Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 295

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 2 - Chương 39: Bị thử thách với tư cách Khảm Thuật Sư

"Được rồi, nhóc Rody! Trước hết, cho anh xem thực lực của em đi. Dùng Khảm thuật lên thanh kiếm anh rèn này xem nào!"

Vừa dứt lời, Dian đưa cho tôi 1 thanh kiếm.

Tuy là một thanh kiếm thô mộc, chẳng hề có lấy một hoa văn trang trí, nhưng nhìn vào là biết được độ hoàn thiện cao đến mức nào.

Không chỉ hình dáng cân đối, mà ngay cả vân thép sắc sảo, bề mặt không lẫn tạp chất, tất cả đều thể hiện tay nghề thượng thừa.

Những thanh kiếm tồi thì thường cong vẹo, chứa đầy tạp chất, chả có nổi lấy một đường vân thép đàng hoàng, mà cũng cực kỳ giòn nữa.

Tệ đến mức thà cầm gậy gộc đi đánh còn hơn.

Nhưng thanh kiếm này thì khác, đúng là sản phẩm của 1 thợ rèn bậc thầy.

Phải bỏ ra bao nhiêu năm trời mài dũa tay nghề mới đạt tới trình độ này chứ.

"Anh Dian thực sự rất yêu nghề rèn đấy nhỉ."

"…!? Anh, anh đã bảo gọi là sư phụ rồi cơ mà!"

"À, đúng rồi. Sư phụ."

Tôi bật cười khúc khích, còn Dian thì khoanh tay quay mặt đi.

…Hình như mặt ảnh hơi đỏ thì phải?

Chắc tôi nhìn nhầm.

"D-Dù sao thì cũng làm lẹ vào đi!"

"Vâng ạ."

Khảm thuật về cơ bản là dùng một loại dung dịch gọi là dịch ma tủy làm môi chất, sau đó kết hợp với thuật thức rồi bôi lên vũ khí.

Tuy nhiên, nếu cố nhồi nhét quá nhiều thuật thức vào, sẽ gây gánh nặng cho thanh kiếm và dễ khiến nó gãy.

Không chỉ số lượng thuật thức, mà độ tương thích với kim loại, độ tinh khiết của dịch ma tủy, các yếu tố khác cũng ảnh hưởng tới mức chịu tải.

Tôi nghĩ kỹ năng của một Khảm Thuật Sư nằm ở chỗ đánh giá chính xác khả năng chịu tải đó.

…Mà cũng chỉ là suy đoán của một thằng tay mơ mới vào nghề thôi.

Nếu có gì sai, chắc sư phụ sẽ chỉnh tôi.

"Vậy thì—"

Tôi đổ dịch ma tủy vào khay chuyên dụng, rồi bắt đầu khắc thuật thức.

Thanh kiếm này chắc chịu được 3, không, 4 thuật thức là tối đa.

Khi dịch ma tủy tỏa sáng rực rỡ, quá trình khảm kết thúc.

…Tạm ổn rồi, chắc thế.

Tôi liếc sang Dian thì thấy anh đang cau mày, nhìn thanh kiếm đầy nghi hoặc.

"Không thể tin nổi… Nó vừa khắc thuật thức trực tiếp vào dịch ma tủy sao? Bình thường thì người ta sẽ viết lên phù chú trước rồi từ từ hòa tan vào dịch. Nếu không, thuật thức sẽ tan biến trước khi kịp dung hợp… Vậy mà thằng nhóc này làm được? Với độ chính xác như thế, chỉ có cách phát lực cực mạnh mới làm nổi! Ở cả cái vương quốc Bartram kia cũng chẳng có ai làm kiểu đó…!"

Anh nhìn tôi với ánh mắt như đang nhìn sinh vật lạ.

…Không lẽ tôi làm sai cách thật à?

Nếu vậy thì chỉ cần chỉ ra là được rồi, sao lại im lặng nhìn chăm chăm thế?

Khéo vẫn còn đang bị thử thách chứ chưa được công nhận đâu…

Tôi rút kiếm khỏi vỏ, cẩn thận kiểm tra kết quả.

4 thuật thức đã khảm thành công, nhưng có lẽ chưa đủ để làm anh hài lòng.

Vẫn còn dư một chút, có thể nhồi thêm nửa cái nữa.

Tôi giải phóng thuật thức, rồi làm lại từ đầu.

Lần này là 4.5.

Dù lưỡi kiếm hơi kêu rên vì gánh nặng, nhưng vẫn chịu đựng được và thuật thức vẫn khảm vào ổn.

Cứ để một thời gian, chắc nó sẽ ổn định thôi.

