Người Dịch: Tsumimoto
Chỉnh Sửa: Hito
=========================
Jin vừa nhìn vào đống Citran đặt trong bếp nhà Martha và hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra vào năm ngoái.
Vào đầu hè, cái khoảng thời gian mà khí trời ấm hẳn. Jin nghĩ mình phải chế tủ lạnh để bảo quản thực phẩm, nhưng khi đó vẫn chưa có phương tiện về lại Đảo Hourai, anh đành từ bỏ dự định đó vì thiếu vật liệu.
Nhưng mà giờ.
“Hmm, tất cả những thứ khiến đời dễ sống hơn đều ổn cả..... Không đời nào có chuyện đó đâu”
Dù cho anh không còn bị truy nã nữa thì vấn đề là anh sẽ khiến Làng Kaina quá nổi bật.
“Làm gì đây ta.....”
Jin ra ngoài và nhìn chằm chằm vào cảnh núi rừng mùa xuân.
Tuyết trên những ngọn núi thấp đã tan đi hết, nhưng nhìn xa xa, trên những ngọn núi cao đang bóc khói thì vẫn bị phủ kín.
“Tuyết, huh.... Là nó!”
Jin về lại phòng ăn và hỏi Hannah đang ngấu nghiến Citran.
“Hannah, tuyết có rơi trên ngôi làng này không?”
“Eh?”
Hannah đang ăn Citran không hiểu Jin nói gì và bối rối nhìn chằm chằm vào anh một lúc.
“Jin-nii, hỏi đàng hoàng vào chứ”
Chẳng biết sao anh lại bị Elsa khiển trách nữa.
“Ah, lỗi của anh. Hannah, hồi mùa đông, anh không có ở đây nên không biết. Anh tự hỏi ở đây thì tuyết rơi dày cỡ nào vào mùa đông thôi?”
Lần này, anh hỏi rõ hơn và có lẽ Hannah cũng đã hiểu.
“Ừm, anh thấy đấy, cho đến khi sang năm thì không có tuyết. Mà vào khoảng tháng Hai và tháng Ba thì có. Nhưng vào tháng Ba, tuyết tan sớm lắm, nhưng trong suốt tháng Hai thì nó chẳng hề tan nên mới là vấn đề lớn”
Bé ấy nói cho Jin biết.
Jin đã ở bên bé ấy trước khi kết thúc một năm. Anh chưa thấy tuyết chồng chất chút nào, nhưng rõ ràng là chưa sang năm thì không có tuyết.
“Nhưng, bởi năm nay có ngựa do Onii-chan làm cho bọn em nên mọi người dọn tuyết dễ hơn hẳn”
Jin có nghe về việc tuyết rơi nhiều đến nổi rất cần phải dọn, và ý tưởng của anh càng thêm vững chắc.
“Được rồi. Hãy làm nhà băng nào”
“Nhà đẹp?” (Trans: trên là Icehouse còn ở dưới là Nice house)
Elsa cạnh bên anh thắc mắc.
“À, nhà băng đại loại là một cái hố được đào trên nền đất rồi lấp đầy tuyết, có thể dùng chỗ đó để bảo quản thực phẩm. Bằng cách lấp tuyết của mùa đông thì nơi đó có thể dùng trong suốt mùa hè. Chỉ cần nhân lực thôi”
Nghe xong, Elsa cất giọng thán phục.
“Ý tưởng tuyệt vời quá. Có phải đó cũng thứ là từ thế giới của Jin-nii không?”
“Đúng vậy. Trước tiên là phải được chấp thuận cái đã. Hannah, anh đến nhà trưởng làng-san chút đây”
Jin nói với Hannah. Hannah gật đầu. Elsa cũng về lại chỗ ngồi của mình cạnh bé ấy.
“Mh-hm, bảo trọng nhé”
Được Hannah và Elsa tiễn, Jin đến nhà trưởng làng. Reiko lặng lẽ theo sau Jin, nhưng thấy anh vui thì em ấy cũng mỉm cười theo.
Mấy bà nội trợ đang tập trung tại nhà trưởng làng.
“Jin! Tôi có nghe chuyện cậu mang quà lưu niệm về? Cảm ơn nha!”
“Chúng ngon lắm à? Tôi sẽ về nhà rồi ăn cùng con mình!”
“Thôi nào, phải chừa cho chồng cô chứ”
“Tôi biết, tôi biết mà!”
Và cứ thế, cảnh tượng thật nhộn nhịp. Giữa lúc ấy, Gheebeck đến hỏi Jin.
