Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 298

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 2 - Chương 41: Hướng đến Hội Mạo Hiểm Giả

“Lõi ma vật mạnh ạ?”

Cô hầu gái tóc bạc đứng trước mặt tôi, Sylpha thoáng sững người, ánh mắt hiện rõ sự ngạc nhiên.

Cô ấy là người chăm sóc kiêm hộ vệ riêng của tôi.

“Ừ, Sylpha từng là mạo hiểm giả mà, nên tôi nghĩ biết đâu cô vẫn còn giữ vài cái lõi ma vật.”

Và hơn thế, cô ấy từng là mạo hiểm giả hạng A.

Con gái của Đoàn trưởng Kỵ sĩ đoàn, Sylpha từng lên đường tu luyện với tư cách mạo hiểm giả để rèn luyện kiếm thuật của mình.

Tôi đã hy vọng cô ấy sẽ còn giữ lại vài món đồ hiếm từ thời ấy, nhưng Sylpha chỉ lắc đầu.

“Tiếc quá, chuyện đó là từ rất lâu rồi. Hơn nữa, lõi ma vật là hàng quý, bán được giá rất cao. Tôi đã bán sạch tất cả khi giải nghệ.”

“Vậy à… Tiếc thật.”

Hừm, coi như lần này bó tay.

Tôi cũng chỉ mong là được thôi, không ngờ kết quả lại phũ thế này.

Xem ra chỉ còn cách chờ xem Dian có kiếm được lõi tốt ở đâu không.

Tôi thở dài, lặng lẽ ủ rũ thì bất chợt nhận ra Sylpha đang mỉm cười dịu dàng.

“Nếu không có, sao người không tự đi tìm?”

Câu nói của cô ấy làm tim tôi giật thót.

Đừng bảo là cô đang nhắc đến lần tôi trốn khỏi hoàng cung để chui xuống hần ngục chứ?

“Ể!? H-Haha, c-cô nói gì vậy Sylpha? Ahahaha…”

Tôi bật cười khô khốc, cố che giấu sự hoảng loạn, nhưng Sylpha vẫn nở nụ cười như thể đã lường trước.

“Nếu muốn thứ gì, hãy đích thân tìm lấy, đó mới là phong cách của một mạo hiểm giả. Thế nào, thưa ngài Lloyd? Người thử làm mạo hiểm giả một lần xem?”

Ồ, vậy ra không phải vụ tôi trốn cung.

May quá.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng rồi nhớ lại điều cô ấy vừa nói và lại phải bật cười.

“Làm mạo hiểm giả á!? Ai cơ?”

“Tất nhiên là người, Lloyd-sama.”

Sylpha mỉm cười rạng rỡ.

Nụ cười đó… là kiểu "nghiêm túc đấy".

“Thật ra, tôi vừa mới đề xuất việc đó với Đức Vua. Tôi nói rằng kiếm thuật của ngài Lloyd đã đạt đến trình độ đáng kể, và để rèn luyện thêm, việc gia nhập Hội Mạo Hiểm Giả sẽ là một cơ hội tốt.”

Cô hầu gái này… nói cái quái gì vậy chứ?

Dù gì tôi cũng là hoàng tử đấy, ai đời lại để hoàng tử đi làm mạo hiểm giả!?

“Và… ngài ấy đã đồng ý.”

“Đồng ý thật á!?”

Tôi không kiềm được mà hét lên.

“Ngài nói rằng muốn ngài Lloyd nhìn thấy thế giới rộng lớn ngoài kia. Làm mạo hiểm giả sẽ không phải lựa chọn tồi. Ngài kỳ vọng vào thành tích của người, tất nhiên là với điều kiện tôi sẽ đi cùng để hộ tống.”

“H-Hee… Thật vậy sao…”

Nghĩ lại, tôi từng nghe chuyện mấy công tử thứ ba của quý tộc hay hoàng tộc không có quyền thừa kế, thường chọn làm mạo hiểm giả để tự lập thân.

Nếu vậy thì tôi không có quyền kế vị cũng không hẳn là ngoại lệ.

Tôi thở dài với vẻ mặt nửa tin nửa ngờ, nhưng rồi nhận ra:

…Mình sẽ được tự do ra ngoài thành mà không bị ai cản!

Dù có Sylpha theo sát, nhưng được ra ngoài là quá đủ rồi.

Tôi có thể thử nghiệm ma thuật, luyện tập điều khiển Shiro trong thực chiến, quả là tuyệt vời.

“Được rồi! Vậy thì mình đi đến Hội Mạo Hiểm Giả luôn nào!”

“Vâng!”

Tôi và Sylpha lập tức lên đường.

■■■

Tòa nhà to lớn tọa lạc ngay vị trí đắc địa ở trung tâm thành phố, mặt tiền hướng ra con đường lớn nhộn nhịp.

Đó chính là Hội Mạo Hiểm Giả, nơi lui tới của những người mang dáng vẻ vừa thô lỗ vừa dũng mãnh.

“Lâu rồi mới quay lại…”

Sylpha ngước nhìn tòa nhà, ánh mắt xa xăm như đang hoài niệm.

Tôi bất giác nghĩ:

Ngày trước, Sylpha từng là người như thế nào nhỉ, khi còn là mạo hiểm giả?

Nghĩ vậy, tôi đẩy cửa bước vào trong.

