Biến hình hoặc chết

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

13 266

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

(Đang ra)

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

Tiếu Bì Đích Ngũ Hoa Nhục

3. Tận thế phi điển hình, có yếu tố Cthulhu, nhưng sẽ không xuất hiện tà thần trong tác phẩm gốc, thế giới quan do bản thân tác giả đặt ra.

88 2722

Ta Đâu Phải Phù Thủy

(Đang ra)

Ta Đâu Phải Phù Thủy

青空乐章

Cô mang theo di sản của một nền văn minh nhân loại khác, trao tặng cho thế giới non trẻ này hy vọng và phước lành.

1 1

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

(Đang ra)

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

Kanzai Yuki

Liệu cuộc hội ngộ sau 10 năm này sẽ đi đến đâu đây!?

41 5212

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

85 11317

You guys should have married soon! I have three girls who have been told so.

(Đang ra)

You guys should have married soon! I have three girls who have been told so.

Yuuta (優汰)

Và ai trong số họ mới thật sự là nữ chính!?

22 661

WN - Chương 03 - Nhất cước

Thật khó chịu.

Tôi thở ra một hơi dài rồi lại hít vào. Dù cái mặt nạ này không có lỗ thoát khi, thật kì lạ là tôi chẳng gặp tí vấn đề nào trong việc hô hấp. Tầm nhìn của tôi vẫn ổn và không có bất lợi nào khi chuyển động.

Tuy đã biến hình thành một thứ vượt xa cơ thể bình thường của mình, tôi lại cảm thấy đặc biệt thoải mái.

Thứ gây khó chịu không phải cơ thể mà là vấn đề tâm lý.

Ma pháp Thiếu nữ. Tất nhiên là tôi muốn gặp một cô rồi. Sau tất cả thì đó cũng là nhân vật trong bộ truyện tôi từng thích dù cái kết của nó thì thật rác rưởi.

Nhưng tại sao lại là bây giờ, trong khi có cả tấn thời điểm khác?

“Một cuộc xung đột giữa hai con quái vật… Thật may là không có người dân nào quanh đây.”

Cô ấy không chút do dự gọi tôi là quái vật.

Còn gì hiển nhiên hơn chuyện đó không?

Nếu bạn đang đứng trong hiện trường của một vụ khủng bố với một quả bom buộc trên người , tôi thật sự sẽ quỳ lạy trước xu hướng thời trang tự do và phá cách của bạn.

Với vẻ ngoài như thế này, cô ấy mà nghĩ tôi là một công dân lương thiện cần được bảo vệ thì tôi đi bằng đầu luôn.

Tôi siết chặt rồi lại thả lỏng nắm đấm liên tục vì căng thẳng. Tôi không hề ra mồ hôi nhưng vẫn thấy tay mình hơi nhớt nhát. Là máu… tôi và làm thịt một con quái vật xong mà.

*Ôi, chuyện này điên vãi*

Bóng đèn hình người.

Đó là ấn tượng đầu tiên của tôi khi thấy một Ma pháp Thiếu nữ.

Thứ ấn tượng tiếp theo thì đơn giản và nguyên thủy hơn nhiều.

Xinh đẹp.

Chiếc váy trắng. Những dải ruy băng đỏ trang trí giữa các diềm xếp thành nếp. Mái tóc hai ngà đong đưa nhẹ hệt như một cái ruy băng lớn.

Trong rất trẻ con, nhưng ngoại hình và thần thái quá khác biệt khiến bộ trang phục cũng trở nên hợp tông với cổ.

“Không có ai bị thương quả là một tin tốt với mình.”

Tên cô ấy là Red Vega. 

Dù bắt đầu sự nghiệp với tư cách là một Ma pháp Thiếu nữ chưa lâu nhưng cô ấy đã đạt được nhiều thành tựu bằng tiềm năng độc nhất của mình.

Ngôi sao đang lên trong bản tin tôi vừa mới đọc ở quán cà phê internet.

Nhân vật chính của Ma pháp Thiếu nữ: Thời kỳ hoàng kim.

“Chuẩn bị tinh thần đi, quái vật.”

Khi cô ấy chú tâm vào trạng thái chiến đấu, một nguồn ý lực vô hình và lượng ma pháp tương đương với nguồn ý lực đó tỏa ra từ cơ thể cô ấy.

Ánh sao đỏ. Nguồn năng lượng màu hồng ngọc như ngọn lửa linh hồn hóa thành thực tại, vờn quanh cô ấy và tạo thành những ngọn sóng xung kích.

Giống hệt nhưng gì tôi thấy trong webtoon luôn này. Đây phải là tình huống đáng ăn mừng nhưng tôi chẳng thấy vui gì cả.

Thần thái của cô ấy hoàn toàn khác với con quái vật vừa nãy.

