Câu chuyện về cô bạn tsundere người Bắc Âu trở nên ngọt ngào ngay sau khi trở thành vị hôn thê của tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

30 447

The Thrawn Trilogy

(Đang ra)

The Thrawn Trilogy

Timothy Zahn

Nhưng cách đó hàng nghìn năm ánh sáng, Thống soái Thrawn, tư lệnh cuối cùng của Hoàng đế, đã nắm quyền chỉ huy Hạm đội Đế chế, chuẩn bị cho chiến tranh và chĩa mũi nhọn vào trung tâm mong manh của Tân

1 10

Vtuber Hikikomori muốn nói với bạn đôi điều

(Đang ra)

Vtuber Hikikomori muốn nói với bạn đôi điều

Megusuri

"Buổi stream Vtuber cấm cười."

1 5

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

67 6810

Dạy vợ

(Đang ra)

Dạy vợ

오당티

Nếu nữ phản diện hành xử hư hỏng, hãy mắng cô ta một cách thích đáng.

14 216

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

Wataru Watari , và nhiều tác giả khác

*Theo tôi hiểu dù không thuộc mạch truyện chính nhưng có thể xem là mở rộng thế giới nhân vật.

14 246

Tập 01 - Chương 06: Lựa chọn của Toru

Người dịch: Nguyên Wibu

--------------------------------------------

Lớp học im lặng như vừa bị một đợt sóng thần quét qua.

Aino vừa hỏi tôi rằng có muốn ăn trưa cùng cô không.

Aino là kiểu người luôn ở một mình, lúc nào cũng lặng lẽ trong lớp học. Tôi chưa từng thấy cô ấy ăn trưa cùng một cô gái nào, chứ đừng nói là với con trai.

Vậy mà giờ đây, cô ấy lại bất ngờ hỏi một bạn học không mấy nổi bật như tôi.

“Cậu có muốn ăn trưa với mình không?”

Việc mọi ánh nhìn đổ dồn về phía cô là điều hoàn toàn dễ hiểu.

Cô gái trước mặt tôi, Aino, đang run nhẹ, đôi má thì đỏ ửng.

Rắc rối rồi đây.....

Tôi không biết điều gì đã khiến cô ấy thay đổi như vậy, nhưng rõ ràng Aino vừa có một hành động hoàn toàn không lường trước được.

Nhờ chuyện này mà tôi lại trở thành tâm điểm chú ý.

Tôi vốn đã bị mấy thằng con trai trong lớp ghen tị chỉ vì nói chuyện với Asuka, giờ lại thêm cả Aino nữa… Cảm giác như thể tôi đang ngồi trên đống kim nhọn.

"Vậy... cậu không muốn sao?"

Aino ngẩng lên nhìn tôi. Đôi mắt xanh biếc tuyệt đẹp của cô ấy gần như hút lấy ánh nhìn của tôi.

Một hồi chuông báo động vang lên trong đầu tôi.

Nếu tôi không đưa ra quyết định ngay lúc này, chắc chắn sẽ rắc rối to.

Khi tôi còn đang lúng túng không biết nên nói gì, Asuka bỗng xen vào từ bên cạnh.

“Vậy ra, Luhti-san thân với Renjo à?”

Aino đan hai bàn tay nhỏ lại, cử động lúng túng như thể đang xấu hổ.

“Không hẳn là vậy… nhưng hôm qua, Renjo đã giúp mình.”

"Cậu.. giúp cô ấy á?"

Asuka vừa nói vừa quay sang lườm tôi.

Trời ạ… tôi đã không kể cho cô ấy biết rằng hôm qua mình từng giúp Aino ở hiệu sách. Giờ thì gậy ông đập lưng ông rồi.

Tôi toát mồ hôi lạnh, chỉ đành chấp nhận hiện thực.

"Tớ gặp luhti-san ở tiệm sách rồi giúp cô ấy lấy vài cuốn sách trên kệ thôi."

