Trans: Hito
Edit: Ass2008
Đôi lời: Ngày nào cũng có chương mới thành ra đợt bom sắp tới chắc được khoảng 8-10 chương :V với lại hôm nay 2 chương nhé (được chú lì xì 200k :> nên thấy hứng ấy mà)
=> Nói vậy đủ rồi, mời các bác xơi <=
_________________________________________________________
Jin trở lại ngã tư nơi đường hầm phân nhánh, cũng vừa đúng lúc những người khác trở lại.
“Này, anh thế nào rồi, Jin? Tôi có chừng này thôi”
Reinhardt cho anh thấy những cục quặng mà anh ta đã thu được. Có hai viên pha lê và một viên amethyst.
“Tôi thì tìm được chừng này”
Jin cũng khoe chiến lợi phẩm.
“Ồ, ba viên citrine, ba viên amethyst và một viên thạch anh ám khói, huh. Đúng như những gì tôi mong đợi từ anh đấy”
Dường như Reinhardt đã nảy ra ý tưởng về cách Jin tìm được chúng. Dù rằng cô bé kia mới là người đào citrine và amethyst.
“Em chỉ tìm được mỗi thứ này”
Elsa chìa viên thạch anh đen trong tay ra để cho mọi người xem.
“Tựa như pha lê nhỉ”
Reinhardt nói ý nghĩ của mình ra.
“Okaa-sama, đây này, quà cho mẹ đây ạ”
Bé gái khi nãy dùng viên đá quý mình đào được làm quà tặng mẹ mình, vợ Tử Tước Secatt.
“Chà chà, thật đấy à? Schiede, cảm ơn con”
Bé gái ấy được gọi là Schiede. Bé ấy mỉm cười khi được mẹ xoa đầu.
Jin, người ngoài cuộc, liếc vào tình hình đó và nghĩ thật tốt vì mình đã dùng Ma Thuật Chế Tạo để làm viên sapphire màu hồng ấy.
“Onii-san đằng kia đã chỉ con nơi để tìm thấy nó đấy ạ”
Jin nghe lời bé ấy nói. Rồi vợ Tử Tước đi lại chỗ Jin đang đứng và.
“Có vẻ con gái tôi đã được cậu giúp đỡ nhỉ, cảm ơn nhé”
Bà ấy cảm ơn Jin.
“Err, xin thứ lỗi, nhưng có phải ngài là Maririna-san không?”
Reinhardt kế bên hỏi.
“Vâng, tôi là Maririna, và cậu là?”
“Tôi đến từ Đế quốc Shouro, và tên là Reinhardt. Mới hôm trước tôi có gặp chồng ngài, Tử Tước Secatt ở Asunto đấy”
Anh ta nói. Sau khi Maririna nghe thì bà ấy nói.
“Ồ, là vậy sao. Chồng tôi có khỏe không? Ông ấy về trễ quá thành ra tôi cũng thấy lo”
“Ừm, ông ấy vẫn khỏe. Chỉ là có rắc rối nhỏ trong bữa tiệc sinh nhật của Điện Hạ Ernest thôi, nên tôi nghĩ ông ấy đã phải ở lại để giải quyết hậu quả”
Bởi việc truyền thông tin ở thế giới này rất chậm, nên có vẻ cuộc bạo loạn Golem vẫn chưa đến tai quý phu nhân đây. Và Reinhardt nói bóng nói gió về vấn đề đó.
Quý phu nhân dường như là đã cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nghe tình hình chồng mình từ Reinhardt, người cũng có mặt tại đó.
“Ani-sama về trễ quá đi”
Trong lúc đó, giọng của bé gái, Schiede, vang lên. Cậu trai kia, anh trai bé ấy, vẫn chưa trở lại.
“Đúng vậy, Edem trễ quá nhỉ”
“Để con đi tìm cho”
Schiede nói và bắt đầu chạy.
“Ah, đừng chạy, nguy hiểm lắm!”
Ngay sau đó, mẹ bé ấy-Maririna nói vậy thì Schiede trượt chân và ngã.
“Đ-Đau quá đi”
“Thấy chưa, mẹ bảo rồi,...... thật bất tiện khi mẹ không thể dùng ma thuật trị liệu......”
Rồi Elsa bước tới và.
“Để cháu....... <<Hồi Phục>>”
“Chà chà, Ojou-san, cảm ơn cháu. Đến đây nào Schiede, cảm ơn đi”
“Dạ vâng. Cảm ơn chị nhiều ạ, Onee-san”
Bé gái ấy ngoan ngoãn vâng lời mẹ và cảm ơn Elsa.
“.....Coi chừng đấy nhé”
“Vâng”
Trong hang khá tối nên khó mà thấy rõ, nhưng má Elsa có hơi đỏ.
“Okaa-sama! Con tìm thấy viên đá quý tuyệt lắm ạ!”
Rồi, tiếng hét vang khắp hang, anh trai Schiede đã về.
“Đến đây xem này! Nó là viên đá quý màu xanh lục đấy! Hình dạng đẹp lắm!”
Edem nói trong khi chìa tay đang cầm quặng thô đó về phía mẹ mình. Trong nháy mắt, Jin nhận ra đặc điểm không thể lẫn vào đâu được của viên đá quý ấy.
“Đó là Fluorite”
Elsa nghe tiếng lẩm bẩm của anh ta.
