Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 296

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 1 - Chương 16: Tôi dùng cả Ma Thuật Bóng Tối lẫn “Khí”

“—!”

Tên Lich, vốn còn đang hoang mang vì đòn tấn công bị chặn lại, dường như đã lấy lại bình tĩnh và tiếp tục phóng thêm một đợt “Tử Nhận”.

Vô ích thôi.

Kết giới ma lực tôi đã dựng sẵn lập tức cản lại toàn bộ.

Lưỡi kiếm đen tuyền chạm vào kết giới, bị bẻ gãy, vỡ nát thành từng mảnh rồi tan biến như làn sương.

“...Ngươi vừa làm gì vậy...?”

“Ma thuật đấy. Quên chưa nói, ta là pháp sư.”

Từ khi bước vào hầm ngục, tôi đã để Tao lo hết mọi cuộc chiến.

Không phải tôi cố tình giấu giếm, chỉ là mải tập trung luyện Khí nên chưa có dịp thể hiện thôi.

“—!”

Lich thét lên không thành tiếng rồi bắn liên tiếp những lưỡi dao đen như muốn trút giận.

Hmm… là ma thuật hệ Bóng Tối à.

Vì thường bị xem là thứ tà ác chỉ quái vật dùng nên hiếm có sách nào ghi chép lại, cũng chẳng ai chịu nghiên cứu sâu.

Nhân dịp hiếm có này, cho ta xem thử chút đi.

...Muốn phân tích thì phải giảm sức phòng ngự của kết giới và tăng độ đàn hồi lên mức tối đa...

Rồi, xong.

Tới đi nào.

Bịch!

Một lưỡi kiếm đen nặng nề cắm phập vào kết giới.

Nhưng nó không thể xuyên qua, bị lực cản chặn đứng hoàn toàn.

Tôi nhặt lấy lưỡi kiếm đã mất hết sức tấn công để xem xét.

Tay tê rần.

Cảm giác này... là độc à?

“…Ồ, dùng ma lực để tạo ra độc rồi bắn đi sao.”

Mà không, gọi là độc có lẽ không đúng lắm.

Đúng hơn phải nói là lời nguyền mang tính tinh thần được kết tụ lại rồi phóng ra thì hợp lý hơn.

Đòn tấn công không nhắm đến thể xác, mà là sinh lực bên trong cơ thể.

Nếu trúng trực diện, có khi sẽ bị rút cạn sinh mệnh luôn cũng nên.

Tuy vậy, về mặt nguyên lý thì không khác gì các hệ như Hỏa hay Thủy, nên dùng kết giới ma lực vẫn phòng được dễ dàng.

“—!”

Bị tôi xử lý quá nhẹ nhàng, Lich bắt đầu cuống cuồng tụ ma lực.

Lượng ma lực dồn vào hai tay hắn lúc này không thể so với khi nãy nữa.

Hắn tạo hình ma lực thành hai chiếc nanh đen, sắc nhọn như răng dã thú, tách ra trên dưới.

“Tên đó sắp tung đòn rồi, tránh ra mau, Robert! Đòn này nguy hiểm lắm!”

Tao hét lớn.

Hẳn là chiêu Thượng cấp ma thuật hệ Bóng Tối: “Tử Nha” rồi.

Cấu trúc tương tự “Tử Nhận”, nhưng lượng ma lực thì vượt trội.

Có khi còn ẩn giấu hiệu ứng phụ nào đó nữa...

Khá tò mò đấy.

Thấy tôi không né, Lich nhếch môi cười rồi vung đòn tấn công bằng cả hai lưỡi dao.

Hai lưỡi kiếm đen lao đến với tốc độ kinh hoàng nhưng vẫn bị kết giới chặn lại.

Tôi nhặt lấy một cái vừa bị đánh văng.

“Ra là vậy, đúng như dự đoán, chỉ là phiên bản mạnh hơn của ‘Tử Nhận’ thôi. Cứ tưởng ma thuật Bóng Tối sẽ có loại nguyền rủa mới lạ nào cơ.”

