Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 295

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 2 - Chương 38: Được giới thiệu với một thợ rèn

"Giỏi lắm, Shiro! Ngoan lắm đấy."

"Gâu!"

Tôi xoa đầu Shiro, nó vừa ngoạm quả bóng tôi ném lúc nãy mang về.

Việc chia sẻ hình ảnh thông qua biến đổi thuộc tính ma lực quả thật vô cùng tiện lợi.

Nhờ vào đó, giờ tôi gần như có thể khiến Shiro làm được hầu hết mọi hành động theo ý mình.

Nhân tiện, cú ném vừa rồi tôi cũng không hề ném bình thường.

Tôi đã dùng thêm ma thuật hệ phong để ném quả bóng lên cao, tầm bằng độ cao tường thành.

Sau đó để Shiro leo giữa các bức tường để lấy bóng về.

Chỉ có ma thú mới thực hiện được kiểu chuyển động như thế.

Đúng là không uổng công huấn luyện, khá lắm Shiro.

Dù vậy, việc duy trì liên kết ma lực liên tục với một sinh vật đang di chuyển như Shiro lại gây khá nhiều tiêu hao, nên tôi đã giải quyết bằng cách sử dụng khắc ấn ma lực.

Khi cần ra lệnh, tôi chỉ việc truyền ma lực để thiết lập kết nối tạm thời.

Tạm thời cứ để nó quen dần với nhịp sống thường nhật trước đã.

"Chào Lloyd!"

Đang mải nghĩ, tôi nghe thấy tiếng gọi vọng từ bên kia bãi cỏ. Là Albert đang đi về phía tôi.

Albert, Đệ nhị hoàng tử, hơn tôi 9 tuổi, 1 người đàn ông cao lớn, tóc vàng và điển trai.

Về khoản ma thuật thì anh ấy rất giỏi, thỉnh thoảng còn dẫn tôi đi luyện tập chung.

Nghe đồn, anh ấy cũng là ứng cử viên hàng đầu cho ngai vàng nữa.

…Hm?

Người đi bên cạnh là ai nhỉ?

Sánh bước cùng Albert là một người đàn ông tóc đen buộc khăn bandana.

Thân hình săn chắc, tuy không vạm vỡ nhưng lại đầy cơ bắp.

Có lẽ anh ấy cũng bằng tuổi Albert.

Đôi mắt sắc lạnh của người đó nhìn tôi chăm chú.

"Shiro xem ra nghe lời em lắm rồi nhỉ."

"Vâng, nhờ chị Alieze chỉ dạy đấy ạ."

"Alieze…? Em hiểu được mấy lời giải thích của em ấy thật à…?"

"Ahaha… cũng hơi khó hiểu một chút…"

Tôi cười gượng.

Albert thì đặt tay lên cằm như đang ngẫm nghĩ.

"Hừm… lẽ nào em đã quan sát chuyển động của dòng ma lực quanh Alieze, rồi từ đó suy đoán và học được kỹ thuật điều khiển ma thú…? Không, không thể nào. Dù là Lloyd thì cũng không thể đến mức ấy được. Chắc chỉ là do con ma thú quen với Lloyd hơn thôi. Phải, chắc là vậy."

Albert vừa lắc đầu vừa toát mồ hôi lạnh.

Nhìn sắc mặt anh ấy không được ổn lắm…

"Này, anh Al! Anh thì thầm cái gì thế hả?"

Người đàn ông tóc đen có vẻ sốt ruột, lên tiếng.

Albert chợt như sực nhớ ra, ho nhẹ 1 tiếng rồi nói:

"À, xin lỗi. …Giới thiệu với em, Lloyd. Đây là Dian, anh trai em đấy."

"Ể!? Là… anh sao?"

"Ồ! Lâu rồi không gặp nhóc Lloyd! …Mà, hồi em còn nhỏ thì anh đã sang nước láng giềng Bartram rồi, chắc không nhớ nổi đâu. Lớn tướng rồi nhỉ! Anh vừa mới về nước đây!"

