Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 295

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 2 - Chương 46: Tiếp tục rèn Ma Kiếm

Sau khi trở lại lâu đài, tôi lập tức tìm đến xưởng rèn của Dian.

“Ồ, chẳng phải là nhóc Rodi đấy à? Dạo này mất hút, đi đâu mà chẳng thấy mặt vậy?”

“Xin lỗi anh. Thực ra là em đi tìm cái này.”

Tôi đưa cho anh ấy lõi ma vật mà tôi lấy được từ hầm ngục.

“Cái gì đây... lõi ma vật sao!? Độ tinh khiết cũng tuyệt vời nữa… Không biết em lấy từ đâu ra, nhưng làm tốt lắm! Anh đã tìm mọi cách mà vẫn chẳng xoay đâu ra nổi thứ này, suýt thì từ bỏ luôn rồi đấy... Phải nói là giỏi lắm, nhóc Rodi!!”

Dian vừa cười hớn hở vừa đập lưng tôi đen đét.

Đau... đau quá đi mất.

“Th-thôi bỏ qua chuyện đó đi, mau rèn kiếm thôi!”

“Hừm, đúng rồi nhỉ... Chậc, đến cái lúc này mà em vẫn mê cái thanh kiếm hơn cả anh trai em cơ đấy. Với tư cách là anh trai, và là một thợ rèn, anh thấy hơi tủi thân đấy nhé. Để ông sư phụ mà nghe thấy chắc cũng lắc đầu ngao ngán mất.”

Dian bắt đầu lẩm bẩm một mình.

Thật tình, tôi chỉ muốn nhanh chóng bắt tay vào việc thôi mà.

“Anh còn định lảm nhảm đến bao giờ vậy, thưa sư phụ?”

“Không phải sư phụ! Gọi anh là Dian!”

Lại bắt đổi cách gọi nữa rồi.

Bắt đầu rối não rồi đây...

Mà gọi trống không với anh trai mình thì cũng kỳ quá.

“V-vâng… Anh Dian?”

“...Hừm, ừ thì cũng được.”

Dian hơi nhăn mặt nhưng rồi cũng chấp nhận.

Và thế là, công cuộc chế tạo Ma Kiếm chính thức bắt đầu.

Thực ra thì bản thiết kế đã có sẵn, nguyên liệu cũng đủ cả, giờ chỉ việc làm theo từng bước mà thôi.

Tôi cẩn thận thực hiện từng công đoạn, kiên trì không lơ là.

Và rồi—

“Xong rồi…!”

Thanh trường kiếm nằm gọn trên đe chính là thành quả hợp sức của 2 anh em.

Tuy có vẻ ngoài khá đơn giản, nhưng lại mang vẻ đẹp đầy mê hoặc của 1 tác phẩm hoàn mỹ.

Lưỡi kiếm ánh bạc, lấp lánh xen lẫn chút ánh đỏ mờ nhạt.

So với những thanh ma kiếm mà tôi từng thấy, trông cũng chẳng khác mấy.

“Đẹp thật đấy.”

“Ừ, tuyệt lắm. Giờ thì đặt tên cho nó thôi... Lấy tên anh với em ghép lại, gọi là Diloyd thì sao?”

Dian vuốt ve thanh kiếm như trân bảo, vẻ mặt vô cùng hài lòng.

Tên gì cũng được, miễn là anh thích thì tôi không ý kiến.

“Một cái tên hay đấy. Nghe cũng rất oai phong.”

“Haha, anh biết mà. …Tất cả là nhờ có em cả, nhóc Rodi. Cảm ơn nhé.”

Dường như xúc động vì tâm nguyện bấy lâu thành hiện thực, Dian rơm rớm nước mắt.

Chắc anh vui vì có thể sử dụng ma thuật thông qua ma kiếm rồi. Ừm, tôi hiểu cảm giác đó mà.

“Giờ thì thử kiếm thôi!”

“Đi thôi, ra sân luyện tập nào!”

Tôi cùng Dian đến khu vực bắn thử, nơi các pháp sư thường dùng để luyện ma thuật.

Đó là một không gian rộng hàng trăm mét vuông, hôm nay cũng có khá nhiều người đang tập luyện.

Trong số đó, Albert cũng đang ở đó, thấy chúng tôi liền tiến lại gần.

“Chà, Dian, Lloyd. 2 người đến đây làm gì thế?”

“Hehe, bọn em vừa hoàn thành Ma Kiếm đấy, anh Al!”

“Thật à!? Tuyệt quá còn gì!”

“Là nhờ nhóc Rodi cả đấy. Mà cũng không quên công của anh Al đã giới thiệu nhé.”