Lý trí áp chế hoàn toàn sự hoang dã.

Ý chí chiến đấu rõ ràng và được đeo gọt tỉ mỉ.

Tôi cảm thấy như bị dồn ép. Sự đe dọa vẫn hiệu quả ngay cả khi cơ thể tôi đã biến hình. Vậy đây chính là một Ma pháp Thiếu nữ. Không ngạc nhiên khi quái vật sợ họ như vậy.

Tôi thật sự chỉ muốn làm thường dân thôi…

[“Trong ba phút không tiến hành tiêu diệt sẽ bị xem là từ chối nhiệm vụ.”]

Giọng nói vang lên từ thắt lưng. Nó có quan tâm đến cảm xúc của thằng chủ mình éo đâu?

[“Hậu quả sẽ ngay ngay lập tức áp dụng.”]

Được, tao hiểu. Tao biết rồi. Tao sẽ đánh. Được chưa?

Tuy nhiên, bấu víu vào chút hy vọng mong manh, tôi hét lớn với cô nàng Ma pháp Thiếu nữ.

“Này!”

“!?”

Cô ấy trông rất bất ngờ khi tôi nói được. Hay đấy! Cả ngày hôm nay của tôi cũng toàn là bất ngờ không đấy!

Bước đầu tiên để làm bạn với một người là tìm điểm chung. Sau khi thiết lập sự đồng cảm trong nội tâm, tôi bắt đầu nói.

Cái thắt lưng nói là đánh bại, không phải tiêu diệt. Nếu tôi có thể đánh bại cô ấy mà không phải dùng nắm đấm, chẳng phải nhiệm vụ vẫn sẽ được hoàn thành và tôi vẫn giữ được cái mạng nhỏ của mình hay sao?

Với suy luận đó, tôi bắt đầu dùng mọi chất xám và bắt đầu thuyết phục cô ấy.

“Tôi thật lòng xin cô có thể tự giác đầu hàng được không? Nếu không thì phiền phức lắm…”

“Đã xác nhận có khả năng sử dụng ngôn ngữ…”

Tôi lên tiếng nhằm hóa giải hiểu lầm nhưng hóa ra chỉ làm mọi thứ tệ hơn.

“Mục tiêu là… quái vật cấp S.”

Cái quần què nhà nó!

Rầm-

Cô ấy lao về phía tôi không một chút do dự. Một vệt dài màu đỏ được tạo ra phía sau nơi Red Vega đi qua. Nó hình thành một đường thẳng.

Một vầng hào quang tròn màu đỏ hình thành xung quanh nắm đấm cô ấy.

Nhất Đạo. Hỏa Âm.

Nắm đấm của cô ấy bao bọc bởi sức mạnh phép thuật và vung ra theo một đường thẳng. Nếu ngọn lửa biết gầm thì chắc nó sẽ giống thế này. Một đòn tấn công vô cùng nhanh và dữ dội.

“Ta sẽ cố hết sức để giúp ngươi an nghỉ.”

Cô ấy vung đấm toàn lực về phía trước, không có một chút sơ hở nào.

Ầm-

Âm thanh sấm dội như một vụ nổ. Khói bốc lên vì sức nóng của cú va chạm.

Có một vết trầy nhỏ được tạo ra khi tôi chặn nắm đấm của cô ấy bằng tay. Dù bị đẩy lùi ba bước, thật đáng tiếc là nó chẳng gây cho tôi chút thiệt hại nào.

“Không… Không thể nào!”

Tất nhiên nó vẫn kinh vãi. Tôi thấy sợ gần chết vào lúc đó.

Nhưng so sánh về mức độ đe dọa thì…

“Cô yếu!”

“…!”

Thật bất ngờ, tôi không cảm thấy đau. Tôi cũng bắt đầu quen với áp lực từ chiến ý đó và không còn thấy sợ nữa.

Red Vega đá vào bụng tôi để rút cánh tay bị chặn và lùi về phía sau. Và điều đó cũng thất bại trong việc gây thương tích cho tôi. Theo đánh giá cá nhân, chúng tôi giống hai người bạn đang đùa giỡn nhau hơn.

Thật vô lý.

Tôi đã nghĩ thế khi chặn cú đá.

Thật kỳ lạ là không đau tí nào.

Có thể là do số lượng ngôi sao tôi sở hữu.

Tôi có bảy ngôi sao. Trong khi cô ấy chỉ có một. Đó là sao Chức Nữ.

Dù là một tân binh, cô ấy hẳn đã tích lũy nhiều kinh nghiệm và còn nỗ lực nhiều hơn tôi, một kẻ mới biết biến hình. Nhưng sự chênh lệch rõ ràng như vậy được tạo ra bởi số sao.

Tôi thậm chí còn cảm thấy tội lỗi.

