Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 318

Tập 7 - Chương 58: Với Hannah-chan

Người Dịch: Tsumimo

Chỉnh Sửa: Hito

===========================

“Woow, bao la quá. Thì ra đây là biển.......”

Mọi người đều đến bờ biển Đảo Kunlun.

Hannah sống tại ngôi làng tên Kaina nằm sâu trong vùng núi. Lần thấy biển này cũng chính là lần đầu trong đời, bé ấy đứng ngồi không yên.

Jin đặt tay lên vai Hannah và họ đi đến tận rìa giữ vùng đất và vùng nước.

Những con sóng của biển mùa xuân đang chầm chầm tiếp cận họ. Vỏ sò nằm rải rác trên bãi cát.

“Ồ, đẹp quá. Nó là vỏ sò ạ?”

“Ừm, đúng đó”

Hannah đang hăng hái tìm vỏ sò nhỏ và đẹp có màu hồng tựa như hoa anh đào.

“Hannah-chan, ở đây cũng có nữa nè”

Elsa cũng chung tay trong việc thu thập vỏ sò.

“Ấm hơn tí nữa là ta bơi được rồi, nhưng mà......”

Đảo Kunlun nằm gần Chí Tuyến Bắc. Không như Port Rock, nơi mà mùa hè gần như là vĩnh viễn, nước ở đây có hơi lạnh.

“Onii-chan, thế thì đến hè rồi hãy bơi nhé!”

Hannah đáp và biểu hiện của Jin mềm hẳn đi.

“Ừm, đợi đến hè đi”

Những kỷ niệm về việc bơi trên Sông Elume hồi năm ngoái đang ùa về, và Jin nghĩ mình cũng phải làm đồ bơi mới cho Hannah.

Dù sao thì đối với những đứa trẻ Làng Kaina, đồ bơi phần lớn chẳng khác gì đồ lót, và hơn nữa, khi bơi, chúng chỉ mặc nửa dưới còn nửa trên thì “thả rong”.

Tuy vậy, vẫn có người như Barbara lấy vải quấn quanh phần ngực.

“Port Rock, vui thật đấy”

Elsa đã đến cạnh Jin từ lúc nào không hay. Họ có thể thấy Hannah đang cùng Mine làm hình thù bằng cát.

“Ừ. Nhắc mới nhớ, đó cũng là lúc anh gặp Elsa và Reinhardt mà”

“Mm. Nhớ quá đi”

Mới chỉ có hai tháng rưỡi qua đi thôi, nhưng cảm giác đọng lại cứ như là đã lâu lắm rồi. Có lẽ là do ngày nào cũng có chuyện.

“Otou-sama, ánh nắng mặt trời gắt lắm ạ, nên xin hãy dùng thứ này đi”

Đột nhiên Reiko gọi Jin, và đến trao mũ rơm cho anh. Tất nhiên, em ấy cũng trao Elsa, Hannah, và Mine, mỗi người một cái.

“Ồ, cảm ơn con, Reiko. Con lấy chúng ở đâu thế?”

Jin chẳng có ký ức gì về việc đã làm mũ rơm cả.

“Hình như Mine-san đã làm ạ”

“Eh? Mine á?”

Anh nhìn thẳng vào Mine và gục đầu xuống vì hơi xấu hổ.

“Cảm ơn bà, Mine”

Jin gửi lời cảm ơn và đội mũ rơm lên. Cái mũ có mùi thơm thật.

Những làn gió mặn mà lướt qua Jin khi anh ngắm cảnh biển. Sóng thật nhẹ nhàng. Rồi anh xoay lại để đối mặt với Reiko, người đang ở sau anh và.

“Reiko, con nghĩ Hydro có thể đến đây được chứ?”

Anh hỏi thử. Reiko gật đầu và trả lời.

“Được ạ, con sẽ sắp xếp ngay”

Sau đó, em ấy liên lạc với Laojun qua ManaCom và.

“Ông ấy nói họ sẽ sớm đến thôi”

Em ấy nói. Đúng như vậy, sau năm phút, Hydro-2 đã đến. Người lái là Marine-2.

“Ngài gọi à, thưa Chủ Nhân?”

Marine-2 cập Hydro-2 vào bãi biển đầy cát.

