Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 295

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 2 - Chương 43: Tiến vào hầm ngục

Nhiệm vụ lần này là tiêu diệt quái vật trong 1 hầm ngục nằm cách thị trấn Saloum về phía đông chừng nửa ngày đường.

Thông thường, quái vật sinh ra trong hầm ngục sẽ chỉ quanh quẩn bên trong.

Nhưng khi không gian trở nên chật chội, chúng sẽ bắt đầu tràn ra ngoài.

Một khi điều đó xảy ra, khu vực xung quanh sẽ đầy rẫy quái vật lang thang, khiến việc đi lại trở nên vô cùng nguy hiểm.

Vì vậy, hội mạo hiểm giả thường xuyên cử người đến để xử lý quái vật.

Lần này, họ còn cho phép tiêu diệt luôn cả hầm ngục nếu cần thiết, nên tôi cũng không ngần ngại mà làm tới nơi tới chốn, tiện thể lấy luôn lõi hầm ngục.

Nói thêm một chút, cô lễ tân ở hội lúc giao nhiệm vụ đã căn dặn tôi phải cực kỳ cẩn thận.

Rõ ràng là trước đó còn nói kiểu “Nguy hiểm đấy, chết rồi thì cũng đừng than phiền”, vậy mà đến lúc này lại lo lắng như vậy.

Có khi cô ấy là người tốt cũng nên.

“Tôi thì thấy nếu muốn mình tích lũy kinh nghiệm thực chiến, đâu cần phải đăng ký mạo hiểm giả làm gì. Đến đại một cái hầm ngục nào đó luyện tập cũng được mà?”

“Tuy nhiên, hầm ngục vốn là thứ biến động liên tục. Chúng có thể tự phát sinh, bị phá hủy hoặc di chuyển, khiến vị trí thay đổi khá thường xuyên. Sau 1 tháng thôi là bản đồ đã vô dụng rồi. Nếu không phải hội mạo hiểm giả quản lý thì rất khó nắm bắt chính xác vị trí của chúng.”

“Những hầm ngục cố định và quy mô lớn thường được giám sát kỹ, và thẻ mạo hiểm giả còn đóng vai trò như giấy thông hành nữa đó. Không phải mạo hiểm giả thì khó mà vào được.”

“Hơn nữa, vật phẩm thu được trong hầm ngục còn có thể bán lại. Còn rất nhiều điều có thể học hỏi, rất đáng để trải nghiệm. …Ồ, hình như kia là hầm ngục rồi.”

Tôi nhìn theo hướng tay Sylpha chỉ, và quả thật, giữa khu rừng ven đường, qua những kẽ cây rậm rạp, hiện ra một cửa hang tối om.

“Kia rồi hả! Vậy thì vào luôn thôi!”

“Khoan đã.”

Sylpha túm cổ áo Tao vừa định lao đi kéo ngược lại.

“Đau đau! Cô làm gì vậy! Ngộp thở muốn chết luôn nè!”

“Cảm ơn vì đã nhận nhiệm vụ, nhưng xin nhớ rằng chủ thể của nhiệm vụ lần này là ngài Lloyd. Việc cô tự ý đi trước sẽ khiến mọi thứ mất ý nghĩa.”

“Biết rồi mà! Không nhúng tay vào chiến đấu là được chứ gì.”

Tao phụng phịu, chu môi tỏ vẻ không vui.

Việc Tao đi cùng là không vấn đề, nhưng mục đích của chuyến đi lần này là rèn luyện thực chiến cho tôi, nên Sylpha đã yêu cầu cô ấy không được can thiệp quá mức.

Bù lại, nếu nhiệm vụ thành công, cô ấy sẽ được dự 1 buổi trà đạo cùng với Albert mà Tao mong đợi nhất.

“Fuhihi, trà chiều với ngài Albert… thật là mong chờ ghê~”

Tao phấn khích hẳn lên, khiến Sylpha liếc cô một cái lạnh băng.

Mà không biết cô ấy đã xin phép Albert chưa nữa… thôi kệ, miễn là tôi được tự do hành động thì chẳng sao cả.

“Đi thôi nào, Shiro.”

“Gâu!”

Chú chó Shiro bên cạnh tôi sủa vang 1 tiếng đầy khí thế.

Ngoài nhiệm vụ chính, 1 mục tiêu nữa của chuyến đi này là kiểm tra xem Shiro có thể hữu dụng đến mức nào.

Giờ tôi cũng đã nắm được cách điều khiển ma thú bằng ma lực, nên muốn thử nghiệm vài thứ trong thực chiến.

Chúng tôi bước chân vào cửa hang u tối.

Shiro dẫn đường phía trước, vừa cảnh giới vừa chậm rãi tiến sâu vào.

Phía sau, Sylpha và Tao bám sát.

“Grừ… grừ…”

Shiro gầm gừ và hướng ánh mắt cảnh giác về phía trước.

Có vẻ có quái vật.

Tôi truyền suy nghĩ ra lệnh cho nó:

Cắn lấy!

“Gâu!”

Ngay lập tức, Shiro lao vút vào bóng tối.

“Gyaa!”

Một tiếng la hét vang lên, rồi từ trong bóng tối xuất hiện một thứ gì đó.