“Vậy à... Dù có sự hỗ trợ của Dian, nhưng để hoàn thành 1 thanh Ma Kiếm nhanh đến vậy thì đúng là Lloyd có tài năng đáng kinh ngạc. Và anh còn thấy em ấy vẫn còn nhiều tiềm năng phát triển nữa. Đúng là một cậu em trai khiến người ta vừa tự hào vừa lo lắng đấy. Fufufufufu...”

Albert vừa lẩm bẩm vừa nhìn tôi chăm chú.

Thôi nào, tôi muốn thử kiếm chứ không phải làm mẫu cho người ta ngắm đâu.

“Vậy là 2 người đến thử kiếm à?”

“Tất nhiên rồi, mà anh Ap cũng ở lại xem chứ?”

“Dĩ nhiên, anh sẽ ngồi ở hàng ghế VIP luôn. …Này, chuẩn bị mục tiêu đi!”

Albert ra hiệu cho các pháp sư chuẩn bị bia bắn.

Dian cầm lấy thanh Ma Kiếm và vào thế.

1 luồng sáng đỏ hiện lên trên lưỡi kiếm.

Thuật thức tôi khảm vào Ma Kiếm sẽ khởi động khi chủ nhân truyền ma lực vào, và nếu người dùng vung kiếm với ý chí rõ ràng, thuật sẽ kích hoạt theo chuỗi.

Cụ thể là: Viêm Liệt Hỏa Cầu, một ma thuật tấn công hạng trung thiên về sức mạnh.

Xem chừng thuật thức đã khởi động tốt, nhưng vẫn chưa thể lơ là.

Tôi nín thở quan sát mọi động tác của Dian.

“Giờ thì... Thử đây! Gầm lên nào, Diloyd Thiêu rụi kẻ địch đi!”

Dian hét lớn rồi vung kiếm xuống.

Một quả cầu lửa lớn bùng phát từ thanh kiếm và phóng thẳng về phía trước.

“Gooooo!”

Ngọn lửa rực cháy thiêu đốt bãi cỏ, xé toạc không khí, xuyên qua bia bắn và bay đi xa tít tắp.

Tuyệt vời.

Đúng như dự kiến, Viêm Liệt Hỏa Cầu đã phát động hoàn hảo.

Tôi hài lòng nhìn theo, còn 2 người bên cạnh thì há hốc miệng.

“C-cái quái gì thế kia!? Nó phá tan cả mục tiêu rồi còn bay xa tít mù! Ma thuật gì mà mạnh vậy chứ... Nhóc Rodi nhét cái quái gì vào thanh kiếm thế!?”

“S-sức công phá không tưởng...! Lẽ nào... em ấy nhồi ma thuật cấp cao vào!? Không, mình chưa từng thấy Ma Kiếm nào bá đạo đến vậy... Rốt cuộc là thế nào đây…!?”

Cả 2 người họ sốc đến nỗi há hốc mồm không nói nên lời.

Chết rồi, có vẻ tôi lỡ tay làm thuật thức mạnh quá...

Giờ phải tìm cách lấp liếm thôi.

“W-waa, mạnh thật đấy nhỉ~. Có khi là do Ma Kiếm của anh Dian hợp với ma thuật của em nên mới mạnh thế đấy~?”

Tôi cố gắng đánh trống lảng, dù lời nói có vẻ khá gượng.

Thực tế thì đúng là Ma Kiếm cũng có khái niệm “hợp” hay “khắc” với người dùng.

Dù cùng 1 thuật, nhưng tùy thuộc vào người sử dụng mà hiệu quả sẽ khác nhau.

“À à, anh cũng từng nghe nói thế! Làm Ma Kiếm thì quan trọng nhất là sự ăn ý giữa thợ rèn và pháp sư! Nghĩa là chúng ta là 1 cặp đôi hoàn hảo đấy, nhóc Rodi!”

Phù... được rồi.

Dian có vẻ tin thật.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, thì bỗng thấy ánh mắt Albert trở nên sắc lẹm.

“...Khoan đã.”

Chết thật.

Chắc Albert không bị đánh lừa.

Dù gì thì anh ấy cũng là pháp sư mà.

Tôi đành chuẩn bị tâm lý, nhắm mắt chờ bị vạch trần...

“Câu đó anh không thể bỏ qua đâu. Để anh nói rõ, người hợp với Lloyd nhất là anh mới đúng!”

“Ểể!? Anh nói gì kỳ vậy…”

Dian phản ứng rõ ràng đầy bất mãn, còn tôi thì suýt ngã quỵ luôn tại chỗ.

Albert bắt đầu cạnh tranh theo hướng kỳ lạ.

...Thôi thì, tạm thời xem như đã qua mặt được.

Lần sau mình nên chế thuật yếu hơn một chút thì hơn.