Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6008

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 47

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 100

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 361

Tập 7 - Chương 59: Martha Và Mine

Người Dịch: Tsumimoto

Chỉnh Sửa: Hito

=================================

Vào cái ngày họ quyết định quẫy ở Đảo Kunlun, Hannah đã quyết định qua đêm tại nơi đó.

Việc liên lạc với Martha đã được sắp xếp thông qua Gon và Gen.

“Hôm nay cháu sẽ ngủ ở chỗ dì ạ~”

Jin cảm thấy thật yên bình khi nhìn vào Hannah, người đã dính chặt lấy Mine.

Chơi cả ngày thì phải thấy mệt rồi, có vẻ Hannah còn thấy mệt hơn nữa sau khi ăn tối xong và bắt đầu gật gà gật gù.

Mine bế bé ấy rồi đặt xuống tấm nệm đã được trải ra trong phòng Elsa và bà.

Bà cứ như một người mẹ huh, Jin nghĩ và thấy ấn tượng khi nhìn vào cảnh đó.

“Vậy thì, tôi về Đảo Hourai đây, nên nhờ bà chăm sóc Hannah. Sáng mai tôi sẽ đến đón bé ấy”

“Vâng, Jin-sama, cảm ơn ngài vì ngày hôm nay”

“Mh-hm, thế thì chúc ngủ ngon”

Jin nói và cùng Reiko về Đảo Hourai.

Anh bước khỏi Cổng Dịch Chuyển và Topaz-43 đã đợi sẵn ở đó.

“Mừng ngài quay lại, thưa Chủ Nhân”

“Ah, Topaz à. Có vấn đề gì sao?”

“Theo lệnh của Laojun, chúng thần phải đóng quân tại đây theo lượt ạ”

Jin đã hiểu khi nghe cô ấy nói. Anh hiểu rằng Laojun xếp như thế là để sự cố Elsa mất tích không còn tái diễn nữa.

“Ra là thế à, làm tốt lắm”

Jin nói và hướng về phía công xưởng.

“Laojun, ngươi giải quyết vấn đề nhanh thật đấy, huh”

Jin gửi lời cảm ơn đến Laojun qua ManaCom được lắp tại đó.

“Vâng. Thần quyết định tạm thời để Golem hầu nữ ở đó. Rồi thần nghĩ, trong tương lai gần, những con Golem dành toàn thời gian cho riêng nhiệm vụ đó sẽ phải ưu tiên hơn ạ”

Jin tán thành với ông.

“Mh-hm, đúng đấy. Khi mà mớ hỗn độn hiện tại kết thúc thì cứ từ từ mà làm chúng thôi”

Rồi.

“Ngươi có ý kiến gì về vũ khí dành cho Golem không?”

Jin hỏi.

“Có ạ, sau cùng, thần nghĩ kiếm và khiên rất cần ạ”

“Mh-hm, tuy theo quy củ quá nhưng cũng được. Mà kiếm bình thường thì chán lắm, huh.....”

Jin đang hoàn toàn thư giãn đột nhiên nảy ra ý hay.

“Cao Tần Kiếm(Vibration Sword)........Hãy làm một thanh kiếm bằng Adamantite Ma Thuật rung lên ở tốc độ cực cao nào”

Với Adamantite Ma Thuật, anh có thể tạo ra một thanh kiếm mỏng hơn bình thường nhưng không dễ gì bị mẻ. Khiến nó rung ở tốc độ cực cao với kỹ thuật về ma thuật, anh có thể sẽ tạo nên một thanh kiếm cắt được tắt cả mọi thứ, phải không ta? Đó là điều mà Jin nghĩ.

Nếu Jin thêm tính năng bảo mật chỉ có Golem mới dùng được thì chúng không thể sử dụng sai mục đích được, và nếu không khuếch tán Ma Năng vào Adamantite Ma Thuật thì chúng còn yếu hơn Adamantite bình thường.

“Cao Tần Kiếm à? Đã rõ, thần sẽ cố ạ”

Đối với loại vũ khí này, với sự cho phép của Jin, Laojun có thể phát triển mà không cần lo làm phiền đến Jin về chuyện đó nữa.