“…… Cậu nói là không có gì với Luhti-san, vậy mà lại nói dối tôi.”

Asuka phồng má, cau mày nhìn tôi với vẻ trách móc.

Cuối cùng thì… đúng là tôi đã nói dối thật.

“Xin lỗi. Chuyện đó thật sự không có gì lớn, và tôi nghĩ sẽ không hay nếu kể ra mà chưa có sự đồng ý của Luhti-san.”

“Nếu là như vậy… thì chắc là… cậu cũng chẳng còn cách nào khác……”

Asuka nói nhanh gọn. Rõ ràng là cơn giận của cô ấy đã nguôi bớt.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng rồi, Aino nói ra một câu làm tôi đứng hình.

“Cậu không chỉ lấy sách giúp mình đâu, Renjo-kun. Lúc đó, mình suýt ngã khỏi thang… và cậu đã đỡ mình vào vòng tay của cậu.”

edit: này là Aino đang nói với Toru nhé.

"Hở.... Renjo-kun đỡ cậu sao?"

Asuka lẩm bẩm, mắt nhìn Aino.

Xung quanh bắt đầu trở nên ồn ào.

Tình hình đang diễn ra đi ngược lại với dự tính của tôi, ngày càng có nhiều người chú ý hơn.

"Vậy nên.. Mình muốn cảm ơn cậu, Renjo-kun."

“Đừng cảm ơn làm gì, tôi không để tâm đâu. Chuyện đó không có gì to tát cả.”

Tôi cố gắng nói bằng giọng dịu dàng.

Aino vốn là người nhút nhát, tôi nghĩ cô ấy sẽ rút lui nếu nghe tôi nói vậy.

Thế nhưng, dự đoán của tôi đã sai hoàn toàn.

“Dù cậu thấy không sao, thì mình vẫn cảm thấy không thoải mái. Mình sẽ đãi cậu bữa trưa đắt nhất ở căn tin trường xem như lời cảm ơn."

Aino nói bằng một giọng nói trong trẻo.

Giờ thì… tôi phải làm gì đây? Có vẻ như Aino rất kiên quyết với lời mời của mình.

edit: Húp vội chứ làm gì nữa =)))

Có lẽ, nếu tôi nói mình đã có hẹn thì Aino sẽ rút lui chăng.

Thật ra tôi chẳng có kế hoạch ăn trưa với ai cả, nhưng một lời nói dối cũng có thể làm cái cớ hợp lý.

Dính dáng đến một cô gái xinh đẹp và đặc biệt như Aino… vốn chẳng có gì tốt đẹp.

Từ chối cô ấy... là một lựa chọn khôn ngoan.

Nhưng mà…

Tôi nhìn Aino đang đứng trước mặt.

Aino cũng nhìn lại tôi với ánh mắt đầy lo lắng.

Đôi chân thon nhỏ của cô ấy khẽ run lên.

Chắc hẳn cô ấy đã lấy hết can đảm để mở lời với tôi.

Có lẽ "nữ thần cô độc" ấy… thật ra chỉ là một cô gái nhút nhát và vụng về trong giao tiếp.

Nghĩ đến điều đó, tôi cảm thấy… từ chối lời mời của Aino bằng một lời nói dối là điều không đúng.

Đúng là dạo này tôi khá uể oải. Tôi thiếu tự tin, chỉ muốn sống yên ổn và tránh xa mọi rắc rối.

Nhưng nếu giờ tôi nói dối để từ chối Aino… thì có lẽ tôi sẽ càng ghét bản thân mình hơn.

“Tớ đâu làm gì to tát đến mức cậu phải đãi bữa trưa… Nhưng nếu muốn cảm ơn, thì sau giờ ăn, cậu chỉ cần mua cho tớ một lon cà phê từ máy bán hàng tự động là được.”

“Vậy… cậu sẽ ăn trưa với mình thật sao?”

Aino nói, đôi mắt đầy mong chờ.

Tôi khựng lại một chút.

