Trans: Hito
Edit: Ass2008
Đôi lời: Chương này có hứng test Raw nên biết thêm vài cái mới :V CÙNG NHAU HỌC ĐỊA NÀO :v
______________________________________________________
Cũng có những điểm hẹp trong đường hầm, nhưng nhìn chung là vẫn đủ rộng để đi bộ. Có lẽ nơi này đã được tái phát triển nhằm mục đích phục vụ việc du lịch.
Lúc dạo đầu, đường hầm được xây phẳng, nhưng dần dần lại dốc xuống. Ai nấy cũng đều biết ơn vì đèn được lắp ở khắp nơi.
“Okaa-sama, mẹ lạnh à?”
Cậu trai hỏi mẹ mình. Nhiệt độ bên trong đường hầm khoảng 15 độ C, và nếu mặc áo sơ mi dài tay thì khỏi lo bị lạnh. Tuy nhiên, quý phu nhân đằng đó chỉ mặc mỗi trang phục mùa xuân tay ngắn mà thôi.
“Ừ, có hơi lạnh thôi”
Bà ấy trả lời như thể đó là vấn đề tất nhiên vậy.
“Nếu là vậy, của ngài đây ạ”
Người quản gia lấy áo khoác nửa thân từ hành lý người đàn ông bự con kia đang xách và trao cho quý phu nhân.
“Ôi trời, cảm ơn ông”
Quý phu nhân nói và mặc áo khoác nửa thân vào.
Elsa dõi theo cuộc trao đổi đó đã phần nào cảm thấy hối hận và nghĩ về việc tại sao mình lại mặc áo khoác dài tay cơ chứ.
Rồi, cô ấy nhìn chằm chằm vào lưng Jin, người đang đi trước cô. Anh ta đang mặc cái áo khoác đã trao cho cô mặc nhiều lần.
Đi xuống cầu thang ngắn, rồi lại xuống dốc, họ đến một nơi rộng hơn tí.
“Chúng ta đến rồi, đây là điểm dừng cuối cùng”
Kết thúc đó quá nhanh và quá bất ngờ cho một cái đường hầm. Chà, chẳng đời nào có chuyện ngay lần đầu họ lại bị dẫn đến một nơi đủ sâu để gây nguy hiểm cho người bình thường được, nên muốn làm du lịch thì thế này là tất nhiên thôi.
“Có vài nhánh đường hầm khác, nếu may thì mọi người có thể khai thác được quặng có chứa đá quý”
Hướng dẫn viên nói. Công cụ mà mọi người được phát là Ma Cụ dạng như cái đục.
“Đặt mũi thứ này vào cục đá và đổ Ma Năng vào, phần mũi sẽ đâm sâu vào đá”
Có lẽ nên gọi thứ này là máy khoan đá nhỏ sử dụng Ma Năng nhỉ.
“Okaa-sama, con muốn dùng thử một chút ạ”
Bé gái đề nghị vậy. Có lẽ bé ấy muốn đá quý mà hướng dẫn viên đã nói.
“Con á? Vậy, chỉ một chút thôi nhé?”
Quý phu nhân nói và hướng dẫn viên lấy một cái Ma Cụ từ hành lý của người đàn ông bự con.
“Ah, con nữa”
Bé trai cũng nói và hướng dẫn viên lấy thêm một cái nữa. Có vẻ là không cần phải trả thêm gì ngoài Ma Năng, nên ba người của nhóm Jin, tức Jin, Reinhardt, Elsa cũng quyết định thử.
Mỗi người bước vào đường hầm nhánh khác nhau.
Tất cả đường đều ngắn, trừ việc có một số điểm sót lại từ du khách đến trước.
“Mình tự hỏi có thật là mình sẽ tìm được đá quý ở đây không nữa? <<Khảo Sát Địa Chất>>”
Anh ta dùng <<Khảo Sát Địa Chất>> lần đầu tiên sau một khoảng thời gian dài.
“...Hm? Eh? Đây là gì?”
Vài chỗ trên tường và mặt đất có 'chôn' quặng thô chứa đá quý.
Theo phỏng đoán của Jin, làm vậy là để giải trí cho du khách, hoặc có thể coi chúng là quà tặng miễn phí. Jin cũng từng nghe về chuyện như vậy được áp dụng tại một ngọn núi cần một khoảng phí để bước vào.
“Vậy ra giờ nơi đây chẳng còn quặng nào nữa, huh”
Một vị pháp sư có thể dùng <<Khảo Sát Địa Chất>> sẽ nói được ngay. Chà, sâu hơn nơi đây nhiều vẫn có mạch quặng lớn nên cũng chẳng thể gọi là hầm mỏ giả.
“À ừm, vì đấy là điểm hút khách du lịch, nên hãy tận hưởng thôi nào”
Sau khi độc thoại như vậy, Jin đặt Ma Cụ phá đá trước chỗ chôn quặng.
********
Trong khi Jin 'đào' được vài cục quặng.
“Aww~, mình chẳng tìm thấy cục nào cả”
Ai đó đang nói. Ngoảnh mặt lại, Jin sớm thấy con gái của gia đình Tử Tước.
Bé gái ấy chú ý đến Jin và.
“Ah, ừm, ở đây có người rồi à. Cho em xin lỗi”
Bé ấy nói và bắt đầu đi về. Jin gọi bé ấy lại.
“Ojou-chan*, Có vẻ đường này có nhiều quặng lắm đấy. Nếu thích thì em cứ đi vào”
Rồi bé gái dừng chân, và rụt rè quay lại. Dưới ánh sáng mập mờ của ánh đèn, Jin có thể thấy em ấy là một bé gái dễ thương khoảng 8, 9 tuổi, với mái tóc vàng và cặp mắt xanh lam, trông rất giống người mẹ.