Liếc sang tên Lich, thấy hắn đang lộ rõ vẻ bối rối, chắc không còn chiêu nào khác nữa rồi.

Có vẻ chẳng học thêm được gì từ hắn nữa.

Dù vậy, qua việc quan sát vừa rồi, tôi chợt nhận ra ma thuật hệ Bóng Tối này khá giống với “Khí”.

Biết đâu mình cũng làm được điều tương tự?

Thử xem sao.

Nhớ lại lời Tao dạy, tôi gom Khí trong cơ thể về tay phải rồi hòa trộn với ma lực.

Dù vẫn còn gà mờ trong việc sử dụng Khí, nhưng kiểm soát ma lực thì tôi khá tự tin.

Nhờ hòa trộn ma lực, luồng Khí bắt đầu biến hình, dần mang dáng dấp của một lưỡi kiếm.

“...Hừm? Kỹ thuật này có vẻ hơi hao sức thì phải?”

Tôi cố kìm cơn ho vì cảm thấy đau ở ngực khi hít thở.

So với khi dùng Khí bình thường, kỹ thuật này khiến phổi đau rát gấp nhiều lần.

Vừa khó, vừa mệt.

Tạo hình Khí chẳng dễ chút nào, thất bại liên tục.

Mỗi lần hỏng lại phải lấy hơi làm lại từ đầu, mất khá nhiều thời gian.

—Dù vậy, cảm giác hứng thú lại còn mạnh hơn tất cả.

Dù vấp váp, luồng Khí tôi rèn luyện dần định hình theo ý muốn.

...Ừm, có vẻ ổn rồi.

Sau bao lần thử và sai, cuối cùng tôi cũng tạo ra được một lưỡi kiếm

Khí hoàn chỉnh.

“—!?“

Thấy vậy, Lich vội tung kết giới để phòng thủ.

Vậy thì thử xem sức mạnh lưỡi kiếm Khí của ta đến đâu nhé.

“Yoh!”

Tôi hô lên một tiếng, phóng lưỡi kiếm về phía trước.

Nó lướt đi trên không thành một đường cong, rồi chém phăng cả kết giới lẫn thân trên và thân dưới của Lich.

“Ga…”

Hắn chỉ kịp thốt lên một tiếng rên yếu ớt rồi tan biến hoàn toàn.

Ồ, dùng Khí để kết liễu thì xác hắn hóa thành bụi mịn à.

Nhớ rồi, trong sách có viết:

Đám quái undead rất yếu trước những đòn mang năng lượng sinh mệnh hoặc thánh lực.

Cách hắn biến mất đúng như trong sách mô tả.

“Không… không thể tin nổi luôn…!”

Tao lẩm bẩm, mắt không rời cảnh vừa xảy ra.

“Đó là tuyệt kỹ của Khí Khổng Đạn, Khí Khổng Nha. …Kỹ thuật mà dù mìng luyện bao năm cũng chưa từng thi triển được… Vậy mà cậu ấy… dễ dàng làm được, lại chẳng tốn mấy công sức… Không, không phải vậy. Vấn đề không nằm ở chỗ nỗ lực… Robert đơn giản là đang tận hưởng việc chạm vào Khí…! Ông nội từng nói… Nỗ lực là điều hiển nhiên. Nhưng người có thể tận hưởng cả nỗ lực ấy mới là kẻ mạnh thực sự. …Giờ nghĩ lại, ngày xưa khi còn nhỏ, mình từng thấy vui khi luyện tập lắm. Mỗi lần là một điều mới, rất háo hức. Còn giờ thì sao… từ lúc nào đó, việc tu luyện chẳng còn chút hứng thú nào nữa… Mình cũng chẳng nhớ nổi từ khi nào… Haa… Có vẻ phải bắt đầu lại từ đầu thôi. Lần này, mình sẽ luyện tập… với tất cả niềm vui có thể.”

Tao cứ lẩm bẩm một mình như vậy, mắt nhìn tôi bằng ánh mắt đầy thấu hiểu.

Chẳng biết cô ấy đang nghĩ gì, nhưng… thôi kệ vậy.