“Fluorite?”
“Mm, ừ. Viên đá quý đó, um, Edem đang cầm ấy. Nó có dạng tám cạnh, phải không? Fluorite có loại mặt cắt đó đấy”
Fluorite là Canxi Florua. Trên thực tế, thứ đó được sử dụng trong việc sản xuất sắt. Ít nhất là trong lò điện mà Jin ngã vào, nó được gọi là xỉ trong sản xuất sắt.
Và đó là lý do tại sao trái với mong đợi, khoáng chất đó là loại mà Jin đã quá quen.
Bởi nó quá mềm để được xếp vào danh mục đá quý (4 trên thang đo độ cứng Moh), không ai trừ nhà sưu tập thu thập chúng cả.
Đây có lẽ là phần quà miễn phí cho du khách đến đây.
“Chà chà, Edem tìm được viên đá quý lộng lẫy quá. Mẹ vui lắm”
“Ani-sama, em tìm được viên đá quý màu hồng nè”
“Là vậy sao, em làm tốt lắm”
“Dạ vâng”
Jin không định tạt nước lạnh vào ngọn lửa đầm ấm của gia đình này đâu. Tuy vậy, sự thân mật đó chỉ tổ khiến Jin thấy ghen tị thôi, anh nghĩ vậy đấy.
“Được rồi, mọi người vui chứ? Cũng đến lúc ra ngoài rồi, nên hãy đi theo tôi nào”
Hướng dẫn viên cất giọng. Tám người đó trả lại Ma Cụ đã mượn và đi theo con đường mà họ dùng để tới đây.
********
Khi họ ra ngoài, mây đã tách ra và những mảnh trời xanh biếc ló dạng. Những cơn gió thổi nhè nhẹ như thể nói rằng mình là gió xuân.
“Ahh, không khí bên ngoài tốt thật đấy nhỉ”
Jin nói trong khi duỗi người, Reinhardt cũng đồng ý với câu 'quả thực là vậy', và Elsa cũng gật đầu liên hồi.
“Vậy thì, tạm biệt mọi người”
Vợ Tử Tước Secatt nói lời chào tạm biệt. Còn Schide trong khi vẫy tay thì nói.
“Onii-san, Onee-san, tạm biệt nhé!”
Jin và Elsa cũng vẫy tay một lúc rồi trở về.
Cũng là lúc ăn trưa rồi nên họ quyết định thử vào nhà hàng gần đó.
Bởi đây là làng mỏ, nên nhà hàng cũng được trang trí với những mảnh pha lê lớn nhỏ, đá quý và quặng.
“Không có Aquamarine sao?”
Elsa hỏi nhỏ Jin.
“Aquamarine, huh. Anh cũng không biết nữa”
Aquamarine có màu tựa như màu mắt Elsa. Đó là lý do tại sao Elsa lại thích viên đá quý đó.
“Ah, có vẻ là ở kia”
Có một viên pha lê trang trí cỡ ngón tay. Aquamarine là khoáng chất tương tự ngọc lục bảo, nhưng ngọc lục bảo lại là pha lê sinh ra ở sâu dưới lòng đất với áp lực cực lớn, còn Aquamarine thì có thể tìm được trong Pecmatit bình thường.
“Nó, đẹp quá đi”
“Khá đẹp dù chưa được đánh bóng, huh”
“Mh-hm, Tôi sẽ nói rằng viên đá quý được đánh bóng là khi được phụ nữ xinh đẹp mang vào, đá quý thô cứ như một cô gái làng quê bình dị vậy”
“???”
“........”
Đột nhiên Reinhardt chen vào cuộc trò chuyện. Cả Jin lẫn Elsa đều không thể tránh khỏi việc trưng ra bộ mặt không lời nào tả nỗi khi Reinhardt nói điều đó vởi vẻ mặt tự phụ.
“Huh? Anh cảm thấy như em đang nghĩ về chuyện gì đó rất khủng khiếp”
Reinhardt nói trong khi mỉm cười cay đắng, rồi.
“Không như anh tưởng đâu. Nói mấy lời hoa mỹ ấy không phù hợp với Rai-nii đâu”
Elsa nói ra ấn tượng thật của mình.
“Tệ quá đi. Anh đã cân nhắc đến việc có nên mua viên đá quý đó hay không nữa, nhưng chắc là không quá?”
Reinhardt nói như thể đang thấy bất mãn vậy và.
“Xin lỗi ạ. Rai-nii đẹp trai lắm”
Elsa nói và nhích lại gần anh ta. Nụ cười cay đắng của Reinhardt càng tăng thêm.
“Anh vừa nghĩ là em đã lớn hơn rồi, nhưng em vẫn chẳng thay đổi gì, huh. Được rồi, để anh mua cho”
Reinhardt rất mềm mỏng với anh em họ của mình.
********
“Làm sao lại có sapphire được chứ......?”
Hướng dẫn viên đã thấy cảnh Schiede đưa nó cho mẹ mình, vợ Tử Tước Secatt, ông ta báo lại cho các thợ mỏ trong Công Hội.
Sau vụ đó, đường hầm dành cho du khách đã đóng cửa hai tuần, và bắt đầu khai thác ở trổng, nhưng khác xa với viên sapphire màu hồng, đến cả corudum thông thường còn chẳng tìm thấy được nữa là.