Nhưng sự đồng cảm từ bọn nạp vip chỉ là thứ đạo đức giả.

Tình huống đã đi quá xa để xóa bỏ sự hiểu làm rồi còn đâu.

Để không sỉ nhục lòng tự trọng của cô ấy một cách tối thiểu…

Tôi sẽ đánh bại cô ấy nhanh nhất có thể.

Nghĩ cho bản thân, tôi cũng có chút mong muốn ích kỷ là thoát khỏi tình huống oái oăm này sớm nhất có thể. Nhưng đó không là gì so với sự tội lỗi trong tôi… Hẳn là vậy.

“Không cần cảm thấy nhục nhã. Đây chỉ là một điều hiển nhiên.”

Làm sao một tân binh với qua sự chênh lệch đến sáu ngôi sao? Thế thì cô ấy là thần luôn rồi chứ không phải tân binh. Trong một nơi đầy rẫy các cuộc chiến, sự khác biệt thể chất thật sự rất tàn nhẫn.

Sau khi thốt ra đôi lời an ủi Red Vega - người vẫn đang rất sốc…

Tôi đưa ra quyết định.

Sử dụng một trong những tuyệt kỹ mạnh nhất cái thắt lưng đã in vào não tôi.

[“SET. Thất Tinh Bộ Cước”] 

Tôi lao về phía trước, đạp nát mặt đất. Dù chỉ cần một bước chân là tới chỗ Red Vega, tôi cố tình chia nhỏ thành nhiều bước.

Bùng-

Mỗi bước chân là một tiếng nổ.

Tổng cộng có bảy tiếng nổ.

Mỗi một tiếng nổ vang lên, một vòng tròn xanh lá cây đáng sợ xuất hiện trên chân tôi.

Bảy vòng đã hiện.

Sau khi hấp thụ năng lượng của cả bảy vụ nổ và bảy chiếc vòng, chân tôi phát sáng giống như nó sẽ nổ bất kỳ lúc nào.

Tôi giơ chân đang rực cháy như lửa lưu huỳnh.

Vùng-

Tôi tung cước thẳng vào Red Vega. Không phải chỉ là âm thanh… đó là một vụ nổ thật.

Thất Tinh Bộ Cước.

Bảy bước ứng với bảy ngôi sao.

Ngưng tụ sức mạnh của từng ngôi sao ở mỗi bước và giải phóng tất cả bằng một cú đá tạo thành một vụ nổ.

Đây là một đòn kết liễu nhưng tôi không hề muốn giết cô ấy nên không đành lòng xuất hết lực.

[“Thất Tinh Bộ Cước thi triển thành công. Tỉ lệ tái tạo: 20%.”]

Cú đá là một biểu tượng của các chương trình về siêu nhân biến hình.

Và mục tiêu đầu tiên của nó là một Ma pháp Thiếu nữ.

Nghĩ lại thì chuyện này thật sự là một thảm họa.

Những vụn sáng li ti rơi ra từ người của Red Vega khi cô ấy đang bay trên trời như một chú chim. Đó chắc là màn chắn phép thuật giúp cô ấy không bị tan biến.

“Hực!”

Red Vega rơi tự do từ trên trời xuống trong bất lực và rên lên một tiếng tiếng nhỏ.

“Hự… Khụ khụ…!”

Sau vài lần ho, cô ấy đã đẩy khí bụi ra khỏi phổi và giải phóng năng lượng phép thuật khỏi cơ thể.

Hủy bỏ biến hình.

Nó tự động hủy biến hình để giảm tải áp lực cho người sử dụng.

[“Ngài đã thành công đánh bại Ma pháp Thiếu nữ.”]

Ma pháp Thiếu nữ không còn ánh sao chỉ là một cô gái bình thường. Một lính mới với khuôn mặt trẻ trung chỉ tầm hai mươi tuổi. Đó là chính là sự thật về Ma pháp Thiếu nữ.

Khi nghĩ rằng một cô gái trẻ như vậy phải mạo hiểm mạng sống để bảo vệ mọi người…

“Thật đáng thương!”

Đáng buồn là…

Lao động trẻ em phi pháp lại chính là tội ác cốt lõi và trần tục nhất của những bộ truyện tranh dành nam giới vị thành niên.

Tôi quay lưng về phía Red Vega, người đã nhắm tịt mắt, và chạy khỏi hiện trường.

Lạy ông bà phù hộ…

*Con sống rồi!*

Ít nhất là tối nay con còn sống.

*****

Sống sót cái quần què nhà nó ấy!

[“Quái vật đã bị tiêu diệt.”]

Chỉ sau khi săn thêm ba con quái vật nữa, cái thắt lưng chết tiệt này mới chịu tha cho tôi.

“Gr-Ahhhh…”

Tôi hủy biến hình như một cái xác biết đi và rống khàn cả cổ.