“Lloyd-sama, người cứ vào đăng ký đi. Tôi sẽ đợi ở đây.”

“Ừ, biết rồi.”

Tôi làm theo lời Sylpha, tiến thẳng đến quầy tiếp tân.

Bên trong, một đám người đang ngồi uống rượu liếc nhìn tôi, chắc họ thấy tôi là đứa nhóc thì thấy lạ.

Cũng hơi ngại chút.

Đang nghĩ vậy thì… bất chợt, dưới chân tôi có thứ gì đó chạm vào.

Cùng lúc ấy –

RẮC!!

Một âm thanh khô khốc vang lên, rồi một gã đàn ông ngồi gần đó đột nhiên ngã nhào ra sàn.

“Gyaaaaaah!! Ch-chân đau quáááááá!!”

Gã ôm lấy chân, lăn lộn vì đau đớn.

Gì vậy trời?

“Heh, nhóc kia luôn kích hoạt khiên ma lực đấy. Ai tấn công bất ngờ sẽ bị phản đòn tự động. Cảm giác chắc như đá đập vào thép ấy nhỉ?”

Grimo nói gì đó, nhưng tiếng la hét của gã đàn ông át hết lời hắn.

Thôi kệ, không cần nói gì với gã đâu.

Tôi toan quay đi thì…

“Đ-Đứng lại đó!!”

Gã đàn ông loạng choạng đứng dậy.

“Thằng nhãi ranh! Mày dám làm chân tao bị thương à!? Tao sẽ dần mày ra bã!!”

Hét xong, gã vung tay đấm tới.

Hơ!?

Gì vậy!?

Nhưng một lần nữa, tấm khiên ma lực phát động, chặn đòn đánh.

“Gyaaaaaah!!”

Tay gã vặn sang hướng khác, gãy quặp luôn tại chỗ.

Gã lại la hét.

Tên này đang tự hủy à?

Tôi nghĩ bụng:

Hội Mạo Hiểm Giả… đúng là chốn đáng sợ.

“G-g-g-gừ… Tao là Galahad, mạo hiểm giả hạng C đấy nhé!! Dám khinh tao thì không yên thân đâu! Tao sẽ—”

Chưa kịp nói hết, gã đã bay vèo ra xa.

“Lloyd!! Lâu rồi không gặp nha!”

Người xen ngang là một cô gái tóc hồng trong bộ võ phục, Tao.

Một cao thủ võ thuật, biết sử dụng “khí”, và… mắc bệnh mê trai đẹp.

Chúng tôi từng đồng hành trong một trận chiến trước đây.

“Lâu rồi không gặp, Tao. Dạo này khỏe chứ?”

“Ừ! Mà cậu tới đây làm gì đấy?”

“Tôi đến đăng ký làm mạo hiểm giả.”

“Ồ, vậy thì để tôi hướng dẫn cho. Đi theo tôi nào!”

Tôi bị Tao kéo tay dẫn tới quầy tiếp tân.

Cảm giác như có vô số ánh mắt đang đổ dồn về phía mình, nhưng chắc là do tôi nhạy cảm quá thôi.

“Khốn kiếp...!”

Gã đàn ông vừa bị Tao hạ ngã lồm cồm bò dậy, đẩy cái bàn đổ sang 1 bên.

Mặt hắn đỏ bừng, thái dương nổi gân chằng chịt như muốn nổ tung.

Hắn đưa tay về phía thanh kiếm đeo bên hông.

“Đủ rồi đấy.”

Một giọng nói dõng dạc vang lên phía sau hắn.

Là Sylpha.

Cô chỉ đặt tay lên vai hắn một cách nhẹ nhàng, vậy mà gã đàn ông kia không tài nào nhúc nhích nổi cánh tay mình.

“Nếu chủ nhân tôi thực sự muốn ra tay, thì cái đầu của anh đã rơi khỏi cổ cả chục lần rồi.”

“Cái... cái gì!? C-Cô là... Nữ kiếm sĩ bạc, Sylpha Langlis!? Nghe bảo cô giải nghệ rồi cơ mà!? Sao lại xuất hiện ở cái nơi thế này...!?”

Sự xuất hiện của Sylpha khiến cả hội trường xôn xao.

“Hôm nay tôi đến đây để hộ tống chủ nhân đi đăng ký mạo hiểm giả.”

Ngay lập tức, tiếng xôn xao càng lớn hơn nữa.

“Này, có ai nhìn thấy cách cậu ta đỡ đòn của Galahad lúc nãy không?”

“Không, hoàn toàn không thấy gì cả... Cứ như là dùng ma thuật vậy.”

“Không đùa đâu. Người duy nhất được Nữ kiếm sĩ bạc truyền thuyết từng thăng hạng A khi còn trẻ thừa nhận làm chủ nhân cơ mà.”

“Chưa kể, cậu ta còn thân thiết với Tao đang lên như diều gặp gió, vừa mới leo lên hạng B gần đây.”

“Cậu ta rốt cuộc là ai vậy chứ...!?”

Mọi người nói gì đó ồn ào lắm, nhưng tôi chẳng nghe rõ được gì giữa cái mớ hỗn loạn này.

Chỉ biết rằng... được nhiều người chú ý đến vậy, mới thấy Sylpha quả là ghê gớm thật.