Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 315

Tập 7 - Chương 2: Cùng Một Lúc, Không Elsa

Trans: Hito

Edit: Ass2008

Đôi lời: -Tên chương này Raw cũng để tiếng anh 'All At Once, No Elza (Elsa)'

-Chương này hại não vãi

____________________________________________________

Ngày hôm sau, Jin thức giấc bởi tiếng ồn ngoài hành lang.

Anh nhanh chóng mặc đồ vào, bước ra hành lang để xem chuyện gì đang xảy ra, và ở đó có vài người đàn ông mặc quân phục đang đi tới đi lui.

Một người chú ý đến Jin và tiến lại gần.

“Xin thứ lỗi. Nhưng tôi muốn xem qua phòng cậu”

“Huh?”

Đột nhiên được hỏi cho xem phòng mình, Jin thấy ngạc nhiên lắm. Nhưng, người đàn ông nói tiếp.

“Được chứ? Nếu cậu không định nói không thì để tôi tự mình đi xem nhé”

Anh ta nói và đẩy Jin sang một bên, rồi bước vào căn phòng Jin đang ở.

“.....Cái gì”

Jin rất nhẹ nhõm vì anh có tàn trữ thứ gì trái phép đâu, nhưng thái độ của người đàn ông đó có hơi bất mãn. Người đó sớm quay ra ngoài và.

“Hmm, không có gì bất thường cả. Xin lỗi vì đã gây rắc rối”

Anh ta nói và bước trở lại hành lang.

“Thật đấy, gì vậy trời”

Jin vào phòng mình. Rồi Ann nói.

“Thưa chủ nhân, thần cảm thấy như anh ta đang tìm ai đó vậy”

Jin lắng nghe báo cáo của Ann trong khi nghĩ về những thứ vô ích như Ann phát âm từ 'Chủ nhân' cực kỳ ngọng, chắc là do khẩu vị của người ban đầu chế ra cô ấy.

“Anh ta lờ đi những chỗ như- ngăn kéo của bàn, trong khi đó lại tìm dưới gầm giường và trong tủ áo, thế là anh ta chỉ tìm trong những chỗ lớn lớn thôi, những chỗ chứa được con người, thần nghĩ vậy”

Trong báo cáo của Ann nổi bật cái nhìn sâu sắc.

“Ai đó à, nhưng là ai mới được chứ?”

“Ừm, xét về chiều rộng thì thần-”

Vào lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên. Jin nói mời vào, và đó là Reinhardt.

“Chào buổi sáng, Jin”

“Chào buổi sáng”

Reinhardt nói và nhìn quanh căn phòng. Jin nhận thấy vậy và.

“Đến cả anh cũng liên quan luôn à, vấn đề là gì vậy?”

Anh hỏi. Với cái nhìn phức tạp trên khuôn mặt, Reinhardt nói.

“Elsa đã.... biến mất”

“Anh nói gì cơ?”

Jin thấy kinh ngạc. Trong trường hợp đó thì những người lính vừa rồi hẳn là cấp dưới của Fritz hay gì đó như vậy, họ đang tìm Elsa.

“Chẳng thấy Elsa thức dậy và bước khỏi phòng vào buổi sáng. Mine thường dậy sớm cũng chẳng thấy đâu. Tôi thử đến phòng bà ấy, nhưng chẳng biết sao có vẻ như hai người họ đã biến mất rồi”

“Và Fritz đang đi tìm hai người đó”

“Đúng vậy. Họ cũng đến chỗ này rồi sao?”

“Ừ”

Jin nhìn ra ngoài cửa sổ. Những người lính cấp dưới của Fritz dường như đã chia nhóm ra tìm. Chắc là họ đang cùng nhau tìm khắp thị trấn này.

“Thật lộn xộn làm sao”

Jin lẩm bẩm nhưng bằng cách nào đó anh thông cảm cho lý do đằng sau việc Elsa biến mất.

“Nếu chúng ta giả định rằng em ấy đang đi cùng Mine thì có lẽ những người đó không tìm được họ đâu”

Reinhardt nói với giọng chịu thua.

“Ngay từ đầu, Mine đến từ thị trấn gần Ikasanaato mà. Bà ấy hẳn là đã quen với địa hình, và có lẽ là cả quan hệ. Nếu Mine đã nghiêm túc chạy đi cùng Elsa thì chẳng đời nào chúng ta có thể tìm được họ cả”

Giọng anh ta mang theo cảm xúc họ không tìm được thì hơn.

“Anh thấy sao, Reinhardt?”

Jin đột nhiên muốn hỏi.

“Về chuyện gì? Về hôn nhân của Elsa à? Hay về việc em ấy biến mất?”