Bầu không khí trong lành cuối cùng cũng chào đón tôi. Không khí buổi sáng với mùi sương sớm đặc trưng.

Phải đấy! Sáng bà nó rồi!

Cái thắt lưng phát điên này vắt hết sức lực của tôi để đi đánh quái đến rạng sáng. Nó không cho tôi ngủ một chút nào.

“Đồ thắt lưng khốn nạn… Mày có biết là phải trả tiền làm thêm giờ nếu định bắt tao làm việc xuyên đêm không hả…?”

Sau khi hủy biến hình, cái thắt lưng lại trở thành quả cầu kim loại lởn vởn bên cạnh tôi.

“Xùy! Xùy! Cút khỏi mắt tao. Tao sẽ không biến hình nữa đâu. Về với nơi mình sinh ra đi.”

Sao tôi phải đi làm một công việc không lương làm gì?

[“Điều đó là không thể.”]

Nhưng cái thắt lưng này (tôi quyết định gọi nó như thế dù ở trong hình dáng quả cầu) vẫn không chịu buông tha tôi.

[“Hợp đồng đã được thiết lập theo như ý của ngài, Người bảo hộ. Không thể hủy bỏ.”]

“Tao đã nói với mày rồi. Đó không phải tao!”

Anh Han Jae-joong ơi! Anh đã làm trò mèo gì trước khi chết vậy? Sao anh lại giao du với loại khốn nạn này? Anh phải cẩn thận với những hợp đồng lừa đảo mới đúng chứ! Sao giờ tôi phải trở thành nô lệ hợp đồng vì nó hả?

“Phải làm sao bây giờ…”

Nếu tôi chỉ phải tiêu diệt quái vật thì vẫn có thể xoay sở được. Nhưng thứ chết tiệt này còn bắt tôi đấm nhau với Ma pháp Thiếu nữ. Tôi giờ trở thành một tên tội phạm hết cứu mất rồi.

Thật may khi không ai thấy khoảnh khắc tôi biến hình. Nếu bị phát hiện, tôi sẽ bị tống vào tù.

Và nếu tôi vào tù, cái thắt lưng chết tiệt này sẽ bắt tôi hô biến hình và vượt ngục nếu tôi gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Nếu tôi học được gì từ đêm qua thì đó là chiếc thắt lưng sẽ yêu cầu tôi biến hình bất cứ khi nào nó phát hiện ra quái vật hoàn toàn không quan tâm tôi có muốn hay không.

Tương lai thật là ảm đạm. Thay vì lo cho hồi kết của thế giới, tôi nên lo cho cái mạng quèn của mình thì hơn.

Tôi cuối cùng cũng có cơ hội gặp những nhân vật tôi yêu thích, nhưng…

“Bộ ai chuyển sinh cũng như thế này à?”

Lạ thật. Những nhân vật chính trong mấy bộ tiểu thuyết mạng tôi từng đọc luôn được thế giới vây quanh. Họ luôn được trao cho một đống cơ hội, kiếm được rất nhiều tiền và có hàng tá mối quan hệ rộng rãi. Sao tôi lại không được như thế?

“Sau cùng, mình vẫn còn sống. Đó là một điều quan trọng…”

À thì, nhận được sức mạnh để chiến đấu với quái vật và sống sót cũng có thể xem là một loại cơ hội. Tôi thở dài rồi mỉm cười.

Quyết định thôi cằn nhằn và đứng dậy.

Sau khi dạo một vòng quanh thành phố, tôi dừng chân trước cái nhà nghỉ ban đâu.

Lạnh, đói và buồn ngủ. Thậm chí tiền cũng sắp hết. Có khác gì ăn mày không? Thật mâu thuẫn là tôi có thể tiêu diệt được quái vật nhưng lại không thể chống lại guồng quay của tư bản. Tôi bước tiếp.

Tôi trở lại cái phòng xập xệ ấy. Tôi vẫn giữ chìa khóa. Không biết là 30,000 won có đủ chi trả cho việc nghỉ chân không nhưng tôi sẽ tìm cách sau. Dù rất có khả năng tôi sẽ thành một con nợ.

*Cứ ngủ đã…*

Khi bạn đói, cách tốt nhất là ngừng di chuyển. Tôi lê cái thân xác mệt mỏi về nơi mọi thứ bắt đầu.

Và sau đó.

“Anh có phải là cậu Han Jae-joong không?”

“Thôi nào! Đéo công bằng gì cả.”

Ngay khi bước vào nhà nghỉ, chào đón tôi là một anh cảnh sát.

Chuyện này điên vãi!

Vega: Sao Chức Nữ Để dễ hình dung thì nó giống Rider kick của Kabuto khác ở chỗ là phải cần bảy bước chân đế tụ lực