Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Toàn Chức Cao Thủ

(Đang ra)

Toàn Chức Cao Thủ

Hồ Điệp Lam

Một cao thủ hàng đầu trong game online Vinh Quang, được mệnh danh là bách khoa toàn thư, vì nhiều lý do đã bị câu lạc bộ sa thải. Rời khỏi đấu trường chuyên nghiệp, anh trở thành một quản lý tiệm net

336 862

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

(Đang ra)

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

辣椒爱吃猫

Tóm lại, đây là câu chuyện về cuộc đấu trí và mối quan hệ yêu-ghét với những yandere

45 195

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

289 6680

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

279 5852

Kẹo giả kim của Gisele

(Tạm ngưng)

Kẹo giả kim của Gisele

Shiba

Một câu chuyện fantasy về việc chế tác tự do và vui vẻ của Giselle, một nhà giả kim thuật vô cùng tài năng mà không hề hay biết, cùng với Tinh linh mềm mại Taa-chan, xin được phép bắt đầu

103 418

Vol 6 - Chương 171: Hạ gục kẻ canh cổng

“Khụ…! Khí tức tà ác nồng nặc đến nghẹt thở… Không ngờ lại có ma tộc đủ sức dựng nên kết giới quỷ dị như thế này…”

Jihriel vừa quan sát xung quanh vừa lẩm bẩm.

Trước mắt chúng tôi là một khu vườn rộng lớn, cây cỏ hoa lá trông rất quen thuộc, toàn những loài thường thấy, chẳng có gì đặc biệt.

Ngay bên cạnh là một tòa tháp khổng lồ cao đến mức phải ngẩng đầu mới thấy hết.

“…Mà này, chỗ này trông cứ như học viện ấy nhỉ.”

“Những kết giới kiểu này thường hòa trộn với không gian thực để tạo ra hình dạng giống hệt, như kiểu Thiên giới được dựng nên từ mây và bầu trời vậy.”

“À ha, nghe vậy thì cũng hợp lý đấy.”

Tức là không gian nhân tạo kiểu này thường được mô phỏng dựa trên cảnh vật thực tế ngoài đời.

“Nhưng mà so với Thiên giới thì chỗ này nhỏ hơn nhiều nhỉ.”

Trước đây tôi từng đến Thiên giới, đi mãi vẫn không thấy điểm cuối.

Còn nơi này, kích thước chỉ bằng khuôn viên học viện là cùng.

“Chuyện đó là đương nhiên rồi, thưa ngài Lloyd. Dù ma tộc có mạnh đến đâu thì kết giới do họ tạo ra cũng không thể nào sánh với Thiên giới, nơi do các chủ thần dựng nên được.”

“Ừ, nói vậy thì cũng phải.”

Dù sao thì với không gian nhỏ thế này, tôi hoàn toàn có thể bao quát bằng cảm ứng khí tức.

Tôi lập tức lan tỏa ma lực ra khắp khu vực theo chiều rộng, tập trung cảm nhận.

“…Tìm thấy rồi.”

Khí tức này không thể nhầm được, là của Grimo.

Có vẻ nó không ở quá xa chỗ này.

Trước hết, tôi phải tìm Grimo và hỏi cho rõ mọi chuyện—

“!?“

Bỗng dưng, cảm ứng của tôi chạm phải một luồng khí khác.

Ma lực mạnh bất thường, đúng là tên ma tộc kia rồi.

Hắn cũng nhận ra tín hiệu của tôi và lao thẳng về phía này.

“Nó đến rồi—!”

Jihriel kêu lớn.

Ngay lúc đó, một bóng đen từ trên trời giáng xuống khu vườn kèm theo luồng gió dữ dội như bão cuốn.

Trong làn cánh hoa bay loạn, cái bóng ấy từ từ đứng dậy.

—Một bộ đuôi tôm màu đen tuyền, găng tay trắng như một quản gia quý tộc.

Nhưng điều đáng chú ý là hắn có… 2 cái đầu.

Mà cả 2 đều là đầu chó.

“Thật ngạc nhiên, Cerus. Đã bao nhiêu trăm năm rồi mới có kẻ dám xông vào đây mà không xin phép?”

“Thật vậy, Berus. Mà lại là con người. Không biết mấy trăm năm qua lũ này có khá lên chút nào không?”

Cerus, Berus, 2 cái đầu ấy trò chuyện với nhau một cách nhàn nhã, chậm rãi.

Jihriel nhìn thấy liền nuốt khan.

“Song đầu phiên khuyển, Cerberus…!”

“Ngươi biết bọn chúng à, Jihriel?”

