Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 296

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 4 - Chương 122: Số phận của Luyện Kim Thuật Sư...

“Ồ, công trình này trông hoành tráng ghê ha.”

Tại quảng trường lớn bên trong lãnh địa Vương quốc Saloum, nơi từng đặt phòng thí nghiệm của Zerof, giờ đã được xây mới lại hoàn toàn, lớn và bề thế hơn hẳn so với trước kia.

Tòa nhà sơn trắng cao đến mức phải ngẩng đầu mới thấy hết, chẳng hề thua kém gì cung điện hoàng gia.

Bên trong không chỉ có đầy đủ dụng cụ thí nghiệm mà còn có cả kho chứa ngầm đủ rộng để chứa nguyên một con Golem.

Tất nhiên, nguồn kinh phí dồi dào đổ vào nghiên cứu cũng chẳng phải chuyện đùa.

Hoàn toàn là chế độ đãi ngộ cấp hoàng tộc.

“Đây là phòng thí nghiệm mới của anh Zerof, nhỉ. Nhờ chiến thắng ở giải Golem mà anh ấy được công nhận thì phải?”

“Ừ, hình như phụ vương cũng đánh giá rất cao anh ấy đấy.”

Trước đây, nghiên cứu của Zerof không được đầu tư bao nhiêu, lúc nào cũng than phiền vì thiếu kinh phí nên không thể triển khai các dự án lớn.

Nhưng nhờ chiến tích lần này, cả cơ sở vật chất lẫn ngân sách đều được cải thiện rõ rệt.

So với thời dựng Deguardia, khi ấy gần như toàn bộ chi phí xây dựng đều lấy từ tài sản riêng của Albert, phần vượt mức phải nhờ tôi và Dian gánh đỡ, thì đúng là tiến bộ vượt bậc.

“Anh ấy có vẻ mừng lắm đấy.”

“Ồ, nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới liền kìa.”

Từ trong phòng thí nghiệm, Zerof lững thững bước ra.

Nhìn dáng vẻ hiện tại thì đúng là thay đổi hoàn toàn so với trước.

Khuôn mặt hốc hác ngày nào giờ đã đầy đặn hẳn ra, quầng thâm dưới mắt cũng biến mất, trông rất khỏe mạnh.

Tôi cất tiếng chào khi Zerof tiến lại gần.

“Chào anh Zerof. Phòng thí nghiệm mới hoành tráng thật đấy.”

“À… là nhờ em cả đấy. Cảm ơn, Lloyd.”

“Đâu có gì đâu ạ. Là nhờ công sức của mọi người cả mà. Phần của em chẳng đáng là bao.”

“Anh thì không nghĩ thế… nhưng nếu em đã nói vậy thì đành chấp nhận thôi.”

Zerof mỉm cười nhẹ.

Trông vẻ mặt có chút gì đó rất khác so với trước.

Chắc do thân hình đầy đặn hơn, nên tổng thể cũng dễ nhìn hơn thì phải?

“Mà anh Zerof này, hình như dạo gần đây anh… phát tướng kha khá rồi nhỉ?”

“Ừ, thì… cũng đành chịu thôi. Tụi nó cứ rủ đi ăn suốt, từ chối hoài không tiện.”

Ánh mắt Zerof liếc sang phía bên cạnh phòng thí nghiệm, nơi một nhóm nam nữ đang mở tiệc đứng.

Tất cả đều là các Luyện Kim Thuật Sư từng tham gia giải đấu, nổi bật trong số đó là Rugol ăn mặc lòe loẹt đang nháy mắt chào từ xa.

Sau khi Golem của họ bị phá hủy bởi Tartaros, họ kéo nhau tới vương quốc này để nhờ hỗ trợ sửa chữa.

Dĩ nhiên có lý do là chỗ này gần và tiện nghi, nhưng thật ra điều họ muốn nhất chính là được trò chuyện với Zerof, quán quân của giải đấu.

Ai mà chẳng muốn hỏi đủ thứ sau khi chứng kiến màn trình diễn của anh ấy.

Thế là ngày nào cũng tiệc tùng, vừa ăn vừa moi thông tin từ Zerof.

Không chỉ vậy, đến tôi cũng bị lôi vào hỏi đủ chuyện.

Ngược lại, tôi cũng tranh thủ học hỏi thêm về Golem từ các nước khác, nên không thể nói là thiệt hại gì.

Kết quả của chuỗi ngày ấy chính là… hình thể đầy đặn hiện tại của Zerof.

