Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 296

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 2 - Chương 63: Người đến đón đã tới rồi

Guisarme tan biến, cơ thể hắn hóa thành từng đốm bụi nhỏ rồi biến mất như tro tàn bị gió cuốn.

Tôi lặng lẽ dõi theo đến khi dấu vết cuối cùng phai đi, thì bỗng nghe thấy một giọng nói vang lên trong tâm trí.

“Cảm ơn cậu... Hãy chăm sóc cho Ren và mọi người nhé.”

Một giọng nói dịu dàng, đầy ấm áp.

“Có chuyện gì sao, Lloyd-sama?”

“À… không, không có gì đâu.”

Thuật thức dịch chuyển mà tôi hấp thu từ hắn bằng Hấp Ma kiếm có gì đó thật dịu dàng.

Dù cấu trúc rất phức tạp, nó lại được trình bày vô cùng rõ ràng, dễ đọc và dễ hiểu đến lạ.

Chính vì nó được viết một cách tỉ mỉ như vậy, tôi mới có thể đọc ra trong thời gian ngắn và dựng lên được thuật thức đối ứng.

Người có thể tạo ra một thuật thức như thế... chỉ có thể là Jade.

Phải chi có dịp, tôi muốn được trò chuyện với cậu ấy một lần.

Đang mải chìm trong dòng suy nghĩ, tôi chợt nhận ra bên ngoài đang náo loạn.

“Lloyd-sama! Bên ngoài xảy ra chuyện lớn rồi!”

Chết tiệt.

Tôi quên mất bọn lính Ma nhân chạy thoát ban nãy.

Chắc chúng đang giao chiến với nhóm của Ren.

Nếu thế thì số lượng cách biệt quá lớn, phải nhanh chóng ra tay giúp mới được.

Tôi vội vã thò đầu ra ngoài cửa sổ.

“…Cái quái gì thế kia?”

Bên dưới là một khung cảnh như địa ngục.

Lính Ma nhân đang hứng chịu một cơn mưa lửa dữ dội từ trên trời.

Trên chiến trường là hàng chục hiệp sĩ mà tôi cảm thấy quen quen, có vẻ từng gặp ở đâu đó.

Mỗi khi họ vung kiếm, ngọn lửa lại bùng lên, sấm sét trút xuống.

“Xông lên! Không được để chúng chạy thoát!”

Người đang hét chỉ huy không ai khác chính là Albert.

Trong tay các hiệp sĩ là những thanh ma kiếm do chính tôi rèn.

“Phóng thích!”

Dưới mệnh lệnh của Albert, những thanh kiếm đồng loạt chém xuống.

Một loạt ma thuật phát động, giáng thẳng từ trời xuống, thiêu rụi đội quân Ma nhân.

Sức công phá thật kinh hoàng.

Tôi từng chứng minh rằng ma thuật khi phát động đồng thời sẽ gia tăng sức mạnh gấp bội, đó là bản chất của hợp ma thuật.

Và điều đó hoàn toàn áp dụng với ma kiếm.

Ma thuật được phóng ra đồng loạt với quy mô cả đơn vị, sức mạnh của nó đúng là không thể xem thường.

Lửa và sấm sét giáng xuống như mưa, từng đợt từng đợt đánh tan hàng ngũ Ma nhân, khiến chúng bay tán loạn, gục ngã, tơi tả không còn hình dạng.

“Này Grimo, bọn kia cũng là Ma nhân đúng không? Không phải ma thuật không có tác dụng với Ma nhân à?”

“Chúng là loại thấp nhất trong số Ma nhân, chỉ thuộc hạng 10. Với lại, cơ thể của chúng được tạo dựa trên nền tảng là con người nên chém bằng kiếm cũng chết thôi. Trúng phải đòn ma thuật mạnh thế kia thì chịu sao nổi.”

Ra là vậy.

Dù mang danh Ma nhân, nhưng nếu chỉ là cấp thấp thì cũng không có gì ghê gớm.

