Bạn thuở nhỏ của tôi là một VTuber!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

(Đang ra)

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

Tappei Nagatsuki

(Phần truyện dịch sẽ được đăng tải từ Arc 6 trở đi)

3 7

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

96 1032

Mushoku tensei

(Đang ra)

Mushoku tensei

Rifujin na Magonote

Câu truyện bắt đầu với một tên Otaku vô công rồi nghề 34 tuổi; Sống một cuộc sống không ra gì, khi tự nhốt mình trong phòng và ăn bám bố mẹ. Và rồi đỉnh điểm của sự rác rưởi khi anh ta đã bỏ qua đám t

3 16

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

75 585

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

213 2251

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

20 168

Volume 1 - Chapter 9: Khi cậu ấy không còn nữ hoàng bên cạnh

"Chủ nhân ơi, đến giờ dậy rồi đó! Mayu muốn được ở bên cạnh người mà! Người không định bắt em đợi chứ?"

Thật dễ chịu khi nghe giọng Mayu gọi buổi sáng – thân thiện, ngọt ngào. Nhưng để tôi nói rõ một điều: hôm nay tôi đang thấy cực kỳ yêu đời, đến mức cả cái màn tra tấn tinh thần quen thuộc kia cũng chẳng làm tôi xi nhê gì cả.

Bạn hỏi là có chuyện gì mà vui dữ vậy hả?

"Đồ sâu bọ kia, cút ngay khỏi cái giường này cho ta! Ngay cả cái ga giường rẻ tiền này cũng không đáng phải chịu đựng thứ hạ tiện như ngư—"

Tôi lăn khỏi giường và phang cái điện thoại sang phía bên kia căn hộ tí hon của mình. Giọng nữ hoàng gào rú bị bóp nghẹt, vang vọng yếu ớt từ xa.

Im nào Mayu, tôi đang độc thoại nội tâm.

Một luồng tội lỗi nhói qua người khi mắt tôi giật giật. Cảm giác này giống y như lúc tôi nổi nóng trên mạng, lớn tiếng tuyên bố một cô anime nào đó là “best girl”, rồi ngay sau đó nhớ ra một loạt những cô cũng dễ thương không kém – nếu không muốn nói là hơn – và lập tức thấy như mình vừa phản bội họ vậy.

Tôi đặt chân xuống sàn và nghe một tiếng "rắc". Nhấc chân lên, thấy một cái hộp mì ly bẹp dúm – bằng xốp – nằm tan tành cạnh giường. Mấy miếng vụn mì dính lại ở gót chân – một lời nhắc nhở nhão nhoẹt về chế độ ăn uống mất cân bằng của tôi.

Biết sao giờ? Có thể tôi từng chiếm được cảm tình của bạn vào lúc nào đó, nhưng đừng đánh giá thấp khả năng khiến bạn thất vọng chỉ trong vài giây ngắn ngủi của tôi.

Tôi vội lau sạch chân, rồi lếch thếch đi nhặt lại cái điện thoại, miệng lẩm bẩm xin lỗi Mayu đang gào lên giận dữ từ chiếc loa bé tẹo.

Giờ thì… đang nói tới đâu rồi nhỉ? À đúng rồi.

Hôm nay là ngày tôi sẽ gặp lại Koi! Lúc nhắn tin thì cô ấy khá bận nên nói chuyện không được lâu. Tụi tôi chỉ thống nhất là sẽ đi ăn trưa – lần này là một chỗ không khiến tụi tôi cảm giác như đang đi cùng bố mẹ – vào "ngày kia", mà một cách tình cờ, chính là hôm nay.

Không phải hôm qua vì tôi phải làm đủ số giờ tối thiểu ở cửa hàng tiện lợi để còn có tiền sống (và donate cho Mayu) – chưa kể làm ở đó được ăn mì và uống soda giá rẻ nên cũng không đến nỗi tệ.

Tôi nhớ lại lúc nhắn tin hỏi cô ấy thuộc kiểu ăn trưa sớm hay trưa muộn…

“Miễn đừng quá sớm! Thề với cậu lịch ngủ của tôi nó loạn lắm rồi á.”

Tôi đoán chắc là cô ấy có việc gì đó ban đêm khiến không ngủ sớm được. Tôi nghĩ vậy vì tôi muốn tin rằng ít ra cô ấy không phải là kiểu vô dụng như tôi – người thức tới tận sáng chỉ để coi VTuber mình thích livestream.

Nhưng mà trưa muộn thì hợp với tôi lắm, bởi cái đồng hồ báo thức duy nhất tôi có là cái bạn vừa nghe đấy – dùng để đánh thức tôi dậy đúng giờ stream của Mayu, mà may thay là bắt đầu từ trưa trở đi.

Tôi lục lọi cái giỏ đồ giặt toàn quần áo “bẩn”. Mà nói vậy thôi chứ đa phần vẫn mặc ra ngoài được nếu qua được bài kiểm tra ngửi-ngó cơ bản: không thối và không nhăn xấu xí thì là hợp lệ.

