Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 296

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 4 - Chương 123: Hồi Kết

Bên trong cung điện nằm ở miền Bắc vương quốc Bartram, một hành lang dài được trải thảm đỏ rực trải dài đến tận ngai vàng.

Ngồi trên ngai là Nữ hoàng Sylvia được mệnh danh là "Nữ hoàng băng giá" vì vẻ mặt lạnh như băng, chỉ cần đứng trước bà thôi cũng đã thấy ngột ngạt.

“Hoan nghênh các hoàng tử đến từ vương quốc Saloum. Cảm ơn vì đã đến.”

Giọng nói lạnh tanh đến mức chẳng có lấy một chút cảm xúc gọi là “hoan nghênh” khiến tôi và Albert đang đứng cạnh lập tức quỳ xuống.

Vài ngày trước, một sứ giả từ Nữ hoàng Bartram đã đến gặp tôi.

Bức thư chỉ nói đơn giản:

“Khi nào tiện thì mời ngài đến hoàng cung.”

Việc này khiến tôi hoảng hốt không ít, nhưng nhờ Albert thấy tôi lúng túng nên đã quyết định đi cùng.

Quả đúng là anh trai đáng tin cậy.

…Nhưng mà, sao lại gọi tôi đến?

Mà không, có khi tôi cũng biết lý do đấy chứ.

Phá hủy cả thành phố bằng đại ma thuật chắc chắn không phải là việc dễ bỏ qua.

Hay là chuyện tôi đang chứa chấp Ydd đã gây náo loạn ngoài phố bị lộ rồi?

Hay tệ hơn nữa là việc tạo ra Homunculus vốn bị cấm đã bị phát hiện?

Chết tiệt, cái nào cũng toang cả.

Không lẽ mọi chuyện đều bị bại lộ rồi sao!?

Giữa lúc tôi đang toát mồ hôi lạnh, Sylvia nhìn tôi chằm chằm bằng ánh mắt sắc như dao.

Cái nhìn như thể đang lột trần linh hồn tôi, khiến tôi run lên không nói nên lời.

“…Lloyd De Saloum. Ngươi đúng là dám làm chuyện tày trời thật đấy.”

Nữ hoàng thở dài nặng nề sau câu nói đó.

Chết rồi.

Thế là tiêu thật…

Ngay khi bà định tiếp lời, thì Albert đứng dậy, tiến lên một bước.

“Xin người hãy khoan.”

Anh bình tĩnh đối mặt với ánh mắt sắc bén của Sylvia, rồi tiếp lời.

“Lloyd vẫn còn quá trẻ để bị hỏi tội. Xin hãy nể mặt tôi mà bỏ qua cho em ấy lần này.”

“…Ồ, đến cả người thông tuệ nhất Saloum mà cũng nói vậy sao… Có vẻ ta không nhìn nhầm người rồi.”

“Thần không dám giấu giếm gì trước ánh mắt tinh tường của Bệ hạ.”

“Phải, nếu không thì ngươi đã chẳng rời khỏi công việc bận rộn để đến đây.”

Cả 2 đang trao đổi lời qua tiếng lại một cách lảng tránh, đầy ẩn ý.

Tôi không hiểu nổi họ đang nói gì, nhưng chắc là Albert đang bảo vệ tôi theo cách của anh.

“Thật ra thì thần cũng không định làm lớn chuyện như vậy… hahahahaha.”

“Có lẽ mọi thứ đã vượt xa cả tưởng tượng của ngươi rồi chăng? Fufufufufu…”

Khoan, sao lại cười như thể đang xem trò vui thế!?

Chẳng lẽ tôi gây ra chuyện lớn tới mức họ phải cười trừ!?

Nghe tiếp thì sợ lắm rồi…

Tốt nhất là nên nghĩ sang chuyện khác để khỏi hoảng loạn… hay còn gọi là trốn tránh hiện thực.

