“À mà nhắc mới nhớ, Tao từng nói nhận nhiệm vụ tiêu diệt lũ Ghoul thì phải.”
Vừa dịch chuyển không gian trở về lâu đài, tôi chợt nhớ lại cuộc trò chuyện trước đó với Tao.
Ghoul là quái vật mang thuộc tính bất tử, nhìn chung cũng khá trâu bò, mà có tiêu diệt nhầm thì người ta còn cảm ơn chứ chẳng ai phàn nàn.
“Biết đâu nhiệm vụ vẫn còn thì sao. Thôi thì ghé Hội Mạo Hiểm một chuyến xem thế nào.”
Nghĩ là làm.
Tôi lập tức rảo bước đến Hội Mạo Hiểm Giả.
“Hmm… Ghoul là loại kháng ma thuật cao, không dễ xử lý đâu. Để bọn tôi đi theo hỗ trợ.”
“Có chuyện gì thì tôi sẽ dùng thân mình che chắn cho ngài. Cứ yên tâm nhé, Lloyd! Ừm, không, là… chủ nhân!”
Cả Sylpha cũng đòi đi theo cho bằng được.
Chắc đến Hội Mạo Hiểm thì chỉ mình Ren vẫn hơi thiếu lực lượng.
Thôi cũng tốt, lần này có người làm bạn đồng hành trong mấy cuộc thử nghiệm cũng hay.
“Gâu!”
Rồi rồi, cả cậu nữa, Shiro.
Tôi dắt theo 2 người 1 thú, tiến thẳng đến Hội Mạo Hiểm.
Vừa bước vào, ánh mắt tôi liền chạm phải cô tiếp tân phía quầy.
“Aaaaah!! K-kia chẳng phải là ngài Lloyd sao!?”
Cô nàng hét lớn rồi gần như nhào người lên mặt bàn.
“Lâu quá mới gặp! Mà ngài phải ghé thường xuyên hơn chứ ạ! Ngài Lloyd mà cứ mãi dừng ở hạng D thì uổng quá trời! Nếu chăm nhận nhiệm vụ hơn thì lên hạng A chỉ là chuyện sớm muộn thôi! Ngài không thấy tiếc à!?”
“Ờ thì… cũng không hẳn.”
“Gyafun”
Vừa nói xong là cô nàng gục mặt xuống bàn như vừa bị ai vả một cú vào tinh thần.
Náo nhiệt thật đấy.
“Yên tâm đi, tiếp tân-san. Hôm nay ngài Lloyd đến để nhận nhiệm vụ đàng hoàng đó.”
“Thật sao!? Ngài nói thật chứ!?”
“Ừ, còn nhiệm vụ tiêu diệt Ghoul nào không?”
“Ghoul à… Vâng, đúng là mấy ngày nay có báo cáo chúng xuất hiện phá hoại trong thành phố. Hội cũng đã tiếp nhận vài yêu cầu tiêu diệt. Xin chờ chút nhé.”
Nói rồi cô tiếp tân rời vào bên trong, lát sau quay lại với vài tờ phiếu nhiệm vụ.
“Đây là những nhiệm vụ liên quan đến Ghoul. Với cấp độ hiện tại, ngài Lloyd có thể nhận bất kỳ cái nào ạ. Xin mời lựa chọn.”
Tôi lật xem từng tờ.
Bãi tha ma phía Bắc, hẻm tối phía Đông, cầu Dane nối liền Đông Tây thành phố…
Ồ, chúng xuất hiện khắp nơi thế này cơ à.
“Vậy thì… tôi nhận hết.”
“Hết ạ!? M-mà, nếu đã nhận thì buộc phải hoàn thành đấy ạ!? Không thì phải chịu phạt tiền, thậm chí có thể bị giáng cấp! Ngài vẫn muốn nhận tất cả sao!?”
“Ừ, không sao.”
Dù gì thì quái bất tử cũng không nhiều ở quanh đây.
Thế nên nhận trước hết cũng chẳng thiệt gì.