“Umm, anh chắc chứ?”
Khi bé ấy hỏi vậy, Jin mỉm cười và gật đầu, rồi cho bé ấy thấy vài cục quặng mà mình đã đào.
“Woow, nhiều quá đi. Có thật là ổn không khi để em đào ở đây?”
“Ừ, cứ làm đi. Quanh đây cũng có nhiều lắm đấy”
Jin chỉ vào gần nơi anh ta dùng <<Khảo Sát Địa Chất>> để tìm quặng.
“Được rồi, để em thử”
Bé gái nói và đẩy Ma Cụ vào tường đường hầm. Rồi đổ Ma Năng vào.
Ma Cụ rung một cách tinh tế, và phần mũi được phủ Adamantite đã phá lớp đá. Rồi từ mảnh vỡ của lớp đá ấy, một cục quặng rơi ra.
“Ah, có gì đó rơi ra kìa. Onii-san, đây, là gì ạ?”
Bé gái nhặt cục quặng mình vừa đào và đưa ra trước mặt Jin. Jin liếc qua và.
“Đó là Amethyst*” (thạch anh tím)
Anh cho bé ấy biết đó là gì. Rồi, bé ấy tỏ vẻ vừa vui nhưng cũng vừa thất vọng.
“Em sẽ tìm kỹ hơn nữa”
Bé ấy nói và lại ấn Ma Cụ vào tường. Rồi Jin nói.
“Thay vì cứ đào mãi một chỗ, sao em lại không thử ở đây này?”
Và anh ta chỉ vào một điểm khác, tất nhiên, đó là điểm có chôn quặng.
“Phải rồi nhỉ, em sẽ thử ở chỗ đó”
Bé ấy ngoan ngoãn đào vào bức tường mà Jin đã chỉ. Sau đó, lại có thêm một mảnh quặng rơi ra.
“Ah, em tìm được cục nữa này. Onii-san, anh tuyệt quá đi!”
Lần này là Citrine*. (thạch anh vàng)
“Aww~, đây cũng không phải là cục mà em muốn”
Bé ấy nói. Rồi, Jin thử hỏi.
“Thế thì em muốn loại quặng nào cơ?”
Rồi bé gái trả lời.
“Đá quý màu hồng ạ!”
Ở đây cũng có vài viên đá quý màu hồng đấy. Sapphire màu hồng, tourmalin , kunzite cũng có một ít. Mà Topaz là loại đá cực hiếm với giá siêu cao, nên chẳng đời nào lại có thể tìm thấy thứ như vậy trong mỏ giả dành cho du khách này cả.
“Hmm, tìm được cũng tốt nhỉ”
Jin nói khi nghĩ.
Đá Sapphire màu hồng thì anh ta có thể xoay xở được.
Vốn dĩ, sapphire có dạng tinh thể oxit nhôm và được gọi là corundum. Loại khoáng sản đó nơi này có thiếu gì. Tuy vậy, độ tinh khiết không đủ để tạo thành đá quý.
Và rồi Jin quyết định lén tìm một cục corundum thông qua <<Khảo Sát Địa Chất>>. May thay, anh ta tìm được một cục ở một điểm khá nông.
Mà nó lại ở rất xa nên khá khó, nhưng anh ta vẫn có thể phần nào xoay xở để trích từng chút một nhờ vào chiêu <<Trích Xuất>>. Tất nhiên, bỏ lại thành phần chính, Nhôm dioxit. Và cả Crom nữa.
Bản chất tự nhiên, đá chỉ chứa ít crom thôi, anh ta có thể hoàn thành quá trình xử lý.
“Aww~, em không tìm thấy ~”
Bé gái phàn nàn. Jin lại gọi bé ấy nữa và.
“Có vẻ là ở đây này”
Anh ta bảo bé ấy.
“Dự đoán của Onii-san luôn trúng nhỉ. Để em thử”
Bé ấy nói và đặt Ma Cụ lên trển. Có hơi sâu nên chắc là phải mất thời gian rồi.
“Dường như là chẳng có gì cả”
“Mà, có vẻ là cần đào sâu thêm chút nữa”
Có vẻ cục quặng đó sâu hơn anh nghĩ. Sau khi bỏ thời gian để thử thêm ba lần nữa, cuối cùng, viên đá quý đó cũng rơi ra.
“Em làm được rồi! Viên đá quý màu hồng này!”
Bé ấy vui vẻ nhặt viên đá quý ấy lên và đặt lại gần ngực mình, rồi nhanh chóng cúi đầu.
“Cảm ơn anh, Onii-san. Những viên đá quý kia anh cứ lấy đi ạ”
Bé ấy nói, và quay trở lại đường hầm chính trong khi chỉ mang theo mỗi viên sapphire màu hồng mà mình đã tìm thấy.
Jin cũng nghĩ vậy là đủ rồi, nhặt những viên đá quý mà bé ấy bỏ lại, và thong thả đi về phía đường hầm chính.
Trans: Thì ra đó giờ chữ Miss(Qúy cô) mà Trans Eng dịch lại là Ojou-chan Trans: Em nhớ Sapphire màu xanh dương mà Tourmalin là một khoáng vật silicat vòng. Tourmalin là loại đá bán quý và trang sức có nhiều màu sắc khác nhau Kunzite được hình thành trong pha Pecmatit với nhiệt độ 400-> 700 độ C và áp suất rất cao, chúng thường được tìm thấy chung với các loại đá quý nổi tiếng khác như: Tourmalin, Topaz, Thạch Anh, Beryl,....