“Ừ, xin lỗi vì đã gây rắc rối. Nhanh quá nhỉ”

“Dạ, tại thần cũng đang tuần tra quanh khu vực này mà”

Trong khi Jin đang trò chuyện với Marine-2, Hannah vô cùng tò mò về Hydro-2.

“Onii-chan ơi, đây, đây là thuyền do Onii-chan làm à? Em muốn đi thử!”

Jin mỉm cười rồi chấp nhận.

“Dĩ nhiên. Anh gọi nó đến đây cũng vì thế mà. Elsa cũng có thể đi cùng. Mine, xin lỗi, nhưng không gian chỉ đủ cho bốn người thôi, nên bà có thể ở lại đây chứ?”

Mine mỉm cười và nói.

“Được thôi, rất sẵn lòng. Tôi sẽ đợi ở đây”

Và thế là Jin, Elsa, và Hannah lên Hydro-2. Reiko ngồi lên đùi Jin như hôm bữa......hay bạn đang nghĩ thế à, nhưng thực ra em ấy đang ngồi cạnh Hannah.

Bởi là thuyền bốn chỗ, nên đằng trước và đằng sau, mỗi phía có hai chỗ, Jin với Marine-2 đang ngồi đằng trước. Đằng sau là Elsa, Hannah và Reiko. Cả ba người họ đều nhỏ con nên bằng cách nào đó thì họ vẫn có thể ngồi.

“Được rồi, đi thôi”

Marine-2 đặt công suất Phản Lực Nước Ma Thuật của Hydro-2 ở mức tối đa để hoành ngược về. Lực đẩy Hydro-2 đang trên đất liền về biển cả trong khi nước bay tứ tung.

Và rồi, Hydro-2 đổi hướng, không hề dừng tí nào để ra khơi. Ai nấy cũng đều phải dùng tay giữ chặt mũ rơm để chúng không bay đi mất.

“Wow, nhanh quá đi~!”

“.......Tuyệt thật”

Gác Hannah lần đầu lên thuyền sang một bên, hình như sự lố bịch của chiếc thuyền đã hằng sâu trong tâm trí của Elsa kể từ hồi cuộc đua thuyền Golem ở Port Rock.

“Không chỉ gấp hai. Mà là nhanh gấp ba cơ”

Vận tốc ban đầu mà Elsa ước tính là khoảng 20km/h. Hiện tại, Hydro-2 sắp đạt đến 60km/h.

“Tuyệtttttt quáááááá~!”

Hannah phấn kích mà hét lên. Elsa cũng để cho bản thân thư giãn, nghĩ là nếu có người say sóng thì cô sẽ chữa cho họ.

Đúng lúc đó, Jin trao cho Reiko một tín hiệu mà chỉ có em ấy nhận ra được. Sau khi chú ý thấy, Reiko lén dùng <<Làm Dịu>> lên Jin. Nói trắng ra là anh bắt đầu thấy say sóng rồi.

Nước thì phun còn sóng thí bắn, Hydro-2 lượn một vòng quanh Đảo Kunlun.

“Ah~, vui quá đi. Onii-chan, cảm ơn ạ!”

Khi họ về bãi cát nơi Mine đang đợi, vừa đến giờ ăn nhẹ luôn.

Golem hầu nữ Peridot-100 chuyên phục vụ ở Đảo Kunlun đã tự ý thức mang đồ ăn nhẹ đến.

“Ồ, ngươi chu đáo thật đấy”

Jin nói tốt về cô ấy và.

“Không có chi ạ, Laojun ra lệnh thần phải làm vậy mà”

Peridot-100 nhanh chóng bật mí sự thật.

Trải tấm vải lên bãi cát, mọi người đều ngồi xuống để dùng bữa.

Citran lột vỏ, và nước ép Citran.

“Wow, ngon quá đi!”

Rõ ràng là Hannah đã hài lòng với trái Citran lần đầu bé ấy ăn.

“Hannah-chan, em có thể ăn luôn phần này nè”

Con tim Jin được sưởi ấm khi thấy cảnh Elsa nhường Citran cho Hannah cho dù đó là món mà cô thích.

“Lần tới hãy cùng bơi nhé”

“Ừm!”

Trong khi đang cưỡi trên lưng ngựa, Hannah có tâm trạng tốt.