“Vâng. Tên gọi của quản gia phục vụ gia tộc đại quý tộc lâu đời trong Ma giới. Tôi cũng chỉ từng nghe qua tin đồn thôi…”

Nghe Jihriel nói thì oai thật đấy, nhưng tôi lại để ý thứ khác, 2 hai cái đầu kia hoạt động độc lập thì liệu có phải là 2 cá thể riêng biệt không nhỉ?

Nếu vậy thì có thể dùng ma thuật đồng thời chăng?

Nếu đúng thế thì gọi là nhị trọng niệm chú mặc định luôn ấy nhỉ?

Nhị trọng niệm chú là kỹ thuật cực khó tái hiện, nguy cơ lỗi chú cao, nên chưa được nghiên cứu sâu rộng.

Trước đây tôi dùng cũng chỉ là tổ hợp có sẵn.

Còn Cerberus đã sống cả trăm năm như thế thì chắc chắn còn cao siêu hơn nhiều…

Hừm, thú vị đấy.

“…Tên nhóc kia, không hiểu sao lại cười được nhỉ, Cerus?”

“Con người mà nhìn thấy ma tộc mà còn giữ được lý trí thì chắc là đã phát điên vì sợ rồi đó, Berus.”

“Ồ, tội nghiệp thật. Nhưng yên tâm đi, con người. Chúng ta không như đám thấp kém kia, chẳng có hứng thú gì với việc tra tấn người đâu.”

“Phải rồi. Chúng ta đến đây là để làm việc. Nghĩa là…”

Ngay khi lời vừa dứt, bóng Cerberus lập tức biến mất.

Và rồi—

“Loại bỏ kẻ xâm nhập, đúng với vai trò phiên khuyển canh cổng.”

Giọng của cả 2 vang lên đồng thời ngay phía sau lưng tôi.

Tiếp theo là tiếng va chạm nặng nề.

Khi tôi quay lại, cánh tay của Cerberus đã phá tan mấy lớp kết giới phòng thủ luôn được tôi duy trì.

“…Ồ, kết giới của một con người mà lại cứng cáp thế này sao, Cerus.”

“Dù gì cũng lọt được vào đến mặt sau thế giới, có vậy cũng không lạ, Berus.”

Ồ, tốc độ khá nhanh đấy.

Ngay trước khi biến mất, tôi có nghe thấy một chút âm thanh giống như chú thuật tăng cường thể chất.

Một dạng nhị trọng niệm chú tốc độ cao, có vẻ cùng hệ thống với ma thuật cổ đại mà Grimo từng dùng, nhưng tinh xảo hơn hẳn.

Là ma tộc cấp cao thì cũng có thể kế thừa loại ma thuật huyết thống đặc biệt chăng?

Tác dụng cũng vượt xa những gì tôi thường dùng…

Tốt đấy.

Muốn xem thêm mấy chiêu nữa.

Ban đầu tôi định dựng kết giới phòng thủ, nhưng mà với ma tộc thì ma thuật thông thường chẳng ăn thua.

Ngay cả loại ma thuật cao cấp nhất, chúng cũng có thể chịu đựng một cách thản nhiên…

…Vậy thì thử cái đó xem sao.

Tôi bắt đầu tập trung ma lực vào lòng bàn tay.

Ngay khi thấy vậy, sắc mặt Cerberus lập tức biến đổi.

“■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■■”

Chú ngữ nén, ép lại thành gói, thuật thức mật độ cao dùng ma lực tôi tích tụ làm nguyên liệu, từ đó sinh ra ngọn lửa.

Ngọn lửa ấy xoáy tròn, nhanh chóng biến thành một quả cầu lửa khổng lồ, sáng rực cả khu vườn.

Rồi dần dần, nó ngưng tụ lại, chuyển thành hình dạng một mãnh thú 4 chân.

“Đại ma thuật hỏa hệ ‘Hồng Hổ Bách’!”

Gào!!!

Ngọn lửa rú lên như tiếng hổ gầm rồi lao thẳng về phía Cerberus.

Hắn cố tránh né, nhưng vô ích.

‘Hồng Hổ Bách’ có khả năng tự động truy đuổi mục tiêu.

“Cái—!?”

Dù Cerberus lẩn tránh khắp nơi, ngọn lửa hình hổ vẫn bắt kịp bằng vuốt và răng sắc.

Ngay khi tiếp xúc, một vụ nổ dữ dội bùng phát.

“…Đúng là đại ma thuật lúc nào cũng phô trương quá đà.”

Tôi thì được bảo vệ bởi kết giới, nhưng sức nóng lan tỏa làm cây cỏ xung quanh cháy thành tro, không khí khô khốc khiến mỗi hơi thở như thiêu đốt cổ họng.

