Biến hình hoặc chết

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

13 266

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

(Đang ra)

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

Tiếu Bì Đích Ngũ Hoa Nhục

3. Tận thế phi điển hình, có yếu tố Cthulhu, nhưng sẽ không xuất hiện tà thần trong tác phẩm gốc, thế giới quan do bản thân tác giả đặt ra.

88 2722

Ta Đâu Phải Phù Thủy

(Đang ra)

Ta Đâu Phải Phù Thủy

青空乐章

Cô mang theo di sản của một nền văn minh nhân loại khác, trao tặng cho thế giới non trẻ này hy vọng và phước lành.

1 2

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

(Đang ra)

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

Kanzai Yuki

Liệu cuộc hội ngộ sau 10 năm này sẽ đi đến đâu đây!?

41 5212

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

85 11317

You guys should have married soon! I have three girls who have been told so.

(Đang ra)

You guys should have married soon! I have three girls who have been told so.

Yuuta (優汰)

Và ai trong số họ mới thật sự là nữ chính!?

22 661

WN - Chương 06 - Trốn thoát trong làn khói

“Gào!!”

Nắm đấm của tôi thụi vào vùng bụng trên của con quái vật. Không còn duy trì sự sống, con quái nổ tung. Máu và nội tạng văng tứ phía. Sức mạnh của ngôi sao nhỏ trong nó phân tán khắp nơi theo cái xác nổ tung.

‘Chuyến này sẽ lâu lắm đây.’

Không có thời gian cho tôi nghỉ ngơi. Tôi lập tức lùi lại và đá vào thái dương một con quái vật khác đang lao tới.

Bỏ lại con quái đang choáng váng, tôi túm lấy con trước mặt.

Rốp-

Mặt đất dưới chân tôi nứt ra như thủy tinh. Tôi tập trung sức mạnh vào đầu ngón chân và ném con quái lên cao.

Vụt-

Nó nhìn giống một đám mây hình con bọ giữa trời sáng.

Trong khi nó vẫn còn lơ lửng trên trời, tôi chạm vào thắt lưng và vặn Buckle.

[“DUBHE.”]

Một vòng tròn trắng hình thành quanh thắt lưng và bao phủ người tôi ngay sau đó.

Bộ giáp xanh của tôi chuyển sang một màu trắng tinh. Tay tôi mọc ra những móng vuốt sắt nhọn, cứng cáp như vuốt của loài gấu.

Dubhe.

Sao chủ của chòm sao Đại Hùng và cũng là ngôi sao đầu của nhóm sao Bắc Đẩu.

Nó còn được gọi là Thiên Xu. Ngôi sao gần nhất với sao Bắc Cực trong nhóm sao Bắc Đẩu.

Tham Lang.

Nổi bật nhất trong số những vì sao của tôi. Dù nên mang khả năng duy trì sức sống… 

Nghịch lý thay, nó lại đặc biệt mạnh trong việc tước đi mạng sống hơn những ngôi sao khác tôi sở hữu.

[“SET. Bạch Hùng Song Lôi Trảo.”]

Một cảm giác ngứa râm ran truyền đến từ những chiếc vuốt của tôi. Dòng điện bắt đầu chạy qua lớp kim loại sắt nhọn.

Ánh sáng xanh trắng tụ lại điên cuồng vào hai tay. Trong khi năng lượng ngôi sao được tích tụ, bọn quái vật cũng đang đến gần.

Tôi dùng chân phải làm trục, xoay người và vung đôi vuốt về phía trước.

Chỉ riêng lực cũng đủ lục tung và nghiền nát đá. Cơ thể của những con quái vật ở gần bị xé toạc bởi sức gió. Trong khi những con ở xa bị thổi bay lên không trung.

Nhưng đó vẫn chưa phải tất cả.

Sấm sét xuất hiện ở những nơi đường chém của tôi đi qua.

Xẹt—Bùm-

Những tia sét trắng tàn nhẫn đem đến cái chết cho những con quái vật còn thoi thóp.

Mùi cháy khét, mùi máu và mùi đổ nát của những tòa nhà quyện vào với nhau tạo nên những gợn sóng như viên đá ném vào mặt hồ.

Một cơn bão không mang theo mưa bùng phát từ mặt đất. Và một cơn sóng thần tạo nên từ những đợt sấm sét.

Một trận thiên tai thật sự.

[“Bạch Hùng Song Lôi Trảo thi triển thành công. Tỉ lệ tái tạo: 40%.”]

