Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 296

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 2 - Chương 56: Đi gặp thủ lĩnh

“Đ-đưa tôi coi với!”

Ren gần như giật phắt lá thư khỏi tay tôi.

Cô bé xé phong bì tan nát rồi dán mắt vào dòng chữ bên trong, đọc như nuốt từng chữ.

“Ừm… ‘Gửi các đồng đội thân mến, trước hết, xin hãy thứ lỗi vì sự biến mất đột ngột của tôi. Có lý do cả đấy. Dù vẫn giấu mọi người, nhưng thật ra tôi là con trai thứ ba của Lãnh chúa vùng Lordost. Để ngăn chặn những người thân, cha và các anh em, kẻ ngày ngày ôm mộng gây chiến, tôi đã lập nên hội sát thủ này’…”

Mọi người lập tức xôn xao khi nghe Ren đọc.

“Con trai thứ ba của lãnh chúa Lordost á? Giờ nghĩ lại thì phong thái, cử chỉ của Jade đúng là có nét của tầng lớp quý tộc thật. Ma thuật cũng thành thạo. Bảo gã không đơn giản thì đúng là không sai.”

“Phải đấy, lãnh chúa vùng đó nổi tiếng là thích gây chiến nên bọn mình từng nhận nhiều đơn ám sát từ đó. Hội sát thủ này lập ra với danh nghĩa ngăn chiến tranh, nghĩa là từ đầu tới cuối bọn mình đã bị Jade lợi dụng rồi còn gì?”

“Kuku… Nói vậy cũng không sai, nhưng có lẽ nên gọi là ‘lợi ích song phương’. Jade muốn loại bỏ chướng ngại. Bọn mình thì muốn một cuộc sống tử tế.”

“……Tôi thì vẫn biết ơn Jade, vì đã cho tôi một chỗ để trở về.”

Lãnh địa Lordost nằm ở phía nam Saloom, gia tộc lãnh chúa nơi đó từ xưa đã nổi tiếng là thích hiếu chiến.

Giờ nghĩ lại, Albert với Charles cũng từng bàn tán rằng “xứ đó sắp gây chiến đến nơi rồi”.

Mà đúng là lần nào cũng kết thúc bằng chuyện lãnh chúa bị ám sát, mọi thứ lại quay về vạch xuất phát…

Ra là nhờ đám sát thủ này ngăn lại.

“…Tôi đọc tiếp nhé. ‘Ban đầu tôi cũng không định giết họ. Nhưng sau nhiều lần thuyết phục không thành, cuối cùng chỉ còn cách ra tay. Đó cũng là lựa chọn đau đớn với tôi. Sau khi loại bỏ được họ, tôi lập tức quay về nhà để ổn định tình hình đang hỗn loạn. Suốt thời gian đó, tôi bận đến mức không thể liên lạc với mọi người. Thật sự xin lỗi. Nhưng cuối cùng cũng đã tạm ổn, và tôi đã trở thành lãnh chúa. Tất cả là nhờ có mọi người. Vì vậy, tôi muốn mời tất cả đến sống dưới trướng tôi như dân trong lãnh địa. Tôi hy vọng mọi người sẽ tiếp tục làm việc cho tôi. Nếu chấp nhận lời mời, ngày mai vào chiều tối, hãy đến dinh thự lãnh chúa Lordost. 1 buổi tiệc chào mừng đang chờ’…”

Mặt Ren rạng rỡ hẳn lên, chẳng còn vẻ cau có trước đó nữa.

“Thấy chưa! Tôi biết mà, không thể nào không có lý do được! Jade của chúng ta đã trở thành lãnh chúa đấy! Nếu đến chỗ anh ấy, tụi mình cũng sẽ có việc làm đàng hoàng, khỏi phải trốn chui trốn nhủi như bây giờ nữa!”

Nhưng trái ngược với sự phấn khích của Ren, những người còn lại đều nhíu mày, vẻ thận trọng lộ rõ.

“Ừm… nghe thì hợp lý thật.”

“Nhưng sao lại đợi tới giờ này mới liên lạc… với lại mấy vụ việc gần đây vẫn chưa rõ ràng gì cả.”

“Cũng không loại trừ khả năng muốn bịt đầu mối đâu nhỉ. Kuku.”

Thái độ của mọi người, kể cả Galilea, đều không mấy tích cực.

“Chuyện này nhìn thế nào cũng là một cái bẫy. Chắc hắn muốn bịt miệng những thuộc hạ đã hết giá trị. Nếu thiên hạ biết được chuyện hắn thuê sát thủ giết người nhà để đoạt quyền thì cái ghế lãnh chúa hắn vừa ngồi chưa nóng đã bay mất. Có khi chính hắn đã dùng danh nghĩa hội sát thủ để gây chuyện, cho bọn họ bị truy nã, nhưng vì chẳng tóm được nên sốt ruột, tính đích thân ra tay cũng nên.”

Grimo nói nghe cũng hợp lý lắm.

Nhưng vẫn còn vài chỗ chưa thông.

“Nhưng mà… nếu thật sự muốn gài bẫy thì có cần gửi cái thư trắng trợn thế này không? Đã biết chỗ ẩn náu thì gửi quân đánh úp còn hiệu quả hơn chứ?”

“Đúng đó! Nói hay lắm Lloyd! Jade đâu phải loại người mưu mô như thế! Mọi người cũng biết điều đó mà, đúng không!?”

Ren vội vàng bám lấy lời tôi.