Mine cưỡi cùng con ngựa với Elsa.

“Elsa, thấy em chia sẻ Citran cho Hannah làm anh vui lắm”

“Mm, dù gì thì Hannah-chan cũng quá dễ thương mà”

“Ehehe, vậy ra con cũng hành động cho ra dáng một người chị gái à?”

Mine có nét của một người mẹ.

Tại họ thư thái trở về trong khi đi đường vòng, khi đến dinh thự thì đã 3 tiếng trôi qua.

“Vừa kịp giờ. Hãy nghỉ ngơi và uống trà thôi”

Mine nói và bắt tay vào chuẩn bị. Bởi Ruby-100 đun nước hộ nên chẳng mấy chốc là đã hoàn thành.

“Của cháu đây, Hannah-chan”

Lần này là Teee, đặc sản của Vương quốc Egelia. Phải thêm đường cho ly của Hannah.

Hannah uống một ngụm.

“Ngọt quá~! Và ngon nữa~!”

Bé ấy mỉm cười ngọt ngào. Thấy thế, Elsa cũng nở một nụ cười rộng trên mặt mình. Mine cũng vậy.

“Đây này, dùng thứ này nữa đi”

Bluelues khô được phục vụ cùng trà. Chúng là món mà Jin thích.

“Ah~, thứ này cũng ngon quá!”

Jin, Elsa, và Mine. Chẳng thể tránh khỏi việc muốn thấy Hannah cười.

Sau đó, họ đến suối nước nóng trong dinh thự. Cả ba người(nữ) vào tắm cùng lúc.

“Yay~, ở đây cũng có suối nước nóng luôn sao~!”

Hannah là người đầu tiên lao thẳng vào bồn.

Vốn đã quen với việc tắm suối nước nóng ở Làng Kaina, Hannah rửa mình cho đàng hoàng trước khi xuống nước.

Rồi Elsa với Mine theo sau.

“Tắm nước nóng sau khi dính gió biển như vầy cũng đã thật nhỉ?”

Mine vừa nói vừa duỗi người trong bồn.

“Dì thì thấy hơi mệt sau khi cưỡi ngựa”

Rồi Hannah vòng ra sau lưng Mine và.

“Dì ơi, để cháu bóp vai cho dì nhé”

Bé ấy nói.

“Eh, ổn mà, cháu không cần làm vậy đâu”

Mine từ chối, nhưng Hannah không chấp nhận.

“Không sao đâu. Dì thấy đấy, ngày nào cháu cũng bóp vai cho bà hết”

Hannah nói và bắt đầu bóp vai Mine, tuy bà ấy có hơi miễn cưỡng chấp nhận. Nơi bà ấy mà thấy mệt là eo và mông cơ, nhưng Mine không dại gì mà nói ra cả.

“Ah, đỡ thật đấy. Cháu làm giỏi quá nhỉ, Hannah-chan?”

Mine nói và để Hannah thích làm gì thì làm.

“Thế nào ạ? Dì thấy sao? Có phải quanh chỗ này không?”

“Ừ, chỗ đó cảm thấy đỡ hơn rồi”

Hannah bóp mạnh đến bất ngờ. Tại ngày nào bé ấy cũng giúp việc nhà mà.

“Cảm ơn cháu, Hannah-chan. Dì phải cảm ơn cháu nhỉ? Cháu có muốn gì không nào?”

Mine nói với Hannah sau khi vừa được xoa bóp vai. Hannah đã bắt đầu thấy hơi xấu hổ.

“Ừ-Ừm, um. Dì thấy đấy......”

Bé ấy do dự để nói gì đó. Mine mỉm cười dịu dàng và thúc Hannah.

“Là gì vậy? Cứ nói đi nào”

Rồi Hannah rụt rè nói lên yêu cầu của mình.

“Chỉ một lúc thôi, nhưng cháu muốn dì ôm cháu ạ”

Mine nhớ đến chuyện gia đình Hannah vốn đã qua đời và vậy là.

“Thế à, được thôi. Lại đây nào, Hannah-chan”

Bà nói và giang rộng vòng tay ôm lấy Hannah.

Hannah vùi mặt ngực Mine và.

“.....Mẹ”

Bé ấy lẩm bẩm nhỏ đến mức không ai có thể nghe được.