Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 296

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 2 - Chương 59: Danh tính thật sự…?

“Jade!”

Ren kêu lên với gương mặt đầy lo lắng.

“Ờm… trước hết, chúc mừng . Cảm ơn anh vì đã tổ chức buổi tiệc long trọng như thế này… Tuy không khí có hơi lạ một chút, nhưng mà… giờ anh đã là lãnh chúa rồi, thay đổi chút cũng là điều dễ hiểu thôi, nhỉ?”

Ren cố gắng nặn ra một nụ cười gượng, nhưng nó nhanh chóng vụt tắt.

Cũng phải thôi.

Ánh mắt mà “Jade” nhìn Ren lạnh lẽo đến đáng sợ.

Dù gần như bị áp lực ấy đè bẹp, Ren vẫn cố gắng ngẩng đầu lên, cắn răng nói tiếp.

“Jade, nói gì đó đi! Biết là đang giữa buổi tiệc thì nói chuyện thế này hơi không phải, nhưng… chuyện đã qua, chuyện sắp tới, anh đang nghĩ gì, đang cảm thấy gì… em muốn nghe tất cả! Giống như hồi đó ấy! Em… em lo lắm. Xin anh đừng nhìn em bằng ánh mắt đó…”

Giọng Ren càng lúc càng nhỏ, như sắp tan biến.

Nhưng “Jade” chỉ mỉm cười, rồi nói bằng giọng nhẹ nhàng như đang dỗ trẻ:

“Ồ, con lợn này là ai mà dám cất lời vậy nhỉ?”

Câu nói ngọt ngào nhưng lại cay nghiệt đến lạnh gáy.

Ren chết sững.

Ngay lúc ấy, một luồng ma lực khủng khiếp tụ lại quanh cô.

“Ka… ha…!”

Nồng độ quá sức chịu đựng khiến Ren khuỵu gối, thở hổn hển.

Cô ngước lên nhìn “Jade”, đầy kinh ngạc.

“Ja… Jade…?”

“Ồ, ta đang định giết ngươi bằng áp lực đó đấy, vậy mà vẫn còn sống à? Thú vị thật. Đúng là ‘Kẻ bị nguyền rủa’… Nếu ta nhớ không nhầm thì ngươi là Ren phải không? Tên phun độc nhỉ.”

Hắn nhìn Ren như đang quan sát một sinh vật lạ trong lồng kính.

“Còn Galilea, Talia, Babylon, Crow… À à, nhớ rồi, những kẻ từng đi theo Jade. Nhìn xem, giờ chúng nó đều nằm cả đấy.”

Jade liếc nhìn các đồng đội một lượt, họ đã gục xuống.

Có vẻ là do dư chấn của ma lực vừa rồi.

Không chết, nhưng bất tỉnh.

“M… mọi người…? Jade… anh đang nói cái gì vậy…?”

Ren như không hiểu nổi chuyện đang diễn ra, hoặc không muốn tin.

…Nhưng kẻ đó không còn là Jade nữa.

Hắn bật cười, giọng đầy vẻ chế giễu:

“Ahaha! Phải rồi, phải rồi. Chết mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì tội nghiệp quá nhỉ? Thôi được, tâm trạng ta đang khá tốt. Ta sẽ kể cho các ngươi nghe chuyện gì đang thực sự diễn ra.”

Khóe môi hắn cong lên, rồi nói tiếp:

“—Jade mà các ngươi từng biết, đã chết rồi. Ta đã giết hắn, chiếm lấy thân xác này. Tài năng, ký ức, tất cả giờ là của ta. Các ngươi thấy bức thư ta gửi trước đó chứ? Nó được viết bằng ký ức còn sót lại trong thân thể này. Chữ viết cũng giống y hệt phải không?”

“Không… không thể nào…”

“Là sự thật đấy. Mà thật ra… kuku, chính ngươi cũng cảm nhận được điều đó rồi, đúng không? Bởi vậy mặt mới tái xanh thế kia.”

“……!”

Ren cắn môi, đôi mắt ánh lên nỗi tuyệt vọng.

Chiếm đoạt thể xác…

Vậy ra, hắn là Ma Nhân.

Ma Nhân, sinh vật không có thực thể, có thể nhập vào thân xác người khác và điều khiển như của chính mình.

“À, mà tiện thể, dù giờ chẳng quan trọng nữa, nội dung trong bức thư là thật đấy. Jade đúng là con thứ ba của quý tộc vùng này. Hắn đã lợi dụng các ngươi để loại bỏ gia đình phiền toái. Và có vẻ cũng định gọi các ngươi quay lại khi mọi chuyện lắng xuống. Nhưng rồi ta xuất hiện. Jade là một ‘Kẻ bị nguyền rủa’ hiếm có, nên ta đã lặn lội từ xa tới để chiếm lấy hắn. Cũng chống cự dữ lắm đấy, nhưng cuối cùng thì như các ngươi thấy thì ta đã thắng.”

“…Không thể…”

Ánh mắt Ren trống rỗng, như thể mọi thứ sụp đổ.

“Còn chuyện hắn gây án dưới danh nghĩa các ngươi khi ta ngủ… Chắc là để các ngươi rời khỏi đây. Một chút tàn thức cuối cùng, vẫn cố cứu đồng đội. Nghe cảm động thật đấy, haha. Nhưng vô ích rồi. Giờ hắn hoàn toàn tan biến trong ta, và thân xác này hoàn toàn thuộc về ta! AHAHAHAHAHA!”

Tiếng cười của hắn vang vọng.

Lũ lính cũng cười phá lên theo.

“HAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHA!”

Hắn giơ tay lên.

Ngay lập tức, tất cả binh lính im bặt.