“Jin, tôi có thể giúp gì cho cậu không?”
Sau đó, Jin bảo ông là anh muốn làm nhà băng.
“Hmm, nhà băng huh. Khi có ít tuyết, chúng tôi chôn rau củ hay mấy thứ đại loại vào trổng, nhưng nếu dùng chúng theo cách chủ động như vậy thì. Công nhận, có thể bảo quản suốt mùa hè oi ả sẽ rất hữu ích”
“Jin, cậu phải làm một cái đó nhé! Tại vấn đề là, thịt chẳng hạn, không thể giữ cho tươi suốt mùa hè được!”
“Đúng như mong đợi từ Jin! Cậu đáng tin lắm”
Không chỉ có trưởng làng mà cả những bà nội trợ ở đó cũng chấp thuận, chỉ còn lại địa điểm.
Dù là từng chút một đi nữa thì tuyết cũng sẽ tan thành nước thôi, nên địa điểm phải thoát nước tốt và một nơi thấp thấp trong làng là được.
Sau khi thảo luận xong, cuối cùng, mọi người quyết định rằng nó sẽ được xây dựng ở quảng trường nơi có kho chứa lúa mì. Bởi quản lý thực phẩm cùng một chỗ thì tiện lắm. Ngoài ra, thoát nước có vẻ tốt.
“Được rồi đó, Gon, Gen, Reiko, giúp ta một tay nào”
“Dạ, Otou-sama”
Rồi Jin đến quảng trường, nơi có kho chứa thực phẩm. Nằm ở phía đông ngôi làng, và hơi dốc xuống khu rừng.
Jin quyết định xây nhà băng cực lạnh ở một nơi vắng vẻ.
“Đào một cái hố tương tự như hầm trú ẩn ở đây”
Anh ra lệnh cho Gon và Gen. Bởi họ từng làm qua việc đó, nên không cần giải thích chi tiết thì họ vẫn làm rất tốt.
Hơn nữa, khu vực này không có đá, công việc tiến hành nhanh chóng.
Anh để Reiko phụ bằng cách dùng chiêu <<Đào>>, mở rộng cái hố.
Jin dùng <<Làm Cứng>> để củng cố tường hố.
Vì phối hợp mà làm, chưa đến hai tiếng là nhà băng đã hoàn thành.
Nhà băng nằm hơi xa lối xuống dốc, và rộng bằng hai phòng trường tiểu học cộng lại.
Anh lót đá để cải thiện sàn và thoát nước. Nước sẽ ngấm vào đất qua những kẽ hỡ giữa sàn đá.
Cuối cùng là sâu khoảng 3m, nhờ vậy mà kết quả là nơi đó cũng được cách nhiệt tốt. Lý do mà họ thêm cách nhiệt có lẽ là ảnh hưởng của đất được đào và chất trên đỉnh nhà băng. Sau này cỏ mọc ở đó thì còn tốt hơn nữa.
“Tạm ổn. Đèn Lồng Ma Thuật thì có thể để sau rồi lắp, tuyết là thứ cần nhất”
Vào thời điểm này thì tuyết ở Làng Kaina vốn đã tan hết.
“Ta nghĩ nên lấy tuyết từ núi.......Không”
Dùng ma thuật tạo tuyết thì có được không ta?
Ngay sau đó, Elsa và Hannah cùng xuất hiện.
“Onii-chan, đến giờ ăn trưa rồi......Thế thì anh đã làm gì ạ?”
“Chào, Hannah. Đã trễ thế rồi sao. Anh nghĩ mình phải về ngay thôi. Anh sẽ giải thích trên đường đi”
Rồi Jin rời nhà băng và hướng về phía nhà Martha. Trên đường, anh giải thích để Hannah cũng hiểu được.
“Huh, nhà chứa tuyết ạ. Nghe tuyệt quá đi! Thực phẩm có thể bảo quản ở trổng à!”
“Ừ, đúng đó. Từ năm sau trở đi, tuyết phủ đầy làng có thể lấp ở đây. Nhưng năm nay thì trễ quá rồi, thế nên.....”
Jin liếc Elsa.
“?”
Ban đầu, Elsa không hiểu ý anh là gì, nhưng rồi cô nhận ra Jin đang để tự cô suy ra. Elsa vắt óc để suy ngẫm.
Và khi nhà Martha đã lọt vào tầm nhìn họ.
“Em hiểu rồi. Chỉ cần dùng ma thuật tạo tuyết là được rồi ạ”
Cô đã trả lời chính xác.