“Thưa Chúa Tể, Reinhardt-san liên lạc định kỳ ạ. Có vẻ hôm nay ngài ấy đã gặp một vị Magi Craftman đến từ Vương quốc Celuroa và đã có một khoảng thời gian vui vẻ ạ”

“Huh, tôi muốn hỏi Reinhardt về chuyện đó sau”

Jin nói trong khi ngáp.

“Thưa Chúa Tể, người hẳn là đã mệt, xin hãy đi nghỉ ạ”

Ở Đảo Hourai, ban đêm đến sớm hơn một tiếng so với Đảo Kunlun. Jin cũng thấy hơi mệt rồi.

“Otou-sama, đến cả Laojun cũng nghĩ thế mà. Hãy đi ngủ đi ạ”

Reiko đề nghị, bởi lo cho sức khỏe của Jin. Jin ngoan ngoãn mà làm theo.

“Ah, ta sẽ làm thế”

Reiko theo anh về phòng ngủ. Sau đó.

“Có vẻ hôm nay Otou-sama đã hoàn toàn trở về bình thường rồi, mình mừng quá đi”

Em ấy lẩm bẩm nhỏ đến độ không ai có thể nghe thấy.

********

Sáng hôm sau, trước bữa sáng, Jin đã dịch chuyển đến Đảo Kunlun.

Tính theo giờ địa phương thì Đảo Kunlun hiện đang là 6 giờ. Vừa đúng lúc Hannah thức dậy.

Họ chạm mặt tại nhà vệ sinh của dinh thự. Tuy ngạc nhiên, nhưng Hannah vẫn tiếp tục rửa mặt với vòi nước.

“Chào buổi sáng, Onii-chan”

“Chào buổi sáng, Hannah”

Jin và Hannah trao nhau lời chào buổi sáng.

“Em ngủ ngon chứ?”

“Dạ! Anh biết gì không nè, em ngủ với dì đó!”

“Với Mine à? Anh hiểu rồi, hay nhỉ”

“Dạ”

Sau đó, Mine và Elsa cũng đến.

“Chào buổi sáng, Jin-sama”

“Jin-nii, chào buổi sáng”

“Chào buổi sáng”

Sau khi trao nhau lời chào buổi sáng, cả bốn người trông ra ngoài. Hôm nay cũng thế, trời quanh mây tạnh.

“Yay~, trời đẹp kìa!”

Hannah vui vẻ chạy quanh khu vườn trước dinh thự.

“Jin-sama, có phải hôm nay là ngày tiễn Hannah-chan về không?”

Mine đến đó và hỏi. Jin gật đầu.

“Thế thì tôi cũng muốn đi cùng để gửi lời cảm ơn đến người đã chăm sóc cho Elsa”

“Tôi hiểu. Được thôi, hãy cùng đi nào”

Bởi anh biết Mine cảm thấy thế nào, nên anh quyết định, sau bữa sáng, Jin, Hannah, Mine và Elsa sẽ đến Làng Kaina.

Bữa sáng có bánh mì kẹp lát thịt nướng mỏng, sa-lát, và nước ép Citran.

“Chắc phải mang theo một ít Citran làm quà lưu niệm thôi”

Đó là những gì Jin nghĩ. Trên hòn đảo này, hay nói đúng hơn là trên cả Đảo Hourai và Đảo Kunlun, Citran, Pelshka, Appleles, vân vân trồng được trong cả bốn mùa. Không biết có phải do khí hậu không hay là vì lý do khác.

Tuy vậy, Jin đoán có lẽ là do tác dụng của Mana nằm dưới lòng đất.

“Itadakimasu~!”

Hannah bắt đầu ăn sáng cùng mọi người.

“Hannah, ăn sáng xong, anh sẽ dẫn em về lại Làng Kaina”

“......Dạ, hiểu rồi ạ”

Trông bé ấy có hơi cô đơn, nhưng Hannah đã ngoan ngoãn đồng ý. Mine thấy Hannah như thế thì.

“Không sao đâu, Hannah-chan. Bởi dì và Elsa cũng đi cùng mà”

Bà an ủi bé ấy.

