Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Toàn Chức Cao Thủ

(Đang ra)

Toàn Chức Cao Thủ

Hồ Điệp Lam

Một cao thủ hàng đầu trong game online Vinh Quang, được mệnh danh là bách khoa toàn thư, vì nhiều lý do đã bị câu lạc bộ sa thải. Rời khỏi đấu trường chuyên nghiệp, anh trở thành một quản lý tiệm net

336 862

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

(Đang ra)

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

辣椒爱吃猫

Tóm lại, đây là câu chuyện về cuộc đấu trí và mối quan hệ yêu-ghét với những yandere

45 195

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

289 6680

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

279 5852

Kẹo giả kim của Gisele

(Tạm ngưng)

Kẹo giả kim của Gisele

Shiba

Một câu chuyện fantasy về việc chế tác tự do và vui vẻ của Giselle, một nhà giả kim thuật vô cùng tài năng mà không hề hay biết, cùng với Tinh linh mềm mại Taa-chan, xin được phép bắt đầu

103 418

Vol 6 - Chương 175: Đại Chiến cùng Ma Quân Tứ Thiên Vương (2)

“K-Không thể nào… Rõ ràng phong ấn đã phát huy trọn vẹn mà…!?”

“Thằng ngu. Bị phong ấn hàng trăm năm trời, chẳng lẽ tao lại không nghĩ ra được một hai cách đối phó chắc?”

Vilfrey nhếch môi cười khinh bỉ trước vẻ mặt bàng hoàng của Jihriel.

…Ừ, cũng hợp lý thôi.

Nếu là tôi bị giam cầm cả trăm năm, thể nào cũng nghĩ ra hàng trăm, hàng ngàn cách phá giải rồi.

Có bao nhiêu thời gian rảnh rỗi để nghiên cứu mà.

Một loại phong ấn đơn giản, cấp tốc như vừa rồi làm sao có hiệu quả được, nghĩ lại thấy mình hơi chủ quan thật.

“Không, tôi nghĩ người nghĩ được cả trăm cách đối phó chắc chỉ có mình ngài thôi đấy ạ, Lloyd-sama…”

“Dù sao thì cũng cần một cách tiếp cận mạnh mẽ hơn.”

Có lẽ vừa rồi, hắn đã phủ toàn thân bằng một lớp màng ma lực dày đặc để đỡ mũi tên ánh sáng.

Ma lực nén với mật độ cực cao có thể phá vỡ thuật thức, đơn giản nhưng hiệu quả tuyệt đối.

Phương án đầu tiên tôi nghĩ đến là dùng ma thuật khác để phá lớp phòng thủ ấy…

Hoặc cũng có thể gia cố thuật thức để chống lại ma lực cường đại…

Hoặc là—

“Không ổn rồi, càng lúc càng thấy thú vị.”

Tôi lại mắc cái tật xấu của mình, cười khẽ rồi đưa tay che miệng.

Gặp được đối thủ có mật độ ma lực thế này quả thật rất hiếm.

Đầu óc tôi cứ thế mà hăng lên, tính toán liên tục không ngừng.

“Lẩm bẩm cái gì thế hả thằng chết tiệt!!”

Vilfrey rống lên rồi lao thẳng đến.

Nhanh.

Không phải kiểu bay trên không, mà là như đang “chạy” trên không khí vậy, đúng là phong cách di chuyển đặc trưng của ma tộc có cơ thể cấu tạo từ ma lực.

GAGAN!!

Chỉ trong tích tắc, một cú đánh như sét giáng xuyên qua cả lớp phòng hộ và giáng thẳng lên người tôi.

Tôi cố gắng bắt kịp bằng mắt, nhưng phản ứng không theo kịp.

Đòn đánh trực diện, không kịp đỡ.

Cơ thể bị đánh văng, tôi vội vàng xoay người, lấy lại thăng bằng giữa không trung.

“Ái chà… Chảy cả máu rồi này.”

“…Không thể tin nổi. Cơ thể mày làm bằng gì thế hả?”

Vilfrey cau mày khó hiểu.

Jihriel thì há hốc miệng kinh ngạc.

“Ngài Lloyd bị thương… là lần đầu tôi thấy đấy ạ!”

“Không không, là do lúc nãy vấp té đập mặt vào rào chắn ma lực thôi.”

Dù là vậy, bị dính đòn là sự thật.

Tốc độ của Vilfrey quá nhanh.

Dù mắt còn bắt kịp, nhưng cơ thể tôi không tài nào theo nổi.

“Hắn đang nén ma lực cực đại rồi định hình thành cơ thể để gia tăng thể chất.”

Grimo từng nói rằng ma nhân và ma tộc vốn là ma lực thể có thể tự tạo hình thể của mình bằng ma lực.

Càng lên cấp cao, việc chúng tưởng tượng ra từng sợi gân, từng khối cơ, từng mạch máu càng rõ nét, từ đó cho ra sức mạnh vượt xa loài người.

Và Vilfrey chính là ví dụ điển hình.

“T-Tệ rồi đó ạ!? Với tốc độ như vậy thì không có thời gian để niệm đâu! Dù có là Lloyd-sama đi nữa thì…!”

