Chronicle Legion

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dungeon Farm: Ie wo Oidasareta node, Dungeon no Noujou wo Tsukutte Kurasou to Omoimasu

(Đang ra)

Dungeon Farm: Ie wo Oidasareta node, Dungeon no Noujou wo Tsukutte Kurasou to Omoimasu

Suzuki Ryuuichi

Thoát khỏi xiềng xích của những kỳ vọng nghiêm khắc từ gia đình, Bale quyết định sử dụng kiến thức từ kiếp trước để sống tự do như một nông dân. Cậu tận dụng sức mạnh của Dragon Tree Sword để tạo ra m

64 25

Kẹo giả kim của Gisele

(Đang ra)

Kẹo giả kim của Gisele

Shiba

Một câu chuyện fantasy về việc chế tác tự do và vui vẻ của Giselle, một nhà giả kim thuật vô cùng tài năng mà không hề hay biết, cùng với Tinh linh mềm mại Taa-chan, xin được phép bắt đầu

47 87

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

262 544

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

447 2928

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

366 1956

Quyển 7 - Quá khứ và tương lai - Chương 1.2

Các Hiệp sĩ Hầu tước thường ký kết hợp đồng căn cứ tại Thủy Linh Điện ở nơi họ đóng quân.

Bên ngoài khu vực đó, họ chỉ có thể triệu hồi một phần mười Quân đoàn bằng Sức mạnh Hiệp sĩ. Đó là nguyên tắc. Tuy nhiên, nếu có tàu chiến hoặc tàu sân bay được trang bị lò phản ứng chất lỏng, mọi chuyện lại khác.

Lò phản ứng chất lỏng sử dụng Dịch thể ngoại chất nhân tạo.

Đây không chỉ là thiết bị tạo ra một lượng điện năng khổng lồ mà còn là nguồn cung cấp cho các Quân đoàn sử dụng Dịch thể ngoại chất làm năng lượng.

Các tàu được trang bị lò phản ứng chất lỏng còn có chức năng như một Thủy Linh Điện giả lập.

Có thể ký kết hợp đồng căn cứ bên trong tàu, và trong trường hợp đó, Hiệp sĩ Hầu tước có thể triệu hồi Quân đoàn bằng đến năm mươi phần trăm Sức mạnh Hiệp sĩ của mình.

Tàu khu trục Tintagel, từng được Thần tinh linh Genie Morrigan điều khiển.

Và Ferata Fidelis Constance, soái hạm của Julius Caesar.

Đây có lẽ là những ví dụ điển hình.

Và bây giờ, vào lúc 11 giờ 30 phút ngày 27 tháng 12.

Tại Sagami Nada – vùng biển cách bán đảo Miura, tỉnh Kanagawa khoảng hơn hai mươi cây số về phía tây nam – bốn tàu chiến trang bị lò phản ứng chất lỏng đã tập trung.

Chỉ một chiếc mang quốc tịch Nhật Bản. Đó là tàu khu trục Konngō hiện đại nhất.

Số còn lại đều mang quốc tịch Anh. Đó là các tàu khu trục Camelot và Carleon, cùng loại với Tintagel đã mất, và tàu sân bay “Queen Victoria”.

Các tàu khu trục của Anh và Nhật Bản có chiều dài từ 150 đến 160 mét.

Trong khi đó, tàu sân bay “Queen” có chiều dài 292 mét. Nó tự hào với thân hình khổng lồ gần gấp đôi, có thể chứa tới 40 máy bay.

Tuy nhiên, lực lượng chủ lực trong chiến tranh hiện đại vẫn là Quân đoàn Hữu Dực Khổng Binh.

Queen Victoria sở hữu khả năng vận hành chúng một cách mạnh mẽ hơn.

Lò phản ứng chất lỏng thế hệ mới được trang bị trên cô ấy –

Hoạt động như một Thủy Linh Điện thực sự, không phải giả lập. Nếu ký kết hợp đồng căn cứ tại đây, Hiệp sĩ Hầu tước có thể triệu hồi toàn bộ Quân đoàn bằng Sức mạnh Hiệp sĩ của mình.

“Chắc không còn bao lâu nữa… Đây có lẽ là món quà tiễn biệt dành cho thiếp.”

Nàng công chúa thì thầm trên giường bệnh, đó là Công chúa Eleanor.