Bạch Hùng Song Lôi Trảo.

Khi gấu trắng giơ vuốt trảm xuống, sấm sét sẽ đánh vào chỗ đó.

Đúng vậy. Còn gì hiểu quả hơn một cái vợt điện trong khi giết côn trùng?

Sau khi quan sát nhanh qua cảnh tượng tứ chi quái vật ngổn ngang đầy đất, tôi chạm tay vào cái Buckle lần nữa.

“Còn một con.”

Con mà tôi cho đi học bay vừa nãy đang chuẩn bị tiếp đất rồi.

Tôi biến về bộ giáp xanh thông thường của mình.

Cuối người.

Xoay hông.

Hướng ánh mắt mình lên trời.

[“SET. Sao nghịch hành.”]

Một luồng sáng xanh hơi mờ bao quanh nắm đấm tôi.

Con quái vật đáp chuẩn xác vào nắm đấm tôi vừa vung lên.

Một ngôi sao mọc ngược lên. Con quái vật phát nổ cùng ánh sao như một màn pháo hoa giữa trời sáng.

[“Sao nghịch hành thi triển thành công. Tỉ lệ tái tạo: 58%.”]

Chiến đấu dần trở thành bản năng thứ hai của tôi.

Điều đó có nghĩa tôi đang hình thành một loại trực giác chiến đấu nhận biết nên dùng tuyệt kỹ nào.

Để một người mù tịt và đánh nhau trở nên thành thạo chỉ trong hai ngày, đó không chỉ nhờ sự tuyệt vời của chiếc thắt lưng mà còn nhớ và hình thể của Han Jae-joong. Nói đúng ra, cơ thể này từng bị bắt nạt rất nhiều ở trung học cơ sở.

Thật là một sức mạnh khủng khiếp. Tôi lại lần nữa cảm nhận thấy điều đó. Và càng cảm thấy nó mạnh thế nào, tôi càng thấy:

Nó thật nguy hiểm.

Tôi bị cuốn đi bởi cơn khủng hoảng, phá tan mọi cảm giác ưu việt như sóng đập vào đá.

‘Nếu mình dùng sức mạnh này để trục lợi cá nhân…’

Nó quá mạnh mẽ để một cá nhân sở hữu mà không có hạn chế nào.

Ngay cả có hệ thống nhiệm vụ để cố gắng kiểm soát, hiệu quả vẫn còn rất hạn chế. Nói thẳng ra, nếu tôi sử dụng sức mạnh này theo ý muốn khi không có nhiệm vụ, ai cản được tôi?

Một thanh niên nghèo đói và rét mướt.

Những cách hợp pháp không còn có thể giải quyết những khó khăn này do tính ngẫu nhiên của nhiệm vụ từ chiếc thắt lưng.

Nhưng chỉ cần tôi thay đổi góc nhìn một chút, vô vàn khả năng sẽ mở ra. Một xã hội hiện đại nơi con mồi dễ bị bạo lực lấn áp. Đơn giản chỉ cần quay về quy luật sinh tồn nguyên thủy nhất: Kẻ mạnh đứng trên đỉnh.

‘Tất nhiên là mình sẽ không làm thế.’

Đến lúc đó, tôi khác gì bọn quái vật này đâu. À thì, tôi cũng đã đánh Ma pháp Thiếu nữ rồi nên chắc là trở thành cũng không khác nhau đâu nhỉ?

Nhưng miễn là tôi không xem mình là quái vật thì không có vấn đề gì hết.

Thứ quan trọng ở đây lối tư duy của tôi, phải không?

Hiện tại, được gọi là Người Bảo hộ, tôi không hề nhúng tay vào bất kỳ việc gì ngoài yêu cầu nhiệm vụ và hoàn toàn bỏ quả việc bảo vệ người khác.

Và, sao tôi phải cố tình gây sự với Ma pháp Thiếu nữ?

Không! Đáng ra thứ sức mạnh này nên được trao cho một người chính trực và có niềm tin sâu sắc về trở nên mạnh mẽ chứ!

‘Họ nghĩ cái quái gì khi giao vị trí Người Bảo hộ cho tôi?’

Và tôi đang cảm thấy thật phẫn nộ vì không được trả bất kỳ đồng nào cho vụ này.

Tôi không thể hiểu mục đích của cái thắt lưng này…

‘Nếu mày có thể đọc suy nghĩ của tao và vẫn giữ im lặng…’

Chẳng lẽ muốn tao tự tìm hiểu hả? Thật là bực mình.