Là goblin, loại quái vật nhỏ tầm cỡ đứa trẻ, với cặp sừng nhọn trên đầu.

“Gâu! Gâu gâu!”

Shiro vẫn tiếp tục sủa.

Có vẻ còn goblin ở phía trong.

Khoan… tiếng sủa đang dần xa dần?

Có vẻ bọn goblin đang bỏ chạy, và Shiro đang đuổi theo.

Chết tiệt, không nhìn thấy gì cả, không biết tình hình thế nào rồi.

Không thể để nó đi sâu vào một mình, tôi truyền ý nghĩ bảo nó quay về.

“Gishaa!”

“Oái!”

Trong lúc đang phân tâm vì Shiro, 1 con goblin khác vung chùy lao tới tấn công.

Tôi lập tức nhảy tránh rồi rút thanh kiếm bên hông ra.

Đây là thanh kiếm Dian đã đưa tôi, bảo tôi mang theo dùng thử để làm quen.

Vậy thì cũng không ngần ngại nữa, giờ là lúc thử sức.

“Hừ!”

Tôi hít nhẹ 1 hơi rồi vung kiếm.

Khoảnh khắc ấy, tôi chợt thấy có gì đó sai sai.

Chết tiệt, tôi chưa sao chép kiếm kỹ của Sylpha.

Nhưng... lạ là đường kiếm lại không tệ chút nào.

Có lẽ do tôi đã sao chép kỹ năng của Sylpha rất nhiều lần nên cơ thể đã tự ghi nhớ theo phản xạ.

Goblin giơ chùy lên định đỡ.

—Nhưng lưỡi kiếm đã chém phăng cây chùy và cả thân thể nó chỉ trong 1 nhát.

Goblin gục xuống, vẻ mặt ngơ ngác như không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Wow, sắc bén kinh khủng!

Hóa ra vũ khí được gia cường lại mạnh đến vậy sao!

“Gâu! Gâu gâu!”

Tiếng sủa của Shiro lại vang lên.

Tôi nghe thấy nhiều tiếng chân, có vẻ nó đã dồn đám goblin về phía tôi.

Tuyệt vời lắm, Shiro!

“Gih!?”

“Gishishi!?”

Đám goblin đang chạy trốn vừa thấy tôi thì liền giơ vũ khí xông tới.

Có 5 con.

Trước tiên phải làm chúng khựng lại đã.

Tôi niệm chú và thi triển ma thuật hệ Thổ, Thổ Cầu.

Thay vì bắn ra cục đất thông thường, tôi đã điều chỉnh cấu trúc để nó trở thành một khối bùn cực kỳ dẻo dính.

Bẹp!

Bùn văng trúng đám goblin khiến chuyển động của chúng khựng lại, bị dính bùn, chúng trở nên chậm chạp hơn nhiều.

Tôi liền lao đến, chém ngang 1 đường.

“Gyaaaaaa!?”

1 nhát chém cắt phăng cả đám goblin, khiến chúng ngã lăn ra bất động.

Phù, suýt thì bị ép.

Quả nhiên mình không giỏi dùng kiếm cho lắm…

Khi tôi thở phào nhẹ nhõm thì dưới chân, lớp bùn bắt đầu cử động.

“Gishaah!”

1 con goblin lấm lem bùn đất bất ngờ lao tới từ dưới đất.

Nó giả vờ bị thương rồi trốn dưới bùn để chờ thời cơ!

“Gâu!”

Ngay khoảnh khắc tôi định phản công, Shiro đã phóng tới, cắn chặt vào cổ goblin.

Dù vùng vẫy một lúc, goblin cũng nhanh chóng ngừng cử động.

“Cảm ơn nhé, Shiro. Cậu cứu tôi rồi.”

“Gâu~”

Tôi liếc nhìn ra sau, thấy Sylpha và Tao đang trò chuyện gì đó với nhau.

“Fuhihi, cô hầu gái mặt lạnh kia cũng cuống hết cả lên còn gì?”

“…Không hề. Tôi luôn tin tưởng ngài Lloyd.”

“Nếu vậy thì sao tay cô vẫn siết chặt chuôi kiếm thế? Lo lắng quá rồi đấy.”

“Nếu cô định nói thế thì cũng nên nhìn lại bản thân đi. Tay nắm lại thành quyền từ nãy đến giờ kìa.”

“Mu…”

“Fuh…”

Tôi chẳng hiểu 2 người đó đang nói gì, nhưng nhìn vẻ mặt thì có vẻ đang cười với nhau.

…Không ngờ, 2 người này lại hợp nhau ra phết.

“Dù là lần đầu tham chiến thật sự, nhưng đường kiếm của ngài vẫn vững vàng, không hề loạng choạng… Có vẻ những buổi ‘chơi kiếm thuật’ trước giờ cũng không vô ích. Ngài thật đáng nể, thưa ngài Lloyd.”

“Mới tí tuổi đầu mà ra tay với ma vật chẳng chút ngần ngại gì ha. Cách chiến đấu lại còn phối hợp cả ma thuật nữa chứ. Lloyd chắc chắn sẽ thành 1 chiến binh đáng gờm đấy.”

2 người họ vừa lẩm bẩm vừa theo sau tôi.

…Bị quan sát sát sao thế này, thấy hơi khó thoải mái thật.