Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 298

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 5 - Chương 128: Được Bổ Nhiệm Làm Phó Quan

Nghe nói cuộc họp quân sự đêm đó đã kéo dài suốt đêm.

Tôi nói “nghe nói” là bởi vì đến tối, tôi đã bị Sylpha ép buộc rời khỏi phòng họp.

“Ngài Lloyd đang trong độ tuổi phát triển, không được thức khuya, phải đi ngủ sớm.”

Thế là dù không cam lòng, tôi vẫn bị tống ra ngoài.

…Tất nhiên tôi có để lại ma thuật ‘Nghe lén’ trước khi rời đi để tiếp tục theo dõi nội dung cuộc họp.

Nhưng đến khuya thì tôi cũng thiếp đi lúc nào không hay.

Có vẻ tôi cần phải điều chỉnh lại thuật thức một chút, kiểu như ghi lại toàn bộ cuộc trò chuyện ấy.

Ừm… lần tới sẽ nghiên cứu kỹ hơn.

Trong lúc đang nghĩ ngợi mông lung như vậy, cánh cửa phòng họp bỗng mở ra, và các tướng lĩnh lục tục bước ra.

Ai nấy đều lộ rõ vẻ mệt mỏi.

Có lẽ họ đã thảo luận tới tận sáng thật.

“Fuaaaaa~… Chào buổi sáng, Lloyd.”

“Anh vất vả rồi, anh Albert. Cuộc họp kết thúc rồi ạ?”

“Ừ, cuối cùng cũng xong. Mà thật không ngờ… anh Schneizel lại nghĩ ra được nước đi như thế.”

Có vẻ sau khi tôi rời đi, Schneizel đã đưa ra một chiến lược rất đáng kinh ngạc.

Càng nghe càng tò mò.

Đáng tiếc là mình đã bỏ lỡ mất rồi.

“Hahaha, nhìn mặt em là biết ngay đang muốn hỏi nè. Nhưng cứ yên tâm đi, rồi thế nào cũng sẽ có lúc em được biết thôi.”

“Em… cũng sẽ được biết sao…?”

Albert cười đầy ẩn ý.

Nhưng mà tôi vẫn nghĩ, một kẻ ngoài cuộc như tôi làm gì có chuyện được chia sẻ tin mật chứ.

“Ôi, hình như anh lỡ lời mất rồi. Giữ kín nhé. Thực ra anh cũng đang được giao một đơn vị khá lớn, nên phải bận rộn chuẩn bị đội hình các kiểu. Xin lỗi nhé, anh phải đi đây. Hẹn gặp lại.”

“À… vâng…”

Albert nói rồi vội vã rời đi.

“Gì thế? Mỉa mai đấy à? Muốn khoe rằng mình giỏi giang nên được giao cả đội quân chắc?”

“Anh Albert không phải kiểu người như thế. Anh ấy vốn đã có đội kiếm sĩ ma thuật riêng rồi, nên được giao thêm đội lớn hơn cũng đâu có gì lạ.”

“Đúng thế. Một hoàng tử được giao chỉ huy quân đội là chuyện rất hiếm, chỉ xảy ra khi tình hình đặc biệt nghiêm trọng. Nhưng vừa rồi anh ta nói có vẻ có ẩn ý gì đó.”

Dù sao thì có nghĩ cũng không ra câu trả lời, nên tôi chỉ biết nghiêng đầu suy nghĩ rồi trở về với cuộc sống thường nhật.

“Lloyd, ta bổ nhiệm con làm phó quan của đội Albert.”

Tôi biết được câu trả lời chỉ khoảng 1 tiếng sau đó.

Khi tôi được triệu đến điện ngai vàng, phụ vương, đức vua Charles đã nói như vậy.

“C… chuyện gì thế này ạ!? Thưa phụ vương!?”

Tôi không kiềm được mà bật thốt lên.

“Con thấy lạ cũng phải. Nhưng lần đại bạo tẩu này khiến vương quốc Saloum không còn dư dả nhân lực nữa rồi. Ta cũng rất đau lòng khi phải giao việc này cho đứa con trai mới 10 tuổi, lại còn là Đệ thất hoàng tử như con. Dù đã nói cho con sống tự do, giờ lại nhờ con giúp là chuyện rất vô lý… nhưng con có thể cho ta mượn sức được không?”

Vua Charles nói bằng vẻ mặt nghiêm túc chưa từng thấy.

…Thì ra lời nói ẩn ý của Albert là về chuyện này.

Anh quay sang nhìn tôi, rồi khẽ nháy mắt.

Tôi trầm ngâm một lúc rồi đáp lời:

“Nhưng… một đứa trẻ như con được làm phó quan liệu có trở thành gánh nặng cho anh Albert và anh Schneizel không ạ? Những người khác chắc gì đã chấp nhận…”

“Người đề xuất để con làm phó quan chính là Schneizel đấy. Nếu không thật sự đánh giá cao con thì nó chẳng bao giờ mở lời đâu. Ta cũng phải thừa nhận, ta rất bất ngờ.”

“Thật… ạ?”

“Là mệnh lệnh của Tổng Chỉ huy Schneizel. Không ai dám phản đối cả.”

“Ra là vậy…”

Tôi chợt nhận ra tay mình đang run nhẹ.

Cả vua Charles lẫn Albert đều nheo mắt lại khi nhìn thấy điều đó.

“Run tay à… cũng đúng thôi. Con mới 10 tuổi, mà đã phải ra trận rồi. Chính ta cũng đến 55 mới có trận đầu tiên. Nhưng đây là thử thách hoàn hảo nếu con thật sự muốn trở thành một vị vua đích thực. Vì thế, ta sẽ nghiêm khắc với con. Hãy cố gắng lên, Lloyd. Ta tin con nhất định sẽ đạt được thành quả.”

“Xin lỗi nhé, Lloyd. Anh không ngăn được anh Schneizel… không, đúng hơn là… anh cũng muốn thấy em đã trưởng thành đến đâu rồi. Sợ hãi đúng không? Lo lắng đúng không? Nhưng anh tin rằng em sẽ làm được.”

Cả 2 người họ cứ lẩm bẩm như thể tự trách bản thân, còn tôi thì phải cúi mặt xuống để giấu đi nụ cười đang lỡ nở trên môi.

Đại bạo tẩu… họ nói là hơn 1 triệu con quái vật sẽ kéo đến nhỉ.

Nghĩa là tôi có thể thoải mái xả ma thuật không giới hạn.

Hơn nữa, nếu là phó quan, tôi chắc chắn sẽ được tiếp cận với các loại ma thuật quân sự bí mật nữa chứ.

Học thêm được ma thuật mới, thử nghiệm thực chiến, rồi lại cải tiến, lại thử nghiệm tiếp…

Một vòng lặp vô hạn tuyệt vời!

Mà làm việc dưới trướng Albert thì cũng chẳng bị gò bó gì nhiều.

Thực ra chỉ cần được tham chiến là tôi đã vui rồi, dù chỉ là một binh lính cũng được.

Tôi cúi đầu trang trọng.

“Thần xin kính cẩn nhận lệnh.”

“Ồ! Con đồng ý thật à!”

Vua Charles mừng rỡ reo lên, nhưng chắc chắn tôi là người còn mừng hơn nữa.

“Cảm ơn em, Lloyd. Giờ thì, bắt đầu họp chiến lược thôi.”

“Vâng ạ!”

Tôi sánh bước cùng Albert rời khỏi điện ngai vàng.