“Hmm, nếu là ngài Lloyd thì chuyện hạ mấy con Ghoul chắc cũng nhanh thôi. Hoàn thành từng này thì có khi lên hạng C ngay cũng nên. Vả lại, ngài đến đây rồi mà để vuột mất mấy nhiệm vụ này thì tiếc lắm. Ngài Lloyd dù ít khi đến, nhưng mỗi lần đến đều làm việc gọn ghẽ. Cứ thế này từ từ mà tiến, thì nửa năm, không thì một năm là lên được hạng A chứ chẳng chơi…”
Cô tiếp tân lẩm bẩm gì đó một lúc rồi hắng giọng.
“…Khụm, tôi hiểu rồi. Bình thường hạng D chỉ được nhận từng nhiệm vụ một, nhưng lần này tôi sẽ linh động.”
“Cảm ơn nhé.”
“Tôi đặt nhiều kỳ vọng vào ngài lắm đó! Cố lên vì mục tiêu hạng A nha!”
Cô tiếp tân vừa cười tươi vừa hí hoáy viết giấy xác nhận.
Tốt rồi.
Xác nhận xong là có đủ "chuột bạch" để thử nghiệm Ma Thuật Thần Thánh.
“Ê này, tiếp tân-san, thiên vị trắng trợn vậy là không hay đâu nha.”
“Phải đó! Luật là mỗi người chỉ được nhận một nhiệm vụ chứ? Mấy cái nhiệm vụ đó bọn tôi cũng đang định nhận đấy!”
Tôi quay lại nhìn thì thấy 2 tên đàn ông đứng phía sau.
“Nè nhóc con, dạo trước cảm ơn nhiều nha?”
…Ai vậy?
Tôi chẳng nhớ ra nổi.
Đang nghiêng đầu suy nghĩ thì 1 trong 2 gã tiến sát lại gần, lừ mắt nhìn tôi.
“Làm bộ ngu ngơ hả!? Mày quên vụ cắt rách quần tụi tao rồi à!? Hả!?”
“Còn dùng ma thuật quái quỷ gì đó mà tống tụi tao lên tận đỉnh núi đá!? Bò xuống mất cả ngày! Tao nhịn mày đủ rồi đấy! Tao giết mày bây giờ!”
“Lloyd!”
Ren định nhào vào can ngăn, nhưng bị Sylpha giữ lại.
Tôi nhìn sang, thắc mắc, nhưng cô chỉ lắc đầu nhẹ như thể bảo rằng không cần đâu.
Ừ, cũng đúng.
Nếu Ren mà nhảy vào thì có khi chính cô ấy mới bị thương.
Hai gã kia toan túm lấy cổ áo tôi thì bị khiên ma lực chặn lại.
“Gah…!? Cái quái gì đây!?”
“Mẹ kiếp mày giỡn mặt tao hả!?”
Gã còn lại vung nắm đấm định tẩn tôi một cú, nhưng cũng bị lớp khiên ma lực cản lại.
“M-mày giở trò gì đấy!?”
“Chỉ là khiên ma lực thôi.”
“Khiên ma lực á!? Nhưng mà phản xạ nhanh vậy, cứng như thế… làm quái gì có thứ nào vậy chứ!”
Thật mà, có cần phải sốc vậy không?
“Đúng là đâu đâu cũng có mấy thể loại không biết lượng sức mình ha.”
“Thiên thần chết tiệt, mày cũng thuộc loại đó đấy…”
Jihriel và Grimo thì đang lầm bầm bình phẩm.
Mà này, đây cũng là dịp tốt để kiểm tra xem ma thuật thần thánh hệ tịnh hoá ảnh hưởng lên người thường ra sao.
Nghe nói không gây hại lên cơ thể sống, nhưng nếu dùng kiểu công kích thì sao?
Dùng mức yếu nhất chắc không chết đâu… chắc vậy.
Tôi chạm tay vào 2 tên kia và kích hoạt "Vi Quang".
“NAH!!?”
Cả 2 giật bắn người, ngã vật ra sàn.