“Nếu là ‘cứ như thế này mãi’ thì đúng thật đấy.”

Nghe tôi nói, Vilfrey lập tức nổi gân trán, mặt méo xệch vì giận.

“Mày dám láo xược hả!!”

Hắn lại lao tới như sấm sét.

Tôi lập tức giải trừ rào chắn ma lực, đồng thời nhắm mắt lại.

“L-Lloyd-sama!? Mở mắt ra đi ạ! Hắn sắp tới rồi kìa!?”

“Bỏ cuộc rồi hả!? Nhưng tao vẫn sẽ giết mày!!”

Cú đấm sấm sét lao đến, tôi nghiêng người theo hướng lực đạo, không cưỡng lại.

Cú đấm chỉ kịp lướt qua mái tóc tôi rồi đấm vào khoảng không.

“Cái gì!?”

Mắt hắn trừng lên ngạc nhiên, nhưng vẫn không ngừng tung đòn liên tiếp.

Tôi thì vẫn nhắm mắt và lần lượt né được tất cả.

“Tại sao… Tại sao toàn hụt!?”

—Đây chính là Tâm Nhãn.

Một kỹ thuật tôi học từ Tao, một mạo hiểm giả đến từ ngoại quốc xa xôi.

Theo lời cô ấy, Tâm Nhãn là kỹ năng giúp dự đoán chuyển động đối phương thông qua việc cảm nhận dòng khí, âm thanh, mùi hương, và các giác quan khác rồi tưởng tượng không gian như thể đang nhìn từ trên cao.

Sau khi nghe điều đó, tôi đã chỉnh sửa Kiến Nhãn, một thuật giúp quan sát từ xa thành một hệ thống cảm biến đa giác quan.

Tôi tạo ra các thiết bị cảm nhận bay xung quanh, rồi liên kết chúng với chuyển động cơ thể, từ đó tự động điều khiển thân thể tránh né theo hướng phù hợp.

…Và đúng như mong đợi, kỹ thuật này hoàn toàn bắt kịp tốc độ của Vilfrey.

“Giờ thì đến lượt thử nghiệm đòn tấn công.”

Trong lúc né đòn, tôi đặt tay vào bên hông không phòng bị của Vilfrey.

ZUNNN!!

Một âm thanh nặng nề vang lên, hắn lập tức bị đánh văng ra xa.

“GUOOH!?”

Hắn lảo đảo, cố gắng giữ thăng bằng.

Nhưng phần cơ thể tôi đánh trúng đã nứt nẻ, ma lực đen như khói tỏa ra mù mịt, buộc hắn phải lấy tay đè lại.

“Tuyệt vời quá đi mất! Vừa rồi chính là đòn ‘Cực Quang’, đặc biệt hiệu quả với ma tộc! Lại còn được cường hóa bằng Khí lực nữa chứ! Quá xuất sắc, Lloyd-sama!!”

Đúng rồi, ma thuật thần thánh có hiệu quả vượt trội với ma nhân và ma tộc.

Mà nghĩ lại, đây là lần đầu tôi thật sự dùng nó trong thực chiến.

Khi vừa chạm vào hắn, tôi có cảm giác như có một luồng phản kháng kỳ lạ giữa ma lực và ma thuật thần thánh.

“À mà… vì sao ma thuật thần thánh lại hiệu quả với ma tộc ấy nhỉ?”

Tôi học được ma thuật thần thánh rồi, nhưng lại chưa có dịp thử nghiệm lên ma nhân hay ma tộc nên cũng chẳng rõ cơ chế.

“Ánh sáng thánh là để tiêu trừ bóng tối tà ác, đó là cốt lõi của ma thuật thần thánh!”

“Đó chỉ là lời nói mỹ miều thôi chứ? Ý ta là cơ chế vận hành thực tế kia.”

“Cái đó thì… thực ra tôi cũng… không rõ lắm…”

“Vậy à.”

Nếu Jihriel cũng không rõ thì đành chịu thôi.

Thật ra cũng chẳng có mấy loại ma thuật được giải thích kỹ càng cơ chế cả, đặc biệt là những loại mang tính linh thiêng.

Vậy thì phải tự mình thử nghiệm thôi.

Mà như vậy càng thú vị hơn.

“Tóm lại là thế. Giờ thì cho ta thử thêm vài kiểu nữa nhé.”

“Kuhah! Muốn thử thì cứ thử đi, xem mày làm được gì nào!”

Hắn lại tăng tốc.

Nhưng vẫn chưa ngoài tầm cảm nhận của Tâm Nhãn.

Mỗi lần né, tôi lại tung đòn Cực Quang, Vi Quang, Cực Thánh Quang, những thuật tịnh hoá uy lực cao.

Mỗi đòn đánh đều khiến Vilfrey văng ra, lảo đảo, nhưng hắn vẫn cắn răng xông tới.

“Không thể tin nổi! Đây chính là sức bền của một trong Tứ Thiên Vương của Ma Quân sao…!”