“Cả hai”

Jin nói và Reinhardt bắt đầu nói nhỏ.

“Tôi không nghĩ cuộc hôn nhân đó tệ lắm đâu. Hãy nhớ rằng khi nghĩ về việc kết hôn với một quý tộc quản lý lãnh thổ, ông ta đã có quản gia và quản gia là để hỗ trợ ông ta. Ông ta có hầu nữ để làm việc nhà, nên nói thẳng ra là làm nhân vật nền cũng đủ rồi. Vợ của quý tộc đấy. Và đối với trẻ em, nó đủ để thuê một vú em rồi”

Dù gì thì anh ta đang cười toe tóe và.

“Nhưng chỉ là trường hợp áp dụng cho mấy lão quý tộc già thôi”

Anh ta nói tiếp.

“Chắc là đối với Elsa thì khác biệt lắm, em ấy muốn một gia đình ấm cúng. Lý tưởng hôn nhân của em ấy là bạn đời phải thích nhau, dù cũng có người cho rằng sau khi kết hôn thì tình yêu mới phát triển”

Sau khi nói vậy, cảm giác cô đơn ngắn ngủi bao trùm khuôn mặt Reinhardt. Nhưng chẳng mấy chốc anh ta đã biểu hiện lại bình thường và nói tiếp.

“Chà, tôi không thể nói rằng mình không biết tại sao họ lại chạy. Jin này, anh có nhận ra không? Mối quan hệ của Mine với Elsa ấy”

“Mmh, biết sơ sơ. Vậy ra anh cũng có ý như vậy à? Ừm, tôi đoán là mình trúng rồi”

“Ừ. Chỉ là suy đoán thôi nhé, nhưng có lẽ Mine là mẹ ruột của Elsa. Là suy đoán thôi bởi tôi không thể nói với ai điều như vậy”

Có lẽ là vậy. Chẳng đời nào có chuyện có thể nghe được nó từ mẹ Elsa cả. Hẳn là khó hơn nữa khi hỏi Mine.

“Cách Mine nói chuyện, thái độ hướng đến Elsa, và khoảng thời gian bà ấy làm bảo mẫu, tôi nghĩ rất nhiều và tôi đạt đến kết luận rằng rất có khả năng là bà ấy là mẹ ruột của em ấy”

Jin cũng chia sẻ ý kiến của mình. Sau đó.

“Ừm, tôi vẫn không thể nói rằng mình đồng ý với phương pháp dạy dỗ của bà ấy”

Anh nói thêm vào. Jin cũng đã từng gặp rắc rối với trẻ con, và bởi vậy mà anh nghĩ dù thời gian có trôi qua nhiều đến đâu đi nữa thì Elsa vẫn sẽ mãi lệ thuộc thôi.

“Tuy nhiên, câu hỏi bây giờ là chúng ta nên làm gì đây?”

Trong đầu Jin nảy ra một nơi. Nhà gia đình Mine chắc là ở quanh đây, và nếu Elsa và Mine trở về đó thì kiểu gì cũng bị tìm thấy mà thôi. Nói vậy thì họ không thể lang thang mãi được.

“Lòng kính trọng của Mine đã bị hỏng, anh biết không”

Reinhardt nói. Trong thế giới này, biểu hiện mà có thêm chữ 'bị hỏng' được sử dụng lên người mắc bệnh tâm thần, chấn thương hoặc đại loại như thế. Ngoài ra, nó cũng được sử dụng với sai sót cá tính.

Nghe điều đó, Jin nghĩ rằng chắc chắn đúng rồi. Anh cảm thấy thái độ của Mine hướng đến Elsa có vài chỗ hơi lạ.

“Tôi tự hỏi tại sao cha Elsa giấu diếm chuyện Mine và để bà ấy làm bảo mẫu nhỉ”

Jin lỡ nói suy nghĩ mình ra. Reinhardt trả lời.

“Cơ thể Elsa không thể tồn tại được nếu thiếu Mine”

“Eh?”

Sự thật gây sốc khiến Jin không thể nói nên lời.

“Thật ra thì nói chính xác hơn là không thể hoàn chỉnh nếu thiếu Mine. Tuy nhiên, tôi nghĩ là không chắc có thể tìm được người tương tự tốt với hoàn cảnh của em ấy”

Reinhardt tính nói tiếp để đến kết luận nhưng Jin đã chen ngang. Dường như anh đã nghe được một điều bất ngờ.

“Kh-khoan đã nào, Reinhardt. Đây là lần đầu tôi nghe về chuyện này đấy, chuyện gì sẽ xảy ra nếu Elsa không có Mine?”

Reinhardt nghiêng đầu bối rối nhưng.

