Sau chuyện lúc nãy, tôi lại tiếp tục thử chế tạo ma kiếm 1 lần nữa, lần này có cả Albert tham gia.
Tuy nhiên, tôi cố tình làm cho yếu đi bằng cách nhét một quả "Hỏa Cầu" đã bị giảm sức mạnh cực độ vào bên trong thanh kiếm.
Dian và Albert trông có vẻ nghi hoặc trước thành phẩm lần này, nhưng tôi đã đánh lừa họ bằng cách giả vờ như lần trước chỉ là ăn may thôi.
Dù sao, việc tôi bị đánh giá quá cao cũng chẳng có lợi gì, lỡ bị bắt làm xưởng sản xuất ma kiếm suốt ngày thì khổ.
Tôi không phải thợ rèn đâu, cái tôi muốn theo đuổi là ma thuật cơ.
Việc chế tạo ma kiếm chẳng qua cũng chỉ là một phần trong quá trình nghiên cứu đó mà thôi.
“Chậc… không ra được uy lực như lúc trước nhỉ…”
“Đành chịu thôi. Xem ra người thực sự hợp cạ với Lloyd chính là anh đây. Hahaha.”
Albert trông vui vẻ ra mặt.
Là anh trai tôi đấy, mà tôi thật chẳng hiểu nổi suy nghĩ của anh ấy.
“Nhưng mà dù không mạnh bằng trước, ma kiếm vẫn là ma kiếm. Hoàn toàn có thể dùng được. …Dian, em vẫn nhớ kế hoạch đó chứ? Giúp anh một tay nhé?”
“Ừ, khỏi lo.”
Kế hoạch gì thế nhỉ? Tôi nghiêng đầu khó hiểu, còn 2 người kia thì chỉ cười đầy ẩn ý.
“Ma Kiếm đội á!?”
Tôi buột miệng thốt lên, còn 2 người kia lại nở nụ cười bí hiểm lần nữa.
“—Đúng vậy. Anh đã hứa sẽ giới thiệu em cho Dian mà. Giờ anh định trang bị ma kiếm cho toàn bộ cận vệ của mình.”
“Cũng chẳng ngờ là ở vương quốc này lại có thể chế tạo được ma kiếm. Nhưng giờ làm được rồi thì… thôi, cứ làm tới đi nào, nhóc Rody!”
Dian và Albert bắt tay nhau thật mạnh.
Không ngờ 2 người này định sản xuất hàng loạt ma kiếm để trang bị cho cả đội quân.
Nghe thì đúng là rất “lý tưởng”... nhưng...
“Rồi sau này không chỉ cận vệ... dù không thể phát ma kiếm cho toàn quân, ít ra mấy binh lính có thành tích tốt cũng nên được trang bị kiếm có hiệu ứng. Cuối cùng, nếu toàn bộ lính trong lâu đài đều có thì chẳng phải sẽ có đội quân mạnh nhất sao?”
“Phê quá! Nghĩ thôi là máu đã sôi sục rồi!”
Này này, toàn bộ binh lính của lâu đài á?
Mơ đi.
Nói thì nghe dễ, nhưng ngay cả lõi ma thú bình thường cũng đâu dễ kiếm đâu?
Tôi đang nghĩ ngợi thì cảm thấy có gì đó kéo nhẹ tay áo mình.
“Kuun…”
“Hử, sao thế Shiro?”
“Gâu!”
Shiro kéo tay tôi rồi bắt đầu chạy.
“Wawah!? Đợi đã!”
“Này này Lloyd, đi đâu đấy hả? Em mà không ở đây thì chẳng làm được gì đâu!”
“Biết vậy nhưng mà… thôi, hẹn gặp lại sau!”
Tôi bị Shiro lôi đi một mạch, và nơi nó dẫn tôi tới chính là tòa tháp nơi đệ lục công chúa Alieze đang sống.
Không biết có chuyện gì mà dẫn đến đây?
“Gâu!”
“Hình như nó đang bảo cứ đi theo thì sẽ biết.”
“Ừ, được rồi, được rồi…”
Tôi đành làm theo, gõ cửa tháp.
Người mở cửa là cô hầu gái Eris, trông mặt cô ấy… mệt mỏi một cách bất thường.
“Ôi chào cậu Lloyd, chúc một ngày tốt lành…”
“Chào. Trông cô có vẻ hơi mệt nhỉ.”
“Vâng… gần đây chẳng biết từ đâu mà lũ ma thú lại kéo đến nhiều hơn nữa… haiz, chẳng biết phải làm sao cho ổn…”
Xem ra công chúa Alieze lại vô tình thu hút ma thú đến gần rồi.
Chị ấy đúng là "mồi nhử sống" mà.
Chăm sóc cho Alieze chắc mệt lắm đây…
“Giờ tôi nhớ ra rồi… hình như trong số đó có con nào trông giống con chó của ngài lắm thì phải…”
Mặc cho Eris còn đang nghiêng đầu thắc mắc, Shiro đã thản nhiên bước vào trong tháp.