“Mẫu thân ở quê nhà – Bệ hạ Victoria Đệ Nhị đã đích thân cho phép sử dụng. Hơn nữa, người thay thế thiếp… à không, người sẽ tiếp quản nhiệm vụ đã nhậm chức. Chắc hẳn họ đã đến nơi cùng với đặc sứ do Shiori-sama sắp xếp…”

Đây là phòng cao cấp trên tàu sân bay Queen Victoria.

Không chỉ đồ đạc xa hoa, không gian cũng rất rộng rãi. Một chiếc giường lớn có màn che được đặt ở giữa, và dù Công chúa Nhật Bản Shiori, Hắc Vương Tử Edward, cùng Tachibana Masatsugu đang vây quanh, vẫn còn nhiều chỗ trống.

Nếu nói đây là cung điện Anh Quốc, người ta cũng sẽ tin.

Trong không gian đó, Công chúa Phù Thủy Eleanor yếu ớt nằm trên giường.

“Fufufufu. Cuộc so tài ma thuật với Shiori-sama, thiếp e rằng không thể tranh tài lần thứ hai rồi. Tiếc thật đấy.”

“Eleanor-sama…”

Nụ cười siêu thoát của Công chúa Phù Thủy với gò má hóp sâu –

Nhìn thấy cảnh đó, Shiori chợt nhớ lại.

Dị năng của Công chúa Eleanor, chỉ có thể gói gọn trong một từ: kinh khủng. Cô có thể mê hoặc các Hiệp sĩ Hầu tước bằng ma lực, điều khiển họ theo ý muốn. Trừ khi có tinh thần thép, dường như không ai có thể kháng cự.

Cuối cùng, cô còn có thể biến hình thành chim hoặc thú.

Cô và Shiori đã đối đầu trực tiếp trong trận chiến quyết định ở Hakone.

Lúc đó, nhờ sự trợ giúp của Tachibana Hatsune và Thầy Ryūtandō, họ mới có thể đẩy lùi cô ta một cách khó khăn.

(Quả nhiên, sức mạnh của Eleanor-sama…)

Dù là công chúa mang dòng máu Thánh thú, năng lực của cô ấy vẫn quá mạnh một cách bất thường.

Shiori mơ hồ nhận ra rằng cái giá phải trả cho năng lực đó chính là sinh mạng. Thực tế, ở Hakone, cô ấy tràn đầy ma lực và bá khí đến thế, vậy mà giờ lại suy yếu đến mức này.

Eleanor có lẽ –

Một công chúa bình thường hẳn đã phải hiến dâng tuổi thọ lên đến một hai trăm năm để được Thánh thú Ba Đầu Sư Tử ban cho ma lực phi thường. Thế mà nàng công chúa phù thủy đáng sợ ấy thực chất lại sống chưa đầy hai mươi năm ư...?

Thực tình, chuyện này cũng như vận mệnh của chính nàng. Để giành được thiên hạ cho Hoàng quốc Nhật Bản, Shiori đã phải hiến dâng không ít sinh mạng cho Thiên Long Công và Đại Quốc Chủ Mệnh. Thời gian còn lại cho bản thân nàng, phải chăng chỉ còn khoảng ba mươi năm nữa thôi sao? Một dự cảm mơ hồ chợt đến. Nàng nên coi quãng thời gian này là ngắn ngủi, hay nên lạc quan rằng nó vẫn đủ để làm nên đại sự?

Shiori chợt ngước nhìn gương mặt của vị cận thần đứng đối diện.

Masatsugu Tachibana vẫn giữ vẻ mặt vô cảm như thường lệ. Hẳn là chàng đủ tinh nhạy để nhận ra ánh mắt của chủ nhân, nhưng lại chẳng có chút tinh nghịch hay ý đùa cợt nào để nháy mắt trong một buổi gặp gỡ như thế này. Thay vào đó, chàng mang trong mình một trái tim trung thành tuyệt đối và mãnh liệt như một con đấu khuyển.

Shiori thả lỏng vai.

Việc nàng cần làm là điều hành Hoàng quốc Nhật Bản và lèo lái chính sách ngoại giao. Nàng may mắn có được các bề tôi và cả thiên vận để trợ giúp. Hoàn cảnh này chính là tài sản quý giá nhất mà Hoàng nữ Shiori nên lấy làm vui mừng.

“Điện hạ Eleanor, Điện hạ Edward. Thật không lời nào có thể diễn tả hết sự biết ơn của thiếp đối với những giúp đỡ to lớn mà quý vị đã dành cho Hoàng quốc của chúng thiếp. Từ nay trở đi, thiếp mong rằng chúng ta sẽ tiếp tục chia sẻ mối giao hảo bền chặt với quý vị nước Anh cho đến khi đại nguyện của chúng ta thành tựu.”