“Eh, thật sao? Dì cũng đi à? Yay~!”

Chỉ mới có một ngày mà dường như bé ấy đã gắn bó với Mine đến mức đáng kinh ngạc.

Dọn dẹp sau bữa ăn xong, Jin đi lấy Citran trong tủ lạnh rồi bỏ vào giỏ. Ít nhất cũng nên có đủ cho tất cả mọi người, Jin nghĩ vậy.

Làng Kaina có 29 hộ gia đình. Nếu mỗi nhà có từ 3 đến 4 người thì chắc 120 quả là đủ.

Số lượng chẳng ai khinh nổi, nhưng nếu chia số lượng đó cho 4 người, không, 5 người tính luôn cả Reiko thì đó không phải là chuyện lớn.

Nhưng bởi Jin đang cõng Hannah, thành ra Reiko phải khinh luôn số lượng cho 3 người.

“Em có quên gì không?”

Jin hỏi thử.

“Không có ạ!”

Hannah năng nổ trả lời.

“Vậy thì, chúng ta đi nhé?”

Và với điều đó, cả nhóm tiến đến phòng chứa Cổng Dịch Chuyển. Dĩ nhiên, Hannah bị bịt mắt và được Jin cõng.

Họ dịch chuyển ngay.

Khi bước ra thì họ thấy thời tiết ở Làng Kaina cũng trong xanh không kém gì. Mới có 7 giờ rưỡi.

Đầu tiên, họ hướng đến nhà trưởng làng. Gheebeck đang quét trước nhà.

“Ơ kìa, Jin, có chuyện gì sao? Cô ấy là ai thế?”

Gheebeck hỏi về Mine. Mine lịch sự cúi đầu và nói.

“Trưởng làng-sama nhỉ. Tôi tên Mine và là mẹ Elsa. Có vẻ bữa giờ đứa con gái của tôi nhận được sự ân cần của ngài, nên tôi nghĩ đến việc tới đây để cảm ơn”

“Cô lịch sự quá. Thế thì Mine-sama và Jin là......?”

“Ừm, Elsa là em gái nuôi của Jin-sama, tôi không có chung huyết thống với ngài ấy”

“Ra là vậy. Có vẻ tôi hiểu hoàn cảnh của cô rồi”

Có lẽ do tri thức mà tuổi tác mang lại, Gheebeck không đào sâu vào vấn đề này.

“Và, tuy không nhiều nhưng chúng tôi mang theo những thứ này làm quà lưu niệm. Hy vọng anh thích chúng”

Ba giỏ chất đầy Citran được mang ra. Trưởng làng phân vân mà nhìn chầm chầm vào chúng.

“Ồ, chúng kinh quá thật. Tôi chưa thấy loại quả này bao giờ. Tôi rất sẵn lòng mà nhận lấy. Tôi nên đi phân phát cho dân làng nhỉ?”

“Ừm, nếu anh thích”

Rồi Barbara xuất hiện.

“Ah, chào buổi sáng. Mà, quả đó là gì vậy?”

“Chúng được gọi là Citran. Chúng vừa đắng mà cũng vừa ngọt, ngon lắm ạ!”

Hannah giữ im lặng từ lúc trưởng làng và Mine nói chuyện, nhưng khi Barbara đến, bé ấy sôi nổi trả lời.

“Huh, Citran à. Ah, mùi thơm quá”

Barbara lấy một quả và ngửi, rồi cô mỉm cười. Jin nghĩ đây là lúc thích hợp và hỏi.

“Vậy thì trưởng làng-san, cháu có thể nhờ bác phân phát dùm không ạ?”

Trưởng làng đồng ý với câu 'cứ giao cho bác'.

“Nếu là vậy, cháu dẫn Hannah về nhà đây. Và tự cháu sẽ giao Citran cho Martha-san”

“Hm, bác hiểu rồi”

Và thế là, nhóm Jin đến nhà Hannah. Ngay khi Martha vừa giặt đồ xong.

“Bà ơi, cháu về rồi nè~!”

“Ái chà, mừng cháu về nhà, Hannah. Cháu vui chứ?”