[“Tất cả quái vật đều đã bị tiêu diệt.”]

Sau cùng thì, lo lắng như vậy thật quá xa vời. Tôi đã trở thành một tên đi săn quái vật chỉ để sống sót. Vậy tôi có quyền gì mà cân đo đong đếm mấy thứ vĩ mô như vậy?

Đám triết gia người Hy Lạp cổ đại đó có thể nghiên cứu triết học vì nô lệ làm hết việc của bọn chúng rồi. Với cái bụng no căng và tấm lưng ấm áp, đương nhiên mấy tên đó có thể tuôn ra những tư duy tư sản về bản chất và nhân tính, đúng không?

Bây giờ, tôi nên tập trung vào vấn đề sống còn của bản thân. Bảo vệ người khác kiểu gì khi chính mình còn không lo cho bản thân được? Tôi đói quá đi mất!

Nhìn xung quanh, tôi thấy một tấm biển quảng cáo về Ma pháp Thiếu nữ.

Một nét đẹp chỉ cần nhìn thôi là tâm hồn cảm thấy thư thái. Sự tôn trọng của tôi đã có chút thay đổi so với ngày còn là fan.

‘Họ chắc chắn được trả rất nhiều…’

Tất nhiên là họ xứng đáng vì đã liều cả mạng của mình. Nhưng bây giờ họ chỉ là những tấm bia sống cho sự đố kỵ của tôi.

Khoan! Từ từ đã! Bắt một đứa trẻ liều mạng chiến đấu với quái vật trong khi nhận được nhiều kỳ vọng như vậy có khác nào ngược đãi đâu.

Và họ còn không có thắt lưng giống như tôi. Về sau, những con quái vật xuất hiện toàn cỡ ba sao.

‘Giờ thì ai ghen tị với ai nào…?’

Tôi không thể nào không bật cười.

Nghĩ kỹ lại, họ không hề đáng ghen tị mà nên đáng thương hại mới phải.

“Thật đáng thương!”

“Ai đáng thương cơ?”

Cái gì đây? Tôi bị ảo giác sao? Tôi nhìn thấy ma vì quá đói hả?

‘Ôi không…’

Thật xui xẻo làm sao! Đó không phải ảo giác của tôi. Đó chắc chắn là Ma pháp Thiếu nữ tôi đã thấy. Không chỉ có mỗi Red Vega mà tôi mới chia tay.

“Đông vui thật đấy!”

Pink Deneb, Gloden Aldebaran, White Dabih, và…

Cả Blue Sirius.

Họ đến đây như một đội.

Khung cảnh này có thể được miêu tả giống như một hộp trang sức tuyệt đẹp.

Những nhân vật tôi từng rất hâm mộ đang đứng thành hàng. Một màn xuất hiện áp đảo. Cổ họng tôi nghẹn lại vì vui sướng trong khi tay tôi run lên vì sợ hãi.

Với tôi, họ không khác gì những viên đá quý bị nguyền rủa. Tỏa ra những tia sáng đáng sợ nhưng làm tôi không thể không yêu.

“Ngươi nhận ra từ lúc nào?”

“Tôi không hiểu cô đang muốn nói cái gì.”

“Đừng có giả ngu!”

“…”

Nhận ra cái đếch gì? Họ đến đây từ lúc nào? Thắt lưng à, mày phải báo tao một tiếng chứ!

[“Phát hiện rất nhiều năng lượng phép thuật ở phạm vi gần.”]

Rồi sao giờ mày mới nói với tao?

Sao không chuyện gì tốt đẹp diễn ra với tôi hết vậy?

Cố nén tiếng thở dài thoát ra, tôi tập trung và quan sát xung quanh.

‘Chắc là không có…’

Máy ghi hình. Thứ ánh sáng nhân tạo còn đáng sợ hơn bất kỳ ánh sao nào.

Hi vọng không ai đang quay lại khung cảnh này. Nghi đến thôi cũng làm tôi buồn nôn rồi.

“Ta cảnh báo ngươi! Con quái vật cấp S! Người đã bị—”

“Máy ghi hình.”

“Hả?”

“Có máy ghi hình nào ở đây không?”

Tôi ngắt lời Blue Sirius, người đang đại diện cả đôi đứng ra giao tiếp với tôi, rồi nhấn mạnh lại câu hỏi của mình. Tôi thật thấy có lỗi nhưng chuyện này liên quan đến chấn thương tâm lý của tôi.

