Ma Thuật Thần Thánh chia ra làm hai hệ chính:
Tịnh hoá và Hiện hóa.
Hiệu quả thanh tẩy của hệ này không chỉ có tác dụng với bất tử hay linh thể mà còn hiệu nghiệm trên nhiều thuộc tính khác.
Còn hiện hóa thì không chỉ tạo ra vũ khí, mà còn có thể triệu hồi đủ thứ linh tinh, nói chung, phạm vi ứng dụng khá rộng rãi ngoài dự đoán.
“Hmm… Nhưng ma thuật thần thánh thì khó mà can thiệp chỉnh sửa được.”
Ma thuật vốn là sự kết hợp của các thuật thức phức tạp.
Nếu đụng vào phần chưa nắm rõ thì khả năng cao là ma thuật đó không thể vận hành được.
Nhất là với loại ma thuật mang nhiều giới hạn nghiêm ngặt, độ rủi ro lại càng cao.
“Bởi vì thuật ngữ dùng trong ma thuật thần thánh vốn là ngôn ngữ thiên giới, nên với ngài Lloyd thì đọc hiểu chắc chắn là khó rồi.”
“Với lại, mấy cái thuật thức đó đơn giản quá, thành ra lại khó chỉnh tay vào, đúng không ạ?”
“Ờ, nếu có chỉnh thì chắc chỉ thêm vài vòng đơn giản vào thôi.”
Từ nãy đến giờ, tôi toàn thử bên hiện hóa.
Kiếm, giáp, khiên, rìu… gọi ra chơi đủ kiểu mà… thú thật, cái nào cũng hao hao nhau, chẳng có gì thú vị.
“Lần tới chắc phải thử cái hệ tịnh hoá mới được…”
“Hừm, hay là để ngươi làm vật hiến tế đi, ma nhân. Cảm nhận trực tiếp sức mạnh tịnh hoá cũng thú vị đấy chứ?”
“Cái quái gì!? Đừng có xàm! Nếu trúng ma thuật thần thánh của ngài Lloyd là tao bốc hơi tại chỗ luôn đó trời ơi!”
Lôi Grimo ra làm chuột bạch cũng không tồi, nhưng dù sao hắn cũng là một con ma nhân hiếm hoi, dùng ma thuật thần thánh xóa sổ đi thì đúng là hơi phí.
Vả lại, chỉ có một mình tôi thì ý tưởng bị hạn chế, cách thử nghiệm cũng dễ đi theo lối mòn.
Muốn phát triển ma thuật mới, cần phải có một nhóm đủ đông.
“…À mà đúng rồi, đây chính là lúc nên nhờ tới bọn họ.”
Nghĩ đến đó, tôi kích hoạt dịch chuyển không gian.
Đích đến là:
Lãnh địa Lordost được ban cho tôi như phần thưởng từ trước.
Tại nơi này, những người từng thuộc Hội Sát Thủ giờ đang làm việc dưới trướng tôi.
“Ồồh! Lâu quá mới gặp ngài Lloyd! Ngài vẫn khỏe chứ ạ?”
“Vẫn ổn. Còn cậu thì sao, Galilea?”
Ngay khi tôi vừa xuất hiện, Galilea, một gã đầu trọc liền chạy đến chào đón.
Hắn từng là người cầm đầu Hội Sát Thủ, hiện giờ đang đảm nhiệm vai trò lãnh chúa thay tôi ở vùng này.
“Công việc ổn chứ? Có quen chưa?”
“Cũng tàm tạm. Tuy vất vả thật, nhưng thấy mình làm được việc giúp đời cũng thú vị lắm. Cảm giác sống vì người khác cũng hay phết đấy.”
Galilea vừa gật gù vừa cười khoái chí.
Quả không hổ danh thủ lĩnh cũ, tôi chọn người cũng chuẩn quá chứ còn gì.
“À, tất nhiên tôi vẫn không quên việc rèn luyện năng lực đâu nhé. Xem thử nè…”
Nói rồi hắn búng nhẹ ngón tay.
Một sợi tơ dính xuất hiện, bắn ra từ đầu ngón tay và kéo một cây bút trên bàn về phía hắn.
Khả năng của Galilea là tạo ra tơ ma lực có độ dính cao, giống như tơ nhện vậy.
Trước kia còn khá thô sơ, nhưng giờ có vẻ điều khiển được chi tiết lắm rồi.