“Dạ, vui lắm ạ! Bà biết hông, chúng cháu đi ngắm biển nè, và lên thuyền nữa! Nó chạy nhanh lắm cơ!”

“Thế à, nghe vui đấy. …...Jin này, cô kia là?”

Martha cũng nhìn vào Mine và hỏi bà là ai.

“Martha-san nhỉ. Tôi tên Mine., Mẹ Elsa. Cảm ơn cô vì đã chăm sóc cho Elsa”

Ở cạnh bà, Elsa cũng cúi đầu.

“Huh, ra cô là mẹ Elsa. Nhìn như hai giọt nước ấy. Nhưng cô trông chẳng giống Jin tí nào cả?”

“Ừm, thực ra thì.......”

Mine cũng giải thích mối quan hệ của mình với Jin với Martha.

Trong khi đó, Hannah mang giỏ Citran vào bếp, rồi quay sang Jin, người đã đi cùng bé ấy và.

“Em ăn được chứ?”

Bé ấy hỏi với đôi mắt lấp lánh. Jin mỉm cười và gật đầu.

“Hooray~! Thế, em cũng lột một quả cho bà luôn!”

Hannah nói và bắt đầu lột Citran. Vỏ Citran chín dễ dàng bong ra trong tay Hannah.

Sau khi lột nhanh một quả, bé ấy cầm đến chỗ Martha.

“Bà ơi, nè, quà lưu niệm đó!”

Martha và Mine đang nói về gì đó nhưng khi Hannah gọi, họ nhìn vào bé ấy.

“Hannah, đây là gì vậy?”

“Quả này rất là ngon luôn đó, bà biết không ạ!”

“Vậy à, cảm ơn cháu...... Uh huh, ngon thiệt”

“Thấy chưa? Chúng cháu mang về nhiều lắm nên chúng ta có thể ăn sau ạ!”

Hannah nói và về lại bếp.

“Đứa trẻ đó ngoan thật đấy”

Mine nói vài lời trong khi dõi theo bé ấy.

“Uh huh, tôi nghĩ con bé không có gì là xấu cả, nhưng nếu nó ở ngôi làng này mãi thì cũng thành ra như tôi thôi”

Martha có vẻ hơi hối tiếc. Khi nghe thấy vậy, Mine bắt đầu suy nghĩ một chút.

===============================

____GÓC THÔNG BÁO_____

(Edit: Cũng là góc phàn nàn)

_Edit: Thanh niên Hòa đã phản bội chúng ta -_-

_Trans: Không phải phản bội, mà chỉ là không cùng chí hướng, anh mày thì thích Harem, Action, Ecchi còn chú lại thích Slice of Life nên đành chịu, mà, đây là góc thông báo nên thông báo luôn. TÔI ĐÃ ĐẬU BÀI TEST của nhóm Valvrareteam để dịch bộ High School DxD(ban đầu tính dịch bộ Maou ni nattara nhưng được tiền bối nói là bộ đó không hấp dẫn nên tính chuyển qua Masou Gakuen HxH, nhưng lại được mời vào dịch High School DxD, mà cũng thích bộ này nên chấp nhận). Tốc độ sẽ giảm xuống đúng nghĩa, tại phải dịch Life 3 còn thiếu ở bên kia.

_Edit: Thế bố nào bảo đợi thi xong rồi nghĩ lại??? Âm thầm như một nhẫn giả, lén đăng ký làm Test xong đậu rồi mới thông báo?

_Trans: Thì tưởng trình dịch thuật của anh mày còn kém, khó lòng mà qua, ấy vậy mà lại đậu nên mới thông báo, với lại như đã nói "Không cùng chí hướng", nên chịu đi, có gì giúp sức cho, lo gì

_Edit: Rồi rồi, mệt quá, bác là người toàn là làm trước rồi mới báo mà, quen quá rồi

_Trans: Bạn thân có khác, chú thông cảm cho anh à?

_Edit: Chịu thôi, đâu thể cản được, tính bác đó giờ vậy mà

_Trans: Thanks, Bro. Thôi nói vậy đủ rồi, bye. Từ giờ 2-3 ngày 1 chương MCM nhé