Chúng mạnh hơn người thường đôi chút, nhưng trước đội ma kiếm do Albert chỉ huy thì chẳng khác gì cỏ rác.

“Khốn kiếp! Giết chỉ huy! Nhắm vào tên mặt trắng thư sinh kia!”

Một nhóm Ma nhân tranh thủ khoảng trống giữa các đợt lửa lao thẳng về phía Albert.

Nhưng ngay lúc đó, một cơn gió nổi lên, cuốn phăng tất cả.

“ĐOÀNG ĐOÀNG!”

Âm thanh chấn động vang lên, đám Ma nhân bị hất bay như rác rưởi.

Làn bụi mờ tan đi, để lộ một thân hình với tư thế nắm đấm sẵn sàng là Tao.

“Albert-sama, suýt nữa thì nguy to rồi nha!”

“À… ừm, cảm ơn.”

“Fuhihi, quả nhiên Albert-sama đẹp trai thật đó nha~ Tôi liều mạng đu bám theo cũng không uổng công rồi! Biết đâu được, nhờ lần này lập công lại được vào đội cận vệ, rồi làm vợ luôn thì sao~”

Tao nhe răng cười nham hiểm, ánh mắt sáng rực âm mưu.

Tôi đoán là lúc Albert xuất phát khỏi thành, Tao tình cờ gặp được và cố bám theo bằng mọi cách.

Gớm thiệt. Đúng là dẻo dai.

“Uooooo!! Bắn tung nó lên trờiiiiii!”

Một vòng xoáy lửa khổng lồ nổi lên giữa chiến trường, sánh ngang với đại ma thuật.

Thủ phạm không ai khác:

Dian.

Không hiểu sao anh ấy cũng có mặt ở đây, mà còn đang vung ma kiếm do tôi làm nữa chứ.

“Đi đi nào, Liru!”

“UOOOOON!”

Tiếng gầm vang rền, một con sói bạc khổng lồ lao như tên bắn qua chiến trường, mỗi cú va chạm đều khiến kẻ địch bay lên trời.

Trên lưng sói là Alieze.

Khoan đã, 2 người đó sao cũng ở đây!?

“Lloyd-sama, người không sao chứ!”

Tôi quay đầu theo tiếng gọi từ cánh cửa là Sylpha.

Bên cạnh cô ấy là Shiro, đang lao về phía tôi như một cơn lốc.

“Gâu! Gâu gâu gâu gâu——!”

“Uwah!? N-này, Shiro!?”

Tôi bị húc ngã sóng soài.

“Kuun~ kuun~”

“Này, nhột quá đó…”

Bị nó liếm lấy liếm để khắp mặt, tôi ngồi dậy mà cứ cười khổ.

Shiro thở hổn hển, mắt tròn xoe nhìn tôi đầy mừng rỡ.

“Lẽ nào... cậy lần theo mùi của tôi mà tới đây à?”

“Gâu!”

Shiro sủa vang, như thể bảo “Đúng rồi đó!”

“Vâng. Chính xác là như thế.”

Sylpha vừa nói vừa lườm tôi như muốn thiêu sống.

Sợ thật.

Quá sợ.

“Sáng nay, tôi bị Shiro đánh thức và kéo đi. Khi đến nơi thì phòng của Lloyd-sama đã trống rỗng. Tôi lập tức báo cáo cho Albert-sama. Dù đã cho người lục tung cả lâu đài, nhưng không thấy tăm hơi đâu cả. Trong suốt thời gian đó, Shiro vẫn hướng về phía nam chính là nơi này mà sủa không ngừng. Albert-sama nhận ra có điều bất thường, liền tập hợp đội ngũ chuẩn bị xuất phát. Đúng lúc ấy thì Dian-sama và Alieze-sama cũng xin đi cùng…”

“Ra là thế… Thật sự có lỗi quá.”

Lẽ ra tôi nên để lại ít nhất một phân thân.

Tôi không ngờ mọi chuyện lại kéo dài đến mức này.