“Ra là vậy. Ma Thuật Thần Thánh có bản chất tịnh hoá những thứ ô uế, nhơ nhuốc mà con người căm ghét. Mà ma tộc với bản chất là thứ con người căm ghét nên bị ảnh hưởng mạnh cũng là điều dễ hiểu.”

Ma Thuật Thần Thánh là sức mạnh được ban bởi thần khi con người cầu nguyện và bản chất của nó là để loại bỏ những điều tà ác, kinh tởm.

Từ góc độ đó, cơ chế cũng hợp lý.

Ma thuật nào cũng có lịch sử, cũng có lý lẽ riêng.

“Nếu vậy thì càng căm ghét đối phương bao nhiêu, sức mạnh sẽ càng mạnh bấy nhiêu.”

"Được rồi, mình ghét hắn. Căm thù hắn. Không thể tha thứ cho hắn."

Vừa nghĩ vậy, tôi liền dồn toàn bộ cảm xúc ấy vào đòn “Cực Thánh Quang” và tung ra.

"Guaaaah! Mày giỡn mặt tao hoài không thấy chán à!?"

"Ui chà..."

Nắm đấm tung ra trong cơn thịnh nộ chỉ đánh vào khoảng không.

Hừm, có vẻ đòn vừa rồi không hiệu quả lắm thì phải.

"À... đúng là sức mạnh của Ma Thuật Thần Thánh có thể tăng cường nhờ cảm xúc, nhưng mà... vừa rồi nghe chừng cảm xúc của ngài không được 'thánh thiện' cho lắm đâu ạ? Thêm nữa, hình như còn lẫn chút cảm giác xấu xa thì phải? Ma Thuật Thần Thánh chỉ vận hành tốt với cảm xúc tích cực thôi mà…"

"Ể, thật hả? Vậy mà ta cứ tưởng ổn rồi."

Nghĩ lại thì, động lực chính khiến tôi hành động đến giờ vẫn luôn là vì tò mò.

Từ trước đến nay, tôi hiếm khi bị cảm xúc cá nhân chi phối dù là yêu mến hay thù ghét ai.

Vì thế mà cái việc “dồn cảm xúc” vào một đòn đánh lại trở thành điều khó khăn.

"Vậy thì phải thử một cách hợp hơn với ta chứ còn gì..."

Tôi để trận đấu cho “Kiểm Nhãn” và hệ thống điều khiển tự động đảm nhiệm, còn bản thân thì tập trung vào tái cấu trúc lại ma thuật.

Vì Ma Thuật Thần Thánh không được viết bằng ngôn ngữ ma thuật thông thường nên trước giờ rất khó để điều chỉnh, nhưng nhờ tiếp xúc lâu ngày, giờ tôi đã có thể tùy chỉnh đôi chút.

Chỉ cần chỉnh chỗ này một tí, chỗ kia một tẹo…

Rồi, xong!

Một lần nữa, tôi nhắm vào Vilfrey và tung ra “Cực Thánh Quang”.

“Hả—!?”

Một luồng sáng chói lòa bùng phát.

Dù đã nhắm mắt lại nhưng ánh sáng ấy vẫn rực đến mức xuyên qua cả mí mắt, nhuộm trắng cả không gian xung quanh.

"GUAAAAAAAAAAAAH!?"

Tiếng gào thét của Vilfrey vang vọng giữa biển ánh sáng.

Tôi cảm nhận rõ luồng ma lực cấu tạo nên cơ thể hắn đang chấn động dữ dội.

Hiệu quả rõ rệt hơn hẳn lần trước.

Có vẻ lần này tôi đã thành công.

"Ngài vừa làm gì vậy, thưa ngài Lloyd?"

"Chỉ sửa nhẹ cái thuật thức thôi mà."

Thật đấy, chỉ là một chỉnh sửa nhỏ thôi.

Bình thường, sức mạnh của Ma Thuật Thần Thánh sẽ tăng theo cảm xúc mà cụ thể là cảm giác “ghê tởm” hay “ghét bỏ” với mục tiêu.

Tôi chỉ đổi nó sang tò mò mà thôi.

Nói cách khác, chính lòng hiếu kỳ của tôi với Vilfrey đã nâng sức mạnh của đòn “Cực Thánh Quang” lên một tầm cao mới.

"C-cái gì vậy trời!? Sao đòn vừa rồi lại mạnh đến thế... khác hẳn với lúc trước! Mà nghĩ kỹ thì, đòn trước còn yếu vì cảm xúc mờ nhạt. Nay ngài dồn hết sự tò mò vào thì sức mạnh tăng vọt cũng là lẽ đương nhiên… Hơn nữa, nhìn kỹ mới thấy ngài còn canh góc bắn sao cho không trúng vào Grimo. Đúng là không hổ danh thiên sứ hạ phàm, một chiến đấu thật hoàn mỹ!"

Jihriel vừa lẩm bẩm vừa nhìn về không gian trắng xóa trước mặt.

Dù gì thì việc cảm xúc ảnh hưởng trực tiếp đến uy lực ma thuật là có thật.

Tôi đã kiểm chứng xong xuôi rồi.

Ừm, rất tốt.