Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 295

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 2 - Chương 44: Tiếp tục tiến sâu cùng Ma Thú

Lũ goblin vừa bị hạ gục bị lòng đất nuốt chửng, biến mất không dấu vết.

Người ta bảo rằng, hầm ngục chẳng khác gì 1 con quái vật khổng lồ.

Bất cứ sinh vật nào gục ngã bên trong đều bị nó hấp thụ, trở thành nguồn nuôi dưỡng cho chính nó.

“Gâu!”

“Gì thế, Shiro?”

Shiro cúi xuống nhặt lên 1 viên đá nhỏ màu đỏ còn sót lại tại chỗ con goblin vừa bị nuốt.

“Ra là... đây là lõi ma vật.”

So với lõi của hầm ngục, viên này bé hơn nhiều, lại còn lẫn đủ thứ tạp chất.

Chắc chẳng dùng để khắc trận pháp hay tạo kết giới tử tế gì được.

Chỉ có duy nhất 1 viên rơi ra thôi.

Mấy lần trước vào hầm ngục chẳng thấy cái nào, chắc thứ này khá hiếm.

Thôi thì cứ giữ lại đã.

“Gâu!”

Shiro vẫy đuôi lia lịa, có vẻ nôn nóng muốn đi tiếp.

…Nhưng cũng giống như lần trước, việc Shiro không chịu nghe hoàn toàn theo ý tôi khiến mình hơi đau đầu.

Mà tôi cũng chẳng rảnh đến mức cứ phải liên tục truyền ý niệm để điều khiển nữa.

Được rồi, đến lúc phải dựng một trận pháp rồi.

Một thuật pháp điều khiển tự động, có thể thay tôi phát mệnh lệnh cho Shiro tùy theo hoàn cảnh.

Như vậy thì không cần tôi ra lệnh từng bước, Shiro vẫn có thể tự chiến đấu hiệu quả.

“Ờm... Trong trạng thái không có kẻ địch, nó sẽ đi trước mình tầm 3m để do thám. Khi phát hiện địch, lập tức chuyển sang chế độ chiến đấu. Cận chiến hoặc tầm trung thì tùy ý cắn, cào xé. Nếu nhận được lệnh thì phải lập tức phục tùng. Không được đi xa khỏi mình quá mức. Còn khi ở tầm xa thì—”

“Ngài Lloyd, trông ngài có vẻ vui vẻ quá nhỉ...”

Grimo lắc đầu thở dài, nhìn mình đang say sưa điều chỉnh thuật pháp.

“Ừ, vui thật đấy. Nhất là khi Shiro hoạt động đúng như ý ta, càng khiến việc lập trận pháp trở nên thú vị hơn nhiều.”

“Ha… haa…”

Shiro không những có thể hoạt động linh hoạt, có hình thể rõ ràng mà còn cực kỳ đáng yêu.

Đúng là ma thú có nhiều điểm tiện lợi thật.

“...Rồi, tạm thế đã. Tùy theo tình hình thực tế thì mình sẽ điều chỉnh thêm sau.”

“Gâu!”

“Thật chẳng khác gì con rối bị điều khiển nhỉ... Tội nghiệp cho nó.”

Grimo thở ra 1 hơi dài đầy thương cảm, không rõ là vì Shiro hay vì tôi.

Dù sao thì, chúng tôi cũng đang thuận lợi tiến về sâu trong hầm ngục.

Sau một vài trận chạm trán với ma vật, tôi đã hoàn thiện hệ thống lệnh:

Shiro đi trước khoảng 3m để do thám.

Khi phát hiện ma vật, nó sẽ sủa lên báo hiệu.

Nếu đối phương bỏ chạy, Shiro sẽ tìm cách ngăn cản.

Nếu không được thì cứ ở yên, tuyệt đối không đuổi theo quá sâu.

Nếu đối thủ ở lại hoặc tấn công, thì lập tức chiến đấu.

Nếu gặp nhiều kẻ địch, Shiro sẽ vòng ra phía sau, lùa chúng về phía mình.

Đó là chiến lược mà tôi đã điều chỉnh sau vài lần thực chiến.

“Gâu!”

Đang đi thì Shiro sủa lớn.

1 con goblin bất ngờ lao ra.

Ngay lập tức, Shiro nhào tới, cắn chặt con goblin và hạ gục nó chỉ trong nháy mắt.

Vì giờ mình đã có thể điều khiển Shiro qua trận pháp nên rảnh tay hơn, tôi tranh thủ thử nghiệm thêm vài điều và nhận ra một chuyện khá thú vị.