Khi đã bị cuốn vào trận chiến, đầu óc tôi lại quên bén mọi thứ.

Phải tự trách mình thôi.

“Thiệt tình, tôi tưởng mình đã hiểu người lắm rồi… Nhưng chuyện lần này thật sự vượt xa cả dự đoán của tôi đấy. Fufu… Fufufufufu…”

“S-Sylpha…?”

Chết thật.

Giọng này là đang giận lắm đây.

Tôi vô thức nhắm mắt khi thấy Sylpha bước lại gần.

“Quả là Lloyd-sama.”

Nhưng điều tôi nghe được… lại khác hoàn toàn với điều tôi tưởng tượng.

Mở mắt ra, tôi thấy Ren đang đứng sau lưng Sylpha, đôi mắt đỏ hoe, ngấn đầy nước mắt.

“Tôi đã nghe chuyện từ người này rồi. Bọn họ nghe được tin đồn về Lloyd-sama, nên đã lén đến cầu xin trong đêm. Là thuộc hạ của lãnh chúa vùng Lordost, họ biết được âm mưu nổi loạn của chủ mình nên đã cầu xin ngài ra tay ngăn chặn. Và Lloyd-sama đã chấp nhận lời thỉnh cầu đó, cùng họ tiến vào dinh thự này. Thế nhưng kẻ xuất hiện lại là một con quỷ khoác lốt lãnh chúa, mọi chuyện chỉ là cái bẫy nhằm dụ phản loạn vào tròng. Ấy vậy mà ngài lại đánh bại hắn một cách vẻ vang... Sylpha tôi đây, thật sự khâm phục!”

“À… ừm… thì, cũng tạm gọi là thế…”

Tôi buột miệng cười gượng.

Có vẻ sau khi tôi để cô bé chạy thoát, Ren đã nhanh chóng tìm người cầu cứu.

Đúng lúc đó thì nhóm của Albert xuất hiện, rồi mọi chuyện dẫn tới kết quả như bây giờ.

Dù sao thì… cũng là một lý do ứng biến khá gọn gàng.

Chắc là Ren đã khéo léo lấp liếm giúp tôi.

“Lloyd... u… hức… cậu vẫn… còn sống… hức hức…”

“Này, Ren…?”

“Tôi… chỉ biết bám lấy họ… cầu xin giúp đỡ… hức… nếu cậu mà chết thì… thì thật sự… tôi không biết phải làm sao…”

…Ờ, không, chắc là cô bé không còn tỉnh táo để dàn dựng mấy lời bịa đặt như thế đâu.

Chắc là Sylpha đã tự chắp nối lại lời nói rời rạc của Ren mà hiểu ra câu chuyện.

Nhờ vậy mà mọi thứ được che đậy trơn tru, nhưng đồng thời tôi cũng có cảm giác là mình đang bị hiểu nhầm quá đà thì phải.

…Thôi kệ. Kết quả như ý là được rồi.

“Kẻ giả dạng lãnh chúa, rồi chiếm lấy cơ thể hắn bằng tà thuật, nhiều khả năng là một tên Ma nhân. Vậy mà Lloyd-sama có thể một mình đánh bại hắn… đúng là năng lực đã vượt xa cả những gì tôi tưởng tượng. Không những thế, người còn có đủ sức hút để khiến Albert-sama, Dian-sama, và cả Alieze-sama bất chấp nguy hiểm mà kéo quân đến ứng cứu... Chẳng những mạnh, mà còn có cả nhân tâm. Thật tuyệt vời quá đi mất, Lloyd-sama…!”

Nói rồi Sylpha cứ đứng đó lẩm bẩm, ánh mắt long lanh ánh nhìn đầy sùng bái mà với tôi thì trông hơi… đáng sợ.

Tốt nhất là không nên nhìn thẳng vào cô ấy lúc này.

“…Về thôi.”

“Gâu!”

Tôi rời khỏi dinh thự, dẫn theo Shiro đang tung tăng chạy bên cạnh, trông hăng hái như chưa từng có chuyện gì xảy ra.