“À, tiện nói luôn, mấy ‘lính’ này đều đã bị thuộc hạ Ma Nhân của ta nhập xác cả rồi. Tới tận đây rồi thì cũng phải vui một trận chứ nhỉ? Tiện thử nghiệm năng lực luôn. Kế hoạch là xóa sổ vài quốc gia, rồi mới về.”

“…Ngươi định gây chiến tranh sao…?”

Lôi những người như Ren và các bạn của cô, những người luôn phản đối bạo lực vào việc này, thật quá tàn nhẫn.

Ren nghiến răng nhìn hắn.

Từ môi cô, máu bắt đầu rỉ ra.

“Đúng vậy! Một buổi yến tiệc của máu và lửa! Chúc mừng nhé, các ngươi cũng sẽ được góp mặt!”

Hắn hất mạnh tấm áo choàng, xắn tay áo lên.

Trên cánh tay gầy guộc của hắn, những gương mặt đen sì đang gào thét trong im lặng.

“Giờ thì đến việc chính. Lý do ta gọi các ngươi đến đây là vì cơ thể của các ngươi. Ma Nhân và ‘Kẻ bị nguyền rủa’ rất hợp nhau. Sẽ là vật chủ tuyệt vời cho thuộc hạ của ta từ Ma Giới. Hahahahahahahaha!”

Lại một trận cười vang.

Ren gục đầu, tuyệt vọng khuỵu xuống.

Lúc ấy, ánh mắt hắn chạm phải tôi.

“Ồ? Còn ngươi… sao ngươi không hề hấn gì trước áp lực ma lực của ta? Ngẩng đầu lên mà nói chuyện với ta? Quỳ xuống!”

Hắn vung tay, dồn toàn bộ ma lực quanh đó về phía tôi.

Ma lực xoáy cuộn dữ dội quanh người tôi nhưng chẳng gây chút ảnh hưởng nào cả.

Áp lực ma lực chẳng là gì nếu mật độ ma lực trong cơ thể mình vượt trội hơn.

“…Chuyện quái gì vậy? Với người thường, áp lực đó đủ nghiền nát ngay tức khắc! Ngươi là gì?”

“Ta chỉ là một hoàng tử. Đệ thất hoàng tử.”

“Đệ thất hoàng tử… À à, nhớ rồi. Lloyd De Saloum. Nghe nói là hoàng tử mà lại có tài năng ma thuật xuất chúng, còn chăm chỉ nghiên cứu nữa chứ. Có cả trăm đề tài nghiên cứu độc đáo. Jade từng rất muốn gặp ngươi. Hắn cũng nghiên cứu ma thuật để kiểm soát sức mạnh của mình mà.”

“Trùng hợp thật. Ta cũng muốn gặp hắn. Nhưng vì ngươi… mọi cơ hội đều bị hủy hoại rồi.”

“Tiếc thật nha~”

Hắn cười nắc nẻ.

Còn tôi chỉ lặng lẽ nắm chặt tay, trừng mắt nhìn.

Tên khốn… đã cướp mất một nhân tài hiếm có như Jade khỏi tay tôi rồi.

Nếu được gặp hắn, một kẻ vừa thông thạo năng lực lẫn ma thuật, biết đâu tôi đã có thể khai phá những cách sử dụng mới, kết hợp những điều chưa từng ai nghĩ tới.

Vậy mà giờ đây, hắn lại định phát động chiến tranh sao?

Nếu chuyện đó xảy ra, rất nhiều nhân tài quý giá tôi còn chưa kịp biết tên sẽ chết mất.

Tự tiện hành động trên đất nước người khác, đúng là quá đáng…

Cho dù ngươi là một Ma Nhân đáng để nghiên cứu đi nữa, cũng không thể tha thứ được!

“…Nếu ta nhớ không nhầm, Ma Nhân chỉ có thể bị đánh bại bằng cách dùng số lượng lớn ma thuật dồn dập.”

Ma thuật không tác động trực tiếp lên Ma Nhân, nhưng những chấn động sinh ra từ việc kích hoạt ma thuật vẫn có thể gây thương tổn nhẹ.

Bởi vậy, chỉ cần nhồi một loạt ma thuật tốc độ cao, vẫn có thể xử lý được chúng.

“Gì cơ!?”

Tôi lập tức dựng kết giới bao bọc lấy tên đó, rồi nhồi vào bên trong một lượng lớn ma thuật được chuẩn bị sẵn.

Ngay sau đó kích hoạt!

Đoàng đoàng đoàng đoàng đoàng!

Vô số ma thuật liên tiếp bùng nổ bên trong kết giới, tạo nên từng đợt khói lửa cuồn cuộn nuốt chửng hắn.

Tôi cứ tiếp tục kích phát không ngừng trong vài chục giây.

Cuối cùng, khi khói bắt đầu tan đi—

“…Quả thật ấn tượng. Tốc độ, số lượng, cả mức độ triển khai trận pháp đều thuộc hàng thượng thừa. E rằng chẳng có nhiều pháp sư đạt được đến trình độ như ngươi.”

Hắn bước ra từ làn khói, thân hình tựa như làn sương tụ lại, không hề có hình thể xác thực.

Đúng như tôi đoán, là Ma Nhân.

Nhưng điều khiến tôi bất an chính là ma thuật không hề có tác dụng.

Trong lúc tôi đang phân tích lý do thì bất chợt…

Tay tôi khẽ run.

“Chết tiệt…! Không thể nào… Sao thứ đó lại xuất hiện ở đây được chứ…?!”

“Có chuyện gì vậy, Grimo?”

Giọng tôi bình thản hỏi, nhưng Grimo thì hoảng loạn tột độ.

“Chạy đi, mau chạy đi, thưa ngài Lloyd! Hắn… không phải Ma Nhân đâu… Hắn là Ma Tộc thật sự đấy!!”