Dian De Saloum.

Là Đệ tứ hoàng tử, hồi tôi khoảng 3 tuổi từng cùng Albert đến gặp tôi.

Trên gương mặt ấy, tôi vẫn có thể thấy một chút nét quen thuộc đặc biệt là đôi mắt sắc lạnh.

Dian đã sang du học tại vương quốc Bartram nổi tiếng với kỹ nghệ rèn từ lúc còn nhỏ, chắc là vì lý do chính trị, kiểu như tăng cường giao hảo giữa 2 nước.

Tôi từng nghĩ anh ấy thật đáng nể khi dám vì đất nước mà chịu khó học tập ở nơi xa xôi như thế, dù thân phận là hoàng tử.

Nhưng tôi vẫn chưa hiểu lý do Albert dẫn Dian đến gặp tôi lúc này là gì.

"Này anh Al, tại sao lại dẫn em tới chỗ Lloyd? Gặp mặt thì lúc nào chẳng được?"

Xem ra bên kia cũng đang có cùng thắc mắc với tôi.

Albert khẽ nhếch mép cười.

"Thật ra, Dian này… Lloyd chính là vị khảm thuật sư mà anh từng nhắc tới đấy."

"……Gì cơ!? Không đùa chứ, Albert!? Em ấy là người đã khảm lên thanh ma kiếm này sao!?"

Dian chỉ vào thanh ma kiếm mà tôi từng khảm cho Albert, mặt đầy ngạc nhiên.

Anh ấy liền ngồi thụp xuống trước mặt tôi, chống tay lên cằm, ánh mắt như soi xét từ đầu tới chân.

"Hừm… khó tin thật đấy. Nhưng anh Al thì không phải kiểu người nói dối… Được, Lloyd. Anh sẽ kiểm chứng năng lực của em. Lại đây nào."

Vừa nói, Dian đã nhấc bổng tôi lên và bắt đầu chạy đi.

"Ể? Gì cơ!? Khoan, khoan đã!!"

"Này, Dian! Đợi đã! Em tính đi đâu thế!?"

"Xin lỗi nha anh Al, cho mượn thằng em chút nhé~!"

Vừa nói, Dian vừa vẫy tay chào rồi lao đi mất hút.

Nơi anh ấy đưa tôi đến là 1 tòa nhà hình vòm bằng gạch nằm ở góc hoàng cung.

Trên mái có ống khói, bên cạnh là một chiếc giếng nước.

Tôi nhớ mình từng tò mò nhìn vào nơi này, lúc đó nó chỉ là 1 cái kho cũ kỹ, chẳng có gì đặc biệt.

Không hiểu mang tôi đến đây để làm gì…

"Ồ, đúng là chỗ này rồi. Nhớ ghê!"

Vừa nói, Dian vừa đẩy cửa bước vào.

Bên trong giờ đây hoàn toàn khác so với lần trước tôi thấy.

Chính giữa phòng là một lò rèn khổng lồ.

Xung quanh là các loại đe, búa, kìm, đục, ống thổi, cùng rất nhiều dụng cụ luyện kim khác.

Cả các loại dung dịch và hóa chất cũng được sắp xếp gọn gàng.

"Nơi này là xưởng của anh hồi nhỏ đấy. Khi đi du học, anh mang hết đồ nghề sang bên đó. Nhưng giờ về nước rồi nên anh đã gửi chúng về trước. Từ hôm nay, anh có thể tiếp tục công việc rèn đúc ở đây rồi!"

Dian vừa nghêu ngao hát, vừa sờ từng món đồ nghề với ánh mắt sáng rực như trẻ nhỏ.

"…Anh Dian thích nghề rèn lắm hả?"