Một cô gái xinh đẹp mà làm gương mặt như thế… đúng là chơi không đẹp. Sát thương quá cao.

Tôi quay mặt đi để che đậy khuôn mặt xấu hổ.

"Ờm..."

Tôi gật đầu nhẹ.

Chắc sẽ không sao đâu nhỉ.

Chuyện này chỉ là để cảm ơn chuyện hôm qua thôi mà. Không phải là lý do gì lớn để bị kéo sâu vào mối quan hệ với Aino.

Khác với Asuka, người luôn hòa đồng và có vẻ rất giỏi trong giao tiếp, Aino lại mang đến cảm giác có chút gì đó mong manh, thiếu an toàn.

Có lẽ chính điều đó đã khiến Aino mang dáng vẻ của một "nữ thần cô độc và bí ẩn."

Nếu tôi thực sự dính dáng sâu hơn với Aino… có thể tôi sẽ làm tổn thương cô ấy, và tự thất vọng với chính mình.

Có lẽ tôi đang nghĩ quá, nhưng tôi sợ chuyện đó sẽ xảy ra.

Giống như những gì đã từng xảy ra.. với cô bạn thuở nhỏ của tôi.

"Vậy là tốt rồi."

Aino lí nhí nói, rồi mỉm cười.

“Không phải là mình muốn ăn trưa với cậu đâu… chỉ là cảm ơn thôi, nhớ chưa?”

“Mình biết rồi.”

“Mình đâu có vui gì đâu.”

Dù nói vậy, Aino vẫn khẽ cúi mắt xuống đầy ngượng ngùng.

Tôi cũng nhận ra rằng cảm xúc thật của Aino trái ngược hoàn toàn với lời nói.

Cô ấy… có thể gọi là kiểu "Tsundere."

Vì lý do nào đó, Aino dường như đã bắt đầu có thiện cảm với tôi nhưng… có phải chỉ vì chuyện hôm qua?

Hay là… còn một lý do nào khác?

Tôi suy nghĩ, nhưng tôi chắc chắn rằng trước đây số lần bản thân nói chuyện với Aino chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Khi ngẩng lên, tôi thấy Asuka đang nhìn mình chằm chằm với vẻ không mấy vui vẻ trên gương mặt.

“Dù Luhti-san có không vui, thì tớ thấy vui cho Renjo đấy, vì cậu ấy sắp được ăn trưa cùng một cô gái dễ thương như thế cơ mà.”

“Đa số con trai chắc chắn sẽ thấy may mắn vì điều đó.”

“Và Renjo cũng là một trong số đó… đúng không?”

“Ừ, đúng vậy. Cậu nói đúng rồi.”

Phủ nhận lúc này chỉ càng rắc rối thêm, nên tôi chỉ mỉm cười rồi gật đầu.

Asuka nhìn tôi với vẻ mặt không vừa ý. 

"Hừm."

Aino chen vào rồi nói.

“Vậy ra… Renjo-kun thấy vui thật à.”

Rồi cô ấy nhìn tôi, đôi mắt lấp lánh như lam ngọc.

Sau này nhìn lại, tôi nghĩ rằng… đây chính là bước ngoặt.

Nếu lúc đó tôi từ chối Aino, có lẽ mọi chuyện đã khác.

Ít nhất thì, chuyện bất ngờ như việc trở thành hôn phu của Aino Luhti đã không xảy ra.

Tsundere (ツンデレ) Là kiểu nhân vật thường tỏ ra lạnh lùng, khó gần hoặc hay gắt gỏng (tsuntsun ツンツン), nhưng thật ra lại rất dịu dàng, quan tâm và dễ xấu hổ khi ở gần người mình thích (deredere デレデレ). Aino trong truyện chính là một ví dụ nhẹ nhàng của kiểu nhân vật này. Bề ngoài thì phủ nhận cảm xúc, nhưng biểu cảm và hành động lại cho thấy sự quan tâm rõ ràng.