…Tới giới hạn rồi đấy.

Không nhồi thêm nổi nữa đâu.

"Xong rồi ạ."

"Đưa đây, anh xem kỹ chút nào."

Tôi đưa thanh kiếm qua, anh cầm lấy kính lúp rồi bắt đầu săm soi từng li từng tí.

"Đúng là 4.5 thật… Với người bình thường thì chỉ khảm được 1 đến 2 cái. Người giỏi lắm cũng chỉ 3. Vậy mà nó nhồi tới 4.5… Là ép nén thuật thức à!? Không chỉ có cường hóa sức mạnh, mà còn khảm thêm cả tăng độ đàn hồi, tự thanh lọc, tự hồi phục, toàn là mấy thứ khác hệ nhau. Đã thế còn gỡ ra làm lại để tối ưu hơn… Không chịu thỏa hiệp, biết bước tới giới hạn, lại còn có kho thuật thức đa dạng thế kia… Thằng này đúng là dị nhân trong giới Khảm Thuật Sư rồi…! Kukuku… Đúng rồi, phải thế mới xứng làm đối tác của mình chứ!"

Dian bắt đầu lẩm bẩm một mình.

…Khá là đáng sợ đấy.

Không sao chứ?

"Nhóc Rody!"

Bỗng nhiên anh gào to, khiến tôi giật bắn mình.

"Giờ thì chúng ta sẽ rèn một thanh Ma Kiếm!"

"! Ma Kiếm ạ?"

Rèn kiếm là quá trình nung chảy thép, đập cho bay hết tạp chất, gấp lại, rồi đập tiếp.

Cứ thế lặp đi lặp lại, từ một khối sắt vô tri dần dần thành hình kiếm.

Nhưng với Ma Kiếm, phải đưa thuật thức vào trong suốt quá trình rèn.

Vũ khí tạo ra bằng cách này vượt trội hoàn toàn so với vũ khí chỉ khảm bên ngoài.

Bởi có thể khắc được cả những thuật thức dài dòng mà bình thường không thể thực hiện, thậm chí biến vũ khí thành công cụ kích hoạt ma thuật.

Không ngờ tới ngày tôi được tham gia rèn Ma Kiếm lại đến sớm thế này…

Cảm ơn anh Albert thật đấy.

"Giấc mơ của anh. Chính là tự tay rèn nên một thanh Ma Kiếm độc nhất vô nhị cho riêng mình. Dù em có phản đối thì cũng xác định là bị lôi theo đấy, nhóc Rody!"

"Vâng ạ!"

Tôi nắm chặt tay anh khi anh đưa ra, 1 cái bắt tay chắc nịch.

■■■

"RÈN MA KIẾM, BẮT ĐẦU!"

Dian xắn tay áo, bắt đầu công việc.

Anh nhóm lò, đốt lửa lên, cho sắt vào nung chảy.

Rồi từ khối thép đỏ rực, anh đập búa mạnh mẽ.

Keng, keng.

Tiếng búa dội vào thép vang vọng khắp xưởng rèn.

"À mà… anh định khắc loại thuật thức nào vào vậy?"

"Thật ra… anh không dùng được ma thuật."

"Ể?"

"Ừ, từ lâu anh đã luôn muốn thử nhưng cố mãi cũng không được. Cái đầu anh không theo kịp. Hồi đó, anh hỏi anh Al, thì ảnh nói rằng chỉ cần có Ma Kiếm là có thể vung lên và dùng ma thuật luôn!"

Có ma lực mà không có năng khiếu thì cũng không thể dùng ma thuật.

Người ta đồn có kẻ chỉ cần mở sách là đã buồn ngủ, có tài mà không hợp thì cũng chịu.

Tôi cũng đâu thích vận động mấy.

Mỗi người có điểm mạnh riêng thôi.

"Thế nên, anh muốn tự rèn ra 1 thanh Ma Kiếm như thế. Một thanh kiếm chỉ của riêng anh! Làm được không, nhóc Rody?"

"Tất nhiên rồi. Em sẽ dốc toàn lực. Chúng ta cùng làm nên điều kỳ diệu nhé!"

"Ồ, được lắm! Trông cậy vào em đấy, đối tác!"

…Lúc nào thành đối tác rồi nhỉ?

Thôi kệ.

Ít nhất thì chắc tôi đã qua bài kiểm tra rồi.

Dù bản thân tôi không cần Ma Kiếm dùng ma thuật, nhưng quá trình chế tạo thì khiến tôi cực kỳ hứng thú.

Thật sự, tim tôi đang đập thình thịch vì phấn khích!