"Đúng thế! Vì vậy anh mới sang đó học hỏi thêm! Bên đó giỏi lắm, kỹ thuật chế tạo ma kiếm và khảm đều rất tiên tiến. Anh thấy mình không thể đứng yên nên đã hỏi ý Albert, và anh ấy nói sẽ giới thiệu một khảm thuật sư tài giỏi. Không ngờ lại là em đấy Lloyd…"

Nói đoạn, Dian thở dài đầy nặng nề rồi trừng mắt nhìn tôi.

"Lloyd, anh xin lỗi nhưng không thể chỉ tin lời Albert được. Em có thực sự là một khảm thuật sư giỏi hay không, để anh kiểm tra đã…!"

"…Vâng."

"Ku~un…"

Shiro ngước lên nhìn tôi, vẻ mặt đầy lo lắng.

"Em biết thứ chất lỏng này là gì không?"

Dian chỉ vào một chiếc vò chứa dung dịch lấp lánh.

"Đó là ma tủy dịch. Dùng để bôi kèm với ma trận khi khảm."

"Hừm… Xem ra mấy kiến thức cơ bản em nắm khá rõ đấy. Thế còn cái này thì sao!?"

Nói rồi anh ấy lục trong thùng gỗ, lấy ra 1 nắm đất màu đỏ nâu.

"Đó là Bột ma đỏ dùng trong luyện kim. Em nghe nói ở nước láng giềng có nguồn bột ma đỏ chất lượng rất tốt."

"……Cái…!? Em biết thứ này nữa sao!?"

"Vâng, dù chỉ là kiến thức từ sách vở thôi ạ."

Để nắm được khảm ma thuật, thì hiểu biết về nghề rèn là điều tất yếu.

Nhờ vậy, tôi cũng đã đọc kha khá sách để tích lũy kiến thức rồi.

Nhìn vào bên trong chiếc thùng gỗ, tôi thấy đủ loại nguyên liệu chất chồng.

“Ôôh! Quặng sắt, than đá, đá sữa, vàng bạc đồng, cả bột ma thạch nữa… tuyệt quá! Nhiều nguyên liệu quá trời luôn á!”

“……!”

Cứ như một kho báu thật sự.

Với từng ấy nguyên liệu, tha hồ dùng để khảm ma thuật hay thậm chí là rèn ra một thanh ma kiếm cũng không chừng.

Albert giới thiệu tôi với Dian chắc là để thực hiện lời hứa hôm trước, ủng hộ việc học khảm ma thuật của mình.

“Ơ mà, không có Xích Ma Thạch hay Thuốc Nguyệt Ngân à?”

“Cái quái gì thế?”

“Là nguyên liệu dùng trong khảm ma thuật… ấy ạ.”

Tôi nghiêng đầu giải thích, còn Dian thì nuốt khan một cái đầy khó tin.

“Thằng nhóc này… kiến thức không phải dạng vừa đâu! Không chỉ biết về Ma Tủy Dịch, mà còn nắm được nhiều nguyên liệu khác nữa! Không phải kiểu nghe nói qua loa hay vọc vạch cho vui đâu…! Mẹ nó, có khi lượng kiến thức của nó ngang ngửa với mình cũng nên!? Albert đúng là… giấu hàng kỹ thật đấy. Trông thế thôi, mà coi bộ dùng được đấy. Nếu đi chung với thằng này, có khi mình thật sự có thể hoàn thành được giấc mơ rèn ra thanh Ma Kiếm độc nhất của riêng mình!”

Dian bắt đầu lẩm bẩm gì đó một mình.

Không biết anh ấy bị gì nữa.

“Ê, nhóc Rody.”

“Dạ?”

Bị gọi bằng một cái tên khác với lúc trước, tôi ngạc nhiên quay lại.

“Phải, anh nói em đấy. Nhóc Rody, em cũng biết sơ sơ về khảm ma thuật rồi ha. Được rồi, anh công nhận. Mà này, từ giờ cứ gọi anh là Sư phụ đi!”

“Dạ… vâng ạ…”

Dian chỉ ngón cái vào mình một cách đầy tự hào.

Không biết bằng cách nào, nhưng hình như tôi vừa được anh ấy công nhận rồi thì phải.