“Giờ tôi đang tập luyện điều chỉnh độ đậm và độ bám của sợi tơ. Nếu được nữa thì tôi cũng muốn chuyển nó thành một thuật thức hoàn chỉnh, nhưng chắc phải rèn luyện thêm.”
“Cố gắng lên nhé. Mà này, hôm nay tôi đến là vì một chuyện. Có thể gọi những người khác đến được không?”
“Chuyện nhỏ! Ai chứ mấy người đó mà biết ngài Lloyd đến là mừng rơn luôn ấy chứ! Ngài đợi chút nhé!”
Một lúc sau, Galilea dẫn theo ba người: Talia, Babylon, và Crow, tất cả đều từng thuộc Hội Sát Thủ, sở hữu những năng lực tương tự nhau.
Ba người họ quỳ gối trước mặt tôi.
“Kính chào ngài Lloyd. Thật vinh hạnh khi lại được diện kiến.”
“Lâu rồi không gặp. Nói ngắn gọn thì hôm nay tôi đến đây để… dạy mọi người sử dụng Ma Thuật Thần Thánh.”
“Ma Thuật Thần Thánh sao? Từng nghe qua, nhưng… liệu chúng tôi có dùng được không?”
“Có chứ. Nhờ một vài mối quen… Thử xem sao nhé. Này, Jihriel.”
“Gì cơ!? Ý ngài là muốn tôi ban phép màu của mình cho… cho mấy kẻ này á!?”
Giọng Jihriel rõ ràng là hoảng loạn.
“Thì anh làm được mà, đúng không?”
“Về mặt kỹ thuật thì… làm được thật, nhưng mà…”
“Vậy thì nhờ anh nhé.”
“Nu, gugugu… mấy tên vô danh tiểu tốt này… Đàn ông thì khỏi bàn, còn mấy bà cô kia thì cũng chẳng thấy có tí ti gì để tôi 'đẩy thuyền' được cả… Chậc, đúng là không hợp gu. Nhưng mà nếu từ chối thì lại mất điểm với ngài Lloyd… Thôi thì đành nhắm mắt chiều theo số phận vậy…”
“Trông cậy đấy.”
“...Được rồi. Tôi sẽ truyền ma thuật thần thánh cho họ. Xin hãy đưa tay ra.”
Jihriel nghiến răng ken két, nhưng rốt cuộc cũng chịu thỏa hiệp.
Tôi đưa tay ra như hướng dẫn, và cả bốn người lập tức được bao bọc bởi một tầng ánh sáng mờ dịu.
“Ooh!? Cái gì đây!? Trong đầu tôi hiện ra mấy ký hiệu quái lạ kìa!?”
“Ma Thuật Thần Thánh sao… Ồ, khá thú vị đấy chứ.”
“Tôi hiểu… cách dùng rồi!”
“Ui chà, phát ra ánh sáng luôn kìa! Hay thật!”
Cả bốn người đều bắt đầu sử dụng Ma Thuật Thần Thánh theo cách riêng của họ.
Có vẻ đã hoàn toàn tiếp nhận được rồi.
Bọn họ vốn là những người có tiếp xúc với ma lực từ thuở nhỏ, nên nền tảng ma thuật cũng đã khá vững.
Đúng như tôi dự đoán.
“Ôi trời ơi… Ma Thuật Thần Thánh thiêng liêng cao quý mà lại rơi vào tay mấy đứa này sao… thật sự quá đỗi bi ai…”
“Jihriel, nếu họ định dùng Ma Thuật Thần Thánh thì anh nhớ mở kết nối cho họ ngay nhé. Còn các người, tôi muốn mọi người cùng nhau nghiên cứu thử xem Ma Thuật Thần Thánh có thể ứng dụng được theo bao nhiêu cách. À mà nhớ giữ kín vụ này giúp tôi đấy.”
Nếu tin này mà đến tai người trong hoàng cung thì cuộc sống yên bình của tôi có khi bị đảo lộn tan tành mất.
Cũng vì lý do đó mà tôi không thể nói cho Ren biết.
Nếu Ren mà biết thì thế nào cũng lỡ miệng, đến tai Sylpha là tiêu.
“Hiểu rồi, thưa ngài Lloyd!”
Vậy là, từ đây tôi có thể phát triển Ma Thuật Thần Thánh một cách bài bản hơn.
Với sự giúp sức của bọn họ, tôi tin chắc sẽ khai phá ra được nhiều hướng đi mới.
Phần còn lại, tôi chỉ cần… hớt lấy tinh túy là được rồi.
Ừm, đúng là có đồng đội bên cạnh vẫn hơn thật.