“Ah, tôi chưa nói cho anh à, Jin. Tôi chắc là mình đã nói rồi mà nhỉ, xin lỗi nhé”

Sau lời xin lỗi, anh ta bắt đầu giải thích.

“Tôi từng nói với anh rằng Elsa đã tomboy từ đó đến giờ, phải không? Một trong những lý do là bởi 'tỏa ra(emissions)'. Elsa bị, không phải bệnh nhé, em ấy bị khiếm khuyết. Nó được gọi là 'Rối Loạn Ma Năng Dư Thừa'”

“Rối loạn Ma Năng dư thừa?”

Đó giờ Jin chưa từng nghe qua.

“Ừ. Ma Năng mà pháp sư sở hữu rất đa dạng từ người này sang người khác, nhưng mỗi người đều có giới hạn, phải không? Giới hạn của Elsa không lớn lắm đâu. Chỉ là cao hơn một chút so với pháp sư bình thường thôi”

“Thế là tệ sao?”

Nhưng Reinhardt lại nói.

“Không không, điểm chính là ở đây này”

Anh ta xoa dịu Jin, dường như anh muốn nhanh chóng đến điểm đó.

“Ma Năng sẽ giảm khi anh dùng ma thuật. Chính xác mà, phải không?”

“Mh-hm”

“Rồi, bằng cách nghỉ ngơi thì lượng Ma Năng biến mất ấy sẽ trở lại bình thường”

“Chắc chắn là vậy”

“Trong trường hợp của Elsa, nó trở lại còn hơn cả bình thường. Nên lượng Ma Năng dư thừa ấy ăn vào em ấy”

Nếu là vậy thì thay vì Ma Năng, ý anh ta hẳn là Mana.

Trong trường hợp ăn quá nhiều và nhận chất dinh dưỡng, người đó sẽ mập ra, và bệnh tiểu đường tự biết đường tìm đến. Trường hợp của Ma Năng cũng tương tự vậy, chắc là có quy tắc chung về những gì xảy ra nhưng thực tế thì sức khỏe vật lý sẽ bị suy giảm.

Jin cố tưởng tượng. Lấy ví dụ, nếu Bộ Chuyển Đổi Hạt Năng Lượng của Golem tạo ra lượng lớn Mana dư trong khi vận hành, Dẫn Mana sẽ không thể xử lý được.

Mana dư sẽ bị kích thích và chuyển hóa bởi một lượng nhỏ ma thuật từ ngoài vào trong, và có lẽ sẽ gây ảnh hưởng tiêu cực lên cơ thể chứa nó.

Thế thì chuyện tương tự có xảy ra trên cơ thể con người không? Jin có thể hiểu được vấn đề Elsa. Và, rất có khả năng đó là lý do tại sao Mine lại cố không để Elsa cố quá mức trong việc dùng ma thuật.

“Triệu chứng của em ấy có thể kiềm lại được nếu có một người ở gần làm việc như van an toàn”

Jin hiểu chứ. Chắc chắn rằng họ hàng cùng huyết thống sẽ có bước sóng Ma Năng tương tự nhau và cũng tương tự như cách một người có bước sóng tương tự có thể trở thành đường dẫn Mana và kiềm triệu chứng lại.

“Không còn biện pháp khắc phục nào khác sao? Nếu không có Mine thì chuyện gì sẽ xảy ra với Elsa?”

“Nếu không quá bảy đến mười ngày thì xa nhau cũng chẳng sao. Hơn nữa, trong khoảng thời gian đó giải phóng Ma Năng bằng cách dùng ma thuật cũng chẳng sao cả. Elsa không như bạn thuở nhỏ của mình, em ấy có thể hiểu chính bản thân mình”

“Này Reinhardt, phải chăng em ấy mang theo một loại Ma Cụ dùng để giải phóng Ma Năng?”

Jin tò mò hỏi. Nhưng Reinhardt lại nở nụ cười cô đơn và.

“Ừ, theo lý thuyết thì có thể giải quyết theo cách đó. Nhưng lại có vấn đề lớn hơn nữa”

Anh ta nói với giọng căng thẳng.

“Là gì?”

“Có thể thực hiện dưới dạng ma thuật, nhưng làm gì có ai chế ra loại Ma Cụ giải phóng Ma Năng trước cả khi niệm chú chứ”

“Eh?”

“Eh?”

Nghe vậy, Jin nhíu mày phân vân, và sau khi thấy Jin như vậy thì Reinhardt cũng lộ vẻ ngạc nhiên. Ánh mắt họ gặp nhau.

“Chẳng ai làm được sao?”

“Đừng nói với tôi là, Jin, anh làm được nhé?”

Reinhardt rụt rè hỏi Jin, anh trả lời với một phát gật đầu mạnh.

“Tôi nghĩ có lẽ là mình có thể”