Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 295

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 2 - Chương 61: Giao chiến với Ma Tộc (2)

“Ngài đang làm cái quái gì thế hả, Lloyd-samaaaa!!”

Grimo bất ngờ hét toáng lên.

Uoh, đừng hét bất thình lình như vậy chứ.

Giật mình chết được.

“Gì, gì vậy? Có chuyện gì à?”

“Chuyện gì à!? Ngài hoàn toàn có thể né đòn vừa nãy mà! Vậy mà lại cố tình đón đòn của thằng đó là sao chứ!? Nếu lỡ có chuyện gì thì ngài tính sao hả!?”

…À, lộ rồi nhỉ.

Thật ra thì đúng là tôi có thể tránh được, nhưng vì tò mò quá nên do dự một chút và… đỡ thẳng luôn.

“Thì… đôi khi cũng cần phải thử ăn một đòn mới biết rõ nó hoạt động thế nào chứ còn sao nữa.”

Hiện tượng vật lý do ma lực tạo ra mà không thông qua thuật thức.

Khác biệt với ma thuật ở điểm nào, cơ chế ra sao, không tự mình trải nghiệm thì chẳng thể hiểu được.

Và quả thật, nếu không thử, tôi đã chẳng biết nó lại bình thường đến thế.

Grimo nhìn tôi chết trân, im lặng đầy bất lực.

“Ngài chỉ có 1 mạng thôi đấy! Làm ơn tự biết quý lấy cái thân ngài đi! Xin ngài, đừng có liều mạng kiểu đó nữa!”

“Gì vậy, lo cho ta à?”

“Kh-không hẳn là vậy… nhưng mà, gừ…! Cái thân đó sớm muộn gì cũng là của tôi cơ mà! Ngài mà chết ở đây thì tôi biết làm sao…!”

Grimo lầm bầm cằn nhằn như ghen tuông.

Cũng phải thôi… ở kiếp trước tôi từng bị giết chỉ vì tò mò dùng thử một loại ma thuật lạ.

Chắc phải biết rút kinh nghiệm rồi nhỉ…

Ừ, chắc là nên vậy.

“Dám nói là ‘muốn thử đỡ một lần’ hả… Hahaha, đúng là nực cười quá mà…!”

Guisarme cười gằn, ma lực khắp nơi tụ lại quanh hắn.

Hắn giơ 2 tay lên trời, 1 quả cầu ma lực khổng lồ hiện ra giữa không trung, toát ra luồng khí áp khiến cả không khí xung quanh cũng tóe lửa lách tách.

Ồ, quả này mạnh thật.

Tập trung được chừng này ma lực là chuyện hiếm có lắm đấy.

“Ta vốn không định phá hủy tòa lâu đài này đâu… nhưng tất cả là do ngươi cả đấy. Dám buông lời khiêu khích ta như vậy, thì cũng phải chịu trách nhiệm chứ nhỉ…?”

Gương mặt Guisarme méo mó vì giận dữ.

Đòn đánh này đúng là có vẻ hấp dẫn đấy, nhưng nếu tôi không xử lý kịp thì Ren và mấy người phía sau sẽ bị vạ lây mất.

“Ren, đưa mọi người ra khỏi đây.”

Do ma lực tập trung lại tại một điểm nên sức ép khiến mọi người đứng không nổi.

Nhưng giờ Galilea và những người khác đã dần cử động lại được.

Đây là cơ hội tốt để rút lui.

“Ư-ừm… nhưng còn cậu thì sao!?”

“Tôi không sao. Cứ đi đi.”

“……Được. Cẩn thận nhé!”

Ren ngoái đầu lại không ngừng, rồi cùng mọi người rút lui.

Tốt.

Đi hết rồi.

Có Ren ở đây thì tôi không tiện tung thử vài chiêu mình đang nghĩ tới. Giờ thì tha hồ thử nghiệm.

“Không dễ thế đâu!”

Guisarme nhắm vào Ren và bắn ra vài ngọn giáo từ quả cầu ma lực.

Tôi lập tức dựng kết giới đỡ lấy, làm mấy ngọn giáo đó bay chệch đi.

Giiin!

Tiếng va chạm chói tai vang lên khi ma lực bị đẩy văng, đâm xuyên qua một tên lính gần đó.

“Này, đừng có phí công dồn ma lực rồi lại dùng lung tung. Phải dồn hết vào một đòn mới gọi là thú vị chứ?”

“…Ku, kukukuku… Được thôi. Nếu ngươi khát khao cái chết đến thế, ta sẽ chiều lòng ngươi. ‘Hắc Tử Ngọc’, tuyệt kỹ mạnh nhất của ta, mang theo toàn bộ ma lực, nuốt chửng mọi thứ vào dị không gian! Để xem ngươi còn mạnh miệng được bao lâu nhé!”