Này này, không được tự tiện vào đâu đấy!
“Ooーーn!”
Shiro hú vang ở giữa sảnh tòa tháp.
Ngay sau đó, từ những bụi cây xung quanh, vài sinh vật nhỏ bắt đầu lò dò bước ra.
“Gâu gâu!”
“Chít chít!”
Những con Bearwolf con, cùng loài với Shiro mà tôi từng gặp trong rừng, chạy ào tới.
Chúng nhỏ hơn Shiro một chút, trông như “Shiro nhỏ” vậy.
Chỉ trong tích tắc, tôi và Shiro đã bị cả đám Shiro nhỏ vây quanh.
“Ôi trời, mấy đứa lại chạy đi đâu thế này?”
Cùng lúc đó, Alieze cũng xuất hiện.
Trên tay chị ấy là vài con Shiro nhỏ hơn gọi là “Shiro bé” chắc hợp.
“Ôi Lloyd! Em lại đến thăm chị à! Chị vui quá đi mất!”
“W-wapuh!?”
Tôi bị Alieze ôm chặt cùng mấy Shiro bé.
Ôi không… nghẹt thở mất…
“Gâu gâu!”
“Chít chít!”
Cả đám Shiro nhỏ cũng bu lại, dụi dụi vào người tôi.
Gì đây trời, chuyện gì đang diễn ra vậy!?
“Dễ thương lắm đúng không? Mấy đứa nhỏ này lạc vào hoàng thành mấy ngày trước, nên chị giữ lại nuôi luôn. Dường như là quen với Shiro đấy~ đúng không nào?”
“Gâu gâu!”
“Chít chít!”
Cả đám đồng thanh phụ họa như muốn nói “Đúng rồi đó!”
Khoan đã, chị hiểu được tiếng của tụi này luôn hả!?
Alieze đúng là đáng sợ…
“Haizz… giá mà năng lực giao tiếp ấy tiểu thư chia sẻ cho chúng tôi chút thì tốt biết mấy…”
“Eris à, chị yêu thương tất cả mọi người ngang nhau mà. Dù là mấy bé cún, hay em, hay cả Lloyd nữa đó~”
“Chúng tôi bằng… mấy con thú á!? Thưa công chúa, tôi không thể làm ngơ lời đó đâu đấy!”
“Ufufuh~”
2 người họ cãi qua cãi lại, mà cũng thân thiết phết đấy chứ.
“Có vẻ như tụi nó theo cậu Lloyd tới tận đây đấy ạ.”
À phải rồi… lúc trước chia tay, vì còn con nhỏ nên tụi nó không thể đi theo tôi.
Lúc đó tụi nó có vẻ rất muốn đi cùng…
Cuối cùng thì, bây giờ đã dẫn cả đàn đến đây luôn.
“Gâu!”
Đám Shiro nhỏ chui vào bụi cây, rồi tha ra từng viên đá đỏ lấp lánh, xếp thành hàng ngay trước mặt tôi.
Đây là… lõi ma vật.
"Gâu!"
Shiro nhìn tôi chằm chằm rồi sủa lên.
"Có vẻ như nó đang bảo ngài mang chúng đi đấy."
"Vậy ra… lý do Shiro dẫn mình đến đây là vì chuyện này sao."
Rất nhiều lõi ma vật được xếp thành hàng ngay ngắn trước mặt.
Không chỉ nhiều mà còn có vài cái thuộc loại thượng phẩm, hoàn toàn dùng được trong chế tạo Ma Kiếm.
Lúc trước, tôi đã định bụng không dính vào nữa vì ngán tận cổ chuyện đi gom nguyên liệu.
Nhưng nếu chúng đã được chuẩn bị sẵn thế này rồi thì… chắc cũng nên giúp Dian một tay.
Tôi cũng có vài loại thuật thức mới muốn thử nghiệm.
"Tốt lắm, mấy nhóc làm tốt lắm. Tôi sẽ còn ghé qua nữa đấy."
"Gâu!"
"Chít chít!"
Tôi vừa xoa đầu lũ Shiro nhỏ thì bọn chúng lại lần lượt ùa tới, đứa nào cũng tranh nhau đòi được vuốt ve.
Này này, xếp hàng theo thứ tự chứ!
"Quả nhiên bọn chúng đúng là ma thú do ngài triệu đến… K-Không lẽ sau này sẽ đến lượt cả ngài và Công chúa Alieze cùng lúc hút ma thú về hoài sao!? Nếu vậy thì kỳ nghỉ của tôi… k-khôngg..."
Eris vừa lẩm bẩm vừa gục ngã tại chỗ như thể thấy trước được tương lai đen tối của bản thân.
Trông cô ấy mệt lử rồi.
Làm hầu gái cũng cực khổ thật.
Vừa nghĩ vậy, tôi vừa rời khỏi tòa tháp của Công chúa.