Sau khi mặc xong – quần jean xanh và áo len tối màu – tôi ngó vào gương thấy cũng tàm tạm. Dưới lớp áo đó là một cái áo thun có in hình nhân vật anime mà tôi cũng không hẳn là thích lắm; nhưng người khác cứ nghĩ tôi chỉ biết mê gái anime nên tặng cái gì cũng dính anime vô cả.

Nhân vật trên áo cũng tạm thôi, nhưng dễ thương nên tôi cũng không trách người ta được.

Tôi quay ra máy tính xem Mayu đã stream chưa.

Thường thì màn hình máy tôi luôn hiện hình Mayu trong lúc livestream, nhưng hôm nay… trống trơn. Không hình ảnh, không tiếng động – chỉ là một cái màn hình vẫn mở mà chẳng có gì.

Giờ này là lẽ ra cô ấy phải bắt đầu stream rồi. Mặc dù Mayu chưa bao giờ đúng giờ, nhưng kiểu gì cô ấy cũng xuất hiện. Nhưng sau vụ hủy stream hồi đầu tuần và giờ lại biến mất thế này, tôi bắt đầu thấy lo.

Tôi cắn răng mở app chim xanh – cái app chim xanh đáng nguyền rủa ấy – và lướt qua một loạt post fan viết về Mayu. Mà đa số không liên quan gì tới điều tôi đang tìm hiểu.

Bạn hiểu chứ, giữa đống tài khoản chuyên cập nhật tin VTuber, fanpage, và bạn bè online của Mayu, cái feed của tôi lúc nào cũng có cái gì đó về cô ấy. Nhờ thế tôi chưa từng bỏ lỡ drama hay thông báo nào.

Tôi thề, không phải chỉ vì tôi rảnh không biết làm gì nên lên đó coi thôi đâu!

Lần này tôi thực sự muốn xem có ai nói gì về chuyện của cô ấy không. Tôi vốn không phải kiểu người soi mói đời tư người khác, nhưng với Mayu – người tôi hâm mộ suốt ngần ấy năm – tôi không thể không lo được.

…Mà xét cái đoạn tôi vừa nghĩ xong thì, chắc là tôi đúng kiểu người thích soi mói đời tư người ta thật rồi.

Nghĩ vậy tự dưng tôi thấy hơi khó chịu.

Tôi gõ gót chân xuống sàn, lướt qua từng dòng trạng thái cho đến khi thấy hashtag #IsMayuOkay.

“Tôi nghĩ Mayu đang bị ốm nặng thật đấy.”

“Có khi nào cô ấy có bạn trai không?”

“Chắc là muốn nghỉ làm VTuber?”

“Đừng nói là Mayu tốt nghiệp rồi nha??”

Dù mới chỉ vắng mặt có hai ngày trong tuần, nhưng fan đã phản ứng dữ dội – người thì lo cô ấy bị bệnh, người thì đoán trầm cảm, có người còn nghĩ cô ấy đang yêu, và tất nhiên không thể thiếu nghi vấn “tốt nghiệp” (tức là ngừng làm VTuber).

Bạn trai luôn là chủ đề cực kỳ nhạy cảm với VTuber và fan – nhất là những người như Mayu, fan rất khó chấp nhận việc họ có cuộc sống riêng ngoài hình tượng nhân vật trên màn hình.

Tôi nói nghe như kiểu mình tách biệt lắm, nhưng thật ra tôi không chắc nếu điều đó là thật thì tôi sẽ cảm thấy thế nào. Tôi muốn tin là mình đủ trưởng thành để phân biệt giữa thực và ảo, tôi muốn nghĩ mình là người như vậy.

Nhưng thử tưởng tượng Mayu là ai đó không phải Mayu… tôi không làm được.

Chắc nhân vật của tôi vẫn chưa phát triển đủ đâu.

Lần đầu tiên sau rất lâu, tôi quyết định tắt máy tính. Lo lắng cho ai đó là điều bình thường – nhất là người mình yêu mến như Mayu – nhưng sau cái màn hình kia cũng là một con người.

Thở dài.

Tôi lại nghĩ đến cái cách mình cố lấy số Koi và việc cô ấy đã ngần ngại thế nào khi nghe máy từ số lạ. Riêng tư là một điều xa xỉ đối với nhiều người. Tôi thì chẳng có gì phải giấu – sống theo ý mình, chẳng ai soi mói. Nhưng không phải ai cũng được như vậy.

Cuối cùng, khi cúi người xuống tắt màn hình, tôi thấy phản chiếu trên mặt gương đen là khuôn mặt quen thuộc.

Dù không còn Nữ hoàng bên cạnh, hôm nay hắn ta có vẻ ổn hơn mọi khi một chút.

Dù vậy, tôi vẫn nghĩ hắn còn một chặng đường dài phía trước.