Guisarme nén chặt quả cầu ma lực, nén đến mức không gian xung quanh rạn vỡ từng tiếng rắc rắc.

Cái vòng xoáy đen đó… tôi từng thấy rồi.

Nếu dùng cách đó thì…

Đang suy tính thì Grimo hét lên.

“Khoan khoan! Ngài định làm gì vậy, Lloyd-sama!? Áp suất ma lực này quá điên rồi đấy!?”

“Không sao. Ta sẽ đỡ nó.”

“Ngài vừa mới hứa là không làm liều nữa màààààà!!”

Guisarme nhếch mép, hạ mạnh 2 tay xuống.

“Hãy xem ngươi đỡ nổi không! Nuốt hết đi! Hắc Tử Ngọc!!”

Goooooh!!

Quả cầu ma lực phóng ra như thiên thạch, thổi bay gạch đá, nuốt chửng bụi đất, đâm xuyên mọi chướng ngại vật, lao thẳng về phía tôi.

Tôi thử ném một quả Hỏa Cầu vào nó.

Phụt…!

Ngọn lửa vừa chạm đã bị nuốt mất, chỉ còn lại một làn khói mỏng tan biến trong không khí.

“Ahahahaha! Vô ích thôi! Dù là ma lực, kết giới, hay gì đi nữa cũng sẽ bị Hắc Tử Ngọc nghiền nát hết! Không có cách nào phòng thủ cả! Giờ thì biến mất đi cùng nụ cười ngu ngốc của ngươi ấy!”

Guisarme cười lớn đầy ngạo nghễ.

Quả cầu lao tới, và Grimo hét to.

“KHÔÔÔÔNG!! Ngài đúng là liều mạng thật mà Lloyd-samaaaa!!”

“Không sao đâu, không phải liều.”

Tôi khẽ thì thầm.

Nhờ lần trước trực tiếp hứng đòn nên tôi đã hiểu sơ về cách Guisarme điều khiển ma lực.

Hắn chỉ ra lệnh cho ma lực, và lệnh đó thường rất đơn giản.

Và cũng giống như khi tôi dùng Chấn Kích Nham Nha để triệt tiêu giáo ma lực, chỉ cần dùng một loại ma thuật tương ứng là có thể đối kháng.

Guisarme từng nói:

Ma thuật vốn là phiên bản yếu hơn của năng lực Ma Tộc.

Khác biệt thật sự chỉ nằm ở việc có dùng thuật thức hay không mà thôi.

Và tôi biết có một loại ma thuật có hiện tượng gần giống quả cầu của hắn.

――Ma thuật hệ Không Gian, Hư Không.

Tạo ra một lỗ hổng không gian dẫn đến dị giới, thứ chạm vào sẽ lập tức tan biến.

Ma lực, kết giới, hay bất cứ thứ gì, tất cả đều bị nuốt trọn.

Tôi từng thử nghiệm khả năng nuốt vật thể của “Hư Không” và thấy nó có thể nuốt trọn… cả 1 ngọn núi.

Khi đó tôi đã nghĩ, nếu đem loại ma thuật đó đối đầu với chiêu của Guisarme, thì sẽ thế nào?

Giờ chính là lúc để kiểm chứng.

“—Vậy thì, thử cái này xem nhé.”

Tôi niệm chú, và một vòng xoáy đen ngòm hiện lên trước mặt.

Ngay lập tức, Hư Không và Hắc Tử Ngọc va chạm.

Grrrruuuuuuu!!

Hai luồng sức mạnh đen kịt gào thét, đẩy lùi nhau, hòa tan vào nhau, cắn xé nhau và cuối cùng cả hai cùng biến mất.

“Cái… cái gì cơ!?”

Guisarme chết sững, mắt trợn tròn.

Phải rồi, khi 2 cánh cửa đến dị giới va chạm nhau, kết quả là chúng tự triệt tiêu hoàn toàn, chẳng còn gì sót lại.

Tôi muốn hét lên “Vậy là hết à!?!”

Trái tim tôi đã rộn ràng bao nhiêu khi xếp song song mấy cái “Hư Không” và chờ đợi một màn hủy diệt long trời lở đất…

Tôi đã cất công lén trốn ra khỏi lâu đài giữa đêm khuya, ra tận giữa biển để thử nghiệm…

…khụm, thôi, chuyện đó để sau vậy.

“Vừa rồi là tuyệt kỹ mạnh nhất của ngươi đấy à, Guisarme?”

“G-gu… guguu…!”

Guisarme nghiến răng ken két trước câu hỏi của tôi.

Hừm, nhìn phản ứng đó thì xem ra hắn nói thật lúc nãy rồi.

Nếu vậy thì... tôi chẳng còn gì để làm với hắn nữa cả.

Chỉ cần kết thúc là được.

“Vậy thì đến lượt ta ra tay.”

Tôi vừa bước lên một bước, Guisarme lập tức lùi lại một bước.