một hợp kim cứng hơn Katakont hiện tại, trước hết phải xác định chính xác độ cứng của nó đã.
Chỉ cần tạo thật nhiều mẫu hợp kim rồi đưa cho Ren đo từng mẫu là được.
“Vậy ai sẽ là người chế tạo đống hợp kim đó hả?”
“Dĩ nhiên là tôi rồi.”
Tôi kết hợp vài nguyên liệu lại với nhau, khiến những tia lửa lóe lên khi vật chất va chạm và hòa trộn.
Đây là ma thuật hệ luyện kim, Dung hợp vật chất, có thể hợp nhất các chất rắn để tạo ra chất mới.
Dù tốn kha khá ma lực nên không thể lạm dụng, nhưng nếu dùng đúng cách thì có thể chế tạo hợp kim rất nhanh.
Được rồi, bắt tay vào thôi.
Nếu tìm ra được hợp kim tốt, biết đâu sau này còn áp dụng được vào nhiều lĩnh vực khác nữa.
Tôi cầm hàng loạt nguyên liệu trên bàn và bắt đầu công việc.
"Ừmmm... hmm hmm... chóp chóp... liếm liếm..."
Ren vừa liếm vừa gặm những tấm kim loại với vẻ mặt cực kỳ tập trung.
Muốn hiểu rõ một vật chất thì vị, mùi và cảm giác khi chạm vào là cực kỳ quan trọng.
Cách này vốn cũng được dùng khi kiểm tra các loại dung dịch.
“Guoooo! Được 30 mẫu rồi, thằng thiên thần kia!”
“Còn ta đã được 30 mốt loại hợp kim! Nununu!”
Bên kia, tôi cũng đang cho Grimo và Jihriel, 2 tên thuộc hạ tham gia chế tạo.
Chúng luôn ganh đua nhau nên thi nhau ra sức hợp kim hóa từng nguyên liệu.
Số lượng mẫu kết hợp có thể vượt quá 10.000
Nếu chỉ một mình tôi thì đúng là ngốn thời gian khủng khiếp.
“…Này này, sao tốc độ chế tạo của ngài lại vô lý vậy!? Bọn tôi mới được 30 mẫu đã đuối rồi, ngài thì vượt 500 mẫu trong chớp mắt!”
“Không chỉ tốc độ niệm chú, mà lượng ma lực cũng quá khủng. Chúng ta dùng Dung hợp vật chất vài lần là kiệt sức, phải nghỉ liền, trong khi ngài Lloyd thì cứ làm mãi không dừng. Đúng là đáng sợ…”
2 tên lại bắt đầu lẩm bẩm.
Tôi chỉ muốn bảo:
Đừng nói, làm đi.
Sau khoảng 1 tiếng đồng hồ, công việc hợp kim hóa đã hoàn tất.
“Phù, tốn thời gian hơn mình tưởng.”
Dù dùng ma thuật, nhưng vẫn phải làm từng cái một nên không thể tránh khỏi sự vất vả.
Dù là ma thuật hay kỹ thuật, mọi thành quả đều được xây dựng từ những nỗ lực bền bỉ như thế.
“Bền bỉ… cái đầu ngài ấy. Đây là tốc độ kiểu nhảy cóc 10 bậc ấy chứ!”
“Không khéo lần này ngài Lloyd vừa kéo lịch sử luyện kim tiến nhanh cả vài thế kỷ luôn rồi…”
“Hahaha, nói quá đấy.”
2 đứa này cứ thích phóng đại mọi thứ.
Trong số hợp kim đã tạo, tôi chọn ra vài trăm mẫu có vẻ hữu dụng nhất để kiểm tra sâu hơn.
Công việc này Ren sẽ đảm nhiệm.
“Ổn không đấy, Ren?”
“Chắc… chắc là ổn…”
Dù tôi hơi lo, nhưng Ren có vẻ đã tìm được cách riêng.
Cô bé lặng lẽ tập trung, không ngừng tiếp xúc với từng tấm kim loại.
Nếu nhìn kỹ, sẽ thấy lớp ngoài của chúng đang dần bị hòa tan.
“Ồ, sáng tạo đấy chứ. Dùng độc để hòa tan bề mặt và trích xuất thành phần à?”
“Ừm. Dạng lỏng thì tôi quen hơn. Biến mọi việc về lĩnh vực mình giỏi là nguyên tắc cơ bản, thể thao, học thuật hay cả ma thuật đều vậy. Nên cứ mở rộng sở trường, làm tốt phần mình mạnh, rồi từ đó mà chiến thắng… là những gì cậu hay nói mà.”
Ren mỉm cười tự tin.
Đúng là tôi có dạy vậy thật, nhưng để hiểu và áp dụng được như thế thì không dễ chút nào.
Ren làm được điều đó.