“Này Zerof! Qua đây thử xúc xích bên chỗ bọn tôi đi! Ngon lắm!”

“Rồi, tới ngay đây. …Thật là, tụi nó phiền hết sức. Gặp sau nhé Lloyd.”

“Vâng.”

Miệng thì nói phiền nhưng gương mặt của Zerof lại dịu dàng một cách lạ lẫm.

“Đúng là thay đổi hẳn. Gã anh ủ dột ngày xưa giờ lại còn cười cười nói nói được kia kìa.”

“Phải đấy. Trước kia, những buổi tiệc thế này có đánh chết anh ấy cũng chẳng bén mảng lại gần.”

Zerof vốn là người ngại giao tiếp, nhưng giờ đây lại đang vui vẻ chuyện trò cùng những người bạn mới.

Hồi còn ở giải đấu, anh ấy còn chẳng biết đáp lại cổ vũ thế nào.

Nhưng càng về sau, anh ấy dần học được cách đón nhận tình cảm của mọi người, đến mức khi Tartaros tấn công, anh ấy thậm chí đã ra tay bảo vệ cả thị trấn.

Chẳng qua là không quen ứng xử với người khác thôi.

Một khi vượt qua được rào cản đó thì giao tiếp với người cùng chung sở thích cũng đâu khó khăn gì.

“Này, nhìn kìa, thiên thần. Anh Zerof đang được gái bắt chuyện kìa. Hihihi, mặt hí hửng ra trò đấy.”

“Thẩm mỹ tệ thật đấy, ma nhân. …Nhưng quả thật, gương mặt ấy trông rất hạnh phúc.”

Grimo cười hềnh hệch đầy khả ố, bị Jihriel nhắc khéo ngay.

Dù sao thì, nếu Zerof thân thiết với các luyện kim thuật sư nước ngoài, việc trao đổi kiến thức chắc chắn sẽ mở ra thêm nhiều đột phá mới.

Biết đâu lần tới lại cho ra đời một Golem còn khủng hơn.

Đúng là đáng mong đợi.

“Mà nhắc đến thay đổi, Lloyd-sama, thằng nhóc kia dạo này sao rồi?”

“Cậu ta vẫn khỏe, làm việc chăm chỉ lắm.”

Sau chuyện đó, Ydd đã nhận ra sự non nớt của bản thân và nói muốn làm lại từ đầu.

Thế là tôi đưa cậu ta về Lordost, giao cho nhóm nghiên cứu sinh thể của Guitane.

Với hiểu biết về Golem sinh học mà Ydd có, có thể việc phục hồi cơ thể cho nhóm Guitane sẽ khả thi.

Cậu ta nghiêm túc lắm, hợp với nhóm ấy là cái chắc.

“Quả thật. Sau vụ đó, cậu ta đã phái cả đám Golem xây dựng tới sửa lại thị trấn, chưa tới mấy ngày là đâu lại vào đấy.”

“Hẳn là đã chuẩn bị sẵn từ trước trận chiến. Đến mức đó rồi mà vẫn lo trước lo sau được, đúng là đáng nể.”

Chưa kể, điều gây sốc nhất là sự kiện ấy không có ai thiệt mạng.

Người bị thương chỉ là do tự té ngã khi hoảng loạn chạy trốn hoặc chen lấn xô đẩy lẫn nhau.

“Xem ra chuẩn bị cực kỳ kỹ lưỡng. Dù sao thì đối đầu với Lloyd-sama mà không làm vậy thì chỉ có nước chết chắc.”

“Hehe, nhưng ngoan quá cũng không hay. Không phá được cái vỏ bọc đó thì đời này đừng mong đánh bại Lloyd-sama.”

“—Có lẽ vậy thật.”

Một giọng nói bất ngờ vang lên sau lưng tôi.

Quay lại, tôi thấy một cậu thiếu niên đeo kính tròn, mặc áo cánh trắng chính là Ydd.

“Gì cơ!? Ydd!? Sao cậu lại ở đây!? Chẳng phải đang ở Lordost sao!? Mà vừa rồi… là dịch chuyển không gian!?”

2 người kia trố mắt kinh ngạc, còn Ydd thì phá lên cười như thể chuyện rất đỗi bình thường.

“Lloyd dạy tôi đấy. Đến giờ tôi mới nhận ra, muốn vượt qua Lloyd bằng sức riêng là chuyện gần như không tưởng. Vậy thì ngoan ngoãn nghe theo còn nhanh hơn, đúng không?”

Grimo và Jihriel đứng hình, mặt như không tin nổi vào tai mình.