Khi truyền ma lực vào răng và móng của Shiro, rồi thay đổi tính chất của ma lực để gia tăng độ sắc bén, thì hiệu quả khi tấn công ma vật tăng lên rõ rệt.

Nhờ vậy, tốc độ tiêu diệt cũng được cải thiện, và hiện tại, gần như một nửa số ma vật bị hạ là do Shiro xử lý.

“Lloyd ơi! Cứ để cún con làm hết thế thì cậu lấy đâu ra kinh nghiệm chiến đấu chứ!”

“Biết rồi mà~!”

Tôi vẫn đáp lại, nhưng trong lòng thì vẫn định để Shiro chiến tiếp.

Việc thay đổi tính chất ma lực để hỗ trợ cho người khác khó hơn tôi nghĩ.

So với việc tự dùng lên chính bản thân, thì khi truyền sang người khác, hiệu quả và độ chính xác đều giảm đi đáng kể.

Cần luyện tập nhiều hơn.

Và tôi cũng đang tính đến việc tự động hóa cả phần đó nữa.

“Oh, tới nơi rồi à.”

Phía trước xuất hiện 1 cái hố lớn.

Lần trước vào đây cũng thấy một cái tương tự dẫn đến phòng boss.

“Gâu!”

Shiro lao vào như thường lệ, tiếng giao tranh lập tức vang lên.

Giờ thì để xem Shiro chống lại boss được bao lâu nào.

Ngay khi tôi định bước vào phòng, 1 rào chắn vô hình bất ngờ xuất hiện trước mặt, khiến đầu tôi đập thẳng vào đó.

“Ui da... Cái gì thế này...?”

Tôi gõ thử nhưng chẳng nhúc nhích gì.

Xem ra, không thể vào được từ bên ngoài.

“Khi trận chiến trong phòng boss bắt đầu, những kẻ khác sẽ không thể bước vào cho đến khi nó kết thúc!”

“À phải, nhớ mang máng là có vụ này.”

Phòng boss được bảo vệ bởi kết giới cực mạnh, rút năng lượng trực tiếp từ hầm ngục.

Khi thỏa điều kiện cụ thể là khi bị boss phát hiện thì kết giới sẽ lập tức kích hoạt.

Và lần này, chỉ có Shiro bị kẹt lại bên trong.

“Lùi ra!”

Một giọng nói vang lên sát bên tai tôi, Tao.

Sau 1 hơi hít sâu, cô ấy tung 1 chưởng đầy nội lực vào kết giới.

Cùng lúc đó—

“Lưu Song Kiếm Thuật Langlis, Lang Nha!”

Sylpha cũng lao lên, vung kiếm chém mạnh vào rào chắn.

Dù là đòn phối hợp của 2 cao thủ, nhưng kết giới vẫn không hề suy chuyển.

“Có vẻ như kết giới này đã được gia cố tới mức tối đa bằng cách giới hạn điều kiện phát động.”

Bằng cách thêm điều kiện cụ thể vào, kết giới có thể mạnh hơn nhiều lần.

Trường hợp này, nhờ giới hạn vị trí và thời điểm, nên hiệu quả được tăng cường cực đại.

Nếu muốn phá bằng vũ lực thì không phải không được, nhưng sẽ tốn rất nhiều thời gian.

“Kyain!”

Shiro bị đánh văng, đập mạnh vào tường, phát ra tiếng rên đầy đau đớn.

1 con goblin khổng lồ đang đứng trên cao, nhìn xuống nó với nụ cười khinh khỉnh.

Đó là một con Hobgoblin, dạng tiến hóa mạnh hơn của goblin.

Nắm đấm của nó dính đầy máu.

Có vẻ sức mạnh của nó vượt trội hoàn toàn.

“Khốn kiếp! Kể cả tôi không có thực thể cũng không thể xuyên qua được kết giới này! Nếu cứ thế này thì con chó nhỏ sẽ—!”

Grimo nghiến răng căm phẫn.

Nhưng vẫn còn cách.

Loại kết giới cố định như thế này thường rất sơ hở ở phần cấu trúc trận pháp.

Nếu có thể can thiệp và phá vỡ thuật thức bên trong, kết giới sẽ suy yếu ngay lập tức.

Trước tiên, phải loại bỏ các điều kiện đã.

Chính vì đặt ra những điều kiện quá khắt khe mà kết giới này mới trở nên kiên cố đến vậy.

Nếu tháo bỏ mấy ràng buộc ấy, độ bền chắc sẽ giảm xuống đáng kể.

Được rồi, bắt đầu viết lại thuật thức nào…

Ổn rồi, chỉ cần vậy thôi cũng đủ khiến nó yếu đi rõ rệt.