“Nói cũng phải, gã đó vốn hơi tốt bụng quá đà, cũng dễ bị lợi dụng nữa…”

“Nhớ lần đó không? Có lần còn liều mạng quay lại cứu đồng đội tụt lại cơ mà. Nghe bảo mấy vụ gần đây tuy gây rối nhưng không làm ai bị thương. Nếu là Jade thật thì… cũng hợp lý.”

“Bọn tôi từng công nhận cậu ấy là thủ lĩnh vì lý do đó mà. Kuku, đúng là kiểu người sẽ gửi một bức thư ngu ngốc chân thành kiểu này thật.”

“Tôi… tin vào Jade.”

Câu nói ấy khiến những người khác gật đầu theo.

Xem ra Jade thực sự được mọi người tín nhiệm cao.

“…Dù thế nào đi nữa, phải đến tận nơi kiểm chứng thôi.”

Galilea thở dài rồi lên tiếng.

“Biết đâu mấy lời trong thư là thật, mà nếu đúng thì bọn mình có khi cũng được hưởng lộc dưới trướng Jade ấy chứ?”

“Lỡ có chuyện gì thì ta rút lui. Kuku, tôi là kiểu luồn lách giỏi nhất đấy nha.”

“Bỏ mặc đồng đội để chạy một mình là không được đâu.”

“Không sao đâu! Có chuyện gì cứ để tôi lo!”

“…Vậy là chốt rồi.”

Galilea gật đầu sau khi nghe hết ý kiến.

Rồi quay sang tôi, cúi đầu thật sâu.

“Thế đấy, thưa ngài Lloyd. Bọn tôi quyết định đi gặp Jade. Biết là đột ngột và thất lễ, nhưng… mong ngài cho bọn tôi rút lại lời đề nghị hôm trước về việc để ngài làm thủ lĩnh! Dĩ nhiên, bọn tôi sẽ chịu trách nhiệm với lời mình nói. Dù không còn là thuộc hạ, bọn tôi vẫn sẽ tham gia vào mấy cái thí nghiệm của ngài! Có gì giúp được, nhất định sẽ giúp. Xin ngài rộng lượng bỏ qua!”

…Ra là muốn quay về với thủ lĩnh cũ.

Với tôi thì lại đỡ phải chăm lo nhiều chuyện, chỉ cần họ tiếp tục tham gia vào mấy đợt kiểm tra năng lực là quá đủ. Một công đôi việc.

Nhưng nói gì thì nói, chuyện này tôi không thể gật đầu dễ dàng được.

“…Ừ, đúng là đòi hỏi hơi ích kỷ thật. Nên tôi cũng có một điều kiện—hãy cho tôi đi cùng.”

“C-cái gì cơ!? Nhưng như ngài nghe rồi đấy, chuyện này nguy hiểm lắm! Với lại… ngài có được lợi gì đâu!?”

Galilea hoảng hốt, còn tôi thì chỉ mỉm cười.

“Không sao. Một khi đã từng nhận làm thủ lĩnh thì phải có trách nhiệm. Hơn nữa, chuyện sẽ ra sao thì vẫn chưa rõ ràng. Nếu xảy ra biến, tôi sẽ ra tay lo liệu.”

“Ng-ngài đúng là…!”

Mắt Galilea đỏ hoe xúc động.

Những người khác cũng cảm thấy thật cảm kích.

“Lloyd…!”

Ren cũng đỏ mặt chẳng hiểu vì sao.

Nhưng nhìn chung, ai cũng đồng thuận với quyết định này.

“Vậy là quyết rồi nhé.”

“…Cảm tạ ngài. Dù ngài không còn là thủ lĩnh nữa, bọn tôi vẫn nguyện trung thành với ngài đến cùng…!”

Tất cả lại cúi đầu lần nữa, sâu hơn cả lần trước.

“Phù… không ngờ ngài Lloyd lại nói những lời ấm lòng như vậy. Tôi cảm động thật đấy.”

“Ừ, tôi cũng chẳng muốn để mất những năng lực tiềm năng này đâu. Với cả, năng lực của Jade khiến tôi rất tò mò.”

Cái năng lực gửi thư vừa nãy, không nghi ngờ gì là thuộc dạng dịch chuyển không gian.

Người sở hữu năng lực này thường không ổn định, từ nhỏ đã nhiều lần “biến mất” khỏi nơi này rồi đột ngột xuất hiện nơi khác, chẳng khác gì bị “ma bắt”.

Thế nhưng Jade lại điều khiển được năng lực ấy một cách trơn tru.

Dịch chuyển không gian vốn là nền tảng của nhánh ma thuật không gian, đã được nghiên cứu hàng thập kỷ.

Dù vậy, vẫn chưa từng có ai hoàn toàn làm chủ được nó… cho đến nay.

Có lẽ hắn đã kết hợp rất khéo giữa thuật thức và năng lực riêng.

Vậy mà lại có thể hoàn toàn kiểm soát được nó… Jade đúng là một kẻ phi thường.

Không chỉ năng lực của hắn khiến tôi hứng thú, mà bản thân hắn cũng bắt đầu khiến tôi muốn tìm hiểu nhiều hơn.

Càng nghĩ càng thấy muốn gặp hắn thật sớm.

“Grimo! Ta bắt đầu thấy hứng rồi đấy!”

“Haizz… tôi đoán là thế nào ngài cũng nói câu đó mà…”

Grimo thở dài não nề khi nghe tôi hào hứng reo lên.

Hắn đang ngán cái gì vậy, đúng là chẳng bao giờ hiểu nổi tên này.