Tôi cảm thấy thật bất công khi mình phải phản ứng một cách quá nhạy cảm với một thứ mà bản thân chưa từng trải nghiệm trong đời.

“Máy ghi hình!? Sao người lại hỏi về thứ đó?”

“… Chẳng phải rất rõ ràng sao?”

Red Vega trả lời câu hỏi khó hiểu của Blue Sirius.

“Con quái vật nghĩ bản thân chắc chắn sẽ thắng. Nó muốn truyền hình trực tiếp thất bại của chúng ta lên TV.”

Tôi sao?

“Cái gì? Thật sao!? Thật là một sự xúc phạm!”

“Quá kiêu ngạo… Một sinh vật thật thú vị.”

Sao họ lại tin điều đó dễ dàng như vậy? Đúng là tôi trông giống một con quái vật. Nhưng, điều đó không có nghĩa tôi là một tên thảm hại, đầy mặc cảm tự ti, thích tỏ ra bản thân vượt trội bằng cách sử dụng bạo lực với người khác. Ngược lại, tôi còn đang cố tìm cách không phải sử dụng bạo lực đây này.

Thật không công bằng!

“Thật buồn cười!”

Tôi bác bỏ.

“Sao tôi lại thích một trò chơi đê tiện như vậy?”

Nếu thật sự của máy ghi hình ở đây, tôi sẽ không nói câu đó.

Dựa biểu cảm trên gương mặt họ, đúng quá may cho tôi vì đây hình là một lệnh tập hợp khẩn cấp không được không báo với giới truyền thông.

Không có máy ghi hình ở đây.

Tôi rất chắc chắn về điều đó.

Nói cách khác, tôi không phải trải nghiệm cơn khủng hoảng gây ra bởi chấn thương tâm lý sâu trong tiềm thức. Chỉ tưởng tượng lại cảm giác chân tay run lẩy bẩy, đầu óc choáng thôi cũng đủ kinh rồi.

Tuy nhiên, nếu tôi cứ đứng đây, kiểu nào bọn săn tin tức cũng đánh hơi được.

Thắt lưng thì hoàn toàn im lặng. Nó không đưa ra nhiệm vụ mới nên tôi không có lý do phải đối đầu với cả năm Ma pháp Thiếu nữ.

Tôi nên rời đi ngay.

“Này! Các Ma pháp Thiếu nữ.”

“Chuyện gì? Người muốn đánh luôn sao?”

“Thư giãn đi! Mục tiêu hôm nay không phải mấy người.”

Giống hôm qua, tôi nói vài lời làm dịu bầu không khí rồi đặt tay lên thắt lưng.

“G-Gì cơ!? Đừng có giả ngu! Ta không hề sợ ngươi! Chiến đấu với ta… Ngay bây giờ!”

“Ngay cả võ sĩ chuyên nghiệp cũng phải nghỉ ngơi mười lăm ngày sau một trận đấu. Cô đã bị thương khá nặng sau buổi học bay hôm qua. Thay vì bị chính nhiệt huyết của mình thiêu rụi, sao cô không chọn nghỉ ngơi?”

Con nhỏ này chập mạch à? Muốn tái đấu chỉ sau một ngày? Ngay cả võ sĩ chuyên nghiệp cũng không làm thế sau khi bị nốc ao.

Tạch-

Âm thanh khi cái Buckle được vặn.

[“ALKAID.”]

Alkaid, ngôi sao nằm ở cực đông và là ngôi sao cuối cùng trong nhóm sao Bắc Đẩu.

Theo cách giải thích của phương Đông về hình dạng nhóm sao Bắc Đẩu, nó tượng trưng cho thiếu nữ đang quan tài.

Vì vậy, Alkaid, ở cuối nhóm sao, được coi là người dẫn đường cho cỗ quan tài và được xem là ngôi sao mang nhiều điểm gở.

Yêu. (Yao)

Một sao mang điểm gở.

Và Dao. (Yao)

Ngôi sao trông có vẻ chập chờn liên tục trong mắt người. 

Năng lực của Alkaid không giúp tôi thay đổi diện mạo.

Nó chỉ cho phép tôi biến mất một cách lén lút và đáng ngại như một ngôi sao chập chờn.

“Thật sự biết ơn các cô vì lúc nào cũng tận tụy như thế này.”

Với lời chào tạm biệt lịch sử nhất có thể…

Màn khói mờ ảo lan rộng. Cơ thể tôi bị bao phủ bởi khói, lúc ẩn lúc hiện. Trông giống như một ngôi sao chập chờn.