Giỏi lắm.
“Cô thông minh thật. Giỏi lắm, Ren.”
“Ehehe~!”
Cô bé cười toe toét khi được tôi khen.
“Dù sao thì nhờ vậy mà công việc này sẽ hiệu quả hơn nhiều.”
“Yên tâm giao cho tôi nhé!”
Ren vỗ nhẹ vào ngực, ra chiều rất tự hào.
Mặc dù vậy, nếu để cô ấy làm một mình thì vẫn quá tải.
Được rồi, tôi cũng giúp một tay vậy.
Tôi bày hết hợp kim ra xung quanh, rồi thi triển Phong Thiết, phong hệ ma thuật, nhưng giảm xuống mức yếu nhất.
Từng cơn gió nhỏ, xoáy như mũi khoan, chạm vào mặt các tấm kim loại phát ra âm thanh ken két như đang cào nhẹ.
“Gì đây? Ma thuật gì yếu xìu vậy? Ngài Lloyd mà cũng dùng kiểu ma thuật này á?”
“Hmm… từ từ tăng áp suất lên. Đây là kiểm tra gì thế?”
“Đo độ bền. Mỗi giây tăng áp một mức. Khi nào kim loại vỡ thì đó chính là giới hạn của nó.”
Làm từng tấm thì mất thời gian, nên tôi dùng 300 lưỡi gió cùng lúc để kiểm tra đồng loạt.
Chẳng bao lâu sau, tiếng rạn vỡ vang lên từ những mẫu yếu nhất.
“Rồi, số lượng giảm thấy rõ rồi đó.”
Chỉ trong nháy mắt, hơn phân nửa số hợp kim đã vỡ vụn.
Ngay cả khi tôi còn đang nói, số lượng mẫu tiếp tục giảm mạnh.
Cuối cùng, vết nứt xuất hiện trên hợp kim Katakont.
Có vẻ đây là mức giới hạn rồi.
Gần như tất cả đều tan tành theo thời gian, chỉ còn đúng một mẫu vẫn đứng vững.
“Ồ, chỉ còn đúng một cái trụ lại kìa!”
“Chưa có dấu hiệu nứt vỡ luôn đấy.”
“Ừ. Trúng mánh rồi.”
1 phút trôi qua, mà mảnh kim loại ấy vẫn chưa hề bị đâm thủng.
Tôi tắt Phong Thiết, rồi cầm lấy mẫu kim loại đó.
Nếu tôi nhớ không nhầm, đây là hợp kim tạo từ dịch nhầy của Gold Slime, đồng than chì, và bột ma đỏ.
Khi nhặt lên, kim loại ấy có màu nâu đỏ xỉn, trông chẳng có gì đặc biệt, nhưng cầm lên lại thấy vừa nhẹ vừa chắc.
“Trước mắt, thứ này có vẻ dùng được đấy. Ren, cô thử so sánh nó với những mẫu còn lại xem sao.”
“Được rồi… uwah?! Cái này cứng khủng khiếp luôn đó!? Dễ dàng bỏ xa tất cả những mẫu mà tôi từng đo! Không có cái nào trong đống cũ sánh bằng hết!”
Có vẻ đúng là nó vượt trội hoàn toàn so với những hợp kim mà Ren từng kiểm tra.
Nếu vậy thì đủ khả năng chịu được làm “lõi” cho Golem rồi.
Tôi nên đem thứ này đến cho anh Zerof xem thử một chuyến.
Dù sao thì, nhờ sự giúp đỡ của mọi người mà công việc kết thúc nhanh hơn dự kiến.
Quả nhiên, sức mạnh của đồng đội là vô cùng to lớn.
Ừm, đúng là như vậy.
“Giờ thì kiểm tra nốt đống còn lại… Ơ!? Hết sạch rồi à!?”
Ren mở to mắt nhìn bàn làm việc.
“Chẳng phải vẫn còn một đống hợp kim đấy sao!? Vậy mà giờ cậu đã làm hết tất cả một mình rồi á!? …Haiz. Quả nhiên, Lloyd giỏi thật đó. Tôi vẫn còn quá kém, chẳng giúp được bao nhiêu cả…”
“Con nhóc đó làm chưa tới một phần mà thằng này thì xử lý phần còn lại trong chớp mắt… Chúng ta làm cả buổi để rồi chẳng là gì à…”
“Ừm… Sức của chúng ta so với Lloyd-sama chưa tới 10%. Cuối cùng có khi chỉ cần ngài ấy là đủ mất thôi…”
Cả 3 người lại tụm vào thì thầm gì đó, nhưng thôi, tôi chẳng cần để tâm mấy chuyện đó.
Dù gì thì công việc đã hoàn tất, và tôi rời khỏi phòng thí nghiệm để quay lại xưởng chính.