“Cái gì cơ… Lloyd-sama, ngài ổn chứ? Cái thằng này trước còn đối đầu với ngài mà?”

“Dịch chuyển không gian là một trong những ma thuật trọng yếu nhất của ngài, nếu bị kẻ xấu lợi dụng thì…”

“Không sao đâu.”

Loại dịch chuyển này chỉ có thể đến những nơi đã có kết nối ma lực với tôi, mà người Ydd bận tâm nhất cũng chỉ có tôi thôi.

Tính cách cậu ta cũng nghiêm túc chứ chẳng phải kiểu lén lút làm bậy.

Mà nếu thật sự có chuyện gì, tôi chỉ cần ra tay ngăn lại là xong.

…Dù nói thế, thật ra lý do tôi dạy cậu ta là để tiện sai vặt mang đồ đến cho mình.

Thế thì tôi chẳng cần phải tự thân chạy đi đâu cả, tha hồ tập trung vào nghiên cứu.

"Kuhah, không thành vấn đề à? Dù có bị tấn công bất kể lúc nào, ở bất kỳ đâu cũng là 'không vấn đề'? Tự tin khiếp thật đấy chứ…"

"Có lẽ việc dạy dịch chuyển không gian cho cậu ta cũng là một lời cảnh cáo từ ngài ấy. Kiểu như, ‘đừng đụng đến ai khác ngoài ta’ vậy đó."

2 người kia lầm bầm bàn tán, và khi nhìn thấy thế, Ydd chỉ khẽ mỉm cười.

"Tôi hiểu hết những ẩn ý đó rồi. Nhưng với tôi, chuyện nhỏ nhặt thế nào đi nữa cũng không thể quan trọng bằng việc bản thân trưởng thành. Cái gì dùng được thì tôi sẽ tận dụng. …Lloyd, hiện giờ khoảng cách giữa tôi và cậu còn xa vời như trời với đất. Nhưng rồi sẽ có ngày, tôi sẽ đứng ngang hàng với cậu. Khi ấy thì… không, thôi, không có gì. Tạm biệt."

Ydd bỏ lửng câu nói, rồi quay lưng lại với tôi, bước đến chỗ Zerof và những người khác để bàn chuyện luyện kim.

Cậu ta hoà nhập rất nhanh, trông có vẻ vui vẻ lắm.

"…Cậu ta thay đổi rồi ha."

"Phải, dường như không chỉ muốn học hỏi từ ngài Lloyd, mà còn muốn tiếp thu kỹ thuật từ cả Zerof nữa. 'Tận dụng được gì thì tận dụng', xem ra cậu ta thật sự nghiêm túc đấy. Lần tới quay lại, chắc chắn sẽ mạnh hơn rất nhiều."

"Tên đó từng bám riết lấy ngài Lloyd như thế… lần tới chắc là sẽ thật sự nguy hiểm đấy."

Cả 2 đồng loạt nuốt khan.

Phải rồi, họ nói đúng.

Ydd đã có thể tạo ra một Golem đáng gờm đến vậy, nếu còn tiếp tục rèn luyện thêm thì, đến cả tôi cũng không chắc có thể đánh bại được cậu ta.

Khả năng tôi bị đánh bại… hoàn toàn có thể xảy ra.

Nhưng cũng chính vì thế mà tôi thấy hứng thú.

Lần tới, cậu ta sẽ làm trò gì đây?

Chắc chắn không chỉ dựa vào mỗi luyện kim, mà còn vận dụng cả ma thuật, rồi phối hợp cả dịch chuyển không gian vào nữa chứ.

Cậu ta sẽ huy động mọi kiến thức học được từ tôi, từ người khác, từ cả thế giới ngoài kia, để tạo ra thứ gì đó vượt sức tưởng tượng.

Nếu thế thì dạy cậu ta cũng thật đáng công.

Nghĩ tới thôi mà tôi đã thấy háo hức rồi.

"Hắn đang cười kìa… Hừm, đúng là lo lắng chỉ tổ thừa. Cái mặt đó kiểu như ‘muốn chơi thì chơi tới luôn’ ấy."

"Đúng vậy. Với ngài Lloyd, có lẽ một đối thủ mạnh xuất hiện lại là điều đáng hoan nghênh. Đẳng cấp của ngài ấy khác xa bọn mình thật."

Trong lúc 2 người kia vẫn còn thì thào, tôi lặng lẽ rời khỏi nơi đó—

Mang theo trong lòng một cảm giác… mong chờ vô cùng mãnh liệt.