Vì thế, bị che khuất và ẩn hiện trong màn khói, tôi thành công khi sự hiện diện của mình biến mất.

Alkaid.

Dạng biến hình dùng để lẩn trốn chỉ được dùng sau khi hoàn thành nhiệm vụ.

*****

“Wow… Vừa nãy thật thót tim.”

Hào quang của một Ma pháp Thiếu nữ thật ấn tượng. Nhưng bị cả một nhóm nhìn chằm chằm thật không tốt cho trái tim bé nhỏ của tôi.

Thật vậy! Trốn thoát bằng khói chính là một nguyên tắc vàng.

Dù sao thì, tôi lại thành công sống sót thêm một ngày nữa.

‘Sống một cuộc đời chỉ cần còn thở là quá đủ!… Nghe thật hoang dã.’

Được ban cho một năng lực vượt quá khả năng của bản thân, nhưng tôi chỉ nghĩ về việc làm sao sống sót.

Tôi tự cười vào sự tầm thường của chính mình.

Hình ảnh lý tưởng tôi nên thể hiện? Tôi nên bảo vệ thứ gì?

Không biết bất cứ chuyện gì và cũng không quyết định được phải làm gì nhưng vẫn thấy vui vì còn có thể sống sót trong xã hội hiện đại.

Tiếp tục suy tư về những vấn đề rỗng tuếch trước đó nhưng kết quả thì vẫn như vậy.

Dù tôi có mạnh thế nào thì mấy vấn đề đó vẫn thật quá xa vời. Điều đau buồn là, nền tảng để sinh tồn đầu tiên là bạn phải có một ngôi ngày.

Vì tôi không còn hồi hận vì phải chiến đấu với quái vật, nên giờ không phải lúc đau buồn.

‘Vậy thì nhanh chóng thiết lập nền tảng sống thôi nào.’

Sau đó, tôi có thể thả lỏng một chút. Không có thức ăn và chỗ ở thì bạn cũng chỉ là một lão Socrates đói khát thôi. 

Rút ra kết luận từ sự phán đoán mù mờ trong lúc thiếu thốn thường không thể bình thường được.

Nơi tôi sắp đến chính là ngân hàng. Dù không biết mình có bao nhiêu tiền, nhưng tôi có tài khoản nên tôi đến đây.

‘Mình không thể đi đâu xa bởi vì đống nhiệm vụ.’

Khoan đã, nói về nhiệm vụ, chẳng phải sẽ có phần thưởng khi nhiệm vụ được giải quyết sao?

Nếu có hậu quả khi không hoàn toàn thì tất nhiên phải có phần thưởng đúng không?

Tôi có thể hỏi chiếc thắt lưng sau. Còn giờ, tôi sẽ đi vào nhà băng để kiểm tra số dư nhưng…

Tạch-

“Hả! Chuyện gì đây?”

Nó đã đóng cửa. Không thể nào. Đã trễ đến thế rồi sao? Nó đáng ra sẽ không đóng cửa vào giờ này mà!

Khi vẫn còn đang suy ngẫm, tôi chợt thấy một mảnh giấy in được dán bên cạnh.

[Vì có quái vật xuất hiện gần đây. Hôm nay chúng tôi đóng cửa sớm.]

“Argh!!!”

Tôi hét lớn như bị ai đó đánh. Tôi phải đối mặt với tình trạng số dư trong thẻ không đủ và 30,000 won của tôi còn không tới một nửa sau khi trả tiền ăn. Tôi còn không đủ tiền để thuê nhà nghỉ.

Chẳng lẽ hôm nay phải ngủ trên đường?

Tôi sẽ được chiêm ngưỡng cả biển sao.

Vì trên đầu tôi làm gì có nóc.

Như Megrez, Thiên xu là tên của Duhbe trong tiếng Hán và Tham lang là tên trong Tử vi Đẩu số. Thêm vào đó Sao Bắc Cực - Polaris không thực sự nằm trong nhóm sao Bắc Đẩu Phần dịch này hơi tối nghĩa nên tôi sẽ giải thích theo ý hiểu của tôi như sau: Alkaid của tên Hán là Dao Quang (hay Phá Quân). Trùng hợp, Từ 'Dao' trong 'Dao Quang' và từ 'Yêu' trong 'Yêu Quái' đều phát âm là 'Yao'. Lão tác ám chỉ vì thế nên nó vừa là một ngôi sao lập lòe vừa mang lại điềm gở. Socrates là một nhà triết học người Hy Lạp cổ đại