Ma thuật này chỉ dùng được ở những chỗ vắng vẻ thế này chứ ở nơi khác thì không dám thử.

“Một mình mà thi triển được đại ma thuật…? Chẳng phải thứ đó bắt buộc phải có nghi thức hoặc tế đàn sao!?”

“À, không có Deguardia thì đúng là không làm được, bình thường là vậy.”

Golem mà tôi tạo ra, Deguardia, có chức năng như một tế đàn ma thuật.

Nhờ đứng lên nó và kết nối với tuyến ma lực, tôi mới có thể dùng đại ma thuật một mình.

Nhưng hiện tại, nhờ cải tiến từ ma thuật quân sự, tôi đã có thể kéo dài tuyến ma lực nghĩa là hoàn toàn có thể kết nối với Deguardia từ xa mà không cần trực tiếp đứng trên đó.

Vậy nên, giờ đây tôi có thể sử dụng "tế đàn" ở bất kỳ đâu, bất kỳ lúc nào và cũng chính nhờ đó mà có thể thi triển đại ma thuật.

“Gu… nununu…”

Cùng với tiếng rên rỉ, từ trong làn khói đen mịt mù dần tan, Cerberus hiện thân trở lại.

Hắn mở trừng đôi mắt đầy phẫn nộ, nghiến chặt răng, rồi giật phăng đôi găng tay đã cháy rách tả tơi.

“Uooooh! Dùng ma thuật mà làm tổn thương được thể ma lực cấp cao của một thượng cấp ma tộc sao!? Quả là… quả là không hổ danh Lloyd-sama!”

“Không, nhìn vậy thôi chứ thiệt hại chẳng đáng kể đâu.”

Cơ thể hắn chỉ bị cháy sém vài chỗ trên bề mặt, nhưng thể ma lực, bản thể thật sự thì vẫn vững vàng như chưa hề hấn gì.

Dù tôi đã cố ý giảm đáng kể sức mạnh để không phá hủy không gian này, lại thêm việc hắn tự dựng lên ma lực chắn đỡ, kết quả cũng đã nằm trong dự đoán.

Có lẽ sức mạnh thật sự chỉ mới bằng 10%.

Nhưng dù vậy, việc giảm thiểu đại ma thuật đến mức đó thì đúng là một kết giới khá cứng cáp.

Tôi vốn định quan sát thêm một chút… nhưng thôi, cơ hội rồi sẽ còn nhiều.

Đang chuẩn bị chuyển sang thế thủ một lần nữa, thì bất ngờ—

“Cái quái gì thế này? Không gian quái quỷ gì vậy… Có vẻ là kết giới, nhưng mà thấy cứ kỳ kỳ sao ấy.”

Một giọng nói vang lên sau lưng.

“Đây là bức tường không gian đấy. Cậu đúng là chẳng chịu học hành gì cả, thằng em ngu ngốc. Nhưng mà tại sao lại mò vào tận đây chứ…?”

Gazelle và Noah xuất hiện.

Phải rồi, lúc nãy tôi có mở một lỗ hổng trên bức tường không gian, rồi quên không bịt lại.

Có vẻ 2 đứa nó đã lần theo đó mà lọt vào đây.

“Ơ kìa, đó chẳng phải Lloyd sao!? Mà khoan, cậu ta đang đánh nhau với… ma tộc à!?”

“Có vẻ là tên ma tộc đã tạo ra bức tường không gian này… Chắc hắn đã thoát ra từ phong ấn nào đó! Lloyd-kun, bọn tôi sẽ tới giúp cậu!”

Gazelle và Noah hô vang rồi đồng loạt lao tới.

“Không thể nào! Con người thì làm được gì trước ma tộc chứ! Hai người mau để Lloyd-sama lo liệu rồi rút lui đi!”

“Khoan đã, Jihriel.”

Tôi đưa tay ngăn Jihriel lại, khi hắn định ngăn cản 2 người kia.

“Tôi nghĩ 2 người họ có kế hoạch riêng. Cứ quan sát thêm chút đã.”

“Nhưng mà… nếu Lloyd-sama đã nói vậy thì…”

Dù vẻ mặt vẫn còn chút bất mãn, Jihriel dần yên lặng.

Mà phải công nhận, luồng ma lực từ 2 người kia… vừa kỳ lạ, vừa mạnh mẽ một cách khác thường.

Không lẽ nào đó là thuật thức nguyên thủy mà tôi hằng mong muốn được chứng kiến!?

Đúng là kích thích thật sự!

“Lên nào, đồ anh trai chết tiệt!”

“Phối hợp cho tốt vào đấy, thằng em ngu xuẩn!”

Cùng với tiếng quát tháo ăn ý, 2 người lao thẳng về phía Cerberus!