Chủ Nhật Vắng Bóng Chúa

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ashita, Hadashi de Koi.

(Đang ra)

Ashita, Hadashi de Koi.

Misaki Saginomiya

Tôi sẽ dốc hết sức mình để viết lại ba năm thanh xuân này!Một câu chuyện tình yêu thanh xuân làm lại từ đầu, khởi nguồn từ ngày tốt nghiệp (sự kết thúc).

24 22

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

8 28

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

39 72

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

250 4563

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

185 2572

Quyển 1 - Lời bạt

Từ lâu tôi đã mong ước được viết về những phép màu. Viết về một số phận hoành tráng, kỳ vĩ cứ thế tiếp diễn mãi về phía hoàng hôn, một cái kết viên mãn, hạnh phúc như trong truyện cổ tích, dẫu có chút bừa bộn, và vững chãi tựa mặt đường nhựa dưới bước chân. Tôi không rõ mình đã làm tốt hay chưa, nhưng tôi đã bắt tay vào viết, và rồi cuối cùng cũng hoàn thành.

Tuy nhiên, tôi vẫn mong rằng quý độc giả sẽ yêu thích tác phẩm này.

Xin chào, đây là Irie Kimihito.

Tôi đã viết nên câu chuyện phép màu này với những suy nghĩ trên, và thật may mắn khi đoạt giải thưởng lớn của Giải Thưởng Fantasia lần thứ 21, tác phẩm đã được xuất bản. Đêm tôi nhận được tin báo ấy, tôi cảm thấy cả quá trình đó thật kỳ diệu, và cái suy nghĩ ấy đã khiến tôi không ngừng cười trong một quãng thời gian thật dài. Tôi chưa từng nghĩ rằng cuộc đời mình lại hoang đường hơn cả câu chuyện tôi đã viết.

Tôi rất biết ơn những lời chúc mừng. Thế nhưng, hiện thực không hề đơn giản như thế, và tôi đã phải vùi đầu vào hàng tá công việc trong những ngày sau đó. Nào là chỗ này sửa một tí, chỗ kia lại không được sửa, thậm chí có những chỗ đã sửa rồi lại phải sửa lại. Nửa năm trôi qua trong chớp mắt, và rồi cuối cùng tôi cũng đã đến được ngày hôm nay.

Tác phẩm này đã nhận được sự giúp đỡ của rất nhiều người trong suốt quá trình thực hiện. Không, phải nói là từ trước cả quá trình này nữa kìa. Dĩ nhiên, trong số đó không thể không kể đến biên tập viên K, họa sĩ Shino; đến các vị giám khảo, cha mẹ, tổ tiên, bạn bè, những người còn sống, những người đã khuất, và cả quý vị đang đọc những dòng này ngay lúc này. Tôi muốn nhân cơ hội này để bày tỏ lòng biết ơn chân thành đến những người ấy.

Xin chân thành cảm ơn.

Có lẽ sự ưu ái này quá đỗi nồng nhiệt. Khiến tôi phải tự hỏi, "Đây có phải là... tình yêu không?"

Tôi yêu tất cả các bạn.

Thôi được rồi, tôi đã hoàn tất phần thổ lộ rồi. Tiếp theo sẽ là tin tức. Vào ngày cuốn sách này phát hành, có một truyện ngắn tôi viết cho chuyên mục trên tạp chí Dragon (số tháng 3 năm 2010) kể về Ai lúc nhỏ hơn hai tuổi. À vâng, xem ra tôi có thể bắt tay vào viết tập thứ hai rồi. Tôi không rõ chi tiết cụ thể (dù không biết tập đầu tiên có bán chạy hay không), nhưng tôi sẽ rất vui nếu tác phẩm này được quý độc giả yêu thích và ủng hộ.

Thôi được rồi, có lẽ chúng ta sẽ gặp lại nhau ở tập thứ hai nhé.

Irie Kimihito