Tôi hơi giật mình, nhưng họ nhanh chóng lồm cồm ngồi dậy…
May quá, vẫn ổn.
Tôi thở phào thì đột nhiên cả 2 gã quay sang tôi, quỳ sụp xuống với vẻ mặt thành khẩn.
“Thành thật xin lỗi ngài ạ!!”
Ai nấy trong hội, kể cả tôi, đều sững sờ tròn mắt.
“Vừa nãy chúng tôi đúng là đầu óc có vấn đề! Cảm xúc đen tối che mờ lý trí, nhìn thấy ngài Lloyd là không hiểu sao cơn giận cứ trào lên…”
“Phải, nhưng giờ thì lòng dạ nhẹ tênh như bầu trời quang đãng! Ngài Lloyd còn đang nhận nhiệm vụ tiêu diệt Ghoul cứu giúp dân thành, vậy mà chúng tôi lại dám thất lễ! Dù có nhận bao nhiêu nhiệm vụ đi nữa thì cũng chẳng vấn đề gì cả! Thành thật xin được tạ lỗi từ tận đáy lòng!”
…2 người này bị gì vậy?
Thái độ khác hẳn lúc nãy, như thể biến thành người khác.
“Ma Thuật Thần Thánh có tác dụng tịnh hoá những tâm niệm xấu xa. Có lẽ linh lực của ngài Lloyd đã gột rửa hoàn toàn tâm hồn họ rồi.”
“Không, cái này gọi là tẩy não mới đúng chứ… Tính cách thay đổi luôn rồi còn gì…”
“Bình thường thì hiệu quả không đến mức này đâu. Nhưng với lượng ma lực của ngài Lloyd thì đúng là chuyện lạ nào cũng xảy ra được. Quả là đáng kinh ngạc.”
Jihriel thì ra vẻ hiểu chuyện, trong khi Grimo đứng bên cạnh nhìn với ánh mắt không thể tin nổi.
Ừm…
Quả thật mà nói, đến mức làm thay đổi cả nhân cách thế này thì đúng là hơi nguy hiểm.
Vấn đề là mình cũng không biết chính xác cái gọi là “tâm niệm xấu xa” kia giới hạn đến đâu, nên tốt nhất vẫn nên tránh dùng Ma Thuật Thần Thánh lên người thường.
“Ờm, vậy… chuyện nhận quá nhiều nhiệm vụ không được tốt đúng không nhỉ?”
“Không hề gì! Hoàn toàn không có vấn đề!”
“Phải ạ! Ban đầu bọn tôi cũng chỉ định gây rối thôi, hoàn toàn không có ý định thật sự nhận nhiệm vụ!”
“Thôi, nói nhiều cũng làm phiền ngài Lloyd mất. Tụi tôi xin cáo lui.”
“Chúc ngài luôn khỏe mạnh và an lạc.”
2 tên đó nở nụ cười thanh thản như đã ngộ đạo, rồi thong thả rời khỏi hội quán.
Ừ, đúng là Ma Thuật Thần Thánh có nguy hiểm thật.
Bảo sao nó bị cấm dùng bừa bãi, có lý do hết cả.
“Nhiệm vụ tiêu diệt Ghoul tuy có độ khó cao, nhưng phần thưởng lại không tương xứng nên ít ai nhận. Việc nhận trùng nhiệm vụ cũng bị xem là hơi kém duyên, tuy nhiên luật không cấm. Mà với thực lực của ngài Lloyd thì chắc chắn sẽ hoàn thành trọn vẹn, nên nhận hơi nhiều một chút cũng không sao đâu ạ.”
“Vậy à. Vậy thì tôi cứ tự nhiên nhé.”
“……Chỉ là, người từng nhận mấy nhiệm vụ này… có vài trường hợp đã mất tích. Tôi tin ngài Lloyd sẽ ổn thôi, nhưng xin hãy cẩn trọng.”
“Ừ, tôi biết rồi.”
Tôi gật đầu với cô tiếp tân rồi rời khỏi hội quán, bắt đầu hành trình tiêu diệt lũ Ghoul.