"Rốt cuộc Nữ hoàng Sylvia muốn kéo Lloyd về phe mình… Dưới danh nghĩa du học, cậu ta sẽ được đưa vào các viện nghiên cứu để phát triển kỹ thuật cho Bartram. Điều kiện chắc chắn cực kỳ hấp dẫn, nhưng chẳng có gì đủ để đánh đổi lấy Lloyd cả. May mà mình đến kịp… Dù gì Lloyd vẫn chỉ là một đứa trẻ, nếu để em ấy tự quyết, chưa chắc đã cưỡng lại được."

"Lễ hội năm nay có trình độ cao hơn hẳn mọi năm, vậy mà cậu ta vẫn chiến thắng áp đảo, thậm chí còn hạ cả con Golem khổng lồ đó. Với một đất nước coi trọng kỹ thuật như chúng ta, Lloyd là nhân tài không thể bỏ qua. Ta định bằng mọi cách chiêu dụ cậu ta, nhưng xem ra việc đó không dễ rồi. Nghe nói nhà vua Saloum vẫn luôn tự hào về người con út này… Giờ thì ta đã hiểu tại sao. Một cậu bé quá đỗi phi thường. Thật đáng tiếc, nhưng nếu Saloum không muốn để cậu ấy ra ngoài, cũng là điều dễ hiểu thôi."

Cả 2 tiếp tục thì thầm với vẻ mặt nghiêm túc.

Dù không nghe rõ, tôi đoán chắc là họ đang chơi trò chiến tranh ngoại giao cấp cao nào đó.

Thật may vì có Albert ở đây.

Chứ tôi thì chịu chết, mấy trò chính trị kiểu này hoàn toàn không phải sở trường.

Thôi thì… cười trừ cho qua chuyện vậy.

Haba… hahahahaha…

“Phù, cuối cùng cũng thoát êm rồi.”

Trên đường rời khỏi hoàng cung, Albert thở phào nhẹ nhõm.

“Cảm ơn anh nhiều lắm, Albert. Nếu không có anh thì chắc em tiêu đời rồi…”

“Không sao đâu, cũng là vì lợi ích của anh nữa mà.”

Anh đáp lời bằng một nụ cười nhẹ đầy phong độ.

Đúng là nam thần từ trong ra ngoài.

Có người anh thế này đúng là niềm tự hào của tôi.

“Thật ra ban đầu, anh chỉ định dùng lễ hội lần này để khoe kỹ thuật của Saloum, nhằm tạo thế răn đe với các nước khác. Không ngờ kết quả còn vượt xa mong đợi. Nhờ chiến thắng ở giải đấu mà em thu hút được sự chú ý, các Luyện Kim Thuật Sư từ nước khác kéo tới học hỏi, quốc vương cũng chi thêm ngân sách rất nhiều. Chuyện Nữ hoàng Sylvia để ý tới em thì hơi ngoài dự đoán, nhưng cũng không sao. Hơn nữa, nhờ vậy mà tính cách của Zerof cải thiện thấy rõ. Còn sau trận chiến với con Golem khổng lồ kia, chúng ta cũng xác định được giới hạn chịu tải của khung máy Deguardia. Tóm lại, lần này là thắng lợi lớn hơn cả mong đợi. Tất cả đều nhờ vào em đấy, Lloyd. Anh đúng là có cậu em trai đáng gờm thật.”

Albert vừa lẩm bẩm vừa sải bước đi trước.

Khoan đã… đi nhanh quá đấy!?

Chân anh dài gấp rưỡi tôi mà!

“Chờ em với, Albert!!”

“Haha, nếu đuổi kịp được thì anh sẽ mua kem cho em.”

“Thật á!? Được rồi, quyết chiến luôn!!”

Vừa hét lên, tôi vừa cắm đầu chạy theo sau tấm lưng vững chãi của người anh trai luôn bảo vệ tôi mỗi khi gặp chuyện.