“À, tất nhiên rồi, chúng tôi cũng rất mong muốn điều đó,” Hoàng tử Edward tao nhã đáp lời.

Trong bộ quân phục đen của sĩ quan, chàng gật đầu, gương mặt quý công tử tuấn tú.

“Chúng tôi ở tiền tuyến, và cả các vị quan chức ở mẫu quốc đều đã sớm từ bỏ nhà tướng quân Kinai, giờ đây chúng tôi nhận thức rõ rằng chính quý vị mới là đối tác thực sự đáng để liên minh. Vì tương lai của hai nước Nhật – Anh, hãy tạm gọi đây là ‘Ngô Việt đồng chu’ vậy.”

“Ồ,” Shiori cố tình mỉm cười thanh nhã. “Ngô Việt đồng chu nghĩa là chúng ta là kẻ thù của nhau đó ạ.”

“Ối, tôi thật là lỡ lời rồi,” Hắc Vương Tử cười lớn, nhưng có lẽ chàng không hề lỡ lời.

Liên minh Nhật – Anh lần này, xét cho cùng, chỉ là một sự lựa chọn dựa trên lợi ích chung. Cả hai bên đều không phút nào quên điều đó. Sự tự ý thức ấy chỉ vô tình được thốt ra bằng lời mà thôi.

Trong bầu không khí tươi cười bề mặt, Masatsugu Tachibana khẽ nói:

“Nhân tiện… nếu lấy con tàu Victoria này làm căn cứ, chúng ta có thể triệu hồi Quân đoàn y hệt như trên đất liền đúng không? Tức là có thể di chuyển cả Trấn Thủ Phủ ra biển. Có rất nhiều cách dùng, có vẻ hữu ích đấy.”

“À, nhưng dù là một tạo tác phi thường, rốt cuộc nó vẫn chỉ là một con tàu thôi,” Edward nhún vai. “Khi đã không thể mãi lênh đênh trên biển, thì sự kết nối với đất liền, sự hỗ trợ từ đất liền vẫn là điều không thể thiếu. Chừng nào nước Anh chúng tôi còn tiếp tục cạnh tranh với Đế quốc Đông La Mã. Thế nên – Tachibana Masatsugu. Lời đề nghị từ công chúa của ngài…”

Hắc Vương Tử chăm chú nhìn kẻ thù mà cả hai bên đều thừa nhận.

“Theo một nghĩa nào đó, đúng là cầu được ước thấy. À, dĩ nhiên nếu có thể không phải trả tiền thuê thì còn gì bằng.”

“Đó không phải là điều nên nói thẳng trước mặt chủ nhà đâu.”

“Hahaha.”

“Nhân tiện, thưa Điện hạ Shiori,” Công chúa Eleanor, đang nằm trên giường bệnh – không, trên giường tử, hỏi trước mặt vị quý công tử và tướng quân chinh tây đang trò chuyện thân mật. “Tình hình các căn cứ quân sự La Mã ở Yokosuka và Yokote thế nào rồi?”

“Hình như họ đang liên lạc chặt chẽ với Công tước Caesar ở Kyoto và mẫu quốc. Họ cũng liên tục gửi yêu cầu tới Hoàng thành của chúng ta. Các Hiệp sĩ hầu tước chủ chốt của quân đội La Mã đang đồn trú tại Nhật Bản đều đang viễn chinh tới vùng Kinai cùng với Công tước Caesar, nên chắc là họ không thể hành động được gì.”

Shiori lạnh lùng, mỉm cười khẩy với vẻ mặt của một mưu sĩ.

“Ngay khi mọi sự chuẩn bị hoàn tất, chúng ta sẽ thu hồi Yokosuka và Yokote về dưới quyền Hoàng quốc Nhật Bản. Thiếp cũng đặt rất nhiều kỳ vọng vào người thay thế Công chúa… à, người thừa kế.”

“Theo báo cáo từ người đó,” Dù sắp kiệt sức, Eleanor vẫn thì thầm với vẻ kiêu ngạo của một phù thủy. Đó là chút sức lực còn sót lại của người đã tự do thao túng cái chết và sự tàn sát vô số lần, cũng là nét phù thủy cuối cùng của nàng. “Người mà Điện hạ Shiori đã phái đi cũng là một nhân vật kiệt xuất đó ạ… Thưa quý vị, vì tương lai của hai nước Nhật – Anh, chúng ta hãy cùng cầu nguyện cho cuộc đàm phán thành công.”