“Cả 2 người! Tấn công lại đi! Lần này dốc toàn lực nhé!”

“……! Hiểu rồi.”

“Rõ lệnh.”

Sylpha và Tao gật đầu đáp lại lời tôi, rồi vào tư thế sẵn sàng.

Họ hít sâu lấy đà, sau đó cùng lao lên.

“Bách Hoa Quyền, Nhất điểm đột phá hình: Lôi Hỏa Băng Quyền!”

“Lưu Song Kiếm Thuật Langlis, Sư Tử Gầm Thét!”

Ầm!!

Một chấn động dữ dội vang lên, kết giới rung chuyển mạnh mẽ.

“Kuh…!”

“Auh…?!”

Thanh kiếm của Sylpha vỡ tan thành từng mảnh, còn Tao thì ôm nắm đấm, lùi lại vì đau đớn.

Thế nhưng, ngay chính giữa kết giới đã xuất hiện 1 vết nứt nhỏ.

Từ từ… nó lan rộng ra cho đến khi choang!!

Một tiếng vỡ lớn vang lên, kết giới hoàn toàn sụp đổ.

“Shiro!”

Tôi lao thẳng vào trong, vượt qua rào chắn vừa biến mất.

Con Hobgoblin vừa định giẫm lên Shiro bỗng quay phắt sang khi phát hiện ra tôi.

“GROOOOOO!!”

“—— Cút đi.”

Chưa kịp gào hết tiếng, cánh tay phải của tôi, Grimo bắn ra 1 luồng sóng ma lực màu đen, xuyên qua miệng nó, thổi bay cả khuôn mặt con quái.

Tôi chỉ liếc qua cái xác đang đổ gục xuống đất, rồi chạy đến bên Shiro.

“Shiro, ổn chứ?”

“Kuu…n…”

Shiro rên khẽ, giọng yếu ớt.

Nó bị thương không nhẹ chút nào.

Nếu khi nãy chỉ lo thoát thân thì đã chẳng đến nông nỗi này.

Chính vì nó quá mực tuân theo lệnh của tôi nên mới thành ra thế.

Tự động hóa mệnh lệnh đúng là tiện, nhưng lại khiến mất đi sự linh hoạt cần thiết.

Cần cân nhắc lại rồi.

“Ngài Lloyd, xin hãy mau chữa trị cho nó!”

“À, phải rồi.”

Phân tích để sau đi, việc cấp bách giờ là chữa trị cho Shiro.

Tôi đưa tay lên trước những vết thương của nó.

Thuật trị liệu tối cao:

“Linh Quang Trị Liệu”.

Ánh sáng dịu dàng bao trùm lấy cơ thể Shiro, dần dần hàn gắn lại vết thương.

Khi ánh sáng lặng xuống, Shiro mở bừng đôi mắt rồi nhảy khỏi vòng tay tôi.

“Gâu!”

Nó sủa to đầy khí thế, vẫy đuôi phất phới.

Có vẻ đã hồi phục hoàn toàn rồi.

“Heh, chó con, mày may thật đấy.”

“Gâu gâu!”

Grimo bật cười trêu chọc, còn Shiro thì liếm lấy tay phải của tôi.

“Cậu ấy đã làm suy yếu kết giới đó…? Có thể là một dạng ma thuật, nhưng để làm được như thế… quả thật không phải người bình thường. Đã vậy còn sử dụng được cả trị liệu ma thuật mà người dùng vốn cực kỳ hiếm… Có khi tài năng pháp sư của Lloyd còn vượt qua cả ngài Albert ấy chứ…”

“Luồng kiếm khí đen khi nãy… chẳng lẽ là ‘ma kiếm thuật’, sự kết hợp giữa ma thuật và kiếm thuật ư…? Trong phái Langlis cũng có chiêu thức dạng này, nhưng chỉ là kỹ năng bí truyền dành cho ma kiếm. Dù vậy, số người có thể sử dụng nó đúng cách thì ít vô cùng… đến cả phụ thân cũng không thể thi triển thuần thục… Nếu là ngài Lloyd sở hữu cả 2 tố chất thì có lẽ hoàn toàn khả thi. Dù hành động khi nãy là theo bản năng, chắc chưa nhớ rõ, nhưng… fufufu, Lloyd-sama thực sự là một người sâu không lường được mà…”

2 người kia lẩm bẩm những điều gì đó, nhưng tôi thì chẳng để tâm nổi.

Vì giờ đang bận chơi đùa với Shiro, cái lưỡi nó liếm làm nhột quá đi mất.