********
Sau bữa trưa, Jin nhờ Martha và Hannah đi tập trung dân làng lại tại quảng trường, nơi có kho thực phẩm.
Những người chưa nghe về lời giải thích của Jin trước đó đang tỏ ra bối rối.
“Này, Jin! Đây là gì thế?”
Tại đang là giờ ăn trưa, nên người nào về nhà nấy, và bởi Jin vừa làm gì đó nên cả làng họp lại. Khi Jin xác nhận dân làng đã tập hợp đông đủ thì anh bắt đầu giải thích.
“Đây là nhà băng, và bên trong chứa đầy tuyết. Bởi vậy mà đến hè sẽ vẫn còn tuyết. Rồi mọi người có thể bảo quản thực phẩm dễ hỏng ở trổng”
Lời giải thích thì đơn giản nhưng độ hữu ích dường như đã truyền đạt được.
“Huh! Tuyệt quá! Trong mùa hè, thịt dễ hỏng thành ra đó là vấn đề đấy, chúng ta đã phải phơi khô hay ướp muối”
“Nhưng, tuyết năm nay còn nữa đâu. Đừng có nói là cậu định lên núi để lấy nhé?”
Jin mỉm cười và trả lời.
“Không đâu. Từ năm sau thì mọi người có thể dùng tuyết trong làng mà lấp đầy nơi này, còn năm nay thì.....”
Sau đó, Jin nhìn vào Elsa.
“Elsa”
“Vâng”
Elsa dùng tay phải chỉ về phía nhà băng.
“<<Tuyết Đạn>>”
Cô dùng phép. Đó là ma thuật thủy-hệ trung cấp. Ngoài ra còn có băng-hệ sơ cấp(bắt nguồn từ thủy-hệ) nữa.
Cùng với câu niệm của cô, những bông tuyết nhỏ bay về phía ngôi nhà băng.
“Ooh!”
“Tuyệt ghê!”
“Tôi chưa bao giờ thấy qua cả!”
“Quả là em gái của Jin! Cô ấy đẹp thật đấy!”
“Oi, đẹp thì có liên quan gì đến chuyện này chứ?”
Dân làng quan sát chuyện đó đều thấy ấn tượng và cất tiếng. Không ai lẩn tránh hay tỏ vẻ sợ sệt cả. Bởi mọi người đều đã quen với Jin, người nằm ngoài mức bình thường.
Thật tình cờ, Jin không thể dùng ma thuật dạng này(trừ khi dùng vòng tay). Anh chỉ đạt đến mức làm mát những thứ quá nóng bằng chiêu <<Làm Mát>> hay tạo băng bằng <<Băng>> thôi.
Bởi <<Băng>> sẽ khiến dân làng không thể nhét thực phẩm vào cái hố được đào kia, và để Elsa gây ấn tượng với dân làng nên anh đã để cô làm vậy.
Cũng nhờ vào Ma Năng thừa được trữ trong vòng tay, sau khoảng năm phút, nhà băng đã đầy.
“Thế là đủ rồi đó. Elsa, làm tốt lắm”
Jin cảm ơn Elsa trong khi Gon và Gen giẫm xuống tuyết.
Sau đó, anh nói với dân làng.
“Giờ thì mọi người có thể dùng nhà băng bất cứ khi nào mình muốn. Nếu muốn làm mát thứ gì thì cứ đặt thứ đó vào trổng. Tuy nhiên, hãy chắc là mình luôn đóng cửa lại nhé”
“Ooh, hiểu rồi! Cần chú ý gì nữa không?”
“Để xem. Bởi ở trổng là hố kín nên sẽ thiếu khí, hãy nhớ đấy. Nếu thấy khó thở thì phải ra ngoài ngay”
Trong khi nói điều này, Jin nghĩ mình phải để lại Golem hỗ trợ như biện pháp đối phó với việc thiếu oxy. Nó sẽ chú ý đến sức khỏe của những người bước vào, và nó cũng có thể hỗ trợ trong việc đem thực phẩm ra và lấy thực phẩm vào.
“Tôi hiểu rồi. Có thể dùng ngay chứ?”
“Được”
“Ngon rồi! Hãy để mấy người đang rảnh lên núi đi săn thôi!”
Rock nói, rồi một người đàn ông cao tuổi nói.
“Hãy ướp lạnh rượu để chúng ta có thứ mà uống khi về nữa!”
“Cái ông này! Ông không được phép uống nhiều đâu đấy!”
Hôm nay, mọi chuyện ở Làng Kaina vẫn diễn ra như thường lệ.